Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai tay Lục Hiện Chi vuốt ve bầu vú non mịn của Thanh Nhất, mạnh mẽ nhào nặn chúng thành đủ loại hình dạng. Móng tay hắn phối hợp cào cào lỗ vú nhạy cảm, chọc y sướng đến mức không ngừng ưỡn ngực vào tay hắn.

Lục Hiện Chi nhìn núm vú hồng hồng sưng đỏ trong tay mình, dây thần kinh trong não đứt 'phựt' một cái, hắn cúi đầu ngậm lấy chúng. Núm vú lẫn quầng vú đều bị nam nhân thít vào trong miệng, vừa mút vừa cắn, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi chọc chọc lỗ vú nho nhỏ.

"Ngứa..." Thanh Nhất có chút ngứa ngáy, y ôm đầu Lục Hiện Chi gần sát vào mình để bày tỏ ý muốn được yêu thương nhiều hơn nữa.

Hai tay Lục Hiện Chi dần dần lần mò dọc theo thắt lưng Thanh Nhất, vuốt ve bụng nhỏ của y trong chốc lát, sau đó thò vào lưng quần y.

Tính khí của Thanh Nhất đã dựng đứng, nhưng nam nhân không có ý định an ủi nó chút nào, hắn chỉ sờ soạng qua loa vài cái rồi đánh chủ ý lên bướm nhỏ ở phía dưới.

Quả nhiên, vừa sờ mà tay đã ướt nhẹp, hắn đút hai ngón tay trong lỗ bím. Tường thịt của Thanh Nhất đã quen với sự xâm lấn của ngón tay, vừa cảm nhận hắn tiến vào co rút kẹp chặt lại, trông như sợ hắn sẽ rút ngón tay ra.

Lục Hiện Chi nhẹ nhàng ấn lên thịt non một cái, Thanh Nhất lập tức ôm chặt lấy hắn như đã dự liệu. Nam nhân vùi đầu vào ngực y rồi nhiệt tình mút núm vú, một tay hắn đỡ eo y, một tay chơi bướm y, trong lòng cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

Không lâu sau, nước trong bím Thanh Nhất đã chảy ra khá nhiều, hắn rút ngón tay ướt đẫm ra, bắt đầu mò xuống lỗ hậu phía dưới.

Gần đây, mỗi buổi tối nam nhân đều chơi chỗ này, cho nên việc cắm vào sẽ không còn khó khăn như trước nữa. Lục Hiện Chi chọc chọc lỗ đít y vài cái, sau đó mới thọc ngón tay vào bên trong.

Lỗ hậu của Thanh Nhất đã được dạy dỗ nên cực kỳ mẫn cảm, không bao lâu đã tự động chảy ra dịch ruột non. Lục Hiện Chi cởi xiêm y của hai người ra, đẩy y ngã xuống giường, cầm dương vật chuẩn bị đút vào.

Nhìn bộ dạng Thanh Nhất ngoan ngoãn nằm chờ hắn yêu thương, trong đầu Lục Hiện Chi bỗng nảy ra một ý tưởng.

Thanh Nhất chờ lâu vẫn chưa thấy nam nhân tiến vào, y mở mắt ra nhìn hắn, có chút bất mãn nói: "Nhanh lên nha!"

Lục Hiện Chi nổi hứng chơi xấu, hắn giả bộ làm vẻ mặt sầu não, "Hôm nay ta cảm thấy hơi mệt mỏi, không còn sức thao ngươi nữa."

Thanh Nhất nghi hoặc nhìn hắn.

"Ta nói thật mà, khi nãy ngươi quấy ta suốt một đường, trên người ta bị ngươi đánh bị thương vài chỗ, giờ không còn sức nữa rồi."

Thanh Nhất vừa nghe liền cảm thấy có chút ủy khuất, phía dưới của y thật sự rất ngứa, nhưng lúc này Lục Hiện Chi lại rất mệt mỏi, "Vậy thì làm sao bây giờ ?"

"Thật ra cũng không phải là không có cách giải quyết." Lục Hiện Chi ngừng một chút, nhìn bộ dáng ủy khuất của Thanh Nhất, hắn vừa cảm thấy đau lòng lại vừa cảm thấy có chút buồn cười.

"Cách gì ? Ngươi mau nói đi!" Thanh Nhất có chút sốt ruột.

"Đó là... ngươi phải tự làm."

"Ta tự làm ? Nhưng mà..."

"Ta sẽ dạy cho ngươi." Nói xong, hắn liền ôm Thanh Nhật đổi tư thế lại, để y tách hai chân ngồi trên người mình.

"Bảo bối, trước tiên ngươi hãy cắm ngón tay mình vào bên trong rồi tự chuyển động đi."

Điều này quá xấu hổ, Thanh Nhất chần chừ suy nghĩ, sau đó y nhìn bộ dáng Lục Hiện Chi không có ý định giúp mình. Thanh Nhất do dự một chút, cuối cùng vẫn nâng mông lên, cẩn thận đút một ngón tay vào.

"Kỳ lạ quá..." Y đáng thương nhìn nam nhân, hy vọng hắn có thể giúp mình một chút.

"Không kỳ lạ đâu, ngươi chuyển động ngón tay đi..." Lục Hiện Chi nhẹ giọng nói, vẻ mặt say mê nhìn Thanh Nhất tự xử.

"Ưn..." Nửa người Thanh Nhất nằm sấp trên cơ thể Lục Hiện Chi, hai bầu vú và cái bụng to đều đè lên người nam nhân. Bím nhỏ của y chảy rất nhiều nước, làm ướt cả cơ bụng căng chặt của hắn.

Lục Hiện Chi xoa đầu Thanh Nhất, "Chảy nước rồi ?"

"Ưm."

"Đút thêm hai ngón tay nữa đi."

Thanh Nhất ngoan ngoãn làm theo.

"Thích không ?"

"Không thích..." Tất nhiên là không rồi, bởi vì hành động của y trúc trắc lộn xộn, làm sao thoải mái như khi được Lục Hiện Chi hầu hạ.

"Ngốc." Nam nhân xoa bóp mông thịt non mềm của y, "Ngươi tìm một chỗ bên trong rồi ấn thử xem."

Thanh Nhất ngoáy loạn bên trong, "A —-"

"Tìm được rồi ?"

"Ưn... Thật thích!" Thanh Nhất rên rỉ ngọt lịm, y lại chọc thêm vài phát vào chỗ đó, nước dâm chảy ra càng lúc càng nhiều, gần như chảy từ trên thắt lưng Lục Hiện Chi xuống dưới giường.

Giờ đến lượt Lục Hiện Chi cảm thấy không thõa mãn, hắn nắm lấy tay của Thanh Nhất, "Không được chơi nữa, ta muốn đi vào."

"A..."

"Ngươi cầm dương vật của ta, rồi tự đút vào đi."

Thanh Nhất cọ cọ một chút, sau đó nâng mông lên, cầm dương vật của nam nhân rồi rồi chọc vào lỗ hậu của mình.

"A —- To quá!" Vừa mới đi vào, Thanh Nhất đã kêu ra một tiếng.

Lục Hiện Chi thở hổn hển, vùng bụng phập phồng lên xuống, ngoài miệng nói: "Ngươi dâm đãng như vậy, không bự thì sao đút no ngươi ?"

Thanh Nhất chậm rãi ngồi xuống, cuối cùng cũng nuốt hết được nguyên một cây dương vật. Y mệt không chịu được, thở dốc nằm sấp lên người Lục Hiện Chi, tường thịt co rút mát xa côn thị nam nhân.

"Đừng lười biếng, mau làm việc đi." Lục Hiện Chi nâng eo lên chọc chọc vài cái.

"Ưm a... Nhưng mà ta làm không nổi..." Thanh Nhất ủy khuất nhìn hắn.

"Vậy làm sao bây giờ ? Hay là không làm nữa ?" Lục Hiện Chi hiểu rõ y, cái gì mà không làm nổi, rõ ràng là đang làm nũng.

"Ngươi khi dễ ta..." Vừa dứt lời, Thanh Nhất liền ủy khuất ngồi dậy, hai tay chống lên vùng bụng rắn chắc của nam nhân, chậm rãi chuyển động lên xuống.

"A... Sâu quá... Trướng..." Tư thế này làm Lục Hiện Chi vào càng sâu hơn bình thường, Thanh Nhất sướng đến mức không ngừng rên rỉ.

Lục Hiện Chi nhìn Thanh Nhất bụng bự cưỡi trên người mình, cây côn thịt tím đen hiện giữa mông thịt trắng nõn, hai bầu vú rung lắc theo chuyển động lên xuống, hình ảnh nóng bỏng này gần như muốn thiêu đốt hai mắt của hắn.

Lục Hiện Chi không muốn nhịn nữa, hắn vươn tay nắm lấy hai bầu vú tuyết trắng, bắt đầu vuốt ve xoa bóp.

Da thịt của Thanh Nhất vốn rất mềm mịn, hơn nữa mấy ngày nay còn được chăm sóc tốt, nên xúc cảm trên da không phải dạng tầm thường, Lục Hiện Chi cầm thích ơi là thích.

"A a... Ưm... Tướng công, sướng quá a..."

Hai vú của y được nam nhân cầm lấy, lỗ hậu cũng được côn thịt hầu hạ, cả người phê không chịu nổi. Lúc này đây, Thanh Nhất còn đâu bộ dạng trong sáng hay xấu hổ như ban ngày, mà y lại giống hệt như hồ ly tinh dâm đãng chuyên quyến rũ nam nhân.

Lục Hiện Chi cũng có chút bất đắc dĩ đối với điều này, bình thường ở bên ngoài Thanh Nhất không cho hắn chạm vào người, vậy mà khi lên giường ăn dương vật thì lại ngoan ngoãn cực kỳ. Không cần năn nỉ cũng tự động ngọt ngào gọi "tướng công", làm hắn thật sự muốn đút luôn vào lỗ nhỏ của y mãi mãi không tách ra.

Nam nhân ngồi dậy, ôm thắt lưng Thanh Nhất, cúi đầu ngậm một núm vú dựng thẳng của y, khiến nó ngày càng sưng đỏ lên trong miệng mình.

Còn một cái núm khác thì bị hắn dùng tay nhéo, lòng bàn tay thô ráp không ngừng vuốt ve thịt vú non mềm, móng tay thỉnh thoảng cào cào lỗ vú nhạy cảm.

Nam nhân chơi đùa trong chốc lát, sau đó duỗi tay sờ lên bụng nhỏ của Thanh Nhất. Bụng y có chút cưng cứng, da thịt bị căng ra, hắn đặt tay lên nó, cảm giác như mình có thể chạm vào hài tử của hai người, khiến trong lòng hắn tràn ngập cảm động.

Đột nhiên, Lục Hiện Chi cảm giác cái bụng của Thanh Nhất chấn động lên một cái, hắn có chút kinh ngạc, nhả núm vú trong miệng mình ra, ngơ ngác nhìn Thanh Nhất còn đang chìm đắm trong dục vọng.

"Bảo bối." Lục Hiện Chi nói, "Hình như bảo bảo đang giật mình."

"Ân ?" Thanh Nhất hơi mở mắt ra, có chút bất mãn khi bị hắn quấy rầy, mị ý trong mắt còn chưa tan đi.

"Ta nói là..." Lục Hiện Chi còn chưa dứt lời, cảm giác trong tay lại bị đá một cái, so với lần trước còn mạnh mẽ, còn có lực hơn.

Giờ đến Thanh Nhất cũng cảm giác được, y ngây ngốc nhìn bụng to của mình, như đang không rõ là chuyện gì vừa xảy ra.

"Bảo bảo của chúng ta vừa đá một cái..." Lục Hiện Chi nhẹ giọng nói.

Lúc này Thanh Nhất mới phản ứng lại, đôi mắt y đột nhiên đỏ lên, ứa ra một chút nước mắt.

Lục Hiện Chi bị phản ứng này của y dọa sợ, hắn vội vàng lau nước mắt trên mặt y, "Sao lại khóc rồi ?"

"Ta, ta cũng không biết nữa..."

Đây là lần đầu tiên y cảm nhận chính xác được sinh mệnh nhỏ bé ở trong bụng mình, đó là hài tử của y và Lục Hiện Chi... Chỉ vừa nghĩ như vậy thôi, đã làm nước mắt y chảy xuống rồi.

Thanh Nhất cũng không còn quan tâm gì nữa, y ôm cổ Lục Hiện Chi rồi khóc lớn.

Lục Hiện Chi cười hạnh phúc, hắn ôn nhu vỗ về Thanh Nhất, nhẹ giọng an ủi y.

Một lát sau, Thanh Nhất vẫn chưa có dấu hiệu ngừng khóc, nam nhân có chút nhịn không nổi, côn thịt của hắn vẫn còn cắm trong người y, cứ mãi bất động như vậy thật sự khá là khó chịu, đặc biệt là khi tường thịt non mềm bên trong vẫn luôn kẹp chặt hắn.

"Bảo bối, ta khó chịu..."

"?" Lúc này Thanh Nhất mới nhìn hắn.

"Ta muốn chuyển động." Nói xong, còn chưa đợi y phản ứng đã chậm rãi chuyển động thắt lưng.

Thanh Nhất giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, y có chút kháng cự, nói: "Không được!"

"Tại sao ?" Lục Hiện Chi không ngờ y sẽ cự tuyệt, hắn nghi hoặc nhìn y.

Mặt mũi Thanh Nhất đỏ bừng lên, do dự một hồi lâu mới nói: "Bảo bảo sẽ biết..."

"... Nhưng cũng không thể để yên như vậy chứ ?" Côn thịt của hắn vẫn còn cứng ngắt, lỗ hậu của Thanh Nhất rõ ràng cũng đang chảy nước, sao có thể vì sợ bảo bảo biết mà dừng lại được.

"Ta không biết..."

"Không biết, vậy thì chắc là còn muốn rồi." Lục Hiện Chi cười cười, không để ý sự kháng cự nhỏ bé của y, hắn trực tiếp động háng thọc vào rút ra, tiếng thân thể đánh nhau 'bạch bạch bạch' lại bắt đầu vang lên trong phòng.

"A—- Không được!" Thanh Nhất ôm bụng kêu lên.

"Sợ cái gì ? Cứ để cho bảo bảo biết ta yêu ngươi như thế nào..." Lục Hiện Chi không hề cố kỵ, hắn lại cắn một phát lên đầu vú Thanh Nhất.

Dưới háng dùng hết sức địt vào lỗ hậu của y, nhiều lần chọc trúng điểm ngứa, làm Thanh Nhất muốn kháng cự cũng không làm nổi, chỉ có thể ôm chặt hắn.

"Ưm a...A... Sâu quá!... Tướng công, chậm, chậm một chút..."

Lục Hiện Chi bị y kẹp sướng muốn điên, tần suất đụ càng lúc càng nhanh, nện Thanh Nhất đến nói không ra hơi, chỉ biết mềm mại dựa vào người hắn rồi rên rỉ dâm kêu.

Dương vật thọc ra rút vào mang theo không ít nước dâm, cái bướm phía trên cũng rỉ đầy nước. Cả căn phòng tràn ngập tiếng thân thể 'bạch bạch bạch', tiếng rên rỉ ưm ưm a a, và cả tiếng nước nhóp nha nhóp nhép.

"A a... Tướng công... Ngươi tha ta đi... Ưm a... Nhanh quá... Côn thịt... A... Sâu... Sướng..."

"Cắm sâu như vậy không tốt sao? Chỉ có như vậy ngươi mới ngoan được..." Lục Hiện Chi một bên không ngừng nắc háng đụ lỗ hậu của Thanh Nhất, một bên dùng ngón tay móc ngoáy cái bướm của y.

"A a... Ưn... Tướng công..."

Lục Hiện Chi ôm y nằm xuống, hai người ngực lưng dán nhau, hắn ôm bụng Thanh Nhất rồi nện y từ phía sau, cái háng liên tục dọng vào mông thịt trắng nõn, một tay bóp lấy bầu vú y.

Cằm của nam nhân đè lên vai Thanh Nhất, liếm mút vành tai y.

Mọi chỗ nhạy cảm trên người Thanh Nhất đều bị Lục Hiện Chi khống chế, y sướng đến khóc lóc thành tiếng, hoàn toàn quên mất việc bảo bảo sẽ biết chuyện này.

Lục Hiện Chi vẫn không chịu buông tha, hắn nhẹ giọng nói ở bên tai y, "Thanh Thanh bảo bối, ngươi dâm đãng như vậy, bị ta chơi đến rên rỉ khóc kêu, bảo bảo sẽ nghe thấy hết đấy."

"Ư... hức... Không được... Ngươi hư quá..." Thanh Nhất vừa khóc vừa kẹp chặt tường thịt bên trong.

"Sau này bảo bảo sinh ra, không chừng nó sẽ còn nhớ rõ chuyện mỗi ngày cha của nó đều bị phụ thân nó chơi khóc, ồn ào tới mức nó ngủ không được...." Lục Hiện Chi tiếp tục nói.

"Không cho ngươi nói nữa! Ư hức... Ngươi là hỗn đản..."

Lục Hiện Chi bị Thanh Nhất kẹp không động đậy nổi, hắn vỗ vỗ mông y để y thả lỏng, "Hảo, không dọa ngươi, bảo bảo nhỏ như vậy, làm sao mà nhớ rõ được... Ngươi mau thả lỏng một chút, để ta hảo hảo hầu hạ ngươi."

Hắn vươn tay cầm một cái hộp ở trong gối đầu ra, mở hộp lấy ra một cái ngọc thế, tuy rằng không phải rất lớn, nhưng được cái là dài, mặt trên còn có nhiều hạt nho nhỏ nổi lên.

"Ngoan, liếm ướt nó đi." Hắn nhẹ giọng dụ dỗ y.

Thanh Nhất do dự trong chốc lát, sau đó thuần thục cầm lấy nó rồi bắt đầu liếm. Gần đây, cái ngọc thế này vẫn luôn được dùng trên người y, chỉ là bình thường hắn luôn cầu xin nam nhân dùng, hôm nay vậy mà hắn lại chủ động lấy nó ra cho y.

Lục Hiện Chi nhìn người trong lòng mình ngoan ngoãn liếm ngọc thế, ngọc thế đen tuyền không ngừng ra vào đôi môi phấn nộn, khiến hô hấp của hắn càng thêm nặng nề.

"Hảo, đủ ướt rồi." Nam nhân rút ngọc thế ra rồi cắm vào cái bướm của Thanh Nhất.

"A a a... Sướng quá..." Thanh Nhất sướng tới mức rên ra tiếng, hạt nổi trên ngọc thế đè ép lên tường thịt non mềm nhạy cảm, không ngừng kích thích y.

"Tự cầm lấy."

Thanh Nhất nghe lời cầm lấy ngọc thế, chậm rãi thọc vào rút ra. Hai mắt y nhắm nghiền lại, đôi môi đỏ bừng hé mở, không ngừng rên rỉ ngọt lịm.

Lục Hiện Chi nâng một chân của Thanh Nhất lên, nắc háng điên cuồng đụ lỗ hậu của y, phảng phất như có thể cảm giác được ngọc thế cách một tầng thịt mỏng.

Hai lỗ trước sau của Thanh Nhất đều được lấp đầy, sung sướng vô cùng, thanh âm của y càng thêm ngọt lịm, hai tay cầm ngọc thế nhanh chóng ra vào cái bướm, miệng nhỏ rên rỉ như đang lấy lòng nam nhân, "To quá... Thật giỏi..."

Lục Hiện Chi nhỏ giọng nói một câu, "Hôm nay sao lại dâm đến như vậy ?" Dưới háng càng thêm nỗ lực cày cuốc.

Qua một lúc lâu sau, thanh âm trong phòng dần dần yên tĩnh lại.

Thanh Nhất vừa cao trào xong đã ngủ thiếp đi, hôm nay y vừa khóc vừa quấy như vậy, chắc hẳn cũng mệt lắm rồi.

Lục Hiện Chi giúp y rút ngọc thế ra, đổi tư thế lại, để y mặt đối mặt với mình, côn thịt còn cắm trong lỗ hậu, hai người cứ như vậy mà ôm nhau ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro