Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chà ? Vậy anh ở đây vì cái túi, hay là không ?"

Loki búng tay, đảo mắt qua trái rồi phải, ánh mắt cậu tràn đầy sự cảnh giác, và cậu bày ra một tư thế phòng vệ thận trọng.

"Anh không phải là cớm, đúng chứ ?"

"Không, anh đương nhiên không phải là cớm. Anh chỉ...chỉ muốn nói chuyện với em."

Thor tiến lại gần và Loki thu mình lại. Chiếc thùng rác phía sau cậu rơi xuống đánh xoảng một tiếng. Lo lắng rằng em trai mình có thể sẽ chạy trốn, Thor liền lợi dụng lúc cậu mất tập trung để thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Hắn tóm lấy lấy cổ tay của Loki, cẩn thận không để lực tay mình làm đau cậu.

"Này ! Này ! Anh nghĩ mình đang làm cái gì vậy?"

"Anh không có thời gian để giải thích, không phải ở đây. Nhưng em phải đi cùng anh." Thor nói, ngực căng cứng lại vì khẩn trương khi hắn liếc nhìn xung quanh và thấy những ánh mắt hiếu kì bắt đầu dán vào họ.

"Đi với anh ?! Anh có điên không vậy ?"

Đôi mắt Loki mở to đầy sợ hãi và đôi giày cậu bị kéo lê trên mặt đường nứt nẻ khi cậu cố gắng giải thoát bản thân khỏi sự kìm kẹp của Thor. 

"Hãy để tôi đi! Tôi sẽ hét lên nếu anh không !"

Thor biết lúc này hắn phải hành động thật nhanh gọn. Hắn siết chặt Stormbreaker, giấu phần cán đi và đâm chiếc rìu vào vỉa hè để mở ra một cánh cổng sâu hơn trong hẻm. Không khí xung quanh họ rít lên khi sức mạnh của Bifröst tạo ra một cánh cửa sổ giữa bức tường gạch và cửa sau của quán rượu. Và cuối cùng Loki đã phải hét toáng lên khi Thor nắm lấy eo cậu và quăng cậu qua vai, sau đó vội vã đẩy cả hai người lao vào cánh cổng.

Họ đáp xuống phòng Thor và hắn nhanh chóng đặt Stormbreaker xuống sàn nhà, hoàn toàn lờ đi việc Loki đang dùng nắm tay nhỏ đấm thùm thụp vào lưng hắn. Cậu giẫy giụa trong vòng tay Thor, đôi chân gầy gò đá lung tung trong không khí.

Chỉ khi đường trở về London bị phong ấn, Thor mới đặt em trai hắn xuống giường và giơ tay lên. Hắn chắc rằng bản thân trông phải đáng sợ lắm, nhưng hắn đã cố gắng thử phát ra âm thanh mềm mại nhất có thể khi hắn ngồi xuống bên mép giường.

"Hãy bình tĩnh, mọi thứ đều ổn cả. Ý anh là...sẽ không ai làm hại em hết."

"Bình tĩnh ư ?! Anh vừa bắt cóc tôi !" Loki hét lên. Cậu bò ra xa Thor, đôi mắt gần như trợn ra khỏi đầu khi cậu nhìn chằm chằm vào hắn với sự kinh hãi "Anh là thằng quái nào ?"

Thor cau mày trước khuôn mặt hoàn toàn thiếu nhận thức của em trai hắn. Và hắn thực sự có thể xử lý việc này theo một cách tốt đẹp hơn, nhưng hắn đã làm điều tồi tệ nhất. Thor đưa tay ra để triệu hồi áo giáp của mình.

Loki trút ra một hơi thở mạnh khi bộ giáp chiến đấu của Thor đan xen vào nhau từng mảnh một. Cậu quay đầu nhìn trái nhìn phải rồi chăm chăm vào mọi thứ xung quanh hắn. 

"Anh...anh là một trong lũ người ngoài hành tinh ! Tôi đã nhìn thấy anh trong giấc mơ của tôi." Loki lắc đầu khi nhận ra bản thân vừa mới nói gì, cậu vội vã sửa lại "Không, là trên tin tức ! Chắc chắn là thế." Cậu khăng khăng, giọng nói run rẩy thấy rõ "Nghiêm túc đấy, anh muốn gì ở tôi?"

Thor quyết định rằng cách hành động tốt nhất bây giờ là đơn giản nói ra sự thật.

"Anh là Thor, con trai của Odin, Vua của Asgard mới. Và em..." Hắn bước về phía trước và vươn tay nắm lấy bờ vai của Loki "Em là Loki, con trai của Laufey, con nuôi của Odin và Frigga."

Hắn áp tay vào má Loki và cậu đã cho phép hắn làm thế. Vì cậu đang quá sốc khi phải vật lộn với lượng thông tin lớn vừa được nghe.

"Anh là anh trai của em, em đã được tái sinh và anh tới để đưa em về nhà."

Loki không ngừng lắc đầu. Má cậu ướt đẫm nước mắt và chúng vẫn tiếp tục rơi xuống khi cậu bật cười. 

"Anh thật điên rồ." Cậu cuối cùng cũng hất tay Thor ra và đôi lông mày nhíu lại đầy giận dữ "Anh đang nói dối ! Tên tôi không phải là Loki ! Tên tôi là..."

Cậu chớp mắt và khuôn miệng mở lớn khi khó khăn nhớ lại.

"Tên tôi là..."

Trái tim Thor nhói đau khi thấy em trai hắn phải vật lộn với nhận thức, cuộc sống ngắn ngủi với người phàm đã ảnh hưởng tới con người thật của cậu. 

"Anh e rằng em đã mất đi một số kí ức, em trai, nhưng anh có thể mang chúng trở lại. "

Thor xóa lớp ảo ảnh trên Stormbreaker và Loki gầm lên khi thấy hắn trèo lên giường. Cậu cứ lùi lại mãi cho tới khi lưng cậu áp sát vào đầu giường đồ sộ. Cậu chăm chăm nhìn Thor như một con thú bị dồn vào chân tường. Ngực cậu phập phồng lên xuống mạnh tới nỗi Thor sợ rằng cậu có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào. Hắn biết mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mang những kí ức đã mất trở lại và hắn đã kéo Loki vào vòng tay mình, cẩn thận để không làm tổn thương cậu khi hắn đặt chiếc rìu giữa họ và quấn tay Loki vào phần chuôi rìu.

Loki vẫn tiếp tục vùng vẫy và cậu định bụng sẽ cắn vào cổ tay Thor. Nhưng dòng phép thuật chảy qua chiếc rìu đã khiến người cậu giật nảy lên và đứng hình ngay lập tức. Phép thuật chạm vào kí ức Thor, và hắn đã cảm nhận được sự chân thực và trần trụi khi họ bắt đầu di chuyển tới tiềm thức của Loki. Mỗi một kí ức của họ đều có vô vàn xúc cảm và gò má Thor ướt đẫm nước mắt khi những khoảnh khắc của hàng mấy thế kỉ trước lóe lên trước mắt. Loki rũ đi trên tay hắn và Thor ôm cậu vào lòng khi em trai hắn cũng bắt đầu bật khóc nức nở.

Hắn đã có Loki bên cạnh trong hơn một ngàn năm, và tất cả những nỗi buồn vui, đớn đau họ chia sẻ cùng nhau trong hàng thế kỉ qua đã chảy qua người họ khi chiếc rìu của Thor sáng lên với những dòng phép thuật. Tình yêu, tình anh em và sự cấm đoán, tất cả những bi kịch và mất mát trong những năm cuối cùng của cuộc đời Loki, giờ đây đã quay lại trong thân thể mới của cậu.

Em trai hắn run rẩy như một chiếc lá, người cậu ngập tràn với những kí ức và cảm xúc. Và khi mọi thứ đã kết thúc hoàn toàn, ánh sáng phép thuật xung quanh họ bắt đầu mờ dần, Loki ngước nhìn Thor và cuối cùng cũng nhớ lại đôi chút.

Cậu chớp mắt chậm chạp, vẻ mặt cậu sững sờ.

"Thor ?"

"Đúng rồi, là anh đây." Những ngón tay của Thor vuốt nhẹ trên má Loki, lau đi vệt nước mắt nhem nhuốc. Ngực hắn phồng lên với sự âu yếm dịu dàng "Anh đã mang em về nhà."

Loki tiếp tục nhìn hắn chăm chú, khóe miệng cậu khẽ cong lên khi đôi mắt cậu nhắm lại và cậu bất tỉnh trong vòng tay của Thor.

"Nghỉ ngơi nhé, em trai."

Thor thì thầm. Hắn nhét Loki dưới lớp chăn mềm và gỡ chiếc mũ len ra khỏi đầu cậu để luồn những ngón tay mình qua mái tóc rối. Em trai hắn vẫn gầy ốm và xinh đẹp như mọi khi, hàng mi dày của cậu phủ bóng trên làn da nhợt nhạt, và Thor tự hỏi dưới khuôn mặt này liệu có phải làn da xanh giống như trước đây cậu vẫn thường che giấu hay không ?

Hắn thậm chí còn không hiểu được làm thế nào mà em trai hắn có thể tái sinh trở lại. Liệu đó là do mong muốn ích kỷ của Thor ? Hay đơn giản chỉ là bản chất của Loki vốn dĩ đã như vậy, cậu luôn được tái sinh hết lần này cho tới lần khác.

Ba lần Thor đã khóc thương cho cậu, và hắn gần như đã mất hết nghị lực sống của chính mình trong những năm sau đó, trong đầu không có gì khác ngoài ý nghĩ trả thù và hủy diệt. Hắn cúi xuống ấn môi mình vào trán Loki, và cơn bão trong lòng hắn cuối cùng cũng nguôi ngoai phần nào. Vì em trai hắn đã trở lại nơi mà em ấy nên thuộc về.

***

Thor vừa mới hoàn thành nhiệm vụ chính thức đầu tiên vào sáng hôm sau khi Sif bước vào phòng nghiên cứu của hắn. Nhịp chân của cô như muốn nói với Thor rằng rất có thể hắn đang gặp rắc rối.

"Tôi thấy ngài đã quay trở lại." Sif nói, nhấn mạnh một cách gay gắt. Và giờ thì rõ rồi, Thor chắc chắn đang gặp rắc rối.

"Đúng vậy, tôi đã trở lại vào tối hôm qua." Thor đóng hết các tab của mạng lưới liên lạc mở phía trên bàn và dồn toàn bộ sự chú ý vào Sif. "Có vấn đề gì vậy ?"

Sif nhướn mày nhìn hắn và Thor nhận ra ánh mắt co giật quen thuộc của cô, điều đó có nghĩa là có thể cô sẽ cho hắn một bạt tai nếu hắn không phải là vua, và đây cũng không phải lần đầu tiên cô có thái độ như vậy.

"Cũng không có gì, vì tôi đã liên lạc được với Potts và Hill. Cả ba chúng tôi đang tìm cách dọn dẹp mớ hỗn độn của ngài. Mặc dù điều đó chẳng đơn giản chút nào khi các phương tiện truyền thông trên khắp Midgard đang bùng nổ với những tiêu đề không rõ ràng, về việc người Asgard đã bắt cóc một người trái đất người ngay trước mắt họ."

"Gì cơ ?"

Sif cầm Stark Pad trong tay và mở ra một File video. Nó khá rung, có lẽ là được quay bằng điện thoại từ bên trong quán rượu hoặc bên kia đường. Nhưng qua video đó, ai cũng có thể trông thấy Thor đang mang theo một thiếu niên vô tội qua cánh cổng không gian như một kẻ bắt cóc.

"À..." Thor gãi nhẹ vào má, cảm giác như một đứa trẻ bị mắng dưới ánh nhìn nghiêm khắc của Sif.

"Những người phàm rất biết ơn những gì ngài làm giúp họ trong nhiều năm qua, nhưng chúng ta không thể làm ra những hành động công khai tồi tệ như vậy nếu chúng ta muốn cùng chung sống với họ."

"Sif, tôi không còn sự lựa chọn nào khác." Thor nói, có một chút chống chế "Em ấy định chạy trốn khỏi tôi. Nếu tôi không hành động thật nhanh gọn, có thể tôi sẽ lạc mất em ấy."

Sif đóng chiếc máy tính bảng và khoanh tay trước ngực. Ánh mắt cô lang thang khắp căn phòng và dừng lại trên cánh cửa đóng kín trước phòng ngủ của Thor.

"Có phải hắn đang nằm trong đó không ?"

"Ừ, nhưng em ấy đã ngủ từ tối qua. Tất cả những ký ức của em ấy đã biến mất và quá trình phục hồi chúng đang khiến em ấy mệt mỏi."

"Tôi có thể nhìn hắn một chút chứ ?"

Thor gật đầu và dẫn Sif vào phòng ngủ của mình. Các cửa sổ trong phòng bị che lại với những tấm màn nhung dày và hắn chỉ bật một chiếc đèn màu hổ phách ở đầu giường.

Sif bật ra một hơi thở hổn hển và vội vàng lấy tay che miệng khi cô nhìn vào hình dáng tái sinh của Loki. 

"Lạy thần Norns, hắn ta...trẻ quá." Những đốt ngón tay cô chạm vào gò má Loki thật nhẹ nhàng "Thực sự không thể tin được, ngài đã mang hắn ta trở lại." Sif thu tay lại khi Loki sắp sửa cựa mình, mũi cậu nhăn lại khi cậu ngọ nguậy dưới lớp chăn "Có lẽ hắn đã ở Midgard từ mùa xuân. Hắn đã làm gì trong suốt quãng thời gian đó nhỉ ?"

Khuôn mặt Thor tối sầm lại khi hắn suy nghĩ về sự tồn tại phàm trần của Loki.

"Tôi nghĩ rằng em ấy sống trên đường phố. Loki có một chiếc điện thoại Stark, nhưng tôi cho rằng nó đã bị ai đó lấy trộm rồi. Chiếc điện thoại đó rất có giá trị."

"Chà, tôi không mấy ngạc nhiên nếu như một ngày nào đó như hắn lại dễ dàng xuất hiện. Lừa lọc vẫn luôn là bản chất của hắn." Sif nói, khẽ nhíu mày với Thor.

"Sif"

"Ngài biết đó là sự thật mà, Thor. Ai thường xuyên là kẻ xui xẻo bị em trai ngài biến thành mục tiêu của mấy trò lừa gạt xảo trá ? Chính là ngài, tôi và những người bạn thân yêu đã ra đi của chúng ta. Chính họ đấy...nhưng có lẽ giờ linh hồn họ đã tìm thấy sự bình yên ở Valhalla rồi."

Thor lắc đầu, mặc dù hắn biết rằng Sif chỉ đang nói sự thật.

"Loki này vô tội trước tất cả các hành động xấu xa của em ấy trong quá khứ. Chúng ta không thể buộc em ấy chịu trách nhiệm cho những tội ác mà em ấy không gây ra."

Sif mím môi và rõ ràng cô chẳng có chút gì đồng tình với quan điểm khoan dung của Thor.

"Trái tim ngài luôn trở nên mềm yếu trước những gì liên quan tới em trai mình. Ngài vẫn luôn như vậy." Cô liếc mắt xuống dáng ngủ của Loki và siết chặt cánh tay Thor trước khi rời khỏi "Nhưng tôi thực sự hi vọng lần này hắn sẽ không làm ngài thất vọng."

Khóe miệng Thor nhếch lên một đường cong cố chấp khi hắn nhìn cô rời đi. Đúng là quá khứ của hắn và Loki đầy những vết thương chưa lành, nhưng điều đó không có nghĩa là những việc tương tự sẽ xảy đến với tương lai của họ. Hắn quay lại ngắm nhìn em trai mình và sự căng thẳng trên khuôn mặt hắn biến mất khi trông thấy lồng ngực Loki lên xuống bình ổn.

"Chúng ta sẽ không phạm phải những sai lầm tương tự nữa, Loki. Anh hứa đấy."

***

Thor bị đánh thức bởi âm thanh gõ điện thoại và tiếng máy điện tử kỳ lạ. Hắn mở mắt ra thì thấy Loki đang ngồi giữa giường lớn của mình, mắt cậu dán vào chiếc điện thoại Stark.

"Mày sắp hết pin tới nơi rồi." Loki lẩm bẩm, vuốt ngón tay cái lên màn hình, trán cậu nhăn lại vì tập trung cao độ "Nào, tới đây, thêm một ván nữa để phá kỉ lục nào."

Thor chớp mắt, cảnh tượng trước mắt có chút không chân thực. Hắn ngồi trên chiếc ghế bành mà hắn dùng để ngủ lại qua đêm trong mấy ngày vừa rồi. Và em trai hắn cuối cùng cũng ngước mặt lên từ chiếc điện thoại.

"Oh, chào anh."

Loki cười, lộ ra lúm đồng tiền, và Thor cảm thấy có gì đó như nhũn ra trong ngực hắn. Bởi đã quá lâu kể từ lần cuối hắn nhìn thấy một nụ cười chân thành như vậy trên đôi môi của em trai hắn.

"Xin lỗi nếu đã làm anh thức giấc, tôi chỉ chơi mấy trò Galaga để giết thời gian thôi."

"Ừm, chào buổi sáng." Thor gật đầu "Em đã tỉnh dậy được bao lâu rồi?"

Loki nhún vai và đẩy đống chăn sang một bên. "Tôi không biết, nhưng cũng đủ lâu để nghe thấy tiếng anh ngáy như một con Biilgesnipe." Cậu nhếch mép, đưa tay ra sau lưng và bắt đầu lang thang khắp phòng, quan sát không gian xung quanh "Vậy, tôi đoán là chúng ta đang ở Asgard ?" Loki dừng lại trước cửa sổ và kéo tấm rèm nặng nề sang một bên, cậu khẽ chớp mắt khi ánh mặt trời rực rỡ tràn vào phòng.

"Đúng vậy, là Asgard mới anh tạo ra trên bờ biển Na Uy."

Loki ấn lòng bàn tay vào cửa kính, sững sờ khi thấy cảnh tượng trước mắt mình.

"Whoaaaaa !"

Cung điện mới của Thor nằm cạnh Gladsheim hùng vĩ rộng lớn, nhưng nó cũng nằm ở trung tâm thành phố. Cửa sổ phòng ngủ hắn hướng ra phía đông và mọi mái nhà dốc quanh Bilskirnir đều tỏa sáng vàng chói dưới ánh mặt trời buổi sớm. Bên kia thành phố là những cánh đồng và những ngọn đồi thoai thoải, và bên dưới nữa là biển, êm đềm nhưng không ngừng rì rào vỗ sóng.

"Anh tạo ra tất cả những thứ này ư?" Loki bật ra một tiếng xuýt xoa khi cậu chiêm ngưỡng thành quả của Thor "Ấn tượng đó." Cậu ném cho Thor một nụ cười tinh nghịch qua bờ vai "Ý tôi là, nó mộc mạc thật đấy, nhưng ít nhất thì anh cũng có wifi."

Thor lắc đầu, hơi choáng ngợp một chút, vì nó hơi khác với cuộc hội ngộ hắn đã tưởng tượng trong đầu. Hắn đi đến gần em trai mình và xoay vai cậu lại cho tới khi họ nhìn thẳng vào mắt nhau. Thor có rất nhiều điều muốn nói và muốn làm, hắn cũng có rất nhiều những câu hỏi cần lời giải đáp. Thế nhưng tất cả những gì hắn có thể làm được lúc này là nhìn chằm chằm vào em trai hắn.

Loki nhíu mày, cậu dồn trọng lượng của mình hết vào chân này rồi lại chuyển sang chân khác.

"Ừm, nhìn chằm chằm vào người khác như vậy là thô lỗ lắm đấy."

Thor bật cười, vẫn không thể rời mắt khỏi cậu.

"Thứ lỗi cho anh, nhưng anh vẫn khó có thể tin được em đang thực sự ở đây."

"Chà, điều này làm cho hai chúng ta...Này! "

Loki kêu lên một tiếng kêu kinh ngạc khi Thor vòng tay ôm lấy cậu thật chặt. Em trai hắn hơi cứng lại đôi chút nhưng sau đó lại ngập ngừng đặt tay lên vai hắn. Hắn ôm Loki vào ngực và áp tay mình vào chiếc gáy mảnh khảnh của cậu, dịu dàng xoa nhẹ. Và cổ họng Loki đột nhiên có cảm giác bị siết chặt tới nỗi môi cậu phải bật ra một tiếng thở khó khăn.

"Thor?"

"Xin lỗi ..." Thor cười khúc khích và đặt em trai mình xuống "Nhưng anh nghĩ rằng có lẽ anh đã nợ em một thứ."

"Thứ gì ? Một cái ôm ư ?" Loki cười, có chút bất ngờ "Chà, tôi thấy mừng vì chúng ta đã hoà nhau. Còn nữa, điều gì đã xảy ra với mắt anh vậy ?" Cậu hỏi, nhón chân lên để nhìn kĩ hơn vào con mắt nhân tạo của Thor.

"Mắt anh ư ?" Thor ấn tay vào phần sẹo thịt mờ nhạt quanh mắt phải hắn "Oh, đó là một món quà từ anh Thỏ (Rocket) sau khi anh mất đi mắt thật của mình. Đợi đã..." Thor ngừng việc ăn nói lan man và cố gắng tập trung vào những gì thực sự quan trọng "Em cảm thấy thế nào rồi? Em đã ngủ suốt ba ngày liên tiếp và anh không chắc đó là do năng lực pháp thuật của em hay có thứ gì đó đang phục hồi khiến em kiệt sức."

"Tôi đoán là mình không sao." Loki mím môi và hơi chun mũi lại khi cậu xem xét tình trạng hiện tại của mình "Chắc là...cũng hơi đói ?"

"Chà, điều đó thì anh có thể khắc phục." Thor cười khúc khích, thở ra nhẹ nhõm khi thấy em trai hắn vẫn bình an vô sự "Tới đây, anh sẽ đặt riêng cho chúng ta một bữa sáng lớn."

Loki lướt những ngón tay của mình qua mái tóc rối bù và kéo mạnh cổ áo hoodie ra, tự ngửi ngửi.

"Ừm, có lẽ tôi nên đi tắm trước? Tôi có mùi thật khó chịu."

"Anh nghĩ điều đó rất hợp lí."

Thor đồng ý, nửa trêu chọc cậu, vì rõ ràng rằng em trai hắn đã không tắm rửa gì trong một khoảng thời gian dài.

***

Hãy ủng hộ bằng cách Vote & Comment cho tui nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro