136 + 137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kinh thiên đại nghịch chuyển!
Quân Thiển Tây lập xuống thú chi khế ước chứng thực lời nói của An Nhiên không phải là giả, ý tứ Cố Viêm đã rõ ràng biểu đạt muốn cùng Đường Khúc giải trừ hôn ước. Dưới tình hình như vậy, Đường gia lại có thể truyền ra chuyện đôi tình nhân như keo như sơn chuyện tốt tới gần để Cố gia nâng sính lễ tới nhà.

Không chỉ như thế, sau khi chính chủ tìm tới cửa hắn còn dám tiếp đón nhiều người như vậy đòi giải thích.
Ban ngày ban mặt, bọn chúng rõ ràng đánh một bạt tai vào mặt người Cố gia.
Cố Viêm hoàn hảo, hắn lắc lắc cánh tay béo núc ních của mình đứng phía sau An Nhiên, biểu tình trên mặt cùng An Nhiên giống nhau như đúc. Đường gia chỉ có thể bắt nạt những ai không có bối cảnh phía sau, nhưng lúc này lại chạm đến Cố gia. Cũng không phải là thứ có thể nuốt trôi.
Trừ bỏ Đường Mặc mồ hôi toát ra, những người Đường gia cùng tới cũng chưa hiểu rõ đến cùng phát sinh chuyện gì. Sao không khí chợt thay đổi rồi. Có thể không thay đổi sao, quần chúng vây xem cũng đồng loạt im lặng không dám nói tiếp nữa. Nhìn xem sắc mặt mấy vị kia của Cố gia, mây đen giăng đỉnh, mưa gió vần vũ.
Cố a cha dù mang đủ loại phẫn nộ đủ loại khó chịu, nhưng dáng vẻ vẫn im lặng, bọn tiểu bối Đường gia này còn chưa xứng để hắn mở miệng, dù hắn muốn chất vấn cũng sẽ trực tiếp tìm người có thể làm chủ. Lúc này dù sao phải có người đứng ra nói chuyện. Cố Thanh Hòa nhìn xung quanh một chút, tham gia náo nhiệt tham gia náo nhiệt, làm dáng làm dáng, còn có vẻ sung sướng khi người gặp họa.
Tâm tình không ổn định nhất phải kể đến bộ phận người áp giải sính lễ của Cố gia.
Bọn họ đều là những chiến sĩ thú nhân huyết khí phương cương, tính tình vốn táo bạo. Đang lo không có địa phương để trút xuống những tức giận do bọn lưu manh nhị thế tổ làm ra liền đụng phải họng súng tiến tới. Không phải muốn chết là gì? Nhìn khí thế cả đám xem, cứ như muốn nhào lên xé xác Đường gia ra vậy.
Cái thời khắc vi diệu này, Cố Thanh Hòa liền đứng ra.
Có câu nói rất hay, tiên lễ hậu binh. Đường gia bất nhân, Cố gia hắn không thể bất nghĩa, nên có lễ tiết là điều tất nhiên. Chuyện này chỉ do một phía, Quân Thiển Tây cũng đã xác nhận. Là Cố Viêm đơn phương tuyên bố giải trừ hôn ước, tính trên điểm này, quả thật Cố Viêm đã đánh vào mặt mũi Đường gia. Mặc dù không cần nghĩ cũng biết nguyên nhân giải trừ hôn ước nhất định không tránh khỏi bản thân Đường Khúc, nếu không có loại lừa gạt nháo kịch sính lễ này, có lẽ Cố gia đã hướng Đường gia bồi lễ nói xin lỗi.
Dù sao hai bên kết thân, đều là thú nhân lớn tuổi trong nhà làm chủ, cửa hôn sự này bên trong là có người kết hợp, nhưng phía bắt đầu vẫn là những lão đầu tử Cố gia. Chuyện cho tới bây giờ, cũng không phải lỗi một mình Đường Khúc, có trách thì trách ngươi nhân thức người không đủ rõ ràng!
"Tiểu tử Đường gia, Quân Thiển Tây các hạ cũng đã nói như vậy. Các ngươi không phải cũng nên cấp cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng hay sao?"
Câu trả lời thỏa đáng? Đường Mặc lúc này một đầu đã như biến thành hai, hắn cũng không phải Đường Khúc, nào biết rõ những cong cong vẹo vẹo trong này, Đường Giang phái bọn họ ra đây với mục đích đánh đuổi hồ ly tinh. Thuận tiện muốn hỏi Cố gia muốn thế nào, nhưng lại bị An Nhiên náo loạn một trận, hiển nhiên cũng kéo theo mọi chuyện đều trái ngược, đây gọi là chuyện gì chứ? Lúc này Đường Mặc cảm thấy hối hận, hắn không nên chủ động xung phong giết giặc với đám vô dụng này.
Ra quân bất lợi mà!
Đường Mặc nhếch khóe miệng cười hắc hắc hai tiếng, nghẹn nửa ngày cũng không nghẹn ra được điều gì đáng nói. Bản thân hắn biết chút ít nội tình, nên chột dạ, nhưng đám thú nhân não tàn kia của Đường gia rõ ràng không biết cái gọi là chột dạ. Đã nói trắng ra đến vậy, bọn họ còn cho là mình thua thiệt, không nghĩ tới chuyện lừa cưới lừa sính lễ này nghiêm trọng đến vậy.
Sợ rằng Cố gia sẽ bận tâm giao tình hai nhà, vì thế sẽ lưu lại chút mặt mũi cho bọn hắn, nhưng quần chúng vây xem cũng không ít, hơn nữa sung sướng khi người gặp họa như An Nhiên, Đường Mặc cơ hồ khẳng định việc này chắc chắn sẽ bị truyền ra. Việc này nếu truyền ra, Đường gia trong giới quý tộc không ngốc đầu lên được chỉ là một, thứ đầu tiên Đường Mặc nghĩ tới chính là chuyện của hắn cùng Bạch Đồng sợ rằng sẽ không thể thành được. Bạch gia cũng không chim tốt gì, có thể để phi thú nhân tiềm lực mười phần gả cho hắn tiến vào Đường gia để người cười nhạo sao?
Ngô... Lúc này chuyện Đường Mặc nghĩ đến không ít, gấp đến độ trong lòng hắn tựa như có lửa thiêu đốt, lại không nghĩ ra đối sách nào tốt hơn. Đường Mặc còn chưa nghĩ ra lời giải thích, những tên não tàn đi theo hắn đã bước lên la hét ầm ĩ.
"Ai công đạo ai còn chưa biết đâu! Hôm nay nếu không nói rõ ràng, quản ngươi là ai, thì cũng đừng hòng còn nguyên vẹn ra ngoài. Mẹ kiếp thật cho phi thú nhân Đường gia chúng ta dễ khi dễ vậy sao? Còn dám mang theo tiểu dã chủng tới cửa, đã đến đây thì cũng đừng mong có thể trở về!"
Rung động quá đúng không!
Mẹ kiếp thú chi khế ước cũng đã lấy ra mà còn dám lớn lối như vậy, An Nhiên nhướn mày nhìn đám phế phẩm não tàn của Đường gia. Cả đám này đều cùng nhau là một đám não tàn thứ phẩm, thời điểm trong bụng cha chúng đã không hình thành tốt, sinh ra còn có thể tốt được à?
Y xem như đã kiến thức đủ, An Nhiên kiêu ngạo là do bản thân y có lực, y chiếm chữ lý. Những tên này đúng ra nếu đã có danh nhân như Quân Thiển Tây đứng ra làm chứng, bọn họ phải nên thu liễm lại một chút, lúc này nên nói tốt cười làm lành mặt khiêm tốn làm người mới phải. Nhưng cảm khái thì cảm khái, chuyện tiến triển thành như vậy vẫn khiến An Nhiên vui vẻ, y còn ước gì Đường gia người người đều không phân rõ phải trái như vậy, đám bại gia tử bình thường dạng chó hình người này, cứ nhân cơ hội này để y giúp bọn họ triệt để hiện nguyên hình luôn là tốt nhất.
Kính chiếu yêu đã xuất ra, yêu quái còn trốn chỗ nào được đây!
An Nhiên ở sau lưng lặng lẽ đá Cố Viêm một cước, Cố Viêm vốn đang xem náo nhiệt, chợt ai một tiếng, ngẩng đầu trừng lại An Nhiên. Hắn đang muốn hỏi An Nhiên lại phát điên gì nữa, chỉ thấy An Nhiên vụng trộm trừng mắt nhìn.
Đây ý là để cho hắn ra sân ư?
Cố Viêm giương mắt nhìn, hoàn toàn không hiểu ý tứ An Nhiên.
Khổ bức tut, An Nhiên đánh giá cao chỉ số thông minh Cố Viêm, ám chỉ như vậy nếu đổi lại là Tần Mộ Ngôn hoặc Tô Á thậm chí Ngũ Thập Lam Bạch Quỷ đi nữa, thì bọn họ nhất định sẽ biết, như thế nào tới phiên Cố Viêm này lại ra như vậy. Trông cậy vào hắn đúng là không thể, An Nhiên chỉ có thể tự mình ra trận làm nhân vật chính.
"Triều Triều a, a cha có lỗi với con, tiểu tể tử của ta, tân tân khổ khổ sinh hạ, lúc này lại biến thành dã chủng. Những súc sinh này, mắng hai cha con ta cũng được đi, nhưng nếu con là dã chủng vậy ba con là thứ gì chứ!"
An Nhiên hạ quyết tâm quạt gió thổi lửa, y sợ Cố Viêm không dám nói, thời điểm khóc cha hắn cũng làm không được. Cố Viêm vừa nghe liền nổi giận, lúc trước Đường gia ầm ĩ, hắn tuy rằng nghe được hai chữ dã chủng, nhưng lại không nghĩ được hai chữ này dùng trên người mình.
Điều này rõ ràng chứng minh hắn đã vô vai diễn rồi đúng không? An Nhiên trực tiếp tăng thêm mồi lửa cho hắn, lần này tốt lắm, không chỉ Cố Viêm nổi giận, sắc mặt Cố cha càng thêm khó coi.
"An Triều Triều" trong miệng An Nhiên chỉ nhìn một cái đã có thể nhận ra là ấu tể của Cố Viêm, nó là dã chủng, Cố Viêm cũng là dã chủng, Cố Viêm là do hắn cùng ba Cố Viêm sinh ra. Như vậy tính xuống, mười tám đời tổ tông Cố gia không một ai tốt cả. Đều nói mắng người không mắng cha, Đường gia không sai a, hắn không trực tiếp mắng cha người ta, nhưng tổ tông đều mang ra chửi còn cần mắng cha riêng nữa sao?
Cố a cha phất tay một cái. Chuẩn bị mang theo người qua Đường gia tự mình hỏi Đường Giang muốn thế nào. Nhưng Cố Viêm đã hành động trước một bước. Hắn lúc này cũng không tiểu đả tiểu nháo nữa. Mới vừa rồi kích động một cái hỏa cầu đã bay ra ngoài. Nhân sĩ hữu tâm tự nhiên có thể đoán được trên người hắn có pháp bảo, thay vì bị người ác ý suy đoán không bằng hào phóng hiện ra, hâm mộ thì hâm mộ, ghen tị thì ghen tị, nhưng truyền kỳ đại yêu thú Minh Hỏa, có mấy ai dám đánh chủ ý chứ?
Trong nháy mắt, Cố Viêm lại biến trở về thú hình, lần này xuất hiện trước mắt quần chúng vây xem không chỉ có phong tốc cẩu cao quý biến dị, mà còn có một yêu thú khủng bố với da lông đỏ bừng như liệt diễm. Tên này biểu tình dữ tợn, vừa thấy liền không phải dạng lương thiện gì.
"Đây là ai?"
"Là liệt diễm lang sao?"
Liệt diễm lang? Những phi thú nhân trên đại lục Thú Nhân này cũng biết liệt diễm lang, truyền kỳ đại yêu thú hoàn toàn không phải là thứ người thường có thể tiếp xúc, ngay cả những tên phế phẩm não tàn kia của Đường gia còn không nhận ra được. Có lẽ do cảm ứng được phẫn nộ của Cố Viêm. Trên da lông Minh Hỏa thật sự nổi lên liệt diễm, một thú một yêu, hai thú song song cùng một chỗ, đằng đằng sát khí. Bộ dáng hung ác giống như muốn đem Đường gia lột da sách cốt.
"Không đúng, đây không phải ấu tể thú nhân, sao lại có ấu tể thú nhân tà ác như vậy được......" Cố Thanh Hòa cũng nhìn đến ngốc luôn, "Đây...... Đây là yêu thú Minh Hỏa......"
Lời kia của Cố Thanh Hòa vừa thốt ra, không chỉ người Đường gia, ngay cả người Cố gia cũng thay đổi sắc mặt. Đường Mặc trực tiếp kêu lên, hắn không nhận ra được, nhưng cũng không thay thế cho việc hắn không có nghe nói qua về yêu thú Minh Hỏa. Dáng điệu này, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, gia hỏa thiêu đốt hừng hực liệt diễm này cùng tiểu dã chủng An Nhiên mang đến là một, "Không có khả năng, điều này không có khả năng, truyền kỳ đại yêu thú Minh Hỏa không có khả năng cùng thú nhân tể tử như thế, tuyệt không có khả năng!"
Đường Mặc nghiễm nhiên trở thành tên hề nhảy nhót, nhìn hắn một người phát điên An Nhiên liền cười lạnh, cũng không nói gì.
Y có thể hiểu tâm lý của những thú nhân thành niên này không cam lòng? Hâm mộ ghen tị lẫn căm hận? Thậm chí còn có kế hoạch giết người đoạt thú, bọn họ miệng gào thét không tin không tin, nhưng kỳ thật trong lòng đã tin.
Yêu thú Minh Hỏa là ai, bản thân nó có thể dễ dàng để cho dã thú khác bắt chước mình sao?
Cái gì liệt diễm lang, ngươi gặp qua liệt diễm lang nào lớn như vậy chưa?
Đối mặt nghi ngờ Đường Mặc, Cố Viêm đáp lại, là dùng vũ lực đáp lại.
Lần này tuyệt đối không phải tiểu hỏa cầu nữa, vừa ra khỏi miệng Minh Hỏa, chính là pháp thuật hỏa hệ cao cấp — Viêm Long. Tồn tại của Minh Hỏa giống như là một hỏa pháp sư, nó so với pháp sư hệ hỏa bình thường có thêm kỹ năng công kích vật lý, có thể bổ nhào có thể cắn có thể xé có thể đánh. Nghịch lửa đến lợi hại. An Nhiên cảm khái, thời điểm chơi trò chơi, pháp sư cao cấp NPC cũng sẽ có Viêm Long, đến người chơi nơi này liền biến thành hỏa long thuật. Tuy rằng nghe tên không sai biệt lắm, nhưng mẹ kiếp triển khai ra lại hoàn khác nhau một trời một vực, hỏa long thuật càng giống như hỏa cầu được phóng ra liên tiếp nối dài, tỉ mỉ như một con cá chạch, đây là một trong những kỹ năng khống chế của hỏa hệ, với những dải lửa có thể đem đối thủ trói lại. Hiệu quả công kích của pháp thuật này thực tế không cao.
Nhưng thứ Minh Hỏa phun hiện tại lại là hảo long chính tông. Thời điểm đầu long vừa ra An Nhiên liền lui về thật xa đứng sau Cố Viêm, Viêm Long lướt qua, tàn viên đoạn bích, một mảnh hỗn độn.
An Nhiên sớm cảnh giác nên rút được nhanh, nhưng Đường gia không có vận khí tốt như vậy. Những tên không bình thường này, lúc tới còn đặc biệt làm màu phân giới hạn, cho Đường gia là thổ Bá Vương, đem quần chúng vây xem trực tiếp đuổi đến bên An Nhiên. Lần này thì hay rồi, tiện cho Minh Hỏa hành động.
Nó tuy rằng là yêu thú, nhưng yêu thú cũng có pháp tắc, giúp chủ nhân đối địch là nghĩa bất dung từ, nhưng lại không thể tại hạ vị diện tùy ý tàn sát sinh linh cấp thấp. Tại phi thăng giới còn có thể nói là đồng cấp cạnh tranh cá lớn nuốt cá bé, nhưng tại hạ vị diện thì gọi là gì, đồ sát thiên về một hướng sao? Nhưng loại pháp tắc này có một tình huống ngoại lệ, đó là khi ký kết khế ước yêu thú, tuân theo mệnh lệnh chủ nhân có thể được miễn.
Hành động của Minh Hỏa hiển nhiên thuộc về loại tình huống này.
Vốn có quần chúng vây xem nó không thể xử lí, nhưng người Đường gia thiện lương nha, vừa ra sân liền phân rõ ranh giới, phân biệt rõ ràng như vậy tuyệt đối không có khả năng ngộ thương, đây chính là cơ hội bọn chúng cấp để Minh Hỏa có thể dễ dàng động thủ. Không mạnh tay giáo huấn một trận thật có lỗi với nỗi khổ tâm của chúng.
Kỹ năng Viêm Long này, phạm vi thương tổn trong trò chơi bao gồm những nơi hỏa long đốt qua cùng 5 thước Anh (4.57m) xung quanh. Là pháp thuật gây sát thương trong phạm vi lớn, trước khi kỹ năng xuất ra, An Nhiên đánh giá một khoảng phạm vi thương tổn thực tế, hung hăng lui về sau nhanh vài bước, sự thật chứng minh, phạm vi thương tổn thực tế của kỹ năng này trừ bỏ những địa phương bị hỏa long thiêu qua còn bao gồm phạm vi xung quanh 3 mét.
Trong vòng 3 mét, toàn mảnh đều khô cằn.
Xui xẻo không chỉ những thú nhân trưởng thành của Đường gia, còn có đám phông nền sau lưng bọn họ.
Ngươi nói phông nền là gì hả?
Tựa như trong kịch bản sẽ có núi giả cây giả vậy đó. Hiện phông nền sau lưng bọn chúng chính là những cửa hàng mao liêu, chỗ đứng bọn chúng hết sức kinh điển, sau lưng chính là một cửa hàng mao liêu lớn nhất trong cả phố đổ thạch, cửa hàng này cùng Đường gia còn có chút quan hệ sâu xa, chính là nhà Bạch Đồng – người thương của Đường Mặc. Bạch gia cũng là đại hộ trong Vọng Nguyệt thành. Tình huống của bọn họ cùng Cố gia vừa đúng lúc ngược lại. Cố gia chỉ toàn thú nhân. Còn Bạch gia lại toàn phi thú nhân.
Không chỉ toàn phi thú nhân, mà từng người từng người đều tinh thông đổ thạch. Bạch gia cũng là gia tộc mới xuất hiện, nhưng dựa vào phi thú nhân có năng lực đổ thạch đã trong thời gian ngắn vài thập niên tích lũy được khối tài sản kết sù. Ở Vọng Nguyệt Thành trên khối thổ địa này, bàn về thế lực Bạch gia không bằng Đường gia, nhưng bàn về tài lực, dù cả nhà Đường gia hợp lại thì ngay cả tư cách chống lại cũng không có.
Bạch Đồng cùng Đường Mặc có thể thông đồng cùng một chỗ, một là muốn mượn thế lực người thừa kế thành chủ, một là muốn lấy được ủng hộ từ mặt tài lực. Chính là thứ gọi chung ăn nhịp với nhau đó.
Hai gia tộc đại hộ mới nổi, muốn leo lên vị trí đại quý tộc Đế Đô là rất khó. Nhưng ngược lại cấu kết với nhau lại có thể đi xa hơn, vốn thế lực của Đường gia ở Vọng Nguyệt Thành coi như vững chắc, nên Bạch gia cũng không can thiệp gì. Để mặc cho Bạch Đồng cùng Đường Mặc lui tới. nhưng bây giờ xem ra, tình huống cũng không ổn định cho mấy.
Đại lục Thú Nhân từ rừng Khiếu Nguyệt kéo dài về hai phía nam và bắc.
Phương bắc là vùng đất man di, hàng năm chiến loạn, mạnh ai nấy làm.
Phía nam tương đối ổn định. Giống như một nước quân chủ lập hiến, lấy Đế Đô làm trung tâm, 7 đại chủ thành có thành chủ quản sự riêng, Đế Đô có nghị viện quý tộc, phụ trách bổ nhiệm thành chủ đồng thời quyết định tất cả đại sự ở đại lục phía Nam.
Những thế lực lớn tại Đế đô đều có lui tới với nhau, quan hệ rắc rối khó gỡ, không phải loại nhà giàu mới nổi biên thành có thể lay động được. Và Cố gia chính là thành viên của nghị viện quý tộc đó, lời nói của bọn họ tại Đế Đô thậm chí toàn bộ đại lục phía Nam đều rất có phân lượng.
Đường gia tính cái gì? Ở Vọng Nguyệt Thành có thể đứng hàng đầu, nhưng một khi ra ngoài ngay cả cái P cũng không phải. Chọc giận tới những đại quý tộc có nội tình cắm rễ tại Đế Đô, hậu quả không phải là thứ bọn hắn có thể gánh được. Đường Giang dám để cho đám thiếu niên đồng lứa Đường gia tới ầm ĩ đòi câu trả lời, một phần là cho bản thân mình có lý, một phần là do mấy năm nay Cố gia rất điệu thấp, không ra mặt không tiếng gió, thế nên khiến cho đám nhà giàu mới nổi ở biên thành phát triển cái gọi là cảm xúc khinh miệt.
Ngươi cho rằng bọn họ không mang bao nhiêu người đến.
Ngươi cho rằng Vọng Nguyệt thành là địa bàn của ngươi.
Ngươi cho rằng bọn họ tới dễ nhưng đi không được.
Đây chỉ là ảo giác của ngươi mà thôi.
Cố gia là điệu thấp, điệu thấp không phải sợ ngươi, nhưng lúc này ngay trước mặt nhiều người như vậy lại bị Đường gia khiến cho mất mặt đến thế, nếu không đòi lại, mặt mũi Cố gia còn đặt ở chỗ nào được nữa, chê cười như vậy còn không truyền khắp giới quý tộc Đế Đô ư? Cố a cha vẫn chưa bùng nổ là do hiện còn chuẩn bị cảm xúc, chờ gặp mặt Đường Giang rồi sẽ một kích cuối cùng.
Vốn bọn họ đã chuẩn bị hướng phủ thành chủ đòi câu trả lời rõ ràng. Hiện tại xem ra, kế hoạch này cần phải chậm lại, có một chuyện so với chuyện đó còn quan quan trọng hơn, đó chính là tiểu ấu tể thú nhân sống tạm bợ của Cố Viêm có lẽ không đơn giản như vẫn tưởng. Bên trong hỏa diễm hừng hực, cả đám thú nhân Đường gia kêu khóc thảm thiết, sâu trong mắt bọn chúng đều tràn đầy không thể tin, là kinh sợ.
Miệng không có cửa, cái gì cũng dám nói, hắn cho là ban ngày ban mặt, Cố gia cũng không dám làm gì.
Ai biết, Cố Viêm chính là tên không bình thường, tác phong làm việc trước giờ đều hung hãn, tại Đế Đô chính là như thế, đánh bay không biết bao nhiêu thú nhân đồng lứa, cùng An Nhiên một bụng tức lịch lãm trở về, Cố Viêm càng thăng hoa. Thực lực tăng lên một bó không nói, tâm địa đối địch càng ngoan, thủ đoạn càng thêm hung ác.
Những thú nhân thành niên vốn đã quen nhìn thấy sinh tử. Loại thú nhân lớn lên như thế, đốt chết được một tên thì càng vì dân trừ hại nhiều hơn một chút, ngay cả một điểm áp lực Cố Viêm cũng không có, trái phải đã có An Nhiên lo, đen cũng có thể nói thành trắng, An Nhiên không được không phải còn có cha hắn sao. Người khác không biết hắn còn không hiểu rõ ư? Cha hắn là phi thú nhân trong ngoài không đồng nhất, nhìn như ôn hòa nho nhã, nhưng khi đụng chuyện sẽ là loại quả quyết ngoan lệ, đàm tiếu nhân gian tiếng kêu than khắp trời máu chảy đầy đất.
Cha hắn còn có một đặc thù — bao che khuyết điểm.
Nợ nần trong nhà có thể đóng cửa chậm rãi từ từ mà tính, nhưng ngoại nhân khi nào thì có thể khi dễ được chứ?
Cố Viêm đốt một đám người Đường gia, Cố a cha rất là vui vẻ yên tâm, tiểu ấu tể một thân mạnh mẽ, còn nhỏ tuổi đã có thực lực như vậy, quả nhiên huyết mạch xích kim bỉ mông đủ mạnh! Cố gia có người kế tục rồi!
Đám thú nhân Đường gia kêu thảm ngã xuống, ngay cả một loạt cửa hàng Bạch gia phía sau cũng bị đốt sạch. Yêu thú Minh Hỏa đối với lực khống chế lửa của bản thân rất mạnh, Cố Viêm chỉ bảo nó hảo hảo giáo huấn một đám trước mắt này, tổn thất vài điểm tài vật có thể, nhưng mắt thấy muốn lấy mạng người, Minh Hỏa liền lập tức thu tay, ngọn lửa ngay tức thì bị dập tắt, một chút cũng nhìn không ra bộ dáng khí thế đằng đằng lúc trước, chỉ có thể từ những thứ còn sót lại trên đất phỏng đoán ra tình hình chiến đấu lúc trước thảm thiết như thế nào.
Ngô, cái này đã không thể tính là tình hình chiến đấu, mà là đơn phương giáo huấn.
Đường gia có thể trước mặt nhiều người như vậy đánh vào mặt Cố gia, Cố gia còn không thể đáp trả lại sao?
Cho đến lúc ngọn lửa bị dập tắt, cũng không có bất kỳ người nào tiến tới hỏi thăm thương thế, tới tham gia náo nhiệt đều là chút dân thường, tình cờ có mấy đại hộ địa phương, cũng đều đồng loạt giả làm rùa. Ngay cả mặt mũi Đường gia còn không cho, loại người này không phải là thứ bọn họ có thể ngỗ nghịch khiêu khích.
Muốn làm giàu, năng lực vẫn là một bộ phận, sát ngôn quan sắc khoác lác vỗ mông ngựa tuyệt đối là kỹ năng cần phải biết.
Có thể ở một phương lăn lộn ra danh tiếng, người có uy tín danh dự, ai không có chút ánh mắt chứ.
Vốn không khí đã giương cung bạt kiếm, bỗng nhiên Cố Viêm lại hắc hắc bật cười. Dọa đến cả đám người, mẹ kiếp giựt kinh phong gì nữa đây? Mới vừa rồi nghiêm mặt đốt cả một phiến thổ địa, lúc này cười như giựt kinh phong, là chuẩn bị làm ra chuyện gì nữa sao?
Cố Viêm không làm gì nữa, sau khi cười xong hắn chỉ nói một câu: "Tin không?"
Trừ bỏ bọn An Nhiên chung một nhóm, không có người nào nghe hiểu hắn đang nói gì, Cố Viêm phe phẩy cái đuôi của mình khí định thần nhàn lặp lại: "Đều nói là yêu thú Minh Hỏa, ngươi còn không tin!"
Trong đám người Đường gia kia, Đường Mặc coi như còn tốt, hắn tuy rằng đứng ở đằng trước, nhưng thời điểm Viêm Long đánh tới hắn tránh được nhanh, lúc này xem qua, chẳng qua chỉ đốt phải một chút tóc, quần áo thêm vài lỗ, trên mặt đen chút ít, nhưng ít nhất không xuất hiện cái gọi là vết thương lớn. Cố Viêm nói như vậy, Đường Mặc suýt nữa một hơi lên không được.
Chẳng qua cảm khái một câu mà thôi, trong nội tâm hắn vẫn tin tưởng, mẹ kiếp coi như muốn chứng minh, sao không thể nói chuyện rõ ràng chứ? "Nói chuyện không mất bao nhiêu thời gian ngươi không thể nói sao?"
"Đối với ngươi loại trên dưới hai cái miệng còn không bằng súc sinh đáng để nói sao?"
Độc! Rất độc!
Câu này là An Nhiên nói, Cố Viêm thật sự không am hiểu loại đối thoại kỹ thuật hàm lượng cao này.
Thời điểm tình huống mới vừa có chút không đúng, Đường gia đã cho người trở về phủ thành chủ báo tin, sau khi Đường Giang biết được tin tức thì sửng sốt hồi lâu, nổi giận đùng đùng vọt vào trong sân Đường Khúc, trong sân lúc này có vài phi thú nhân, đều là lúc trước được nhờ tới bồi Đường Khúc nói chuyện. Thủ đoạn giải quyết vấn đề với thú nhân Đường Giang không muốn để Đường Khúc biết, khi đó hắn còn nghĩ không cần đả thương tình cảm đôi tình nhân.
Đường Giang là kẻ thối nát, nhưng hắn đối với hai đứa con của mình lại vô cùng tốt.
Hắn không ngờ tới, kịch bản căn bản sẽ không theo như thiết kế của hắn, Đường Khúc lừa dối hắn, nếu Đường Khúc nói sự thật, đuối lý cũng là Cố gia, bọn họ làm gì cũng không quá đáng. Ai biết việc này còn có nội tình, Đường Khúc cùng Cố Viêm đã sớm nhất phách lưỡng tan, việc này quả thật là Cố Viêm làm không đúng, dù muốn giải trừ hôn ước cũng phải do trưởng bối hai nhà thương lượng, làm như vậy là đánh vào mặt mũi Đường gia. Đường Khúc vốn là người bị hại, nhưng khi hắn hư cấu sự thật lừa dối sính lễ Cố gia, thân phận song phương liền thay đổi.
Mặc cho ai biết chuyện cũng sẽ nói Đường gia bọn họ tham lam vô sỉ lại thấp hèn, những người đó sẽ không thấy được việc Cố gia bất nhân nghĩa.
Đường Giang không nghĩ là, đối với hắn nơi nào còn muốn nhân nghĩa.
An Nhiên không phải là ví dụ rõ ràng sao, móc tim móc phổi đối với Đường Mặc tốt, cũng không phải là bị lừa gạt hết tiền tài giải trừ hôn ước đuổi ra khỏi phủ thành chủ cuối cùng chết ở xóm nghèo ư.
Đường Giang dĩ nhiên không nghĩ tới những thứ này, hắn chỉ biết sự tình muốn xong rồi.
Hết chương 136 + 137

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro