Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi ở trên ghế Hạ Tường Nguyên suy nghĩ, Hạ Tuyết Quân đã không có huyễn lực, là một nữ nhân ngu ngốc, nếu thật như lời của Tiểu Thuý nói nàng ta hiện tại không ngốc, lại còn đánh phế Thủy nhi .

"Người tới."

Một người hầu đi vào, cúi đầu nói, "Lão gia, ngài có chuyện gì phân phó?"

"Người có biết Thiếu gia đi đâu không?"

"Lão gia, hôm nay người của Lâm  thiếu gia đến tìm Thiếu Gia, nói là muốn Thiếu gia cùng Lâm thiếu gia đi săn." 

"Tốt, ngươi đi xuống đi, gọi Ám Ảnh tới."

"Dạ, lão gia."

Một hồi sau, liền thấy một hắc y nam tử đi tới.

"Gia chủ, tìm Ám Ảnh có chuyện gì?" Nam tử áo đen cung kính, hắn là một trong mười hai cao thủ Ám Ảnh của gia tộc hạ gia, cao cấp huyễn hoàng, hôm nay lão gia lại đến tìm hắn, tất là có chuyện quan trọng.

"Ám Ảnh, cầm lấy lệnh bài này đi tìm Thiếu Gia, nói cho hắn biết phải nghĩ mọi biện pháp để Lâm gia từ hôn Hạ Tuyết Quân ."

Hạ Tường Nguyên, hắn thân là gia chủ nhị đẳng gia tộc, lại là một trong đứng đầu các gia tộc ở đây , thực lực cường hãn, tại sao phải nuôi giữ con của kẻ khác mang danh nghĩa của mình thật tức chết, tại lão đầu Hạ Cố kia mang về hai mẹ con tiện nhân kia, còn ép buộc hắn chấp nhận.

"Dạ, gia chủ." Nhìn gương mặt đầy giận dữ của gia chủ, Ám ảnh nói xong, liền cầm lấy lệnh bài biến mất, bọn hắn chỉ làm nhiệm vụ, không hỏi nguyên nhân.

Hậu viện Lan Uyển của đại phu nhân, giờ phút này cũng phi thường náo nhiệt.

"Nương, người đã biết tin gì chưa?" Nữ tử mặc một bộ trường áo xanh biếc bước vào, làn váy dập dìu theo từng bước chân, làn da như nõn nà ẩn hiện dưới lớp áo, nhẹ nhàng dừng lại bên cạnh đại phu nhân.

"Tuyết Nhi, ngươi nói về chuyện của phế vật kia sao?" Đại phu nhân Tiêu Vân tươi cười nhìn nữ nhi của mình, Tuyết Nhi của nàng quả nhiên là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành a.

"Đúng vậy, nương, người thấy thế nào?" Hạ Phương Tuyết nhẹ nhàng nói, "Nghe nói phế vật xấu xí kia rất lợi hại, đánh thương Tam muội, nương, không bằng chúng ta qua xem sao?"

"Tuyết Nhi, việc này không nên tự chủ trương, cha ngươi đã phái người đi tìm ca ca ngươi, hắn tự có sắp xếp, ngươi đừng thêm mắm thêm muối."

Sống trong Hạ phủ nhiều năm, Hạ Tường Nguyên cũng chỉ có ba phu nhân, mấy cái tiểu thiếp, thủ đoạn của nàng cũng là cực kỳ lợi hại đấy. "Nương, người nói rất đúng, Tuyết Nhi không dám làm càn, đúng rồi, mẫu thân, đại ca nếu đã trở về, có thể hay không. . Có thể để cho Tuyết Nhi trông thấy Lâm thiếu gia hay không?" Hạ Phương Tuyết nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng.

Tiêu Vân cười cười, "Tuyết Nhi, trước mặt nương còn thẹn thùng cái gì, vị trí Thiếu phu nhân Lâm gia, nhất định sẽ thuộc về con."

"Đa tạ nương, chẳng qua là trong gia tộc..." Hạ Phương Tuyết nhíu mày, trong gia tộc nàng không phải là người có thiên phú tốt nhất. Phụ thân coi trọng sự phát triển của gia tộc, Hạ Phương Dao kia bây giờ đã là ngũ cấp huyễn sư rồi, còn nàng mới đỉnh cao cấp huyễn sĩ, chuyện này thật sự rất đáng để tâm.

"Tuyết Nhi, con yên tâm đi, ngươi mới là tiểu thư dòng chính của Phượng gia, một cái chi thứ, thực lực dù có cao hơn thì nàng ta vẫn mãi chỉ là chi thứ mà thôi." Tiêu Vân nói xong, trong mắt là chợt nổi lên sát ý , dám cùng con gái nàng tranh đoạt, thì phải chết.

"Nương đã nói như vậy, Tuyết Nhi yên tâm hơn nhiều, nương, Tuyết Nhi đi xuống trước tu luyện."

" Vậy đi đi "

Hạ Phương Tuyết ra khỏi phòng, hai tay nắm chặt, tốt lắm cái phế vật kia, bị đánh như vậy mà vẫn chưa chết! Không phải nương đã nói rõ, nàng nhất định sẽ đi tìm cái phế vật mà tính toán, nhịn, nhẫn nhịn , vẫn là nên đi về phòng, nàng muốn gấp rút tu luyện.

Thiên Tùng Lâu

Trong nhã gian , hai gã nam tử đang ngồi trò chuyện.

"Lâm Đồng , không phải ngươi nói cùng ta đi săn hay sao? Như thế nào lại biến thành cùng ngươi uống rượu tán gẩu rồi hả?" Nói chuyện là một gã nam tử tuấn mỹ, mày kiếm mắt sáng, màu da cổ đồng, ngũ quan đường nét rõ ràng.

"Thanh Đường , bổn công tử tìm ngươi tới là hỏi một chút về cái muội muội phế vật của ngươi." Một bộ áo bào trắng, tuấn mỹ tuyệt luân, ngũ quan như điêu khắc, khuôn mặt góc cạnh, tuấn mỹ dị thường.

Người này chính là Lâm gia đại công tử Lâm Đồng , Lâm Đồng chính là tình nhân trong mộng của tất cả nữ tử ở phía đông Thương Lang này , mà nam tử tên là Thanh Đường kia, chính xác là Đại Thiếu Gia của Hạ gia Hạ Thanh Đường.

"Lâm Đồng , ta không có muội muội nào là phế vật cả, ngươi vốn là không thích nàng, từ hôn là tốt nhất." Hạ Thanh Đường ánh mắt chợt loé, hắn vừa mới nhận được mệnh lệnh của phụ thân, muốn hắn nghĩ biện pháp để Lâm gia mau chóng từ hôn, lúc này, hắn đang lo không biết nói như thế nào, thế mà Lâm gia chính mình lại hỏi.

"Cũng không biết Gia Gia ta suy nghĩ thế nào, lại muốn bổn công tử lấy một phế vật xấu xí lại còn ngu ngốc. Nếu không phải do gia gia ép buộc, bổn công tử sớm từ hôn rồi." Lâm Đồng khó chịu nói ra.

"Lâm Đồng , ngươi cũng không phải không biết, Lâm lão gia chủ là bằng hữu với gia gia ta mà phế vật kia rất được gia gia yêu thương, không giúp nàng thì giúp ai." Hạ Thanh Đường gặp Lâm Đồng khí thế như thế, liền châm ngòi thổi lửa.

"Thanh Đường , ngươi nói bổn công tử nên làm như thế nào đây?" Lâm Đồng nhìn về phía Hạ Thanh Đường, "Dù sao cũng là muội muội của ngươi, ngươi thử cho bổn công tử chút ý kiến đi !"

"Lâm Đồng , ta cũng không biết phải nói như thế nào, nhưng mà ta vẫn là muốn nhắc nhở ngươi , Lâm gia không chỉ mình ngươi là con trai độc nhất, ngươi quanh năm bên ngoài dạo chơi, không để ý tới gia sự , Nhị thúc ngươi dòm ngó, trước sau gì Lâm gia cũng rơi vào tay người khác. Còn ngươi trở thành Lâm gia gia chủ rồi, sao có thể lấy một phế vật ngu ngốc làm bẩn mặt Lâm gia được, Lâm Đồng , ngươi thấy ta nói có đúng hay không?" Hạ Thanh Đường nói ra, Lâm Đồng cũng hiểu được, hắn tương lai là gia chủ, há có thể lấy một cái phế vật.

"Tốt, Thanh Đường , bổn công tử ngày mai liền gặp phụ thân, cùng đi gặp gia gia ta, cầu gia gia cho phép từ hôn." Lâm Đồng nói xong, nhìn Hạ Thanh Đường , "Đi, chúng ta đi săn đi."

"Đúng, Lâm Đồng ." Hạ Thanh Đường cười cười, xem ra nhiệm vụ đã hoàn thành, chẳng qua là không biết phụ thân tại sao phải làm như vậy.

Thời gian trôi qua.

Hạ Phương Thủy tỉnh dậy, biết được chính mình từ đây về sau biến thành phế vật, đại náo một cuộc, về Triệu Thu thấy nữ nhi của mình không thể tu luyện, la hét muốn Hạ Tường Nguyên vì bọn nàng làm chủ, hắn bị hai mẹ con nháo loạn đau đầu , trong cơn tức giận, dứt khoát hạ lệnh không cho phép hai người bước khỏi  Uyển một bước, còn phái người canh giữ Lạc Uyển.

Đại phu nhân Tiêu Vân lòng dạ thâm sâu, cũng không có động tĩnh gì, cho nên mấy ngày nay, không có ai phát hiện Tuyết Quân không ở Trúc Uyển chuyển. Có lẻ người chú ý nhất là Ám Nhị, cảm nhận được lúc có lúc không sự tồn tại của Tuyết Quân,nhưng chẳng làm gì được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro