3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiểu Tinh Trần gần như là bị doạ tỉnh, giấc mơ tối hôm qua làm cậu toát mồ hôi lạnh đầy người, trên đùi một con sói đen lớn cuốn mấy cây tơ hồng, nó nhào tới, càng đáng sợ hơn chính là cậu lại biến thành một con dê béo núc ních khôngcách nào chạy nổi.

Uống hết mấy ngụm nước, cầm tấm thẻ kia đi về phía bệnh viện, quét tiền, quay người đi chăm sóc muội muội.

A Tinh vẫn chưa tỉnh lại, Hiểu Tinh Trần ghé vào cửa sổ của phòng ICU sạch khuẩn nhìn em gái đang ngủ say, thân thể em ấy yếu hơn so với người thường, không thể bị nhiễm vi khuẩn dù chỉ một chút, nếu không sẽ trí mạng mà chết.

"Hiểu Tinh Trần, phải đi rồi, hôm nay còn phải làm việc."

"Cái gì?!"

"Thanh Phi có một cuộc tuyển chọn lớn, công ty thông báo cậu đi, là một cuộc thí kính*, quảng cáo sữa chua." Lạc Bắc vỗ vỗ bả vai Hiểu Tinh Trần nói.

*Thí kính ( Audition): là hình thức dùng chụp hình hoặc ghi hình để phán đoán tinh thần trạng thái của một người cùng phương pháp tu dưỡng có năng lực đảm đương công việc hay không, phương thức chỉ là quay phim chụp ảnh một đoạn phim nhựa, sau đó quyết định người nào đó có thích hợp làm diễn viên hay không, hoặc diễn viên nào đó có thích hợp diễn xuất nhân vật trong một bộ phim nhựa nào đó hay không.

"Ăn cơm trưa xong, cậu đi theo anh, đứa nhỏ này, cậuphải cố gắng bắt lấy cơ hội này để bay lên cao, giới giải trí chính là như vậy, cậu phải nổi tiếng, mới có nhiều tiền trị bệnh cho em gái cậu."

"Vâng, anh à, chỗ này có 2000 tệ còn dư lại tối hôm qua hắn cho em, anh cầm lấy mua chút điểm tâm cho vợ con ăn đi."

2000 tệ kia là Hiểu Tinh Trần dùng đôi tay mình kiếm tiền, nhưng Lạc Bắc cũng không biết, anh lắc đầu.

"Tinh Trần, anh dẫn dắt cậu hai năm, tiền này cậu cứ giữ lại đi, tự chuẩn bị cho tốt, anh với cậu cùng nhau giàu."

"Được."

Hai giờ chiều, Tiết Dương gọi thư ký đến.

"Thư ký Kim, Thanh Phi kia có một cuộc tuyển chọn lớn à."

"Tiết tổng, buổi chiều Thanh Phi có cuộc tuyển chọn người quảng cáo sữa chua."

"Đến chỗ đó."

Thư ký Kim dừng một chút, bình thường Tiết tổng đều quản mấy hoạt động nhỏ này sao, hay hôm nay lại chạm dây thần kinh nào rồi?!

Thư ký Kim cuống quít báo đếnngười phụ trách sữa chua Thanh Phi, để cho bọn họ chuẩn bị tốt.

.....

Hiểu Tinh Trần lục lọi đống quần áo lác đác không nhiều của mình, cuối cùng vẫn chọn một kiện áo sơ mi và quần jeans, nếu muốn nói nó có cái gì khác, đó chính là cái áo sơ mi này là một cái áo sơ mi sọc xanh xen trắng mà ba ba để lại. Trên đó có mùi dâu tây của ba ba, khiến người an tâm.

"Hiểu Tinh Trần, xong chưa, anh có thể vào chứ."

"Anh Lạc, có thể."

"Cái này cũng không tệ lắm." Lạc Bắc sửa lại cà vạt củaHiểu Tinh Trần, hai người chen chúc lên xe giao thông công cộng .

Sữa chua Thanh Phong là công ty nhỏ dưới trướngTinh Duyệt, nghệ sĩ công ty Tinh Duyệt chiếm hơn phân nửa giới giải trí, có thể thấy được lực ảnh hưởng lớn bao nhiêu.

"Chào Tiết tổng."

Các công nhân viên đồng loạt chào Tiết Dương, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, Tiết tổng vậy mà lại đến chi nhánh không năng lực này.

"Không cần sắp xếp chỗ ngồi cho tôi, tôi xem video ở hậu đài là được."

"Vâng."

Hiểu Tinh Trần ngồi xuống giữa những ánh mắt khác thường, quần áo trên người không tươi đẹp sặc sỡ giống người ta, lại làm nổi bật một thân lam nhạt của Hiểu Tinh Trần, hơn nữa gương mặt hoàn mỹ không góc chết, tựa như một vết tươi mát trong đống son phấn, làm cho người ta không rời nổi mắt.

"Hiểu Tinh Trần!"

"Vâng."

Lần thí kính lần này cậu vẫn rất khẩn trương, không giống mấy công ty nhỏ, công ty lớn cạnh tranh càng khốc liệt hơn.

Đối mặt với bốn vị giám khảo, Hiểu Tinh Trần hít sâu một hơi, tựdặn mình bình tĩnh lại.

Giám khảo Ánh Tượng cảm thấy không tồi, son phấn đã thấy nhiều rồi, nên đây quả thực là khối bảo ngọc sáng chói mắt.

"Tốt, mời cậu đến cạnh sữa chua, tự diễn một lời kịch quảng cáo."

Khi còn nhỏ ở trong cô nhi viện, cậu từng uống loại sữa chua này, ngọt ngào, vị dâu tây nồng đậm ấm áp dâng lên trong dạ dày, chỉ chia cho em gái một chút, nhưng vẫn rất là hạnh phúc.

Hiểu Tinh Trần vặn sữa chua ra, nhẹ nhàng nhấp một chút vào trong miệng. Hương vị quen thuộc bao vây toàn thân, ấm áp giống tín tức tố của ba ba, hệt như trở lại lúc nhỏ, mùi sữa bò tỏa ra một chút, cảm giác hạnh phúc hiện ra, nụ cười đó Tiết Dương chưa bao giờ thấy, nhất thời nhìn đến ngây người. Giám khảo lão sư đều ngây dại, như tắm mình trong gió xuân, đây không phải là bảo ngọc, mà là kim cương, tia sáng này không thể giấu được.

Hiểu Tinh Trần cười như suối chảy, như rượu nếp ngọt ngào, Tiết Dương si mê, mở ra một hủ ghen tuông, không biết ăn dấm của ai, bây giờ hắn không muốn bảo vật của mình bị người khác nhìn thấy.

Không có lời kịch, Hiểu Tinh Trần đột nhiên ý thức được, trong đầu trống rỗng.

"Thật xin lỗi, tôi vẫn chưa nghĩ ra lời kịch."

Nhóm giám khảo lúc này mới hoàn hồn.

"Không sao, rất tốt, người tiếp theo."

Thời gian chờ kết quả rất lâu, Hiểu Tinh Trần cầm sữa chua, nếu em gái mình uống cái này hẳn là sẽ rất vui vẻ, cậu nghĩ.

Nhóm giám khảo rất khó xử, tuy rằng Hiểu Tinh Trần cực kỳ tốt, nhưng phần lớn đều là người mới mà các khách hàng đưa tới, không thể không dùng. Tiết Dương đến đoàn người đang vây quanh ở kia.

"Người này là Phác Thu, mấy người muốn tuyển cô ấy?"

"Ai muốn tuyển, nếu không phải người kia..."

Người công nhân viên còn chưa nói xong đã bị một vị giám khảo che miệng lại.

"Tiết tổng."

"Thế nào? Hiểu Tinh Trần kia không tốt sao, tôi ở hậu trường nhìn màn hình cũng có cảm giác hạnh phúc, phản ứng của người xem hẳn càng tốt hơn, cái Thu gì gì đó, quá dở, nhìn vào mất hết khẩu vị."

"Vâng, Tiết tổng nói chí phải."

.....

"Hiểu Tinh Trần!" Lạc Bắc vẻ mặt hưng phấn ôm lấy cậu.

"Cậu được tuyển rồi!"

"Có thật không?!"

"Thật!"

Hiểu Tinh Trần cười vui vẻ, tâm tình kích động còn chưa giảm đã bị tín tức tố chocolate áp bách đến sợ run.

Tiết Dương đen mặt nhìn hai người.

"Chào Tiết tổng."

"Thư ký Kim."

"Vâng."

"Lấy một cái áo khoác sau cốp xe của tôi đến đây."

Thư ký kim hai ba cái trùm lên người Hiểu Tinh Trần, đội mũ cho cậu, đưa cậu lên xe.

"Lạc tiên sinh, tôi đưa người đi, từ ngày mai đến làm công ty của tôi, sau này cũng không cần anh tới nữa."

"Vâng, Tiết tổng"

.....

"Anh đưa tôi đi đâu vậy?!"

Tiết Dương ngồi trên xe, bất giác xoa xoa đầu của Hiểu Tinh Trần, thư ký Kim kéo tấm ngăn chỗ ngồi phía sau xe lên, lúc ấy lại nghĩ đến hai năm lão tổng theo đuổi nghệ sĩ hai, điều tra nhiều tư liệu như vậy, hắn còn không nắm rõ được sao, đứa nhỏ này không quyền không tiền không chỗ dựa, còn có một em gái bị bệnh nặng, lão tổng còn chèn ép hai năm, thật đúng là lòng dạ ác độc,thư ký Kim không khỏi vì đứa nhỏ này mà lo lắng, Tiết tổng muốn giam cầm cậu, quả thực là dễ như trở bàn tay, không cần tốn nhiều sức lực.

Tiết Dương chặn tay của Hiểu Tinh Trần, đè đầu của cậu lại, áp lên hai cánh mội vị dâu tây, đầu lưỡi thâm nhập, Hiểu Tinh Trần nắm tay áo khoác, mặc đầu lưỡi Tiết Dương tùy ý khuấy động.

"Đến nhà tôi."

"Cái..."

"Quên rồi sao, hôm nay phải làm."

"Bây giờ mới 5 giờ..."

"Vậy tối làm." Tiết Dương vùi đầu vào ngực Hiểu Tinh Trần, cách áo sơmi, bắt đầu nhấp hạt anh đào nhỏ kia, tay Hiểu Tinh Trần bị áp chặt, làm thế nào cũng không tránh thoát được.

"A." Tiếng thở dốc xấu hổ nghẹn ở trong cổ họng, tín tức tố mùi chocolate dễ chịu của Tiết Dươnglập tức lượn lờ ở trong mũi, thoáng khiêu khích một cái, hậu đình đã bắt đầu chảy nước.

Dẫu sao, độ phù hợp đạt 100%, cũng không ngăn cản được, nếu không, sao Tiết Dương lại tìm được viên kim cương này mà gắt gao áp chế.

"Tiết tổng... xin đừng như vậy"

Miệng Tiết Dương kề sát đầu vú hồng nhạt, làm bộ ngủ thiếp đi. Tay vẫn âm thầm dùng sức đè nặng. Hiểu Tinh Trần làm thế nào cũng không chạy được.

Lái xe một hồi thì đến, biệt thự này ở sâu trong rừng cây, quản gia mở cửa lớn ra, thư ký theo con đường quen thuộc, vòng qua hoa viên và rừng cây.

"Tiết tổng, đã đến rồi."

Thư ký Kim xác nhận không có sai sót mới mở cửa, một cỗ hương thuần chocolate sữa tràn ra, Tiết Dương ôm Hiểu Tinh Trần đã mềm nhũn trong lòng ngực, bước vào nhà.

"Thư ký Kim, công việc ngày hôm nay với ngày mai đều nhờ cậu rồi."

"Được." Thư ký Kim trên mặt cười hì hì nhưng trong lòng lại mắng mẹ nó thứ hoang dâm, làm xe của người ta toàn là mùi với mùi, còn để người ta tăng ca, ông chủ này quả thực không phải con người.

Tiết Dương không trực tiếp tiến vào phòng ngủ, mà là phòng tắm.

Tiết Dương cởi quần áo, thuận tiện lột Hiểu Tinh Trần đang cởi quần áo với tốc độ con rùa ra không còn một mảnh. Nước tắm đã được quản gia chuẩn bị xong, ngay cả áo tắm cũng chuẩn bị một lớn một nhỏ, quản gia giống như là vạn năng, như con giun trong bụng Tiết Dương.

Một tay Hiểu Tinh Trần che hai hạt đậu trước ngực mình, một tay che phần phấn hồng phía dưới. Hơi nước hun đến đỏ mặt.

"Tinh Tinh." Tiết Dương không khống chế được phản sinh lý, hạ thể bành trướng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cự vật lớn gấp ba lần so với Hiểu Tinh Trần.

"!!"

Tiết Dương dựa sát Hiểu Tinh Trần, để cậu ngồi ở giữa hai chân mình, bể tắm lớn như vậy, Tiết Dương cố tình muốn chen cậu ngồi xuống, vật cứng không ngừng chống vào hai chân, cộm lên không thoải mái.

Tiết Dương nặn sữa tắm đầy một tay, bắt đầu tắm kỳ* cho Hiểu Tinh Trần, bản thân cũng không quên chiếm tiện nghi, cọ Hiểu Tinh Trần đến mức cả người mềm nhũn, một ngón tay đã khoét vào hậu đình, thăm dò hai bên thành ruột.

(Tắm kỳ aka vừa tắm vừa có người chà lưng cho.)

"A!!"

Hai ngón tay chỉ tạo ra một lối nhỏ, một chút nước ấm tiến vào, ấn xuống một chỗ mềm nhất, Hiểu Tinh Trần bắt đầu run rẩy thở dốc, vách thịt gắt gao khóa chặt hai ngón tay.

Tiết Dương sờ mỗi nơi của Hiểu Tinh Trần xong, cũng tự tắm rửa qua loa một cái, lau khô thân mình, phòng tắm thông với phòng ngủ, dứt khoát đi về phía giường.

Hiểu Tinh Trần ngồi yên ở trên giường, chưa từng trải qua chuyện như thế này, ở một góc kéo chăn có chút mê mang, Tiết Dương cầm bào ngừa thai đặc thù đã chuẩn bị tốt, xé ra đặt ở một bên.

Hiểu Tinh Trần bị Tiết Dương ôm trên người, quay ngược mông lại đối diện với mặt hắn, hậu đình hồng nhạt từng đợt từng đợt phun khí, màu sắc dương vật nho nhỏ chưa kích phát.

"Ngậm nó đi."

Hiểu Tinh Trần làm theo, đã bỏ một đống sức lực thật lớn, miệng phồng thật to mới miễn cưỡng bao lấy được phân nửa, khoang miệng omega vừa ướt vừa mềm, gân xanh nổi lên đáng sợ.

"Đừng chỉ ngậm, động đi, dùng đầu lưỡi liếm."

Hiểu Tinh Trần giật giật đầu lưỡi, còn giống như ăn que kem ngon lành mà dùng hàm răng chà xát một hút phía dưới.

Tiết Dương mở TV ra, video dạy học cứ như vậy phát lên, tiếng thở dốc trong TV liên tục không ngừng, cả người Hiểu Tinh Trần nóng đến đáng sợ, như cục kẹo bông đang tan ra, híp mắt nhìn người kia trong TV hàm chứa dương vật quen thuộc liếm láp.

"Học đi."

Tiết Dương lấy ra gậy mát xa nhỏ, đó là kích cỡ nhỏ nhất có trong cửa hàng, nhưng còn có hai ngón tay thô to như vậy, từng chút từng chút đẩy mạnh vào tiểu huyệt, xoay một vòng, hạt nhỏ trên gậy mát xa cọ xát qua tràng đạo. Hiểu Tinh Trần ép mình xem đoạn video đáng xấu hổ kia, trong miệng nức nở thở dốc, nước mắt sinh lý làm ướt khăn trải giường màu đen, cái miệng nhỏ học liếm láp đầu quả trứng gà lớn kia, dọc theo gân xanh liếm từng chút một.

Tiết Dương nắm tiểu phấn hồng bắt đầu vuốt, không vuốt đến vài cái, đã phun chất lỏng đầy cả tay.

"Tinh Tinh, lần này là 50 vạn, tiếp theo thìgom đủ tiền cấy ghép gen cho em gái của em."

Hiểu Tinh Trần tiếp tục liếm láp, sao cậu lại không biết, hai chân bị kéo mở, Tiết Dương tiến công cũng càng thêm hung mãnh.

Cự vật kia có liếm như thế nào cũng vô dụng, Hiểu Tinh Trần đã bắn hai lần, vật kia vẫn không nhúc nhích.

Tiết Dương lật người đè dê nhỏ dưới thân, ngược lại khẽ hôn xương quai xanh cậu.

"Đừng... đừng in lên cổ, ngày mai tôi phải chụp quảng cáo."

Tiết Dương dọc theo xương quai xanh hôn xuống, nhẹ nhàng cắn xuống xương quai xanh một cái, đôi môi nóng bỏng rơi lên làn da trắn nõn, tín tức tố chocolate còn sót lại hòa vào trong máu, như bỏ một liều tình dược lên người Hiểu Tinh Trần, máu lượn quanh ở tuyến thể, sợi dây lý trí lây nhiễm tín tức tố dụ hoặc.

"A...Ư."

Ngón tay mang theo vết chai xoa anh đào trên ngực, ma sát khe hở ở miệng đầu vú, đầu ngực đỏ ửng giống như hạ xuống bức tranh màu nước, dấu hôn phân bố khắp nơi phác hoạ ra một bức tranh tình ái.

Tiết Dương men theo eo hôn đến bắp đùi, hôn lên cái môi phấn hồng đáng yêu kia mấy cái.

"Kéo chặt chân mình đi."

Hiểu Tinh Trần làm theo, mở chân ra, kéo chặt bắp đùi, nước mắt sinh lý chảy khỏi khóe mắt, trong miệng khẽ thở dốc.

Tiết Dương chống trước miệng huyệt, đỉnh vừa tiến vào một chút, người dưới thân lập tức đau đến mức khóc lên.

"Hức hức." Hiểu Tinh Trần gắt gao giữ chặt đùi, trên làn da trắng của hai bên bắp đùi, là vết cào màu đỏ, còn đau hơn cả vết cào, là chỗ không nhận nổi cự vật kia.

"Nhẹ... nhẹ chút."

Nhẫn nại của Tiết dương đã đến cực hạn, hương sữa bò luẩn quẩn trong xoang mũi, làm trái tinh đập thình thịch, thần kinh đều giảm nhanh chóng, sợi dây lý trí kéo căng đến nghẹt thở.

"Ừ."

Cự vật từng chút đẩy mạnh, thịt non chen chúc gân xanh, gắt gao mút không cho không khí tiến vào một chút nào, tràng đạo rỉ ra chất lỏng bao bọc lấy phần đầu, từng tấc tiến vào, Hiểu Tinh Trần lập tức khóc vì đau, móng tay bấm sâu vào đùi, toàn thân co giật không ngừng.

Cự bổng lấp kín miệng huyệt, đỉnh đến miệng khoang sinh sản,chỉ còn lại một chút ở bên ngoài. Hậu huyệt sưng đỏ rỉ máu, máu hòa với dịch ruột non chui qua gân xanh của cự vật, Tiết Dương đã không còn nhẫn nại được nữa, đè hai chân Hiểu Tinh Trần lại bắt đầu đưa đẩy, tiếng nước vang lên trong không khí.

"A... ư... hức hức."

Tiết Dương cắn cánh môi khẽ mở kia, lại đưa miệng hôn lên dòng nước mắt ở khóe mắt , Hiểu Tinh Trần khóc nghẹn một cái, trở thành khóc nấc, khăn trảigiường bằng phẳng bị vò thành rau nát, động tác Tiết Dương hơi cứng ngắc, đây cũng là lần đầu tiên của hắn, vẫn thả chậm tốc độ, cẩn thận thọc vào rút ra.

Tiết Dương nâng cơ thể Hiểu Tinh Trần lên, để ở trên giường, tư thế hơi lơ lửng này làm Hiểu Tinh Trần không thể không đưa hai tay chống đỡ trên ngực con sói trước mặt, thân mình dường như đã không phải là của mình nữa, tiếng thở dốc nóng bỏng trong miệng thở bên tai của Tiết Dương khiến nó đỏ đến mức như nhũn ra.

"Nhẹ... a a...... hô"

Hiểu Tinh Trần đã nói năng lộn xộn, cự vật mạnh mẽ nghiền qua miệng khoang sinh sản, tốc độ Tiết Dương thọc vào rút ra dần dần nhanh hơn, ở một khắc cuối dùng, hoàn toàn tiết vào bao ngừa thai.

Lần đầu tiên của hai người, cứ như vậy mà trao cho đối phương.

Tiết Dương hôn nhẹ lên trán của Hiểu Tinh Trần như chuồn chuồn lướt nước.

"Tôi yêu em."

Hiểu Tinh Trần mệt mỏi ngủ thiếp đi, đối với cậu mà nói, Tiết Dương cũng chỉ là trợ giúp cậu, đôi bên cùng có lợi, không có tình cảm mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro