P2- Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

Theo như dự liệu ban đầu của ta, đợi ta nói xong câu này, phản ứng người bình thường nếu không là lúng túng không nói nên lời, thì cũng là thẹn quá hóa giận, phất tay áo bỏ đi...

Làm gì như cái người trước mắt không phải người tầm thường này, những lời chân thực này của ta lại không có tác dụng chút nào với hắn, ngược lại còn chọc hắn cười một tiếng.

Nụ cười xán lạn này, rất gai mắt, ta nhất thời tức giận: "Cười cái gì?"

Sau này ta mới hiểu, chọc cho hắn cười như vậy, không phải là ý trong câu nói, mà là ta...Bởi vì ta có thể cùng hắn nói chuyện rõ ràng như vậy. Hắn cảm thấy rất vui...

Ăn cháo của hắn xong, ta quang minh chính đại đuổi khách, may là hắn cũng không phải cái loại tiểu nhân quấn mãi không buông, đợi ta ăn cháo xong, liền phất phất tay áo rời đi.

Người cản trở này vừa đi cả thế giới đều cảm thấy quang đãng, ta ra khỏi liên hoa cảnh, chạy thẳng tới chỗ của tam ca.

Tam ca đang đi một đôi hắc vân ngoa, cùng Tuyết Kha luyện thuật phi tường trên Tử Tang Phủ thạch.

Tuyết Kha chính là một con bạch xà trên gò Côn Luân, trải qua sự che trở của nơi tiên sơn phúc địa gò Côn Luân này, chưa đến ba ngàn năm liền nỗ nỗ lực lực có thể hóa thành hình người, bởi vì dáng dấp trắng nõn đáng yêu, lại yêu say đắm quấn lấy tam ca, tam ca không biết phải làm sao, liền thu nàng làm đồ đệ, thỉnh thoảng dạy nàng một ít pháp đạo.

Tuyết Kha rất hiểu chuyện, thấy ta liền vô cùng cung kính kêu một tiếng nương nương trước. Ta rất thảo mãn, liền bóp khuôn mặt tròn trắng nõn của nàng một cái, ta thỏa mãn nhìn tam ca: "Ba ngày trước Ngự Hoành tới liên hoa cảnh mười dặm của muội, huynh sao lại không ngăn cho muội?"

Tam ca kéo Tuyết Kha xuống Tử Tang Phủ thạch, ung dung ngồi một bên bàn đá, nhấp chèn trà tinh tế một hớp, giờ mới nói: "Ngự Hoành người này mà... vẫn thực có chút phiền toái, muội cũng hiểu được, hắn ở trên trời dưới đất này, pháp lực cao cường nhất, chúng ta mặc dù cũng phẩm cấp thượng thần, mà tiên thuật không cao, không phải đối thủ, cho nên ngăn không được!"

Ta nhăn mày, quả thực như vậy, vừa nhận thức được lợi hại của hắn, ngược lại cũng dễ hiểu!

Tam ca lại nhấp một hớp trà: "Hơn nữa, muội và Ngự Hành nói sao thì cũng là bằng hữu, cái này nếu làm bế tắc, trên mặt rất khó coi. Với lại, thượng thần người ta đến chăm sóc muội ba ngày, muội coi như là nhặt được...."

"Ai hiếm chứ" Ta hừ một tiếng, đưa tay lên véo mạnh trên bả vai tam ca một cái, nhìn hắn cắn răng đau đớn chịu đựng, thỏa mãn.

Vung vung tay áo, vừa nhảy lên đụn mây, tam ca vội vàng gọi ta lại.

Ta nghi hoặc nhìn hắn, hắn xoa bả vai, nói với ta: " Qua hai ngày cha nương trở về, nương nói, phải truyền chức đế cơ cho muội."

"Cái gì?"

Ta cả kinh thiếu chút nữa rớt xuống từ đụn mây, không hiểu nhìn hắn: "Huynh nói, cô cô muốn truyền chức đế cơ cho muội?"

Hắn gật đầu: "Muội chuẩn bị chút đi, chờ chức đế cơ đến người muội, chuyện lớn nhỏ trong gò Côn luân này, không thiếu để muội phải để tâm nhiều đâu..."

Ta kêu rên vô hạn, thực ra thì nhắc tới, đế cơ này bất quá cũng chỉ là một cái hư hiệu, chẳng qua là vì hiện ra thân phận và tôn quý của người ta mà thôi. Thấy rằng danh hiệu cha chiến thần và nương thủy thần, thân phận ta cũng đủ tôn quý rồi.

Nhưng chức đế cơ gò Côn Luân này, cô cô thực sự đã làm mười mấy vạn năm, quả thực là nên đổi cho một người tương xứng, thực vậy, Nhi tử cô cô sinh ra ba người, thế nào lại không sinh hạ được nửa mẫu bạch trạch....

Cho nên ta vừa trở về, dĩ nhiên là luân phiên đến ta, ta không nhận cũng phải nhận.

Thời gian hai ngày, ngày ta muốn trôi qua chầm chậm một chút lại càng ngày càng mau đến, cô cô sáng sớm đã mặc cho ta trang phục vừa nặng vừa rườm rà.

Sức nặng trên đầu, cơ hồ ép đến mức ta không vươn cổ được.

Kế thừa cái hư hiệu đế cơ này, cần phải người có mặt mũi ở tứ hải bát hoang thì đều hiểu được.

Phượng Hoàng tộc, quỷ tộc đều phái người tới, cửu trùng thiên đương nhiên cũng không thể thiếu, mà người lần này cửu trùng thiên tới, dáng người một thân áo bào màu trắng bạc, chói lọi là tên Ngự Hoành này.

Ta liếc mắt nhìn hắn, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đến đâu đều sáng chói trước mắt, âm hồn không tan biến."

Thanh âm này quả thực nhỏ đến mức cô cô bên cạnh cũng không để ý tới, nhưng hắn híp mắt một cái, khóe miệng cong mà không cong, da đầu ta thoáng chút tê dại, người này thực làm cho người ta sợ hãi!

Lại thoáng nhìn xung quanh, ta lại vui vẻ, không thể không nói, khuôn mặt câu hồn của Ngự Hoành này quả thực rất câu hồn, ngồi bốn phía, không thiếu nữ tử xinh đẹp của các tộc. Cũng là đậu khấu niên hoa, phong hoa chính mậu, rất phấn chấn thanh xuân.

Cho nên khuôn mặt Ngự Hoành lại càng được ngưỡng mộ, những cô nàng đang ngồi, đến hơn phân nửa ánh mắt đều đặt trên người hắn. Ánh mắt đó, thẹn thùng đến có thể nhỏ ra nước.

Trong lòng ta bừng sáng, suy nghĩ có thể mượn cái này để chỉnh người này...

Thế là rũ bỏ mọi tạp niệm, chỉ thật thà phụng bồi cô cô qua lễ, liền coi như xong.

Đế cơ này, quả thực cũng không có chi tiết rườm rà gì, chẳng qua là đi tới đi lui, để người khác đều biết là được.

Đợi trước khi yến tịch sắp hết, ta đứng dậy cười nhìn nữ tử các tộc: "Ta muốn mời các vị nữ tiên hữu đến tiên hoa cảnh nội nhà ta thưởng hoa sen một chút, thời tiết bây giờ, hoa sen nhà ta đang nở rất đẹp!"

Lời này vừa nói ra, có người liền dẫn đầu cho mặt mũi mà đồng ý, người còn lại đương niên cũng không thể bỏ qua mặt mũi của ta, rối rít đồng ý. Vì vậy ta mang mọi người oanh yến rời yến tịch, leo lên đụn mây tới Liên Hoa Cảnh nội.

Thất Thất thấy sao có nhiều công chúa tiểu tỷ các tộc thế này, sững sờ một chút, vội vàng đi vào chuẩn bị trà và điểm tâm.

Nhìn thấy những công chúa này, mười ba người, hoàn phì yến sấu (*), rất có đặc sắc, cũng coi như là mỹ nhân

(*)Hoàn phì Yến sấu 環肥燕瘦 chỉ sự đối lập về thân hình giữa hai đại mỹ nhân là Hoàng hậu Triệu Phi Yến của Hán Thành Đế và Dương Quý Phi Dương Ngọc Hoàn của Đường Huyền Tông.

Theo một số tài liệu ghi chép lại,Dương Quý Phi cao 1 mét 64, nặng 69 kg, cũng có sách nói Dương Quý Phi cao 1 mét 55, nặng 60 kg.

Triệu Phi Yến vốn nổi tiếng thiên hạ bởi sắc đẹp và vóc dáng mong manh, nhẹ nhàng tựa chim yến. Vẻ đẹp hao gầy khiến nàng có thể uyển chuyển như bay như lượn trong từng điệu múa, nên được gọi là Phi Yến.

Ta đang nghĩ phải làm sao để khơi ra đề tài này, lại làm sao để kéo đề tài này lên người Ngự hoành, vừa hay, trong đầu các cô nương này, đa phần đều có hơn phân nửa tồn tại tâm tư tiểu nữ nhân đối với Ngự Hoành. Cho nên không cần ta nói, bọn họ đã thảo luận về hắn trước rồi.

Một người nói: "Ngự Hoành thượng thần thực là tuấn mỹ vô hào, trước đây hắn chưa từng tham dự bất kỳ yến tịch nào, lần này đột nhiên ra khỏi đông cực cung tham gia lễ đăng cơ đế cơ của Thiên Mặc thượng thần, đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy khuôn mặt thật của Ngự Hoành thượng thần, quả thực là bất ngờ."

Một người nói: "Ngự Hoành thượng thần mặc dù cao ngạo, nhưng quả thực là một thượng thần rất giỏi, một vạn ba ngàn năm trước, hung thú ngoài tây hoang hoành hành hơn ba trăm năm, thiên tướng phái đi đều không thể diệt được con thú này, sau đó một mình Ngự Hoành thượng thần đi thu phục con thú này, hôm nay nó đang canh giữ ở ngoài của Đông Cực Cung."

"Chuyện này ta cũng biết, thiên hậu muốn phong thưởng cho Ngự Hoành thượng thần, sau đó cũng không phong thưởng được, sau này, chính là chuyện của Lạc Thủy tiên tử, thực đáng tiếc, Lạc Thủy tiên tử đó lại ám sát Linh Tuyết công chúa...

" Ai mà biết được có phải không? Linh Tuyết công chúa là ai nha? ai có thể thực sự một kiếm đâm trên ngực nàng ta được, dù sao kết quả cuối cùng, cũng không nói Lạc Thủy tiên tử là oan uổng hay sao?

Ta a lên một cái, không nghĩ đến những người này lại biết tường tận sự việc bên trong, nghe nói như vậy, trong này, Lạc Thủy tiên tử quả thực là an uổng nha!

Chỉ là, chân tướng hai bên nghĩ thế nào cũng được. thật khiến người ta nghĩ không ra, rốt cuộc Lạc Thủy tiên tử có làm sai hay không?


 Những lời muốn nói trong lòng ta loanh quanh một hồi, mới cười nói: "Thực vậy, nếu Lạc Thủy tiên tử không sai, tại sao Ngự Hoành thượng thần lại để cho nàng ấy chịu oan, nghĩ đến, Ngự Hoành thượng thần này cũng không phải là quá thích Lạc Thủy tiên tử đó, ngược lại không biết, nửa kia của Ngự Hoành tiên tử sau này, sẽ là vị nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro