106. Nghịch chuyển quỷ dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình cảnh nhất thời lâm vào một loại giằng co.

Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ tuy rằng tạm thời khống chế được cục diện, nhưng hắn không biết kế tiếp phải xử lý như thế nào. Cơ hồ là theo bản năng, Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ nhìn thoáng qua nơi bọn An Nhiên đang ẩn nấp.

Cái liếc mắt này có thể nhìn ra được rất nhiều thứ, ít nhất Tô Á hiểu được không ít.

Địa long này cũng không phải một mình đến, giống như suy đoán của hắn vậy, sau lưng tên này còn có người, thậm chí có khả năng là cả một đoàn đội, Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ tu vi tuy cao, nhưng cũng không phải là tâm phúc trong đoàn.

Quyết định là do người khác.

Tô Á không ngốc, hắn biết có vài lời nên nói cũng có vài lời không nên nói, những người đó vốn ẩn nấp rất kỹ, tìm nhiều lần cũng chưa thể để bọn họ hiện ra, rõ ràng ở các phương diện khác đều chiếm hết ưu thế, nhưng lúc này Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ vì sao lại chủ động hiện thân. Tô Á không biết nội tình Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ bị đá ra, coi như hắn biết, hắn cũng tuyệt đối không tin đơn giản chỉ vì Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ chọc giận An Nhiên liền thành ra vậy, sau một loạt liên tưởng, Tô Á quả quyết suy nghĩ của mình

Âm mưu! Đó là một âm mưu nhằm vào Sư Vương đoàn! Tô Á nhíu mày, nháy mắt liền làm ra quyết định, hắn giúp Vệ Tuyển Dương mới bị Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ tạo ra vết thương như vậy, hết tình hết nghĩa rồi đúng không? Chuyện kế tiếp, Vệ Tuyển Dương vẫn là dựa vào chính mình đi, hắn chỉ là dẫn đường, đi đến đây đã là không sai biệt lắm rồi, là tốt hay xấu còn phải xem tạo hóa tự bản thân bọn hắn.

Tô Á thật sâu nhìn thoáng qua nơi bọn An Nhiên ẩn thân, cái liếc mắt này không đơn giản giống như cái liếc mắt kia của Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ, hắn muốn nói cho An Nhiên biết: Ta đã phát hiện ngươi.

Sau lưng che dấu thâm ý là: Vệ Tuyển Dương tùy ngươi giày vò, ngươi tha ta một mạng, ta cũng không vạch trần ngươi, như vậy với tất cả mọi người đều tốt.

Đây là đánh cược. Cược địa phương Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ nhìn kia có người ẩn núp, tuy rằng thoạt nhìn đó chỉ là một mặt vách đá đơn giản, sạch sẽ đến cái gì cũng không có. Nếu Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ có thể đột nhiên xuất hiện, vậy thì nhất định không phải là ngoại lệ, ở thời điểm thích hợp có lẽ còn có người thứ 2, người thứ 3 xuất hiện. Tô Á chỉ đang muốn hỏi để đạt thành hiệp nghị cùng với người phía sau màn để không làm phức tạp thêm với tình huống sắp đến. Để cho hắn có thể an toàn ra ngoài mà thôi.

Tựa hồ Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ không có sát ý gì, nhưng sẽ không thiếu giày vò bọn hắn một phen. Người Sư Vương đoàn Tô Á không để ý, bọn hắn tự cầu nhiều phúc là được.

An Nhiên cũng là loại người am hiểu tính toán tâm cơ, cơ hồ là trong nháy mắt, y liền hiểu được ý của Tô Á, y ở bên trong huyễn cảnh của Ly Yểm nhếch môi cười cười, người của cửa hàng đệ nhất Tô gia quả nhiên có ý tứ, Tô Túc cũng rất không tệ. Tên Tô Á này so với Tô Túc còn muốn thông suốt thêm vài phần. An Nhiên mặc dù cũng không có bất kỳ băn khoăn gì, bất kể Tô Á đoán được ra sao, hắn cũng không có chứng cứ có sức thuyết phục được, không chiếm được thứ có thể chứng thực vậy không cách nào tạo ra điều kiện uy hiếp.

Vốn bút giao dịch này sẽ thất bại.

An Nhiên thưởng thức hắn, phi thú nhân ở đại lục Thú Nhân tồn tại phụ thuộc nhiều vào thú nhân, rất ít có người thông minh độc lập như vậy. Hắn có thể mang theo những tên bự thịt Sư Vương đoàn kia đến được nơi này, lại vẫn còn sống sót tới 3 người chứ không phải chỉ còn một mình Vệ Tuyển Dương, năng lực này tuyệt đối là không thể nghi ngờ.

Phần thưởng thức này khiến y nguyện ý làm một chút nhượng bộ, ngẫu nhiên ăn chút thua thiệt nhỏ cũng không tính là cái gì. An Nhiên có tự tin, về sau có thể từ chuỗ cửa hàng đứng đầu này đòi lại, coi như đòi không được đi, thì có thể quen biết một người bạn như Tô Á này cũng rất tốt, hắn tuyệt đối đáng cái giá này.

"Ta thích người thông minh." An Nhiên nói ra một câu.

Cố Viêm không rõ cho lắm. Nhưng Tần Mộ Ngôn lại hiểu ý tứ của y, vị này của Tô gia quả thật rất thông minh, loại người này, thà rằng đặt quan hệ thân thiết, chứ không thể trở mặt, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết lúc nào sẽ nằm trong tay hắn đâu. Thế lực của chuỗi cửa hàng đứng đầu đại lục Thú Nhân là không cho phép khinh thường. Lấy trình độ Tô Á được cưng chiều, đúng thật là rất có khả năng xử lý hết những thú nhân có liên quan trở thành gia chủ Tô gia, người thừa kế của chuỗi cửa hàng đứng đầu.

"Tiểu An Nhiên ngươi chuẩn bị làm sao?" Cố Viêm nhìn ánh mắt bọn hắn qua lại như bị điện giật, bên trong có âm mưu quỷ kế gì hắn xem không hiểu, nếu xem không hiểu, hắn liền trực tiếp hỏi. Chuyện phiền toái có An Nhiên nghĩ, Tần Mộ Ngôn cũng rất xảo trá, hắn như vậy thật sự không cần dùng đầu óc gì cả.

Làm thế nào ư? "Chúng ta cái gì cũng không làm."

Cố Viêm khó hiểu. Hỏi lại: "Ngươi chuẩn bị thả bọn họ đi?" Cố Viêm mới vừa còn cảm thán Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ thế mà lại là cao thủ trung kỳ hồng mông. Trời ạ! Đại lục Thú Nhân đã bao nhiêu lâu không có người đột phá giai đoạn hồng mông.

Người ngu, suy nghĩ vấn đề gì cũng đơn giản, người ta đột phá giai vị hồng mông còn phải đi thông báo một tiếng sao? Hai phe ác đấu, tấn công chính là xuất kỳ bất ý, khi người bên ngoài đều nghĩ ngươi là thiên giai, nhưng lá bài tẩy của ngươi lật lên, lại là cao thủ hồng mông, đó là phong cách đến cỡ nào. Chỉ có thằng ngu sau khi đột phá mới đi thông báo phóng loa cho toàn đại lục, mà kẻ ngu cũng không có khả năng đột phá giai đoạn hồng mông, tu luyện đến mức độ này, bất luận là ai cũng đều thành tinh. Vì vậy, đại lục Thú Nhân đến bây giờ cũng không có nghe ra có cao thủ giai vị hồng mông.

Mặc dù Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ thành công uy hiếp được một hàng Vệ Tuyển Dương, nhưng cũng đã bại lộ trước mặt Tô Á. Chuyện này nếu tiết lộ ra ngoài, một khi mặt ngoài thăng bằng bị đánh vỡ, bình thản nhất thời của đại lục Thú Nhân chỉ sợ cũng phải kết thúc.

Giai vị hồng mông, Cố Viêm mới đột phá địa giai mà thôi, mà Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ thế mà đã là hồng mông. Khó trách hắn luôn bị Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ đè xuống đất đánh, mẹ kiếp, địa giai cùng hồng mông, trực tiếp kém hai giai vị, hơn hai mươi cấp, dựa theo tốc độ tu luyện của Cố Viêm, nếu không có kỳ ngộ gì, trong vòng mười năm, hai mươi năm, hắn cũng đuổi không kịp Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ.

Điều này làm cho Cố Viêm rất nhụt chí.

An Nhiên nhìn không được cái dạng nửa chết nửa sống này của hắn, đưa tay hướng lên đầu hắn vỗ một cái, nói: "Tiểu Bạch tuổi lớn hơn ngươi nhiều, đến khi ngươi bằng tuổi hắn cũng sẽ không kém hơn đâu." An Nhiên dừng một chút, còn nói, "Ngươi có phải lại quên bản thân được tiện nghi truyền thừa của sư phó ngươi lưu lại phải không? Chỉ cần lấy được truyền thừa Sư Vương, không bao lâu nữa ngươi liền có thể vượt qua hắn."

Đây là an ủi, An Nhiên thế nhưng lại phá lệ an ủi Cố Viêm.

Bầu trời muốn đổ mưa đỏ sao?

Trải qua An Nhiên thức tỉnh, Cố Viêm cũng nhớ tới cái thứ mang tên truyền thừa Sư Vương này. Hắn vốn đang chướng mắt Terry, chưa từng nghĩ, hắn muốn đuổi kịp Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ chỉ có thể dựa vào truyền thừa Terry. Cố Viêm bất đắc dĩ thở dài, hắn cũng không quan tâm cái gì mặt trong mặt ngoài nữa, chỉ cần có thể trong thời gian ngắn vượt qua liền tốt rồi, kể từ ngày ở cùng một chỗ với An Nhiên, Cố Viêm đã chịu rất nhiều đả kích nặng nề, cùng An Nhiên kết giao đều là những chiến sĩ thú nhân cũng khá nổi danh, nơi này của y chính là trại tập trung thiên tài.

Từ trước Cố Viêm luôn cảm thấy chính mình rất giỏi, nhưng sau khi tiếp xúc với những tên biến thái này, Cố Viêm liền tự ti.

Cố Viêm cũng không nguyện ý An Nhiên đồng tình hắn, chỉ có thể đem đề tài dẫn trở về. "Cứ như vậy thả bọn họ đi?" Điều này cũng quá tiện nghi cho Vệ Tuyển Dương rồi. Trong lòng Cố Viêm có chút không vui.

Tiện nghi?

Thân ái, ngươi sẽ biết có phải tiện nghi hay không liền.

An Nhiên cười rất quỷ dị, hắn đưa tay vỗ vang một tiếng, trong lòng đối với Nhị Hắc phân phó vài câu, Nhị Hắc meo meo kêu hai tiếng, cọ cọ trên cổ An Nhiên. Sau đó Cố Viêm liền thấy Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ biến trở về hình người, chậm rì rì đi đến bên người Tô Á, hạ giọng nói câu gì đó, nói xong, hắn cũng không nhìn Vệ Tuyển Dương đến một lần, trực tiếp đi trở về.

Đúng vậy, đi trở về.

Nháy mắt khi thấy hắn nói xong Nhị Hắc liền chụp cho hắn một tầng huyễn cảnh. Một hàng Sư Vương đoàn không có nhìn thấy quá trình Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ xuất hiện, nhưng bọn hắn lại có may mắn nhìn thấy toàn bộ quá trình hắn biến mất, không có động tác gì hoa lệ, hắn nói xong một câu, thân thể cũng chậm rãi biến thành trong suốt, cuối cùng biến mất tại chỗ.

"Biến, biến mất...... Hắn biến mất......" Thạch Hải trở nên cà lăm, hắn trừng lớn mắt không thể tin nhìn về phía bên cạnh Tô Á, địa long có thực lực khủng bố kia cứ như vậy mà tiêu thất trong hư không trước mắt bọn hắn, đây là đang đánh vào mặt Sư Vương đoàn.

Uổng phí Vệ Tuyển Dương kêu gào nửa ngày, người ta muốn tới thì tới muốn đi thì đi. Ngươi nói ta rút đầu rụt cổ như rùa không xứng làm thú nhân, ta liền hiện thân cho ngươi xem, ta dù có đứng chỗ này ngươi cũng không dám làm gì.

Kết quả như vậy, ngươi vừa lòng không? Thân ái.

Vệ Tuyển Dương mặt cũng nhanh bị biến xanh, hắn đứng ở bên người Tô Á, tự nhiên nghe được câu nói cuối cùng kia của Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ, hắn nói: "Nể mặt ngươi......" Những lời này có ý tứ gì, người thông minh đều biết. Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ tỉnh lược nửa câu chưa nói – phóng các ngươi một con ngựa, nể mặt ngươi......

Bị người đánh vào mặt như vậy, Vệ Tuyển Dương có thể không sinh khí sao? Hắn tại Đế Đô cũng là một người có trọng lượng, cho tới bây giờ đều là nói một không hai, có rất ít người dám cùng hắn trả giá. Thế nhưng Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ lại hoàn toàn không đem hắn để ở trong lòng, xem trên mặt mũi Tô Á ư? Một phi thú nhân, có thể có mặt mũi gì!

So với Vệ Tuyển Dương, tâm tình Tô Á ngược lại rất tốt.

Sự thật quả thực tương tự như hắn dự liệu, sau lưng Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ còn có người, duy nhất ngoài dự kiến của hắn là, đối phương không ngờ lại sảng khoái thả bọn hắn một con ngựa như thế, ngay cả người Sư Vương đoàn cũng bỏ qua. Tô Á sẽ không ngây thơ cho rằng như vậy là kết thúc, đối với hắn có lẽ là kết thúc, đoạn hành trình phía sau hắn chỉ đơn thuần tham gia cho náo nhiệt, đối với đám người Sư Vương Đoàn, đây tuyệt đối chỉ là một bắt đầu.

Đối phương đã sớm có kế hoạch tốt, địa điểm bọn họ động thủ không phải là nơi này.

Nơi gọi là truyền thừa chi địa đó, chỉ sợ càng có bí mật lớn hơn.

Tô Á rất hưng phấn, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được người có âm mưu tính kế có thể cùng hắn sánh vai. Lần đầu tiên hắn đối với một người xa lạ chưa từng gặp mặt tò mò đến thế, người có tính tình này chính là hấp dẫn chết người.

Có lẽ phải gặp một lần vì tình hữu nghĩ lâu dài, Tô Á nghĩ như thế.

Đầu kia sau khi Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ trở về, An Nhiên nhướn mày nhìn hắn, hỏi: "Nghĩ rõ ràng chưa?"

Nghĩ rõ ràng cái gì? Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ một mảnh mờ mịt.

"Ngươi hiện tại tâm tình thế nào, thân ái?"

Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ còn chưa phản ứng kịp, hắn không biết An Nhiên làm sao có thể trong nháy mắt chuyển đề tài dời đến phía bên này, tâm tình của hắn tốt hay không tốt cùng An Nhiên có quan hệ cái lông gì!

Nhìn hắn như vậy An Nhiên liền biết hắn thật đã quên, lúc này hừ hừ hai tiếng, nói: "Nếu tâm tình không tệ, ngài có thể bắt đầu khoan động chưa? Dầu gì cũng phải để chúng ta đi tới truyền thừa chi địa trước, đi chậm bỏ lỡ trò hay ngươi diễn cho ta xem nha!"

Đổ mồ hôi! Mồ hôi lạnh!

Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ rốt cuộc nhớ tới, mẹ kiếp hắn chính bởi vì một câu "Tâm tình lão tử không tốt." liền bị Ly Yểm đá ra. An Nhiên lại hỏi hắn lần nữa, chẳng lẽ là muốn đạp hắn thêm một lần sao? Không, chuyện mất mặt như vậy tuyệt đối không thể có lần thứ hai. Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ lanh lẹ gật đầu, "Tốt lắm tốt lắm, tâm tình ta hiện rất tốt, bây giờ có thể chui động được rồi."

Hết chương 106

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro