Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hack hệ thống camera trong nhà cũng không phải quá khó khăn đối với các thiên tài nhí. Cái khó chính là hack mà không bị phát hiện. Eleutheria chính là nhóm đầu tiên làm được điều đó. Cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tụi nó và 3 ông anh trở nên dễ thở hơn. Tụi nó (thật ra chỉ có Chánh Huy và Thiên Phú vì 2 thằng này là trùm tin học) tạo ảnh ảo, che hết tất cả các camera trong nhà lúc cần thiết, còn lại thì vẫn để chúng hoạt động bình thường. Nhưng phòng ngủ của mỗi người camera đều bị che bằng video ảo 24/7 không thương lượng.

Ngày qua ngày, các linh kiện laptop "tự nhiên" xuất hiện trong các góc nhà, trong chậu cây, trong thùng rác, trong tủ chén, trong máy giặt, trong máy rửa chén... nói chung, cứ cách vài ngày sẽ có 1 phần linh kiện được tìm thấy trong nhà. Qua 3 tháng thì vừa đủ để lắp 2 cái máy laptop cho 2 vị nào đó. Có laptop riêng thì tiện hơn cho việc tìm tài liệu này nọ. Đỡ cho 3 người kia phải liên tục "để quên laptop bừa bãi". Hơn nữa, nhờ mấy cái laptop này, 2 thằng kia có thể bắt đầu lập trình game hay mấy chương trình này nọ rồi đem bán, kiếm được nhiều tiền hơn so với tụi nó làm việc muốn chết. Tụi nó phải có nhiều tiền, càng nhiều càng tốt, vì tương lai.

Những thứ này là cả đám Eleutheria đã góp tiền lại mua. Tuy ở đây cơm nước không lo, nhưng muốn mua sắm đồ này nọ đều phải tự bỏ tiền. Mà tiền đâu ra? Đi làm mới ra. Trung tâm có những việc làm giúp các thiên tài có thêm kinh nghiệm cuộc sống. Những công việc như dọn phòng thí nghiệm, rửa dụng cụ thực hành, sắp xếp tài liệu, dọn phòng giáo viên,... đều có thể cho mấy đứa nhỏ làm, tiền lương thì khỏi nói... rẻ mạt, mà còn không được làm nhiều giờ nữa. Này cũng đúng vì dù sao mấy đứa này cũng vẫn là trẻ em mà thôi. Tuy nói vậy chứ hầu hết các học sinh đều không thèm làm vì cảm thấy rất ... thấp kém, và tụi nó cũng không muốn đi làm, học xong về nghỉ ngơi không sướng.

Eleutheria thì làm. Ai cũng làm, kể cả Thiên Phú. 1 tiếng chỉ được 10 đô, 1 ngày chỉ được làm 1 tiếng. Tụi nó tiết kiệm dữ dội lắm mới đủ tiền mua đủ hết linh kiện laptop cho 2 thằng kia. Đơn nhiên những thứ này phải nhờ 3 người kia mua giúp. Không phải vì tụi nó không thể ra ngoài mua, mà là 1. Khi ra ngoài phải đăng ký ngày giờ trước, lúc đi còn phải có người đi theo gíam sát. 2. Ra ngoài rồi cũng không mua được mấy thứ này vì bị giám sát. 3. Cứ mỗi tháng sẽ có 1 nhóm được chọn để đi dạo 1 nơi trong thành phố, mục đích để quảng bá trung tâm. Mỗi lần đi như vậy đều thu hút được rất nhiều sự chú ý. Tụi Eleutheria cũng mới vừa được đi. Bây giờ ra đường có thể sẽ bị người ôm lại, nựng hoặc chụp hình nát mặt. Rất phiền. Chưa kể ra đường phải mặc đồng phục của trường nữa. Càng gây sự chú ý. Nên khỏi đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

Hôm nay là cuộc thi thể lực đầu tiên sau nửa năm. Thi chạy tiếp sức.

"Great. Bị nhịn đói chắc luôn." – Thiên Phú đảo mắt chán nản.

"Nói nhảm gì đó? Đừng tự ti vậy chứ?" – Cơ HIền vỗ vỗ vai hắn. Thiên Phú hất vai, đẩy cánh tay kia xuống.

"Tao tự ti? Mày bị khùng à? Nhìn đám bánh bèo kia kìa. Mẹ, chạy chút xíu đã than mệt, than nóng. Chưa hết vòng sân đã lăn ra đất. Còn thằng heo này nữa, lăn chứ chạy gì nổi." – Vừa dứt lời đã nhận được 22 viên đạn nả vào người. Nhưng hắn cũng không quan tâm. Hất mặt nhìn chỗ khác.

"Qủa thật đây là cuộc thi thể lực, nhưng anh nghĩ, nếu chúng ta có chiến thuật tốt, chưa chắc bị đói. Dù gì cũng không phải thi tranh hạn nhất, hạng 15 vẫn có thể đạt được." – Elvis phân tích.

Đoạn đường chạy này chia làm 4 đoạn. Đoạn đầu 200m, đến đích phải giải câu đố để lấy cờ. Lấy được cờ thì truyền cho người tiếp theo. Đoạn đường kế tiếp dài 800m. Trên đường sẽ có không ít chướng ngại vật như hố gà, hố voi, hàng rào, tường chắn đủ loại. Đoạn kế nữa là 500m, chướng ngại duy nhất là 1 dòng sông có ván bắt qua. Đoạn cuối là 1.5km, không chướng ngại gì.

"Dựa theo yêu cầu của cuộc thi, lần này chỉ cần 4 người tham gia là được. Nên các bạn nữ cũng không cần thiết phải tham gia." – Elvis nói.

"Ai nói chứ? Không tham gia sẽ bị người ta coi thường." – Thu Thảo liếc ai đó.

"Còn tham gia thì cả đám nhịn đói." – Thiên Phú đáp trả. Thu Thảo rất có cảm xúc muốn đánh người. Bị đám chị em phụ nữ ôm lại mới cản được.

"Anh thấy đoạn đường đầu tiên chủ yếu cần 1 người có thể giải đố nhanh. Đoạn 2 cần người vượt chướng ngại vật giỏi. Đoạn 3 thì cần tốc độ. Đoạn cuối cần độ bền. Ai thấy được thì ra đi." – Johnson nhìn 1 lượt cả đám nhóc.

Cả đám ngơ ngác nhìn nhau. Không ai có ý kiến gì. Thiên Phú giọng đầy khinh thường: "Hừ. Tôi có thể đảm nhiệm đoạn 2 hoặc 4."

"Ừ, định nói. Mày đoạn 2 đi. Đoạn 1 cho thằng Heomini. Đoạn 3 để tao. Đoạn cuối thằng Louis." – Uyên Uyên lên tiếng.

"Heomini á? Mày nói chơi hay nói giỡn vậy Uyên Uyên?" – Cơ Hiền trợn tròn mắt.

"Nhưng tốc độ giải đố của nó là nhanh nhất. Có thể bù lại so với thời gian nó chạy thua người ta."

"Mày nghĩ mày chạy nhanh lắm sao mà đòi chạy đoạn 3?" – Thiên Phú nhìn Uyên Uyên đầy thách thức.

"Trước giờ hình như tao chưa từng chạy chậm hơn mày?". Cả đám vỗ tay. Trong nhóm, ai cũng đều ứa Thiên Phú. Gần như mỗi lần bàn bạc về việc gì thì đều cãi nhau với hắn. Có mấy lần còn đánh nhau. Thằng kia quả thật không phải dạng vừa. 1 mình nó có thể chấp 3,4 đứa. Nhưng tụi kia chính là 11 đứa a! Kết quả cuối cùng đều là đứa nào cũng bị thương.

Cả đám không ai có ý kiến gì nữa. Heomini nhìn Uyên Uyên với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Cảm ơn mày. Vì đã tin tưởng tao."

"Mừng cái gì. Mày mà chạy chậm quá thì giải đố nhanh cỡ nào cũng không kịp. Mấy đội kia cũng không phải ngu dốt gì. Toàn não thần thánh."

Cuộc thi bắt đầu. Heomini ụt ịt chạy. Chưa hết 100m đã xếp cuối. Toàn bộ nhóm mặt đầy hắc tuyến. Thiên Phú cười nhếch môi, đầy khinh thường nhìn Uyên Uyên. Uyên Uyên vẫn xem như không có gì, tiếp tục theo dõi cuộc đua. Thằng Heomini dù mệt muốn chết nhưng vẫn cố hết sức chạy đến bàn câu đố. Tới nơi chỉ chậm hơn những đội khác khoảng 10 giây. Câu đố là 1 đoạn mã hoá chương trình máy tính. Ngay nghề của Heomini nên trong vòng không đến 1 phút nó đã giải xong. Nhanh chóng lấy cờ đưa cho Thiên Phú. Eleutheria xuất phát thứ 5 ở đoạn 2.

Thiên Phú bắt đầu chạy. Trước mặt hắn là trùng trùng điệp điệp những cây kẽm gai. Phải đi chậm, lách người qua. Rồi nào là trèo tường, lếch qua kẽm, né tên mai phục, nhảy từ trên tường cao xuống... toàn những thử thách có thể gây thương tích cao.

3 ông anh liếc nhìn tụi nhỏ, nghĩ là tụi nó chắc đang lo lắng cho bạn mình lắm nhưng mà... Tụi này khuôn mặt cực kì hả hê. Trong đầu không chừng còn đang cầu nguyện cho thằng kia dính mai phục hoặc vấp té gì đó.

3 ông anh: ...

Thiên Phú không chút tổn hại vượt qua mọi thử thách dưới ánh mắt đầy ngưỡng mộ của các nhóm khác, trừ nhóm của chính hắn. Nhóm của hắn chính là khuôn mặt thất vọng não nề.

Uyên Uyên nhanh chóng lấy cờ từ tay Thiên Phú mà chạy. Chạy được chừng 300m thì thấy con sông. Trên đó là những miếng ván bắt qua bờ bên kia. Uyên Uyên không biết bơi, cả nhóm Eleutheria ai cũng biết. Lúc nãy lo cãi nhau nên tụi này không nhớ đến việc này, bây giờ hối hận đã quá muộn. Cả đám hướng mắt về màn hình tivi đầy lo lắng.

Uyên Uyên bên này thì hoàn toàn không lo lắng gì. Thực ra lúc thấy dòng sông rộng quá nó cũng có hơi ngán nhẹ, nhưng cảm xúc đó nhanh chóng bị nó đè lại. Vì miếng ăn! Nhờ có luyện kungfu và khí công, Uyên Uyên nhẹ nhàng lướt qua những tấm ván. Mỗi bước chân nó hạ xuống chỉ làm miếng ván đảo nhẹ rồi thôi. Eleutheria là nhóm thứ 4 truyền được cờ cho đồng đội ở đoạn cuối.

Louis là con lai nên sức lực có chút vượt trội hơn mấy đứa khác trong nhóm. Đoạn đường cuối cùng này quan trọng nhất là sức bền, nên hắn không vội vàng gì, cứ thong thả chạy hết 1km đầu, đến 500m cuối cùng thì dần dần tăng tốc.

Eleutheria lần đầu tiên lọt vào top 10, đứng thứ 4. 3 ngày sau đó tụi nhỏ lần đầu được ăn bào ngư, tôm hùm, rất khoái chí.

"Vậy sau này có nên cố gắng hơn 1 chút để mỗi ngày đều được ăn sơn hào hải vị không?" – Elvis khích tướng nhẹ.

Và đúng như anh dự đoán, cả đám Eleutheria: "Không"

Elvis chỉ còn biết lắc đầu cười.

Ngoài lần hạng 4 đó ra, Eleutheria lại trở về với thứ hạng cũ. Nhưng có tiến bộ hơn chút đỉnh là sẽ được hạng từ 5 đến 14, nhưng chủ yếu vẫn là 12 đến 14. Khi Johnson hỏi sao cao không cao luôn, thấp không thấp luôn, mà lên xuống thất thường vậy. Eleutheria: "Tuỳ tâm trạng".

Các cuộc thi và cả bài kiểm tra bây giờ đã bắt đầu có những bài thi thể lực đan xen. Nhưng các thành viên trong nhóm Eleutheria đều vượt qua được. Kể cả Heomini, tuy có hơi tròn nhưng cũng đạt được kết quả trung bình trong các bài kiểm tra thể chất. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro