Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lòng chú Long âm thầm cảm khái" Hai vi tiểu thư trưởng thành rồi, biết nghĩ cho đám lão già này rồi "." Nếu không phải vì chuyện đó, nhị tiểu thư có lẽ sẽ được sống một cuộc đời viên mãn hạnh phúc đi. Ai lão thiên gia thật trêu ngươi a. "

Lăng Tịch ngồi trên xe, hai tay đặt lên đùi. Tay phải khẽ dộng dịu dàng mân mê chiếc vòng bạc tinh sảo trên tay, động tác kia nhìn liền biết đã bao lần thực hành tới. Xích hồng sắc mắt to hướng ra bên ngoài xe, khí trời về đông xe lạnh. Lấm tấm đã có vài giọt mưa rơi xuống, những giọt mưa nhỏ đọng lên trên cửa kính làm nhòe đi cảnh sắc bên ngoài. Trong lòng một loại cảm giác buồn rầu nảy lên.

" Chú Long, cha mẹ nuôi về chưa. "

"Thanh âm nhẹ nhàng, mà hiu quạnh. Như tiếng chim ca giữa trời đêm u tịch nói không nên lời cô đơn cảm tràn khai." Nhị tiểu thư, lão gia cùng phu nhân mới điện về. Nói, sự tình bên đó có chút phức tạp đến khuya mới có thể trở về. "Nguyệt Dạ một bên nghe xong, không khỏi ủ rũ." Cha mẹ nàng đã đi hơn một tháng, rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì khiến bọn họ lỡ mất sinh nhật của tiểu Tịch?" 

Nàng bất giác nghiêng đầu nhìn về phía Lăng Tịch.

Đập vào mắt nàng chính là một thân hình mảnh khảnh cô tịch, Lăng Tịch nghiêng nghiêng đầu mệt mỏi mà tựa lên mặt kính khung cửa. Tầm mắt lúc này không còn là nhìn bên ngoài cảnh tượng, xích hồng sắc con người u trầm trầm mà cúi xuống nhìn chiếc vòng tay bên trái, ngón tay tinh oánh thon dài khẽ vuốt hình khắc điệp vũ gần nhất. Phần cuối của điệp vũ có gắn một viên lục lạc được trạm trổ rất tinh xảo.Lăng Tịch thầm nghĩ: "Lại thêm một con điệp vũ cùng lục lạc. Cái này vòng này quỷ dị thực, tựa hồ cứ cách hai năm nó lại tự động thêm vào một con điệp vũ với lục lạc." Lăng Tịch cũng không nghĩ đến việc người khác động qua tay chân lên vòng thượng. Bởi đơn giản, từ ngoài nhìn vào thì giống như một chiếc vòng tay bình thương nhưng chỉ mình nào hiểu rõ vòng tay này đã đâm vào cốt tủy như da với xương của nàng, căn bản tháo không ra tới.Lăng Tịch còn nhớ rất rõ, lúc nàng lên lớp một. Vì ngoại hình quá mức xinh đẹp nên được thầy cô và các bạn nam quan tâm nhiều. Cũng vì đấy dẫn không ít ghen ghét của các bạn nữ. Có một lần, trong tiết ngoại khóa tự do đám học sinh nữ đó tụm lại nhân lúc Nguyệt Dạ không ở, dẫn dụ nàng ra sau trường. Bọn họ hùng hổ uy hiếp dọa dẫm lời lẽ cay nghiệt hứng nàng phí báng kia bộ dáng thập phần hung ác đáng sợ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro