Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mẫu phi của nhị hoàng tử Cơ Khôn là Thục phi nương nương, đứng đầu trong bốn phi tần, vì có Khúc gia cùng Phương gia hai đại thế gia ủng hộ. Thêm nữa, trong tất cả các hoàng tử, Cơ Khôn là người xuất sắc nhất, hơn người bạt chúng, văn võ song toàn. Làm vài việc xuất sắc nên được phong làm Ninh Vương.

Ninh Vương phủ được thiết kế bởi đại sư kiến trúc trứ danh Trọng Nguyên Quân, hành lang rộng dài, mái được lợp bằng ngói lưu ly, năm bước một lầu, mười bước một cảnh, kiến trúc cổ tinh xảo, có thể thấy được thế gia đằng sau nội tình thâm hậu.

Chu Diệp ngụy trang thành thợ tỉa hoa tới trước cửa, Cơ Khôn ngồi xổm xới đất trong vườn, đôi tay bạch ngọc cầm một cái xẻng được khéo léo chạm khắc đẹp đẽ, ngón tay thon dài dính bùn đất như đang làm tôn lên màu da trắng muốt ấy, vậy mà cũng sinh ra một loại hài hòa lạ lùng. Cơ Khôn người này cho dù trồng cây cũng có thể trồng ra mấy phần ưu nhã, một phần cũng do là Thiên Hoàng quý tộc và từ nhỏ cũng được thế gia hun đúc nên tự sinh ra một cỗ khí danh sĩ độ, hắn nhẹ nhàng linh hoạt dùng xẻng đào đất.

”Ta dự định sai người dựng lều ở chỗ này, dời vài cọng hoa sơn trà tới. Diệu Chi cảm thấy thế nào?”

Chu Diệp quỳ xuống, cúi người, dập đầu nói, “Điện hạ, thảo dân hôm nay là đến thỉnh tội.”

Cơ Khôn buông xẻng, lấy nước trong thùng gỗ rửa tay, lại dùng khăn vải lau khô, đưa tay đỡ Chu Diệp đứng dậy, “Diệu Chi không cần như thế.”

Chu Diệp lại nói, “Thảo dân để Tiêu Mộc đi Cận Hồng các, là để Tiêu Mộc đánh vỡ chuyện Thương Vũ với Cơ Tốn, Tiêu Đình sẽ đánh nhau với Cơ Tốn. Điện hạ chỉ cần ngồi chờ ngư ông thủ lợi, nhưng chưa từng nghĩ cách một cánh cửa, Thương Vũ sửng sốt không để Tiêu Mộc đi vào. Ngược lại liên lụy Khúc gia đánh mất Khúc Tĩnh.”

Cơ Khôn cầm bầu nước tưới hoa lan, “Kẻ trí nghĩ đến ngàn điều tất vẫn có điều bỏ qua, huống chi chuyện Thương Vũ, xác thực là ngoài dự liệu, rõ ràng nàng hận Tiêu Mộc và Cơ Tốn đến thấu xương nhưng đến chết vẫn không để bọn họ xung đột chính diện, để người bên ngoài ngư ông thủ lợi. Bất động thanh sắc giúp hai bọn họ.”

Cơ Khôn múc thêm một bầu nước, đang chuẩn bị tưới thì Chu Diệp đưa tay ngăn cản, Cơ Khôn không hiểu nghiêng đầu nói, “Sao vậy?”

Chu Diệp đau đầu nhức óc nói, “Điện hạ, tưới nữa hoa lan sẽ úng nước chết.”

Cơ Khôn khóe miệng giật hai lần, thả bầu nước, không để lại dấu vết dẫn ra chủ đề, “Phụ hoàng gần đây chuyên sủng Hiền Phi, trái tim mẫu phi lại đặt trên thân phụ hoàng, tâm nhãn lại nhỏ nên nàng dung không được những nữ nhân khác, không biết lần này lại muốn làm ra chuyện ngu ngốc gì, chỉ có thể để Đức Phi nương nương ở bên thường xuyên khuyên nhủ mẫu phi, miễn cho phụ hoàng chán ghét mà vứt bỏ.”

Chu Diệp nghe vậy sóng mắt hơi động một chút, “Điện hạ sao không thuận nước đẩy thuyền theo Thục phi nương nương đối phó Hiền Phi nương nương?”

Cơ Khôn khẽ cau mày, “Diệu Chi, lời này có ý gì?”

Chu Diệp vỗ vỗ bụi trên người, không nhanh không chậm nói, “Hiền Phi nương nương là muội muội của Tây Khương vương, bệ hạ cố ý cùng Tây Khương khai chiến, mà lúc này lại sủng nàng. Chỉ sợ có mục đích khác.”

Cơ Khôn suy tư nói, “Ngươi nói, ý của phụ hoàng để Hiền Phi gây thù hằn?”

Chu Diệp vốn định thuận tay mở ra quạt xếp, lại xấu hổ phát hiện trong tay mình không có quạt xếp mà chỉ có cuốc, thế là hắn nâng cuốc câu môi cười một tiếng, “Đúng là như thế, Thục phi nương nương càng đối phó Hiền Phi nương nương lại càng hợp ý bệ hạ, tốt nhất là thay bệ hạ tìm ra cớ khai chiến.”

Cơ Khôn bị hắn làm cho bất ngờ đến nỗi lùi ba bước, giật giật khóe miệng nói, “Diệu Chi nói không phải không có lý, cứ theo lời ngươi nói mà theo mẫu phi đi.”

Hai người bàn bạc một chút, quyết định như thế nào cho hợp lý để lấy Hiền Phi làm lý do bốc lên chiến sự. Cơ Khôn sai người truyền tin cho Thục phi, mà Chu Diệp cũng theo quản lý hoa một đường rời khỏi Ninh Vương phủ.

Lập tức lên xe, Chu Diệp cầm khăn tùy tùng đưa tới, lau bùn dính trên tay, nói khẽ với thân tín bên cạnh, “Ngươi thay ta đi Cận Hồng các một chuyến, truyền lời điện hạ tới Vân Nương, nói con cá mắc câu rồi.”

Nhắc: Vân Nương là tú bà ở CHC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro