Chương 69: Nam sinh đó thích cô?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 69: Nam sinh đó thích cô?

Nghi hoặc bước ra khỏi phòng, câu đầu tiên cô mở miệng nói chuyện là: "Các anh sao lại tới đây?"

Lăng Hàn Vũ rất không phục bĩu môi: "Nhìn embộ dạng giống như rất ghét anh! Anh đi đây! Đừng có cản!" 

Anh xoay người rời đi, An Sơ Hạ cũng chỉ mông lung nhìn anh, không ngăn cản. Mà Tiêu Minh Lạc đổi lại là một bộ không quan tâm, từ đầu tới cuối hoàn toàn không có ý ngăn lại.

"Này!" Anh bỗng nhiên xoay người tức giận trừng mắt nhìn An Sơ Hạ và Tiêu Minh Lạc: "Kêu hai người các người không cản thì không cản thật sao?"

Tiêu MInh Lạc hai tay vòng trước ngực, hất cằm xem thường: "Cậu bảo chúng tôi đừng cản, còn trách chúng tôi từ đầu không đúng?"

Bất đắc dĩ thở dài, An Sơ Hạ hỏi: "Tìm tôi có việc gì sao?" Lúc này cô cố ý thay đổi từ ngữ xưng hô, không phải hỏi 'Các anh sao lại tới đây' nữa.

Lăng Hàn Vũ nhún vai một cái: "Chúng tôi chỉ là nghe nói em đạt max điểm toàn khoa, cố ý tới đây chúc mừng. Thế nào? Có muốn cùng bọn anh tới Alantis mở tiệc ăn mừng không? Nơi đó mỹ nữ rất nhiều nha... Không đúng không đúng, là soái ca rất nhiều!"

"Tới địa ngục đi!" Tiêu Minh Lạc một tay đẩy Lăng Hàn Vũ ra, thêm vào bộ tươi cười: "Bọn anh chỉ là tới nhắc nhở em, phải cảnh giác Mạc Hân Vi. Chuyện buổi sáng Hàn Vũ đã nói với anh rồi, em sau này không được nhường nhịn như thế, phải học được cách phản kích. Có rắc rối gì không giải quyết được cứ tới tìm bọn anh."

Anh nói vẻ vô cùng nghiêm túc, An Sơ Hạ trong lòng bị ánh mắt nghiêm túc kia  nhìn đến sợ hãi.

"Các anh... Sao lại muốn giúp tôi?" Bọn họ và Hàn Thất Lục là bạn tốt, bất kể theo điểm nào mà nói, đều không  nên giúp cô nha.

Nhìn cô một bộ nghi ngờ, Tiêu Minh Lạc giải thích: "Là Hàn bá mẫu bảo chúng tôi giúp đỡ em, Thất Lục đôi khi là tùy hứng, nhưng mà, trong lòng cậu ấy thực sự vô cùng... Thiện lương."

Nghe anh nói như vậy, An Sơ Hạ thở phào nhẹ nhõm. Cô thầm nghĩ Khương Viên Viên cũng thật quan tâm tới cô, còn  tìm giúp cô hai đồng bọn trong nội bộ của Hàn Thất Lục.

"Vâng." Cô gật đầu, cũng không biết nên nói cái gì.

"Sơ Hạ." Từ trong phòng một nam sinh đi tới, tên gọi An Thần Xuyên, chính là cái người lúc trên lớp không phục cô, kết quả đấu một mình bị thua cô. Khiến An Sơ Hạ cảm thấy kì quái nhất chính là, trong lớp hầu như không còn ai, vậy mà hắn còn chưa đi. Phải biết, hắn lúc nào cũng rất nhanh nhẹn nha. Mặc dù mới đến lớp chưa  được hai ngày, thế nhưng cô cũng nhân duyên tốt nên hoàn toàn biết được hết học sinh trong lớp.

Mọi khi tan học, hắn là người lao ra khỏi lớp đầu tiên. Hôm nay là sao đây?

"Bạn học Thần Xuyên, sao cậu còn chưa về?" Cô nghiêng đầu, ôn hòa nhìn hắn cười cười. Nói tím lại, cô đối với người khác đều rất ôn nhu, ngoài trừ.. Hàn Thất Lục. Còn có hai tên dở hơi bên cạnh nữa, bất kể thế nào cô đều không thể thích nổi họ.

Hoặc bởi vì không thể thích nổi Hàn Thất Lục.

Bị An Sơ Hạ cười như vậy, AN Thần Xuyên có chút lúng túng, mặt không tự chủ đỏ lên. Tay cũng khẩn trương không biết nên để chỗ nào.

"Tôi nói bạn học này, cậu có việc gì thì nói nhanh đi, hai người chúng tôi còn có chuyện rất quan trọng muốn cùng Sơ Hạ bàn bạc." Tiêu Minh Lạc  giỏi thương lượng liếc thấy cậu nam sinh này rõ ràng đối với An Sơ Hạ có cảm tình. Thực sự An Sơ Hạ ngốc nghếch dường như không phát hiện ra.

Quay đầu trừng mắt nhìn dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của Tiêu Minh Lạc, cô xin lỗi cười cười: "Không có gì đâu, bọn học hay như vậy lắm."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro