Trò chơi trẻ con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời con nít thì chơi trò gì ?

Đơn giản là chỉ có bắn bi, ô ăn quan hay tiên tiến hơn là trò chơi điện tử bốn nút. Tôi thì chả ngán trò nào cả. Từ chơi búp bê đòi ba mua cho con ốm nhom ốm nhách năm ngàn rồi tới xịn nhất là mấy trò vật nhau của tụi con trai.

Bữa đó buồn buồn chiều chiều xách đít qua nhà anh trai hơn hai tuổi cùng thằng em đến hỏi ảnh có trò gì chơi vui không. Anh Tuấn đang ngồi trên sàn nhà chơi mấy thẻ bài Pokemon mà đập lên đập xuống. Tụi tôi qua rủ ảnh thì mắt ảnh sáng lên rồi bảo bọn tôi vào nhà để cùng nhau bàn bạc. Thế nên tôi mới xung phong là chơi đấu kiếm đi vì sẵn tiện tôi có xách thôi một bao kiếm nhựa đủ màu. Nhà ảnh thì xây xong rồi nên trước sân lán lắm. Tụi tôi lấy sân đó làm địa trận. Rủ thêm thằng em trai của ảnh thì có bốn đứa. Đứa nào cũng lóc chóc đòi cặp với anh Tuấn. Mà ảnh có ưa gì thằng em đâu nên ảnh cặp với tôi.

- Anh hai lớn vậy tụi em làm sao đánh lại?

Thằng Linh nó đương nhiên là không chịu rồi, nằn nặc đòi anh trai cho bằng được. Hai anh em nói qua nói lại đương nhiên là thằng em chịu thua rồi. Tưởng làm anh là nhường sao.

- Anh cặp theo người lớn hơn. Ai lớn hơn thì anh cặp.

Cha nội này tính chơi ăn gian à. Nghĩ sao để một đứa học mẫu giáo với một đứa học lớp hai cạnh tranh với hai cái thân già hơn chúng nó. Tôi thì thích cặp với người lớn hơn mình nên nhắm mắt làm ngơ để thằng em trai đứng đực mặt mà không biết phải làm gì.

Muốn ra trận thì lính phải chuẩn bị đồ nghề. Thứ vũ khí làm tấn công thì bọn tôi sử dụng mấy thanh kiếm nhựa mà nhà ai cũng có. Chọn thanh kiếm to và dài nhất để tạo cơ hội đánh thắng địch. Tiếp theo bọn tôi lấy một cái ghế nhựa nhỏ để ngồi lặt rau ấy, có cái lỗ giữa chỗ đó thì thọt kiếm vô cái lỗ đấy. Thường cái lỗ đấy vừa khít thanh kiếm nên không bị tụt được.

Cái lỗ đấy tôi hay canh có người ngồi rồi lấy chân chọt lên.

Để bắt đầu thì bọn tôi chia sân. Đội tôi chọn bên trái, đội tụi em thì chọn bên phải, hết trận đánh thì đổi sân lại. Luật đơn giản là đứng sau vạch trắng mà chọt nhau đến khi nào cái khiên ghế nhựa nó rơi xuống đất thì người đó loại. Bọn tôi chơi mà nghe lời mẹ dặn lắm, không chơi mấy cái trò tổn hại thân thể đâu.

Kết cục thì biết ai thắng rồi. Là bọn tôi.

Thằng em trai ảnh thì khóc rã cả mắt. Anh trai hơn hai tuổi thì không biết phải làm như thế nào. Thật ra thì thằng Linh muốn chơi chung đội với anh hai chứ không muốn bị tách ra. Tôi mới thẫm nghĩ là nên tìm một trò nào đó mà cả bốn đứa chơi chung với nhau. Tôi nhìn bãi rác kế bên nhà anh Tuấn rồi nói một ý:

- Mình lấy thùng các-tông lăn xuống chỗ đó đi.

Tôi vừa nói vừa chỉ bãi rác nhỏ đấy. Má ơi giờ tôi mới thấy số tôi nó tạm gọi là may mắn đi. Khoảng một thời gian sau này tôi mới biết bãi rác đó toàn là thủy tinh, sắt thép nằm rải rác.

Mà tụi kia cũng ngu ngơ nữa. Cả bọn đều vui vẻ chấp nhận ý này của tôi. Tụi nó còn lấy làm mừng cho cái trò nghịch ngu này. Nói thật chứ có thằng anh lớn cũng như không. Anh trai hơn hai tuổi còn lon ton vào nhà kiếm cái thùng đựng tủ lạnh mà cho bọn tôi chơi.

Anh nghĩ có thể dỗ thằng em nên vui lắm. Làm anh có nào dễ đâu.

Rốt cuộc thì bốn đứa đặt cái thùng thảy lên chỗ dốc cao để lăn xuống bãi rác. Để thùng các tông nằm ngang rồi mở ra xong bốn đứa chui vào trong đó. Đều là trẻ con mà nên ba cái chuyện đụng chạm nhau không ai nghĩ chuyện sâu xa đâu. Tôi thì nằm ở ngoài cùng. Anh trai hơn hai tuổi thì nằm sâu nhất. Trong không gian chật hẹp thì đứa nào cũng cười khúc khích.

- Một hai ba, lăn!

Tiếng cả bọn vang lên rồi đều nghiêng người cùng nhau đổ ầm sang trái. Trò này ngu thì ngu đấy nhưng vui thì vui lắm. Rớt từ trên xuống dưới rồi lăn thêm vài vòng làm cả bốn đứa lóc chóc bò dậy rồi lật đật mang thùng các-tông lên làm thêm vài trận nữa. Hú hét như thấy siêu sao đang hát ở hội chợ vậy.

Thằng Linh không còn khóc nữa. Anh trai hơn hai tuổi mới thấy an tâm mà dỗ thằng em lần sau có muốn chơi thì anh trai sẽ chơi tiếp với em. Thằng Linh cũng ngoan ngoãn gật đầu. Nhìn thấy cảnh hai anh em thân thiết làm tôi thấy tình cảm gia đình cũng thắm ghê. Tôi quay sang nghía thằng em trai chút. Đã là tình cảm anh em thì cho dù tương lai có như thế nào thì nó vẫn sẽ trọn vẹn như vậy.

- Xách kiếm về thôi Bum!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro