Chương 9.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

editor bồ đào 

Nhưng nhìn Tang Ny bề ngoài xuất sắc hơn cô ta rất nhiều, cô ta cảm thấy vô lực phản bác, chỉ có thể chuyển qua Phùng Chỉ Phù mà cô ta nghĩ hơn Tang Ny.

"Danh sách biểu diễn cho bữa tiệc tối ở trường đã được đưa ra, để tôi nói cho mà nghe, Phùng Chỉ Phù là một trong những người đăng kí piano, cho dù có bao nhiêu người đăng ký, đều sẽ chỉ làm nền cho cô ấy thôi."

Danh sách tối hôm qua Tang Ny đã nhận được, cô cũng được chọn, tuy nhiên làm hợp tấu biểu diễn, tuy rằng cô cảm thấy việc này so độc tấu cũng không kém hơn chút nào, nhưng cũng lười so đo với suy nghĩ của Nãi Tâm.

Đối với một số người, hãy để họ tiếp tục tự hào về sự thiếu hiểu biết, đó mới là sự khinh miệt lớn nhất.

Nãi Tâm không nhận được câu trả lời, cô ta lại nói chua chát.

"Sáng sớm mà trang điểm đến như vậy rêu rao, khó trách sẽ đến trễ, thời gian chắc là đều dùng để trang điểm?"

Rêu rao sao?

Sáng sớm, Tang Ny chỉ nhớ rằng hôm nay nhà tạo mẫu chuyên nghiệp đã tự tạo kiểu tóc cho mình, cho nên so với thường ngày có hơi chút khác lạ.

"Thứ hai còn đến trễ, hại lớp chúng ta bị trừ điểm, cũng không biết có phải cố ý hay không, trang điểm cho ai xem!"

Lời nói của Nãi Tâm rõ ràng ám chỉ.

Hôm nay Doãn Thứ cùng Tang Ny đến trễ bị chỉ trích, mọi người trong lớp trong lòng biết rõ ràng, chỉ là không nghĩ đến việc hai người ở bên nhau, hiện tại bị cô ta như vậy vùng hướng gió, mọi người nghĩ đến việc lúc trước Tang Ny có hảo cảm với Doãn Thứ, liền không khỏi sẽ suy nghĩ hướng sâu xa.

Tang Ny thay đổi phong cách quá rõ ràng vào ngày hôm nay. Mọi người đều có thể nhìn thấy nó, và một số người thậm chí còn bí mật nhận xét về vẻ đẹp của cô.

Nhưng cô còn cố tình đến muộn? Chỉ để tìm cơ hội để ở một mình với Doãn Thứ, và thể hiện bản thân sao?

Nếu là như vậy, cô cũng thật quá tâm cơ!

Trong lòng mọi người đối cái này suy đoán kinh ngạc không thôi, có chút lớn mật còn nhìn lén phản ứng của Doãn Thứ.

"Rêu rao cái gì?" Tang Ny đột nhiên hỏi.

Nãi Tâm sững người một lúc, rồi trả lời như một con gà xù lông giận dữ: "Đương nhiên là, sợ người khác không biết mình lớn lên đẹp, nên đành khoe khoang."

"Ồ." Tang Ny quay đầu lại và nở một nụ cười chuẩn mực. "Cảm ơn vì cậu khen tôi đẹp."

"......"

"Phốc ——" vốn dĩ Khương Ca Cao định lên giảng hòa nhịn không được cười một tiếng.

Thấy mặt Nãi Tâm xanh mét, còn muốn tiếp tục đấu khẩu, Khương Ca Cao kịp thời dẫn Tang Ny đi.

"Tang Ny, chủ nhiệm lớp tìm cậu."

Đúng như dự đoán, khuôn mặt của Nãi Tâm đã thay đổi ngay lập tức và thật tự nhiên khi nghĩ rằng Tang Ny sẽ đến văn phòng để bị chỉ trích.cô ta từ bộ dáng tức giận bổng nhanh chóng chuyển thành dáng vẻ xem kịch vui, giống như cảm giác xem chú cho con rơi xuống nước.

"Đi cẩn thận không tiễn nha, cố gắng mà tìm cách giải thích tốt với chủ nhiệm."

Tang Ny nhíu mày, khương ca cao lôi kéo tay cô, nhắc nhở cô nhanh lên đi. Một ngòi nổ chiến tranh nhanh chóng bị dập tắt trong nháy mắt.

Sau khi hai người rời đi, Doãn Thứ vô tình lắng nghe toàn bộ cuộc trò chuyện.

Từ nhỏ đến lớn đều được tỏ tình?

Cô gái này, so với anh còn ngông cuồng hơn.

Anh vỗ vai Dương Văn, nói: "Đi! Mua nước uống."

"Gần đến giờ học rồi."

"Từ khi nào cậu trở nên ngoan ngoãn như vậy?"

"......"

Bị bắt đứng dậy ra cửa Dương Văn trong lòng lẩm bẩm, tôi không ngoan, nhưng cậu ngoan, lúc trước ai đều giống như học sinh ngoan, đến chết đều không chịu trốn học?

-

Mới vừa đi ra phòng học không xa, Tang Ny rốt cuộc nhận được hồi âm của Tô Á Thần.

"Mới vừa bị thuyết trình tranh luận, mệt chết tớ!"

"Tại sao lớp học mới của cậu nghe thú vị đến mức tớ muốn chuyển trường thế nhỉ, hiện tại mỗi ngày thật sự thực rất nhàm chán!"

"Cậu có hình ảnh của người câu ghét không? Tớ muốn nhìn một chút! Loại nhân vật phong vân này, khẳng định lớn lên không tồi nhờ?"

......

Đây là bạn tốt của cô à?

Cô bị anh làm cho thảm như vậy, không an ủi thì thôi, thế nhưng còn nói thú vị?

Hơn nữa việc cô nàng quan tâm nhất Doãn Thứ có phải soái ca hay không?

Cô nhanh chóng trả lại tin nhắn.

"Không có!"

"Không phải nói cùng lớp sao? Chụp lén đi ( xoa tay nhỏ chờ đợi.jpg )

"......"

"Tớ giống như người thích chụp lén con trai sao?"

"Cậu không phải, nhưng cậu sẽ vượt tường theo đuổi "bạn gái"! Huống chi ảnh chụp!"

Tang Ny bĩu môi.

"Thành thật mà nói, anh ta trông bình thường, không có gì đáng xem, tương tự như Từ Vinh Quang.

Mặc dù những gì cô ấy nói là không khách quan, nhưng nó thực sự phù hợp với suy nghĩ chủ quan của cô về Doãn Thứ. Không phải là ấn tượng giống nhau sao?

Từ Vinh Quang là bạn cùng học trước đây của bọn cô, hiện tại năm hai vẫn học cùng Tô Á Thần.

Tô Á Thần ngước mắt lên và nhìn Từ Vinh Quang, người đang được các em gái vây quanh và đang khoe khoang về đôi chân của mình. Bộ dáng anh thực sự không tệ.nhưng lúc nào cũng thích khoe khoang lão tử soái nhất thế gian X quyến rũ mạnh mẽ, khiến người ta chán ghét.

Lúc Tang Ny còn ở đó, hai người vẫn trêu chọc hắn.

Tô Á Thần biểu tình một lời khó nói hết, nuốt nuốt nước miếng, hồi phục:

"Tớ cảm ơn cậu, người khiến cậu chán ghét, tớ nghe cậu miêu tả, rốt cuộc cũng có cụ thể hình tượng......"

"Tớ đại khát hiểu được cậu có bao nhiêu ghét bỏ với bạn học mới này." ( ông trời ta quá khó khăn.jpg )

Tác giả có một điều muốn nói: nhất thời không "dừng được xe", số từ dường như hơi quá nhiều.

Để có tên trong danh sách ngày mai, bình luận chương này gửi phong bì màu đỏ ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro