Chương 54: Về Hàn gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 54: Về Hàn gia

"Tiểu thư khỏe chứ." Ngay lúc An Sơ Hạ hết cách định quay vào trong khách sạn mượn điện thoại thì người quản lí đi ra, đồng thời chủ động chào hỏi cô.

An Sơ Hạ có chút kinh ngạc: "Tôi khỏe! Có thể cho tôi mượn..."

"Tiểu thư, trước tiên, tôi phải hỏi rõ một việc." Quản lí mỉm cười cắt đứt lời cô: "Xin hỏi tiểu thư dự định hiện tại quay về, hay muốn dạo quanh một hồi đã?"

Cô không kịp phản ứng, ngu ngơ "A" một tiếng.

Quản lí vẫn giữ nguyên nét tươi cười trên mặt, nhìn An Sơ Hạ kiên nhẫn giải thích: "Khách sạn cao cấp này thuộc quyền quản lí của tập đoàn Hàn thị, cho nên tôi vừa nhận được lệnh đưa cô trở về Hàn gia."

An Sơ Hạ tuy lòng thấy nghi hoặc, nhưng nhìn lại dáng vẻ cung kính vừa rồi của ông ta, cô liền không do dự mà tin tưởng. Khẽ gật đầu, cô cười cười nói: "Tôi muốn về nhà, phiền ngài..."

"Được." Quản lí gật đầu, ngoắc tay gọi người lái xe tới, sau đó quay đầu nhìn An Sơ Hạ nói: "Được rồi, mà vừa rồi cô nói muốn mượn... cái gì?"

Cô lắc đầu liên tục nói không có gì. Mất một lúc lâu mới về đến Hàn gia.

"Thật sự làm phiền ông rồi, quản lí." Xuống xe, cô cúi người cảm ơn ông quản lí. Mà ông ta vẫn là duy trì độc nhất chiêu bài mỉm cười, khách khí lái xe rời đi.

Chỉ có thể nói, nhân viên của Hàn thị tựa hồ đều như vậy, thoạt nhìn rất chuyên nghiệp, rất nhiệt tình, thế nhưng cũng vô tình hoặc cố ý nói chuyện với người khác có giới hạn nhất định. Cái này là đã được huẩn luyện kĩ lưỡng rồi sao?

Mưa một lúc sau mới ngừng, cô vừa đi vào cửa chính đã bị người bên trong mở ra.

"An tiểu thư, phu nhân và lão gia đang ở đại sảnh đợi cô. Mau tới đó một chút để họ yên tâm." Người giúp việc ra mở cửa, tươi cười nhìn cô. Cô kinh ngạc, bởi vì không nghĩ tới họ sẽ đợi cô tới tận bây giờ.

Vừa tới phòng khách một bóng đen đã lao tới, cô không chuẩn bị liền rơi vào lòng của một người.

"Ai ya, bảo bối của ta! Con cuối cùng cũng về rồi!" Khương Viên Viên hận không thể đem cô ôm chặt trong mình. Con bé này thật biết làm người ta lo lắng!

Bị Khương Viên Viên ôm chặt, An Sơ Hạ không thở được, chính Hàn Lục Hải tiến lên vỗ vai Khương Viên Viên mấy cái bà mới chịu buông cô ra. Bằng không, cô nhất định sẽ chết ngạt trong lòng Khương Viên Viên!

"Quần áo hoàn toàn không ướt, dì và chú cả con còn lo lắng con không đợi được Thất Lục, đội mưa về nhà chứ." Khương Viên Viên nhìn từ trên xuống dưới An Sơ Hạ hồi lâu mới thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, vậy Thất Lục đâu?"

Trong lòng cô tự hỏi một câu: Anh ta không phải đã về trước cô rồi sao?

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Khương Viên Viên, cô che giấu bằng cách nở nụ cười: "Anh ấy bảo hôm nay có chút chuyện, có thể ngủ lại nhà bạn. Cho nên mọi người không cần lo lắng."

"Tiểu tử thối này!" Khương Viên Viên oán giận hô to một tiếng.

"Được rồi, bớt nói vài lời, nguyên nhân căn bản kỳ thực ở bà còn gì." Hàn Lục Hải lắc đầu nhắc nhở: " Không phải bà nói kênh YY lúc chín giờ có một tác giả muốn gia nhập sao? Sơ Hạ đã không sao rồi, không nhanh đi đến lúc đó sẽ bị bêu xấu đó."

Khương Viên Viên mở to mắt: " Ông không nói thì thiếu chút nữa tôi quên mất! Tôi lập tức đi chuẩn bị! Tiểu Sơ Hạ, con ngủ sớm một chút a!"

"Vâng." Cô mỉm cười nhìn Khương Viên Viên đang chạy vội lên lầu. Có lúc cô nghĩ Khương Viên Viên thực sự giống như một đứa trẻ vậy.

Hàn Lục Hải lắc đầu, xoay người đối diện với An Sơ Hạ, nói: "Sơ Hạ, có một số chuyện, ta nghĩ nên nói với con."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro