Chương 39 : Đến trường !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau buồn đến mấy rồi cũng sẽ qua , một đêm mưa bão kết thúc , ánh nắng ban mai vẫn sẽ ló rạng phía chân trời .

5 giờ chiều ...

Căn nhà nhỏ với vườn hướng dương nở rộ nằm trong ánh hoàng hôn ấm áp có chàng trai đang tất bật dọn dẹp sau cả tuần đi chơi , bàn ghế bám một lớp bụi mỏng , cửa sổ phòng không đóng , nước mưa đọng trên sàn tạo thành vết ố , những trang giáo án soạn dở bị gió cuốn , lộn xộn rớt khắp nơi . Trong khi đó , cô gái nhỏ lại thoải mái ngồi trên sopha thưởng thức một ly cà phê sữa , nhấm nháp bánh caramen Hà Như mới làm , ngây ngẩn nhìn hình ảnh đang liên tục thay đổi trên TV . "Ăn ít thôi , mày béo rồi đấy !" nữ sinh mặc bộ đồ mùa hè thoải mái , lấy chiếc điều khiển trên bàn , tăng nhiệt độ điều hòa rồi ôm chiếc gối dựa , không chút hình tượng ngả nghiêng bên cạnh Hà Mẫn Di , không có thành ý nhắc nhở . "Cái gì !" cô gái lập tức bật dậy chạy vào phòng thay đồ , vén cao áo phông rộng để lộ vòng eo thon gọn , nhíu mày ngắm nghía sau đó không chắc chắn lắm , mở cửa kho bước lên chiếc cân kiểm tra lại trọng lượng . "50kg , cmn Trần Hà Như , bà đây cao 1m70 , nặng 50kg , béo ở chỗ nào hả ?" tiếng gào vang khắp nửa con phố , cô gái nào đó vừa ăn vụng đĩa caramen vừa nheo mắt thở dài "Đây mới đúng là Hà Mẫn Di chứ !"

6 giờ 30 phút sáng ...

"Mẫn tỷ sáng vui vẻ !"

"Chào buổi sáng lớp trưởng !"

"Chị đại đi học rồi nha !"

.....

Cổng trường ồn ào náo nhiệt , những học sinh mang theo cặp sách , nụ cười rạng rỡ như ánh nắng sớm mai tung tăng vui đùa , cô gái buộc tóc đuôi ngựa thoải mái , áo sơmi trắng mở một cúc lộ xương quai xanh gầy gò cuốn hút , đồng hồ thể thao đen nổi bật trên làn da màu sữa tươi , đôi giày thể thao năng động cùng chiếc lắc chân bạc phát ra những tiếng đinh đinh đang đang theo mỗi bước đi . Hôm nay cô đeo cặp kính gọng bạc , đôi môi hồng thắm ngậm một chiếc kẹo mút , áo khoác nhẹ và balo đen , hai tay để trong túi lững thững bước đi cùng cô bạn đồng phục nghiêm chỉnh , tay xách túi trắng , mái tóc ngắn uốn lọn thả tự nhiên . Một người xinh đẹp mang theo vẻ năng động nhưng lạnh lùng , người còn lại nhẹ nhàng thanh thuần như gió xuân ấm áp , dịu dàng thả chậm bước chân cùng nhau sánh vai đi học , cái tổ hợp lạ lùng mà nhìn lâu cũng phải quen mắt này luôn luôn thu hút sự chú ý của tất cả mọi người và điều tất yếu xảy ra chính là những tiếng chào hỏi vang lên không ngớt bắt đầu từ khi bọn họ xuất hiện ở cổng trường và chỉ kết thúc khi đã bước vào lớp học . Sau một tuần chạy đến nhà giáo viên ôn thi , ba mươi lăm thành viên của tập thể lớp 11-1 trong tình trạng bơ phờ thiếu sức sống , nếu không phải biển lớp viết đúng tên thì cô nghĩ bản thân đã đi nhầm đến lễ hội hóa trang chủ đề gấu trúc rồi .

"Mọi người ổn chứ ?" Mẫn Di dùng ánh mắt ái ngại dò xét , học tập là chuyện nên làm nhưng liều mạng đến mức này thì có vẻ không được ổn cho lắm , là một người lớp trưởng biết yêu thương , chăm sóc bạn bè , cô nghĩ mình nên quan tâm bọn họ một chút "Đã ăn sáng chưa ? Có cần tôi mua bánh ngọt cho các cậu không ?" .

"Không cần , không cần !"

"Vẫn nên mua café thì hơn !"

"Ăn bánh ngọt sẽ béo , mắt đã thâm quầng rồi mà còn có mỡ thì ..."

....

"Cố quá là quá cố đấy , chú ý sức khỏe chút đi !" Hà Như nhìn những con mọt sách lột bỏ lớp vỏ ham chơi hàng ngày , tranh thủ làm bài tập , không đành lòng nhắc nhở . "Yên tâm đi , ổn mà , ổn mà . Làm một thành viên của 11-1 , nếu không tranh được chút thành tích , thì có lỗi với cô chủ nhiệm lắm á !" bạn học ngẩng đầu , đưa tay chỉnh lại kính mắt , nụ cười tinh nghịch mang theo nhiệt huyết của thanh xuân khiến cô gái có chút ngẩn người , hóa ra đây mới là hết mình , đây mới là tuổi trẻ .

7 giờ ...

Tiếng chuông vào lớp vang lên , khung cảnh ồn ào náo nhiệt thoáng chốc biến mất , ngoài hành lang vắng vẻ chỉ còn tiếng bước chân của giáo viên qua lại . Chàng trai mặc áo khoác nhẹ thong thả đi vào , như vô tình như cố ý lướt qua vị trí bên cạnh cửa sổ bắt gặp ánh mắt ẩn chứa ý cười sau cặp kính gọng bạc hơi chột dạ , nhanh chóng nhìn về phía khác . "Nghiêm !" giọng hô hữu lực quanh quẩn trong phòng , ba mươi bảy học sinh đứng thẳng , Hoàng Vũ nhìn bọn họ hai giây , gật đầu "Ngồi xuống đi !" .

"Cả lớp ôn thi tốt chứ . Giáo viên khác có làm khó các em không ?" anh lật sách , điềm nhiên lên tiếng hỏi thăm .

"Vẫn tốt ạ !"

"Thầy cứ đùa , ngoài lớp trưởng ra làm gì có ai làm khó được bọn em chứ !"

"Cứ làm như tôi hay làm khó các cậu lắm vậy !" Mẫn Di hiếm được khi tâm trạng thoải mái , bĩu môi phản bác ý kiến không được đúng đắn cho lắm của mọi người .

"Đâu phải là hay làm khó đâu , phải gọi là thường xuyên chứ . Mọi người nói có đúng không ?" một bạn nam tếu táo lên tiếng , kéo theo đủ loại phụ họa .

"Lại còn không à ?"

"Quá đúng !"

"Chuẩn luôn !"

"Không đúng nha , lớp trưởng nhà chúng ta ngoan ngoãn , đáng yêu , dịu dàng , dễ mến thế này , tại sao lại đi bắt nạt người khác được ?" Trần Hà Như lớn tiếng phản bác như muốn biện bạch cho bạn cùng bàn nhưng giọng nói lại mang theo chút cợt nhả chẳng khác nào thấy cháy đổ thêm xăng , còn tiện thể thổi thêm chút gió nhẹ khiến không khí trong lớp càng thêm náo nhiệt .

"Nếu sau này lớp trưởng có làm gì , các em tìm tôi tâm sự . Tôi làm chỗ dựa cho các em , được chứ ?" thầy giáo nào đó cầm viên phấn trắng trên tay , đưa mắt nhìn cô gái đang tỏ vẻ hờn dỗi , quay lại cười với cả lớp biểu thị , tôi đứng về phía các em , không cần phải sợ bạn ấy .

"Không tin được thầy nha , thầy kèm Mẫn tỷ môn toán , lỡ bọn em mách với thầy , thầy nói với Mẫn tỷ thì không phải đang yên đang lành bọn em tự mua dây thắt cổ sao !" bạn nữ trong lớp dùng ánh mắt mờ ám nhìn hai người , logic rất rõ ràng phân tích lợi hại thiệt hơn cho các bạn trong lớp lại nhìn thấy nhân vật chính đang tỏ vẻ không thể tin được đối với mình , rất biết quý trọng mạng sống mà bổ sung "Hơn nữa lớp trưởng rất tốt , hao tâm tổn trí mà suy nghĩ cho bọn em nhiều như vậy , làm sao bọn em dám phụ lòng bạn ấy chứ !" giọng nói càng ngày càng nhỏ , sau đó yên lặng ngồi xuống cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình . Hành động nhỏ này thu được một tràng cười tán thành của ba mươi mấy thành viên còn lại , Hoàng Vũ chỉ lắc nhẹ đầu , viết tên bài lên bảng , bắt đầu tiết học đầu tiên không chút áp lực của buổi sáng sớm .

"Mười lăm phút nữa lớp trưởng tới văn phòng gặp tôi lấy bài tập ôn thi của em . Hết giờ rồi , mọi người ra chơi đi !" Hoàng Vũ cầm giáo án ra ngoài , đến cửa lớp lại dừng bước "À , hôm trước tôi tới thành phố A có mua quà cho các em , Tuấn giúp tôi đem cho cả lớp nào !" . Bạn nam ngồi cuối lớp đứng dậy nhanh chân bước theo anh , Mẫn Di cũng kéo theo hai bạn nam đến căng-tin , lúc trở về vừa hay gặp Tuấn ôm theo một thùng giấy lớn , Hà Như có thể nhìn thấy rõ ràng sự bất đắc dĩ trên khuôn mặt của ba người đàn ông "Chúng ta xuất hiện ở cái lớp này chỉ để làm chân khuân vác thôi sao ?" .

"Thầymua quà gì cho chúng ta đây ? Để xem nào , hmm !" ba mươi mấy cái đầu tập trungxung quanh cái thùng giấy lớn , Tiểu Di lấy con dao dọc dấy trên bàn giáo viên, nhanh tay lột bỏ lớp băng dính , cũng nhanh chóng cảm nhận được ánh mắt thấtvọng của mọi người . "Bánh quy , thầy cảm thấy chúng ta thích ăn đồ ngọt sao ?"một bạn nữ ai oán lên tiếng , còn tưởng vị giáo viên tâm lí này sẽ mua đồ lưuniệm ở chợ đêm nữa chứ . "Bánh quy ở tiệm Sweet ngon lắm đấy , mọi người ăn thửđi , đảm bảo ăn một lần sẽ nghiện !" Hà Như lấy một gói bánh quy sữa , xé mởtúi ăn ngon lành trước mặt mọi người , "Mua sữa tươi cho các cậu kìa , mau lấyuống đi , học nhiều cũng phải để ý tới bản thân , đừng để thành tích đi lênnhan sắc đi xuống . Café đã đặt sẵn rồi , buổi chiều tới căng- tin lấy sau ,giờ tới ăn bánh đi , nếu thấy ngon , lần sau mua cho mọi người cả bánh kem nữa! Tiết tự học này lấy sách ra ôn bài , làm đề thi thử của mọi người cũng được ,đóng cửa trật tự , Hà Như chú ý lớp , tôi tới văn phòng một chút !" lớp trưởngkhông thèm để ý tới sự ham ăn của bạn cùng bàn , nhắc nhở lớp một chút rồi đứngdậy , dẫm lên tiếng chuông vào lớp , lẳng lặng ra ngoài . 

Thân gửi !

Hà Hân Di 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro