chap17 : Hồ Đom Đóm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tất cả mọi người đang chuẩn bị đồ lên đường đến cái hồ nhiều đom đóm như Thái Qua và Trương Bảo Khánh nhìn thấy lần trước
Có cả tộc Linh Thôn và Tiểu Thất , Ngọc Kỳ

Đến nơi đúng thật là cái hồ Đom Đóm nhưng ánh sáng mặt trời chiếu xuống mặt làm mọi người nheo mắt lại và lấy tay che đi thứ ánh sáng quái quỷ đó . Nhưng giữa con sông lại có một cây cầu bắc qua hơn nữa lại làm bằng đá kiên cố . Thái Qua và Bảo Khánh ngạc nhiên .

Rõ ràng hôm qua họ chỉ nhìn thấy hồ chứ không hề thấy cây cầu đá này . Nhưng cho dù họ nhầm lẫn đi nữa thì mắt cũng ko thể ko nhìn thấy cây cầu bằng đá kiên cố như vậy . Nếu như họ nhìn thấy là sự thật thì ko chỉ một đêm mà làm được cây cầu đó

Gió nổi lên đều đều không mạnh và cũng không nhẹ làm tiếng chuông gió không biết ở đâu vọng ra những âm thanh kì lạ . Thái Qua và mọi người đều nghe không hiểu sao chiếc cầu lại hiên ra mờ mờ ảo ảo .

Mọi người thi nhau chạy qua cây cầu . Xem xét tình hình lòng đất nổi lên một cánh cửa lớn nhưng họ không biết mở kiểu gì .

-mọi người tản ra đi tìm mật đạo xem có thể mở được cánh cửa hay không

Quách phàm xem khái quát cánh cửa nhìn nó giống như một cuốn tiểu thuyết cậu từng đọc . Và nếu cậu nhớ không lầm thì mật đạo sẽ nằm dưới đất
Cậu nghĩ cây cầu và mật đạo có liên quan với nhau . Thái Qua và Bảo Khánh nhìn thấy hồ thì ko có cây cầu chắc chắn do đom đóm nhiều che lấp tầm nhìn .

Khi cậu đến cây cầu thì thấy Bảo Khánh đang đứng ở đó

-cậu cũng nghĩ giông tôi à
Bảo khánh nói với Quách Phàm

-đúng , tôi thấy nó giống như cuôn tiểu thuyết tôi từng đọc . Cậu và thái qua ko nhìn thấy cây cầu chắc là do đom đóm che khuất tầm nhìn

-không phải cậu có nghe chuông gió ko , đom đóm không thể làm che khuất tầm nhìn nhưng chuông gió thì có thể. Khi chuống gió để lâu phơi nắng , phơi sương , và gió ở đây luôn đêu đặn làm chuông gió lắc đều nhau và khi ta nghe được sẽ sinh ra ảo giác nên ko nhìn thấy cây cầu .

-vậy mật thất ở đâu

-tôi ko biết, theo suy đoán là ở trên cây cầu này

Nhật Quang đi đến chỗ họ thì bị nagx làm bùn đất bắn lên tung tóe . Cậu đau đớn đứng dậy

-tôi xin lỗi tại đất ở đây trơn qua

Thái qua và dương điệp nhìn Nhật quang thì thấy chiệc khăn tay màu đỏ máu rơi ra ngoài

Á .......á  .......

Tiếng kêu của mọi người cất lên . Đội địa chất quay theo phản xạ trước mắt họ là một đàn quái vật hình người  . Bảo khánh chạy đến chỗ Thái Qua bây giờ bọn họ không còn đường lui nữa . Quách Phàm lùi về sau đột nhiên mặt đất chỗ cậu đứng bị lún xuống thành một ô vuông nhỏ .

Đây là mật thất mở cánh cửa vì hỗi nãy bùn đất làm che mắt đi cái ô bị nhô lên

Mọi người chạy vào trong hang động an toàn

Ở đây tất cả được xây dựng bằng đá và chỉ có một đường thẳng không hề coa ngã rẽ . Nhưng trong này có rất nhiều mật thất

Bảo Khánh và Thái Qua đi trước . Khi nhìn thấy mặt đất có nhiều hòn đá nhô lên , lún xuống và trải dài 5 mét

Phía trên là những hòn đá được mài sắc tương đương với độ dài ngắn ở phía dưới

Bảo khánh nhìn thấy quy luật và nắm tay Thái Qua

-lần này đi theo vết chân tớ

Rồi họ bước đi . Bảo khánh bước chân xuống nước đánh dấu cho mọi người xung quanh . Đi hết đường họ đã an toàn nhưng lại bị một cánh cửa ập xuống . Một lúc sau thì nhấc lên , Trương Anh hoảng sợ khi không thấy Thái Qua và Bảo Khánh

-chuyện này là sao?
Tộc Trưởng Linh thôn hoảng sợ

-ông yên tâm họ chỉ bị đưa đến nơi khác . Ông thử  nhìn xem , chân bải khánh và Thái Qua có nước nhưng khi cánh cửa ập xuống thì lại có một ô khác xuống và bụi bẩn không hề có dấu chân
Dương điệp giải thích

Tộc Trưởng linh thôn đi lên trước thì không hề có chuyện gì sảy ra và đôi địa chất cũng an toàn

Họ lại đi tiếp nhưng không có chuyện gì sảy ra . Ngọc kì cảm thấy hơi choáng đưa tay vịn vào tường . Tiểu thất chạy đến đỡ Ngọc Kỳ và cả hơn người rơi xuống vực . Mọi người bắt đầu lo lắng

Baay giờ mất đi 4 người . Khi Ngọc Kỳ nhận phải Mật Đạo thì những hòn đá dưới chân mở ra và họ rơi  xuống dưới . Nhưng  những hòn đá đó lại đóng lại   . Dương điệp nhấn thử nhưng nó không hoạt động

-theo như tôi thấy thì các mật đạo chỉ hoạt động một lần nên mọi người phải cẩn thận

Đi được một quãng thì cánh cửa phía trên bị chia cắt chắn hai khu

Quách Phàm , Nhật Quang và mấy thuộc hạ của tộc Linh thôn bị chặn lại .

Còn lại 3 người Là Dương Điệp , Trường Anh và Tộc Trưởng

-Các người có thấy cái mật thất này đang cố chia cách mọi người không
Tộc trưởng phát hiện ra vấn đề

-như vậy chẳng phải càng nguy hiểm sao . Chúng ta phải làm gì đây đôi trưởng

Dương Điệp bắt đầu chìm trong suy nghĩ . Từ lúc bắt đầu đến bây giờ

-Đội ta có nội gián
Dương điệp chột lại một câu

-là Nhật Quang

-đúng , tôi thấy cách cư sử của cậu ta rất lạ khi đến đây cậu ta tự dứng xuất hiện bảo tìm cô nhưng vừa qua một trận bão tuyết cậu ta không hề có tuyết bị dính ở chân và điều quan trọng là cậu ta dùng chiếc khăn đỏ để kêu bầy quái vật đến . Hành động bị ngã chủ để che khuất mật đạo

-bây giờ chúng ta phải lám sao

-Quách Phàm và mọi người dang gặp nguy hiểm , trước hết tìm họ đã

-được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro