Lời hứa từ ngân hà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm xuống, họ vẫn ở cùng nhau, nhưng là bên bờ sông, dòng sông bên thành phố A êm đềm chảy.
Đêm sao sáng như muôn ngàn ngọn nến sáng trên trời cao, bức tranh ngân hà lại sáng lại như thời khì còn trong thêm kính của bảo tàng Luandon.
"Hữu Phong"
"Hmm"
"Sau này em gọi anh như vậy sao?"
"Không lẽ gọi Quách Tĩnh hay Dương Khang?"
"Chúng ta là bạn phải không? "
Bạn? Anh suýt quên họ mới gặp nhau hai lần, là bạn thôi. Nhưng từ bạn này của cô làm anh hơi khó chịu trong lòng. Bất giác anh không muốn. Nhưng anh cũng chưa muốn dấn thân vào con đường tình yêu bị hoa cỏ chói chặt như Lương Hạo Nam, dù Hạo Nam có hơi chơi bời, bạn gái vô số nhưng cũng không bao giờ bắt cá hai tay, nhưng lại cứ bị giằng buộc bởi nữ nhi tình trường.
"Em tin không, với tôi em hơn một người bạn bình thường "
Cô cười nhẹ nhàng, cười sáng như hằng nga dưới trời sao, nhìn thẳng vào anh: "Xin chào, tôi là bạn đặc biệt của Nguyễn Hữu Phong"
Anh búng nhẹ vào trán cô, môi mỏng cười nhẹ sửa lại : "Là hồng nhan tri kỉ của Nguyễn Hữu Phong, Thuần Anh"
"Bạn bè bên em đến rồi cũng bỏ em đi mất, anh có bỏ em đi không?"
"Dù sao có bỏ Ngân Hà, tôi cũng vẫn ở lại bên em"
Cái dáng vẻ lãng tử của Hữu Phong in sâu vào lòng cô, giọng nói ấm áp mang vẻ tự tin của anh khắc vào tim cô, rung động một hồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thuan