Chương 13: Những vị khách đến từ Melodia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Pekoms mất tích?"

Tamago gật đầu đưa tay cầm mũ cốc của mình rồi  nhấp một ngụm.

"Vâng. Và chúng tôi không thể tìm thấy anh ta, thưa ngài." Tamago đáp.

"Hmm..." Macaroon khoanh tay khi tự hỏi người bạn đồng hành của họ đang ở đâu. "Ông quay lại nhiệm vụ của mình đi Tamago. Ta sẽ đi tìm." Macaroon nói.

"Macaroon-sama. Xin đừng giết anh ta khi ngài tìm thấy. Pekoms là một đồng đội tốt, tôi thực sự đã định cầu xin Mẹ tha thứ cho Pekoms, sil vous plaît (làm ơn)."

Macaroon cười an ủi. "Đừng lo lắng. Ta sẽ không giết ông ấy. Em gái ta rất quý Pekoms. Con bé sẽ giết ta nếu ta ra tay với Pekoms. Trò chơi này sẽ rất vui, giống như trò chơi trốn tìm mà ta đã từng chơi với chú Moscato và Madeleine."

"Xin hãy nghiêm túc một chút Macaroon-sama. Chúng ta không biết chuyện gì đã xảy ra với Pekoms." Tamago thở dài.

"Haha! Xin lỗi. Gặp lại sau. Ta sẽ đi tìm Pekoms." Macaroon nói và bỏ đi.

"Đấy thấy tôi nói đúng chưa, Macaroon-sama đang rất chăm chỉ." Một thủ hạ của Tamago nói. "Ý tôi là bình thường nhìn ngài ấy rất lười. Ngài ấy sẽ không làm bất cứ điều gì trừ khi có mệnh lệnh."

Những người khác gật đầu đồng ý. "Đúng. Hồi đó thậm chí còn vô tư để kẻ thù đi ngang qua mà không thèm động tay chỉ bởi vì ngài ấy đang rất lười."

"Ta nghĩ là đã có chuyện gì đó đã xảy ra với Madeleine-sama." Tamago trầm giọng.

"Madeleine-sama?"

Tamago gật đầu. "Ta không biết tại sao nhưng Katakuri-sama và Macaroon-sama đang nhốt cô ấy. Và ta nghe nói cô ấy sẽ bị nhốt cho đến khi mọi thứ trở lại bình thường, bon chen."

"Thật á ?!" Mọi người nghi ngờ nhìn Tamago ra vẻ không tin.

"Phải. Ta nghĩ Macaroon-sama lần này đã phải làm việc chăm chỉ để có thể thả Madeleine-sama ra sớm nhất có thể. Nhưng..." Tamago cúi mặt suy ngẫm. "Mọi chuyện có đơn giản như vậy ?"

________________________

"Pekoms." Macaroon nhìn xuống người đang bị trói. "Tamago-san đang tìm ông, ông có biết không?"

"Macaroon! Cởi trói cho tôi! Chúng ta phải nhanh lên!" Ông đấu tranh chống lại sợi dây trói.

Macaroon quỳ xuống cởi trói cho người tộc Mink.

"Trông ông thật chật vật. Đã có chuyện gì xảy ra? " Cậu hỏi.

"Bege! Là Bege đã trói tôi lại !!"

Tay Macaroon dừng gỡ sợi dây, trợn mắ nhìn Pekoms. Đôi mắt cậu nheo lại.

"Chú Bege?"

"Đúng! Hắn ta đang lên kế hoạch ám sát Mẹ! Chúng ta phải nhanh lên!"

"Ta hiểu rồi." Macaroon tiếp tục cởi trói cho Pekoms. "Ông không cần phải lo lắng về chú ấy. Đã có cha ở đó. Và ông biết không có gì có thể qua mặt được cha. Chú Bege có lẽ đã chết trong lúc chúng ta đang nói chuyện." Macaroon không bận tâm đến những gì Pekoms nói. "Một khi ta giải thoát cho ông, việc ông cần phải làm bây giờ là nghỉ ngơi."

"Tôi không thể, gao~!! Tôi còn có nhiều thông tin phải báo cáo! Còn có băng Mặt Trời!"

"Chú Aladine?"

"Họ trói tôi ở đây và họ đã trốn thoát! Họ muốn phản bội Mẹ, gao!"

Macaroon nhìn chằm chằm vào ông đầy hoài nghi. "Nhưng cô Praline là ..."

"Praline hợp tác với họ, gao!"

Macaroon thở dài. "Madeleine tới chú Bege và bây giờ đến lượt chú Aladine và cô Praline ..."

'Purupurupuru' Tiếng Den Den mushi của Macaroon vang lên.

"Hửm..."

'Kaptcha'

"Nghe đây."

"Macaroon-sama. Xin hãy đến Đảo Bột mì." Thủ hạ của cha cậu, vội nói.

"Sao vậy? Madeleine lại làm sao ?" Macaroon lo lắng.

"À, không. Madeleine-sama vẫn ở trong phòng. Thực ra là Staccato-sama và Serenade-sama đã có mặt ở đây."

"Cậu và dì ? Ta không biết là họ sẽ đến."

"Có vẻ [Y/n]-sama đã mời họ đến."

"Ta hiểu. Ta sẽ đến." Cậu kết thúc cuộc gọi.

Cậu mau chóng cởi trói cho Pekoms.

"Gia đình bên mẹ của ngài ?" Pekoms đặt câu hỏi.

Macaroon gật đầu. "Ông có thể đi báo cáo về băng hải tặc Mặt Trời cho những người khác được không? Ta cần phải trở về Đảo Lúa mì."

Pekoms gật đầu. "Để đó cho tôi, gao."

Macaroon quay lưng vội vã đi.

"Đã lâu rồi kể từ lần cuối mình gặp cậu Staccato và dì Serenade. Không biết họ tới để làm gì..."

_________________________

"Thực lòng anh không muốn nhìn thấy Katakuri. Anh hy vọng hắn không ở đây." Staccato vừa nói vừa cùng em gái Serenade đi bộ xuống cảng Đảo Bột mì.

"Nii-san, làm ơn đừng nói những câu như vậy khi chúng ta đang ở trên hòn đảo của riêng anh ấy được không?" Serenade thở dài.

Em gái của họ đã kết hôn với Katakuri trong một thời gian dài. Nhưng Staccato từ trước đến giờ vẫn ngoan cố không chịu tin tưởng Katakuri.

"Cậu! Dì!" Một giọng nói cất lên.

"A! Là Macaroon-chan!" Serenade chạy về phía cậu ôm lấy người đàn ông 3m. "Hả? Có vẻ như bây giờ cháu lại cao hơn trước rất nhiều." Cô trầm ngâm khi vòng tay qua eo cậu.

"Càng lớn cháu càng bắt đầu giống hắn ghê gớm." Staccato thở dài.

"Kìa, nii-san!" Serenade lườm anh trai rồi quay lại Macaroon. "Cháu trai chúng ta trông cũng ngầu chẳng kém gì Katakuri nii-san."

Macaroon chỉ cười. "Cháu sẽ hộ tống hai người đến biệt thự."

"Được được." Serenade đi theo.

"Sao bây giờ nhìn mọi người bận rộn thế Macaroon ??" Staccato hỏi khi nhìn quanh.

"Đó là vì chuẩn bị đám cưới của cô Pudding."

"Đám cưới ?! Một trong những con gái của Big Mom lại kết hôn ?!"

Serenade cười khúc khích. "Điều này làm em nhớ lại ngày mà cha nói với chúng ta rằng [Y/n] nee-san sẽ kết hôn với Katakuri nii-san."

Staccato thở dài. "Hôm đó là một ngày u ám."

Macaroon cười khúc khích. Cậu biết những chuyện đã xảy ra năm đó.

Cậu biết mẹ mình bị ép phải kết hôn với cha để giữ cho Melodia không cắt đứt liên minh với băng hải tặc của Big Mom

Chính cô Lola và cô Chiffon đã kể cho cậu và Madeleine nghe về "chuyện tình" của hai người.

Cậu đã nghĩ rằng đúng là lâm vào tình huống đó thì mối quan hệ cả hai sẽ rất tồi tệ nhưng khi cậu nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của mẹ dành cho cha, cậu thầm chắc nó đã không khủng khiếp như cậu tưởng tượng.

"Đó có thể là một khởi đầu điên rồ nhưng mẹ rất yêu cha." Cậu lẩm bẩm thu hút sự chú ý của Staccato và Serenade.

Serenade cười khúc khích trong khi Staccato nhìn sang chỗ khác không thể phản bác lại vì đó là sự thật.

_______________________

"Nhốt con bé ?! Hai mẹ con bị điên à?!" Staccato trừng mắt nhìn [Y/ n] và Macaroon.

Hai người họ đã nói với anh rằng Madeleine bị nhốt trong một căn phòng làm từ Hải Lâu Thạch.

"Anh không thể tin được, [Y/n]! Em nghĩ anh đang trông chờ gì từ Katakuri. Em lại thực sự đồng ý với ý kiến này của hắn !!"

"Nii-san! Đừng nói vậy! Katakuri-sama sẽ không bao giờ tự ý làm thế với con gái mà không có lý do chính đáng!" [Y/n] bênh vực chồng.

"Nee-san, chuyện gì đã xảy ra ?" Serenade bối rối và lo lắng hỏi. Cô ấy biết có điều gì đó không ổn đã xảy ra.

Tuy nhiên, cả [Y/n] và Macaroon đều từ chối tiết lộ. Cả hai cúi đầu với vẻ mặt bất lực.

"Chuyện rất khó nói sao ?" Serenade hỏi. Cô ấy hiểu rằng chuyện này chỉ có trong nội bộ của Gia tộc Charlotte được biết. Thế nhưng Staccato không hài lòng .

"Chúng ta cũng là gia đình của em !! Madeleine là cháu gái của anh !! Anh có quyền biết chuyện gì đang xảy ra với con bé !!" Staccato tức giận hét lên.

"Em xin lỗi, nii-san." [Y/ n] mím môi. "Nhưng xin hãy tin em, chúng em chỉ làm điều này vì sự an toàn của Madeleine. Anh biết chúng em rất thương Madeleine. Chúng em sẽ không bao giờ làm tổn thương con bé."

"Thế tại sao lại nhốt con bé ?!"

"Nii-san!" Serenade ngắt lời.

Staccato quay sang cô, mặt đỏ bừng vì tức giận và thất vọng.

"Thế là đủ rồi." Serenade nói, nhắm mắt lại.

Staccato nghiến răng. "Ít nhất em có thể để anh nói chuyện với Madeleine không?" Anh hỏi. "Lần cuối cùng anh nhìn thấy là con bé đã khóc về cái chết của người chú tên là Moscato. Anh muốn đảm bảo rằng cháu gái của anh vẫn ổn."

[Y/n] quay sang Macaroon. Bảo mật nơi nhốt của Madeleine là trách nhiệm của cậu. Cậu là người có quyền quyết định cho phép ai được gặp mặt và nói chuyện với Madeleine.

Macaroon gật đầu. "Cậu hãy đi theo cháu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro