19. Lần đầu của nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu lắm rồi Ánh Lam mới lại tung tăng trong làn nước mắt lạnh của hồ bơi. Ánh Lam trong bộ bikini đen, tôn lên những đường nét hoàn mỹ của một siêu mẫu. Nơi bờ eo xinh xắn có một vết sẹo mờ do lần bị đâm trước.

Ánh Lam ngẩng đầu lên nhìn Y Tình.

  - Em cũng bơi đi, nước mát rất đã.

Y Tình cười đáp lại, đứng lên khoe thân hình trắng trẻo mịn màng trong bộ bikini màu vàng. Cô nhảy ùm xuống hồ làm nước văng tung tóe. Cô lặn xuống nắm chân muốn kéo Ánh Lam ngã.

Ánh Lam vùng vẫy bỏ chạy vòng quanh hồ bơi trong tiếng la oai oái. Chờ Y Tình trồi đầu lên lấy hơi sẽ bắt lại. Y Tình vừa trồi đầu lên lấy hơi thì bị Ánh Lam túm lại. Một tay giữ chặt, một tay hất nước văng tung tóe lên mặt của Y Tình làm cô la toáng lên nghiêng đầu né tránh.

  - Đồ xấu xa.

Ánh Lam đáp trả:

  - Xấu xa cũng không bằng em. Muốn nắm chân tôi à.

Thì bỗng nhiên, Y Tình  cảm thấy một cơn đau nhói từ bắp chân, khiến cô khựng lại.

  - Á, đau quá!

Y Tình la lên, đôi mắt mở to vì cơn đau dữ dội. Cơ bắp ở bắp chân co rút lại một cách không thể kiểm soát, từng cơn đau như hàng ngàn mũi kim đâm vào da thịt.

Y Tình cố gắng duỗi chân ra nhưng không thể làm giảm bớt cơn đau. Nước hồ bơi văng tung tóe quanh cô khi Y Tình gắng sức chống lại cơn chuột rút.

  - Chuột rút rồi, đau quá!

Y Tình kêu lên, giọng nói pha lẫn sự hoảng loạn và đau đớn.

Ánh Lam nhanh chóng nhận ra tình trạng của Y Tình, lao tới bên cô. Ánh Lam cẩn thận ẵm Y Tình và đặt cô ngồi lên thành hồ bơi.

Ánh Lam bắt đầu xoa bóp chân Y Tình. Những ngón tay nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, cố gắng làm dịu cơn đau.

  - Em đúng là đại tiểu thư. Có vầy mà cũng la lớn vậy.

Ánh Lam vừa nói vừa xoa bóp, giọng điệu vừa có phần đùa cợt nhưng đầy lo lắng.

Y Tình bĩu môi, cảm giác đau đớn khiến cô gần như không còn hơi sức để phản ứng.

  - Đau mà cũng không cho la.

Y Tình rên rỉ, sự đau đớn làm cô không thể kiềm chế cảm xúc của mình.

Ánh Lam tiếp tục xoa bóp, khẽ vuốt ve chân Y Tình và nói:

  - Rồi rồi. La đi, la cho thoải mái cũng không ai nghe. Bàn chân này mang guốc đến chai sần rồi.

Y Tình vội rút chân về nhưng đã bị bàn tay mềm mại đó giữ chặt.

  - Chị quan tâm tôi?

Trong khi Y Tình đang vật lộn với cơn đau. Ánh Lam chợt ngại ngùng nhưng cũng thừa nhận.

  - Ờ ờ, thì quan tâm đó không được sao?

Những lời nói và hành động của Ánh Lam giúp Y Tình cảm thấy dễ chịu hơn phần nào. Dù cơn chuột rút vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Y Tình cảm nhận được sự ấm áp và sự chăm sóc từ Ánh Lam cũng làm dịu bớt sự căng thẳng trong lòng.

Khi Ánh Lam và Y Tình sát gần nhau, không gian xung quanh dường như bị thu hẹp lại, chỉ còn lại sự tĩnh lặng và những trái tim đang đập nhanh.

Ánh Lam cảm thấy tim mình đập loạn xạ, như thể nó đang cố gắng thoát khỏi lồng ngực. Cô nhìn sâu vào đôi mắt của Y Tình. Hai ánh mắt trao nhau chứa đựng bao điều chưa nói thành lời. Sự hồi hộp khiến đôi môi cô hơi run lên, hơi thở cũng trở nên dồn dập hơn.

Y Tình cũng cảm thấy như đang đứng trên một ranh giới mỏng manh, giữa sự bối rối và mong chờ. Cô cảm nhận được nhịp đập của Ánh Lam qua cái chạm nhẹ nhàng của cơ thể. Cảm giác căng thẳng dâng lên trong lòng như sóng vỗ. Mỗi động tác di chuyển của Ánh Lam, mỗi cử chỉ nhỏ đều khiến cô cảm thấy như trong cơn mơ. Nơi mà mọi thứ đều thật gần gũi nhưng cũng đầy xa lạ.

Trong lòng Y Tình muốn chạm vào con người đó, muốn lại có cảm giác đôi môi mềm mại đó. Y Tình liền đưa bàn tay nhỏ nhắn, đỡ gương mặt Ánh Lam đến gần mình hơn. Cứ thế mà cúi đầu đặt lên đôi môi đó một nụ hôn đủ nồng nàn.

Khi hai đôi môi chạm vào nhau. Một cảm giác ấm áp và mềm mại lan tỏa khắp cơ thể. Cả hai đều cảm nhận được sự nhịp nhàng hơi thở của nhau, cảm giác ngọt ngào từ nụ hôn, như sự hòa quyện của hai tâm hồn.

Y Tình cảm thấy sự căng thẳng trong mình tan biến, nhường chỗ cho một niềm hạnh phúc tràn đầy.

Khi nụ hôn kéo dài, cả hai đều chìm đắm trong cảm giác ngọt ngào và quyến luyến. Những xúc cảm mãnh liệt và nỗi sợ hãi đều hòa quyện vào nhau, làm cho khoảnh khắc này trở nên không thể quên.

Ánh Lam và Y Tình không còn nghĩ về những điều xung quanh, chỉ còn lại cảm giác thăng hoa từ sự kết nối của đôi môi và trái tim đang hòa nhịp cùng nhau trong giây phút lãng mạn này.

Trên gương mặt cả hai còn thấm đẫm cơn mê tình, đắm đuối nhìn nhau. Ánh Lam lại giở giọng gợi đòn:

  - Em đang đóng phim sao?

Cảm giác đang lâng lâng thì bị một câu nói như đưa xuống 18 tầng địa ngục. Đôi mắt giận dữ nhìn cái con người thèm đòn kia.

  - Chị thật muốn đòn sao?

Ánh Lam nở nụ cười tươi tắn như thiên thần, xua tan đi đám mây mù ảm đạm.

  - Chị không muốn đòn. Chị muốn em có được không?

Y Tình thẳng chân đá Ánh Lam văng ra hồ bơi. Cú đá bất ngờ làm Ánh Lam ngã sặc nước. Chỉ nghe Y Tình nói rồi bỏ đi vào nhà.

  - Chị đi chết đi.

  - Này.này... Y Tình... Y Tình...

Một lúc sau,

Y Tình đang ngồi hong khô tóc ở sofa, đang chăm chú nhìn điện thoại thì bị một vật ấm nóng áp lên má. Ánh Lam đang cười tươi tắn nhìn Y Tình, giọng ngọt ngào bên tai.

  - Uống chút trà gừng ấm cho ấm bụng.

Y Tình nhìn thấy con người trước mặt với nụ cười ngây ngốc đó, cầm cái ly xong thì cũng ngoảnh mặt đi.

  - Bụng tôi ấm lắm rồi.

  - Vậy để xem đôi môi này còn ấm không?

Không để Y Tình phản ứng. Ánh Lam tay luồn ra sau gáy, kéo sát Y Tình vào mình không cho chống cự. Hai đôi môi lại cuốn lấy nhau nhưng Ánh Lam lại rời ra trước. Giọng thì thầm như trêu ngươi:

  - Đôi môi này đủ ấm rồi.

Y Tình hai mắt như ẩn hiện tia máu, liền xô ngã Ánh Lam ra ghế sofa, trườn người lên người của Ánh Lam. Hai tay khóa chặt hai tay Ánh Lam lên đầu, giọng điệu đầy nguy hiểm:

  - Là chị muốn chơi với tôi đúng không? Được thôi, vậy cùng nhau chơi đi.

Ánh Lam giọng đầy hốt hoảng:

  - Không...không chơi nữa.

Ánh Lam cố vùng vẫy nhưng đã bị Y Tình khóa chặt lại, có vùng vẫy cũng không thoát ra được. Y Tình cúi đầu kề bên tai mà thì thầm:

  - Tôi sẽ cùng chơi với chị.

Ánh Lam có phản kháng cũng không được, thôi không phản kháng nữa. Cô nhắm mắt mà tận hưởng cảm giác Y Tình mang lại. Y Tình thấy Ánh Lam đang tận hưởng thì cũng không muốn dừng lại. Ở trên thân thể của Ánh Lam, Y Tình cảm xúc càng dâng trào, chỉ muốn lâu hơn chút nữa.

Khi Y Tình trườn người lên người Ánh Lam, sự nghịch ngợm và quyến rũ của cô như một cơn sóng dâng trào, khiến không khí xung quanh trở nên nóng bỏng. Đôi tay Y Tình lướt nhẹ nhàng khắp cơ thể Ánh Lam, từ cổ xuống vai, đến ngực và bụng. Từng cử chỉ đều ẩn chứa một sự quyến rũ đầy chủ động. Ánh Lam cảm nhận rõ ràng sự tiếp xúc mượt mà và nóng bỏng từ bàn tay Y Tình, khiến mỗi điểm chạm đều kích thích tận sâu trong từng sợi dây thần kinh.

Y Tình lướt những ngón tay nhỏ nhắn của mình qua làn da Ánh Lam, khi thì mơn trớn, khi thì lại vuốt ve với sự đùa nghịch. Mỗi lần tay cô chạm vào những vùng nhạy cảm, Ánh Lam đều không thể kìm nén được những tiếng rên rỉ đầy khoái cảm. Những nụ hôn và cử chỉ đầy quyến rũ của Y Tình như một sự khiêu khích đầy mê hoặc, làm cho trái tim Ánh Lam đập loạn nhịp. Toàn thân cô đều trở nên rạo rực.

Khi Y Tình di chuyển xuống cổ và ngực Ánh Lam, sự âu yếm và châm chọc của cô càng làm tăng cường sự kích thích, làm cho Ánh Lam cảm thấy mình như bị cuốn vào một cơn lốc cảm xúc. Những nụ hôn mềm mại, những cú chạm nhẹ đều khiến cơ thể Ánh Lam căng lên và nhấn chìm trong cảm giác phấn khích.

Khi Y Tình bắt đầu chơi đùa với bụng và hông của Ánh Lam, cảm giác kích thích dâng cao. Cô nhẹ nhàng mơn trớn, rồi lại dùng đôi tay nghịch ngợm tạo ra những vòng xoáy nhỏ, làm cho Ánh Lam cảm thấy như mình sắp vỡ òa trong một cơn sóng khoái cảm. Sự tiếp xúc từ những ngón tay Y Tình là một chuỗi những cảm giác hưng phấn, khiến toàn bộ cơ thể Ánh Lam dường như bị đẩy lên đỉnh điểm của sự đê mê.

Khi Y Tình kết thúc những trò đùa nghịch bằng một cái ôm chặt và một nụ hôn đầy nồng nhiệt. Ánh Lam không thể kìm nén được sự bùng nổ của cảm xúc. Cả cơ thể cô như hòa quyện trong sự thăng hoa của khoảnh khắc. Sự cao trào dâng tràn khiến từng sợi dây thần kinh như đang căng ra và rung động trong tình yêu và đam mê. Đây là thứ cảm xúc mà Ánh Lam đã đánh mất bao nhiêu lâu nay.

Cơn cao trào qua đi, nhìn Y Tình đang nằm trên cơ thể mình không một mảnh vải che thân. Ánh Lam chưa kịp làm gì thì nghe giọng nói xa xăm vang vọng bên tai: "Phải chăm sóc tốt cho con bé."

Ánh Lam giật mình lớn tiếng hỏi:

  - Ai? Ai đang nói?

Y Tình ngước mắt nhìn Ánh Lam, giọng đã khàn đi mấy phần.

  - Đâu nói gì đâu.

Ánh Lam kéo áo mặc vào, đỡ Y Tình ngồi dậy. Hai đôi mắt nâu nhìn nhau. Ánh Lam nói:

  - Chị nghe ai nói: "Phải chăm sóc tốt cho con bé."

Bị câu nói làm cho hoảng sợ, Y Tình chui rúc vào trong lòng của Ánh Lam.

Ánh Lam đứng sững sờ, trái tim cô đập mạnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thình thịch trong lồng ngực. Khi cô nhìn thấy người giống hệt Y Tình đứng ở đầu sofa, cảm giác lo lắng và bối rối xâm chiếm toàn bộ cơ thể cô.

Đôi mắt liền hoảng sợ nhìn người đó lại nhìn Y Tình, miệng lắp bắp:

  - Y.. Tình... Y Tình...

Y Tình thấy biểu hiện của Ánh Lam thì lại càng hoang mang. Nhìn theo hướng tay Ánh Lam chỉ nhưng không thấy gì ngoài căn phòng trống. Y Tình vỗ vỗ vào mặt của Ánh Lam.

  - Ánh Lam, Ánh Lam chị sao vậy?

Ánh Lam nhìn lại đã không thấy người đó đâu nữa, lắp bắp nói:

  - Chị.. thấy một người y hệt em, đứng ngay đó.

  - Y hệt em sao?

Ánh Lam gật đầu. Y Tình lại hỏi:

  - Người còn ở đó không?

Ánh Lam lắc đầu. Y Tình nắm tay kéo Ánh Lam đi khắp nhà vẫn không ngừng nói:

  - Chị xem có thấy nữa không?

Ánh Lam lắc đầu vẫn không thấy, lại hỏi Y Tình:

  - Mẹ em sao?

Hai mắt Y Tình ngấn đầy nước, gật đầu.

  - Ai cũng nói em càng lớn càng giống mẹ nhưng em chưa một lần được gặp mẹ.

Y Tình dẫn Ánh Lam vào phòng mình. Mở ngăn bàn lấy ra một tấm hình cho Ánh Lam xem. Ánh Lam vừa thấy đã gật đầu xác nhận. Ánh Lam đưa tay vuốt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt xinh đẹp đó, nhỏ giọng thì thầm:

  - Em xinh đẹp, y như mẹ em vậy.

Y Tình sụt sùi nói:

  - Mẹ sinh em khó. Sinh ra em xong là mất rồi. Em vẫn chưa một lần được gọi mẹ, gặp mẹ. Em muốn được gặp mẹ dù chỉ một lần.

Ánh Lam ôm cô gái nhỏ vào lòng mà an ủi. Ánh mắt cô đưa mắt nhìn khắp phòng thì vô cùng bất ngờ. Trong phòng của Y Tình lại treo rất nhiều hình của Ánh Lam.

  - Y Tình...

Y Tình ngước mắt nhìn Ánh Lam, chờ đợi Ánh Lam nói gì.

  - Trong phòng của em, sao nhiều hình chị vậy?

Y Tình lúc này mới ngỡ ngàng mà nhớ lại. Mình dán hình chị ấy khắp nơi chỉ vì muốn thấy chị ấy. Bị bắt quả tang thế này thật là xấu hổ chết đi được. Y Tình nhanh chóng đẩy Ánh Lam ra cửa. Vong đến dễ mời khó đuổi. Ánh Lam dễ gì buông tha như vậy.

  - Còn muốn đuổi tôi đi. Người thật ở đây rồi không cần xem hình nữa đâu.

Y Tình đẩy không đi, tức giận đấm vào vai cái con người đó.

  - Đồ chết bằm nhà chị.

Y Tình bước đi đã bị Ánh Lam bước theo kéo lại, ôm ghì cô gái nhỏ đó trong lòng, buông những lời lẽ đa tình.

  - Em thật là nhanh quên. Mới mần thịt tôi xong, đã muốn tôi chết đi sao? Tôi còn chưa mần được thịt em mà.

Y Tình vội đẩy Ánh Lam ra:

  - Ai cho chị mần? Không được đụng vào tôi.

Ánh Lam lần này trực tiếp đẩy ngã Y Tình ra giường, quỳ một chân lên, một chân kẹp chặt Y Tình, giọng nói như ma mị, như câu hồn.

  - Đâu dễ vậy, mần tôi rồi. Giờ lại muốn bỏ chạy sao?

Y Tình đấm một đấm vào bụng Ánh Lam, ngồi dậy khiêu khích:

  - Muốn ăn được tôi. Chị có bản lĩnh đó sao?

Ánh Lam ôm bụng không dám kêu đau một tiếng, cắn răng nhìn theo Y Tình.

  - Được. Vậy thì em cứ đánh cho tôi nhập viện đi. Tôi nhất định cũng phải ăn được em.

Y Tình nở nụ cười xấu xa:

  - Sẽ cho chị biết nhị đẳng Aikido là thế nào?

Ánh Lam nghe xong liền thấy sai sai gì đó, chả trách mấy lần trước, cô gái nhỏ này tay không tiếp mấy tên áo đen. Ánh Lam nở nụ cười cầu hòa.

  - Em nỡ lòng đánh người của em nhập viện thật sao? Vậy thì em cứ xuống tay.

Y Tình cười hả hê, ngồi cạnh Ánh Lam và buông lời chê cười:

  - Sợ rồi sao?

Cao thủ không bằng tranh thủ. Ánh Lam lập tức ôm lấy thân hình mảnh mai đó. Hôn lên đôi môi ngọt ngào đầy quyến rũ. Môi lưỡi quyến luyến không rời làm Y Tình cũng không còn muốn phản kháng nữa, mà dịu dàng đáp trả.

Ánh Lam vuốt ve dọc theo cơ thể Y Tình, những ngón tay nhẹ nhàng lướt qua làn da mịn màng. Mỗi chạm nhẹ nhàng đều khiến Y Tình run rẩy trong khoái cảm. Đôi môi Ánh Lam di chuyển một cách chậm rãi và đầy mời gọi, từ môi đến cổ, tạo nên những nụ hôn đắm say mà không thể dứt ra.

Y Tình cảm thấy như mình đang chìm trong một cơn mê say ngọt ngào, từng cử chỉ, từng hơi thở của Ánh Lam đều khiến cô cảm thấy hạnh phúc.

Khi Ánh Lam cắn nhẹ vào xương quai xanh của Y Tình. Một làn sóng khoái cảm dâng trào từ trong cơ thể Y Tình, khiến cô không thể kìm nén được những tiếng rên rỉ. Những cử chỉ đầy nhiệt huyết và tận tụy của Ánh Lam làm cho Y Tình cảm thấy như mình đang bay lên. Mỗi nụ hôn và sự âu yếm như mở ra một thế giới mới, nơi chỉ có hai người hòa quyện với nhau.

Y Tình đưa tay ôm chặt lấy Ánh Lam, kéo cô vào gần hơn, làm cho cơ thể họ hoàn toàn hòa quyện. Cảm giác nóng bỏng từ cả hai cơ thể tạo nên một sự kết nối sâu sắc, không chỉ là sự hòa quyện thể xác mà còn là sự giao thoa tâm hồn. Những vòng tay quấn quýt và những hơi thở gấp gáp càng làm cho cảm xúc giữa họ trở nên mạnh mẽ và mãnh liệt hơn.

Khi cao trào đến, Ánh Lam và Y Tình đều cảm nhận được dòng chảy này. Những cảm xúc đắm say và hạnh phúc tràn ngập trong mỗi sợi dây thần kinh. Họ cùng nhau thở dốc, cảm nhận sự kết nối sâu sắc giữa hai tâm hồn, cùng nhau nói chuyện tâm tình.

Ánh Lam giọng nhỏ nhẹ bên tai:

  - Em là người chủ động với tôi trước. Em phải chịu trách nhiệm.

Y Tình phá lên cười:

  - Chị nói như gái mới lớn á, chịu trách nhiệm là trách nhiệm làm sao?

Ánh Lam lại tiếp tục:

  - Thì phải ở bên tôi, chăm sóc tôi cả đời này.

Y Tình đánh nhẹ vào vai Ánh Lam.

  - Chị thật khéo diễn, còn bắt tôi chăm sóc cả đời.

Ánh Lam đưa đôi mắt mèo trìu mến mà nhìn Y Tình, làm cô chìm đắm vào trong đôi mắt đó nhưng cũng không quên nói:

  - Vậy lần đầu của tôi thì sao?

Ánh Lam gật đầu lia lịa, liền nói:

  - Tôi. Tôi sẽ chăm sóc em cả đời này.

  - Lời này là chị nói. Tới lúc không làm được đừng trách tôi đánh cho nhập viện.

Y Tình đã nói đúng những gì Ánh Lam muốn. Ánh Lam liền hôn lên vầng trán xinh đẹp đó mà thì thầm:

  - Em làm người yêu tôi nha.

Y Tình gật đầu, vùi đầu vào lòng ngực ấm áp đó mà vô cùng hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro