Tháng Chín Năm 2048 Phòng Học Noboru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nagamine gửi liền cho tôi hai bức mail từ tít ngoài rìa của hệ Mặt trời.

Chúng mình cứ như cặp uyên ương bị ngăn cách bởi Trái đất và Vũ trụ ấy.

Tôi bỗng ngừng tay, không ấn nút xem tiếp nữa.

Email đến vào thời điểm này, tôi quả thực không  biết là tốt hay là xấu nữa, nhưng với một kẻ ngốc nghếch vừa chia tay với Takatori như tôi, nhưng nội dung này quá nặng nề.

Suốt một năm qua, tôi vẫn sống trong tâm trạng bứt rứt.

Tám năm bảy tháng dài đến mức nào, tôi nhất thời không tưởng tượng nổi.

Nagamine chưa bao giờ nói với tôi về việc cô sẽ có một chuyến hành trình xa xôi đến thế. Cô đúng là một kẻ dối trá, lừa lọc, xấu xa, tệ hại, đáng ghét!

Tôi nên trút sự phẫn nộ này lên ai đây?

.... Chắc chỉ có chia sẻ với Nagamine mới giúp tôi khuây khỏa.

Tôi thật thảm hại. Chờ một năm trời mới nhận được mail của cô, thế mà không tài nào hồi đáp được.

Như trong mail thì Nagamine đang ở rìa hệ Mặt trời. Tôi không rõ cô đã tới đích đến ở sao Thiên Lang hay chưa.

Nếu tôi tiếp tục trả lời mail của cô và gửi tới hệ sao Thiên Lang, nơi cách Trái đất tới 8,6 năm ánh sáng thì vào thời điểm nhận mail, có lẽ Nagamine đang ở nơi hoàn toàn khác rồi.

Cuối cùng, tôi chỉ còn biết chọn cách ngồi chờ mail của Nagamine để biết tình hình về cô thôi.

Trong vòng tám năm bảy tháng này, liệu có khi nào cô quay về trái đất một thời gian không? Chắc Lysithea vẫn chưa thể tái sử dụng HyperDrive. Kể cả dùng động cơ thường có vận tốc ngang với vận tốc ánh sáng, thời gian tiêu tốn cũng mất quá nhiều.

Nếu may mắn tìm ra Shortcut Anchor thì....

Nhưng đã một năm trôi qua mà Nagamine vẫn chưa quay lại, chứng tỏ chẳng có Shortcut Anchor chiều về nào từ hệ Sao Thiên Lang cả. Thật đáng ghét. MÀ dù có đi chăng nữa, Nagamine vẫn đang thực hiện nhiệm vụ và phải tuân theo mệnh lệnh cấp trên. Chắc chắn cô không thể về được.

Như thế có nghĩa là ngoài việc chờ đợi, tôi chẳng  thể làm được gì sao?

Thời gian lê thê tới mức tưởng chừng như vô vọng.

Thôi nào.

Phải đặt một mục tiêu rõ ràng và cố gắng thực hiện mục tiêu đó mới được.

Tôi phải dừng ngay việc tiếp tục đâm đầu vào một cánh cửa khóa chặt, tuyệt đối không thể mở ra.

Tôi đóng kín trái tim mình, quyết tâm trưởng thành trong cô độc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro