Chương 6 Đánh Người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồi lâu không thấy cảm đau đớn truyền đến, Thanh Ngư mở mắt, nhìn thấy tiểu thư của mình đang đứng ở trước mặt nàng, tay cầm lấy phần đuôi của cây roi! ! ! !

Một cái hoa lệ trường tiên bị Tuyết Quân cùng Hạ Phương Thủy một trước một sau bắt lấy, lập tức kéo căng thành một đường thẳng tắp.

"Ồ. .làm sao có thể!.. "Hạ Phương Thủy kinh ngạc nhìn Tuyết Quân, bình thường đánh không dám đánh trả, mắng không dám mắng lại, không có bất kỳ linh lực nào, vậy mà bây giờ lại tiếp được roi của nàng.

"Hạ Tuyết Quân, ngươi thật to gan."

Chưa hết lời, Tuyết Quân nắm lấy trường tiên trên tay đột nhiên dùng lực, đối thủ trước mặt của Hạ Phương Thủy đó là Tuyết Quân trường tiên lập tức nằm gọn trong tay Tuyết Quân . . . !

"Hạ Tuyết Quân, tiện nhân, ngươi dám đoạt cây roi của ta?" Giờ phút Này Hạ Phương Thủy không có hề ý thức được là tại sao Tuyết Quân không có linh lực lại có thể đoạt được cây roi từ trên tay của nàng, mà nàng vốn là một cữu cấp huyễn sĩ nữa đấy.

( Tg: Bị tức quá hoá ngu.. *cười gian*😎😎 Quân tỷ thật trâu..cấp 1 đánh cấp 9...,
Quân: kệ ta.. *mặt lạnh, liếc* Tg mi nói nhiều.. )

Tuyết Quân tiến lên vài bước, một cước giẫm ở trên người Vương ma ma đang té trên mặt đất, một tiếng tiện nhân kia, vốn đã chọc tới Tuyết Quân nàng , cho nên không cần chút lưu tình gì, chỉ nghe một tiếng rắc rắc, Vương ma ma trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Đôi mắt không chút cảm xúc hướng nhìn về phía Hạ Phương Thủy , "Hạ Phương Thủy , ai cho ngươi quyền đến viện của ta mà khóc lóc om sòm, là ai cho ngươi quyền có thể đánh nha hoàn của ta?"

Hạ Phương Thủy nghe vậy, chỉ vào Tuyết Quân , "Tiện nhân, bổn tiểu thư muốn đánh một đứa nha hoàn thì cần có sự đồng ý của ngươi hay sao?"

"Ba...." một tiếng, bóng dáng màu vàng xinh đẹp bay ra xa, trên mặt Hạ Phương Thủy còn in dấu một bàn tay, miệng hộc máu hôn mê.

Mấy tên nô tài đi theo phía sau choáng váng cả mặt mày, hét toán lên "Nhị tiểu thư không phải phế vật sao, thế nào đánh được Tam tiểu thư, trời ạ.."

Tiểu Thuý lấy lại bình tĩnh chạy tới bên người Hạ Phương Thủy nâng lên, quay đầu lại sẳn giọng nói:

"Tiện nhân , ngươi dám làm Tam tiểu thư bị thương. Lão gia, phu nhân cùng Đại tiểu thư sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Nhìn bọn họ chạy như bay, Tuyết Quân không khỏi líu lưỡi, làm như phía sau là một con sói lớn đuổi theo vậy, đúng là tiềm lực của con người không ai biết được...

"Tiểu. . Tiểu thư." Thanh Ngư hoàn hồn, nhìn tiểu thư nhà mình, miệng há thành chữ O, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ!

Tuyết Quân lắc đầu cười cười, vỗ vai Thanh Ngư, "Được rồi, đừng lo lắng nữa, đi theo ta vào thôi!"

Đợi ba người tiến vào trong phòng, Uyên nhi ngồi vào ghế, trên mặt lạnh lùng tàn khốc! Dọa bay hết hồn vía Thanh Ngư. (Tg: Tiểu Uyên nhi chỉ nghe không đánh được bực mình a..
Uyên nhi: *mặt lạnh* Im mồm lại đi, không thì ta đánh mi thay thế bay giờ.
Tg: Vâng e xin.. *mặt lấy lòng*😀😆)

Tuyết Quân nhìn ra vẻ mặt sợ hãi của Thanh Ngư, vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyên nhi , " Uyên nhi, cười chút nha, đừng nghiêm túc, lạnh mặt quá như vậy!"

Uyên nhi bất đắc dĩ, lắc lắc đầu nói "Tuyết Quân tỷ, gia của người thật không chỗ nói à!."

Tuyết Quân cười cười xoa đầu Uyên nhi, xoay mặt nhìn Thanh Ngư linh hồn mới bay về đạo:

"Thanh Ngư, chuyện hôm nay ngươi cũng thấy rồi đấy, bọn họ là sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định, ta rồi cũng sẽ đi khỏi cái ngôi nhà này, ngươi có can tâm tình nguyện theo ta không?"

Tuyết Quân nhàn nhạt nói, nàng biết sự tình của ngày hôm nay sẽ chưa chấm dứt được, đối với nàng thì không sao, nhưng còn Thanh Ngư, nàng không muốn cho Thanh Ngư thêm rắc rối và thêm lần nữa một sự lựa chọn cuối cùng !

"Tiểu thư, mặc kệ mọi chuyện như thế nào, Thanh Ngư đều nguyện ý đi theo người!" Ánh mắt Thanh Ngư kiên định.

"Thế nhưng mà...Tiểu thư đánh Tam tiểu thư như vậy, phu nhân sẽ mách với lão gia. Lão gia là vốn là sơ cấp huyễn tông , chỉ sợ tiểu thư sẽ không dễ dàng tha thứ mà còn đối phó tiểu thư . !"

Uyển nhi nghe xong, bực mình, khuôn mặt nhỏ nhắn liền lạnh như chưa từng được lạnh, nàng dù gì cũng là ThầnThú mà không đối phó được một sơ cấp huyễn tông , đùa kiểu gì mà kì vậy.

Tuyết Quân im lặng, có Uyên nhi ở đây mà : "Thanh Ngư, yên tâm đi, Uyên nhi rất lợi hại đấy, hiện tại ngươi theo ta đi vào trong đó tu luyện, nhanh!"

Ba người trong không gian tĩnh tâm tu luyện, mà không biết bên ngoài Hạ phủ đang là một mảng náo nhiệt gà bay chó sủa.

Bên trong Lạc Uyển.

Trong phòng.

"Lão gia, ngươi đã lâu không có tới thăm Thu nhi . Có phải hay không đã quên Thu Nhi rồi." Triệu Thu ngồi trên người của Hạ Tường Nguyên , tư thế xinh kiều diễm như rắn nước dán chặt lấy thân thể của Hạ Tường Nguyên , hai luồng trước ngực bị đè ép đến cực độ, liền lộ ra đường rãnh mê người, cặp môi đỏ mọng khẽ cắn, mang theo chút ủy khuất nhìn Hạ Tường Nguyên , bộ dáng kia, thực sự là rất mê hoặc người.

Hạ Tường Nguyên nhìn chằm chằm vào hai luồng trước mặt, hạ thân bị trêu chọc sớm đã căng cứng, mặc dù hắn đã qua tuổi trung niên, nhưng có huyễn lực nên căn bản thể lực không có chênh lệch, nhìn Triệu Thu như yêu tinh, ai mà có thể chống đỡ được chứ, liền đứng dậy, ôm Triệu Thu đi đến bên giường.

Hạ Tường Nguyên đặt ở Triệu Thu lên giường: "Tiểu yêu tinh, ta làm sao có thể quên được nàng, chẳng qua là bận rộn chuyện mà thôi."

Y phục của Triệu Thu bị thoát được một nửa, vai lộ ra, da thịt tuyết trắng càng tăng thêm dục hoả, hai chân thon dài giống như rắn quấn lên, hai tay cũng không ngừng vuốt ve, Hạ Tường Thu nhanh chóng cởi bỏ ngoại bào, rồi nói "Đúng thật là yêu tinh hại người."

Hạ Tường Nguyên cười cười, đang chuẩn bị...

( kaka.. 😀😀😀😂😂 thế là hết..))

"Lão... Lão gia, Nhị phu nhân, không tốt rồi." Ngoài cửa gã sai vặt dồn dập nói.

Triệu Thu tức giận, chỉ thiếu một chút, lão gia liền....

"Có chuyện gì?" Hạ Tường Nguyên đứng dậy, sửa sang lại quần áo, giọng lạnh lùng ...

"Lão gia, Vương ma ma cùng Tam tiểu thư đang đợi lão gia cùng Nhị phu nhân trong đại sảnh" tên sai vặt giọng rung đáp.

Nghe vậy, Hạ Tường Nguyên bắt lấy tên sai vặt, lạnh giọng liền hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Lão gia. Tiểu nhân cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua là Tam tiểu thư hình như bị thương rất nặng, vẫn là lão gia đi đại sảnh xem một chút đi."

Nằm ở trên giường, Triệu Thu nghe đến nữ nhi của mình đã xảy ra chuyện, vội vàng từ trên giường đứng lên, cầm bộ y phục mặc vào, cùng đi đến đại sảnh.

Lúc hai người đến đại sảnh, chỉ thấy Tiểu Thuý khóc lóc rất thê thảm ngồi bên cạnh Hạ Phương Thủy, Hạ Tường Nguyên nhìn sắc mặt tái nhợt của Hạ Phương Thủy, tức giận nói: " Ngươi khóc cái gì khóc, ngươi đến nói cho ta, tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?"

Bị Hạ Tường Nguyên hỏi, tiểu Thuý càng khóc to hơn: " Bẩm Lão gia, Tam tiểu thư sợ Nhị tiểu thư một mình một người ở Trúc Uyển buồn bực, liền dẫn nô tỳ cùng Vương ma ma đi xem Nhị tiểu thư, ai biết, thị nữ bên người nhị tiểu thư ngăn chặn lại không cho vào, Tam tiểu thư tức giận đánh thị nữ kia, Nhi tiểu thư ngăn cảng mà còn đánh Vương ma ma và nô tỳ, Tam tiểu thư tức giận nói lý với Nhị tiểu thư , Nhị tiểu thư chẳng không nói lý lẽ mà còn đánh nát đan điền của Tam tiểu thư."

Triệu Thu nghe đến nữ nhi của mình bị đánh nát đan điền, hỏa khí dâng lên liền hôn mê bất tỉnh, may mắn Hạ Tường Nguyên đỡ kịp.

"Người tới, mau đưa Nhị phu nhân cùng Tam tiểu thư đi nghỉ ngơi trước, đi mời luyện dược sư trong phủ nhìn qua Tam tiểu thư."

"Vâng." Một ít nha hoàn liền đáp, đỡ Triệu Thu cùng Hạ Phương Thủy rời đi.

Hạ Tường Nguyên nhíu mày, rút cuộc là phế vật đó to gan dám đã thương nữ nhi của hắn.

Ngay lúc Hạ Tường Nguyên đang trầm tư, bên tai truyền đến âm thanh tiểu Thúy .

" Lão gia.. Nhị tiểu thư có vẻ không ngốc như trước.. Không để lão gia vào mắt.. "

"Cái gì!" Hạ Tường Nguyên giận dữ hét lên.

Hạ Tuyết Quân, giỏi lắm, không chịu yên ổn sống trong Trúc Uyển, lại dám đánh con gái của hắn, phế đan điền, muốn đánh vào mặt hắn mà!

Nhìn người còn trong đại sảnh, hắn quay người phất phất tay: "Các ngươi lui xuống trước đi!"

Mọi người nghe vậy, đều lui ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro