Chương 53 (1) - Theo Convert

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều tại tập đoàn như cũ vẫn bận tối mặt tối mày, Tân Chiêu mang văn kiện đến cho Lục Gia Hành, báo cáo nửa ngày thấy anh có điểm thất thường.

"Lục Tổng?"

Lục Gia Hành ngẩng đầu: "Cái gì?"

"Anh có phải hay không quá mệt mỏi, muốn hay không nghỉ ngơi một chút, lập tức có cuộc họp rất quan trọng".

May mắn là văn phòng của anh luôn có sẵn âu phục dự phòng, Lục Gia Hành đã thay đổi áo sơ mi khác, nhưng anh vẫn cảm thấy cả người không thoải mái, chống trán hỏi Tần Chiêu, "Mấy giờ bắt đầu?"

Tân Chiêu xem lại thời gian biểu, "Hai mươi phút sau".

Lục Gia Hành ngón tay ở trên bàn gõ hai nhịp theo tiết tấu, sau đó đứng thẳng người lên nói: "Đủ rồi!"

Tân Chiêu ngây ngốc: "Đủ, đủ cái gì?"

Lục Gia Hành đi ra ngoài, "Đem địa điểm của hội nghị gửi cho tôi, sau đó trong vòng hai mươi phút đều đừng gửi bất kỳ tin nhắn hay gọi điện gì cho tôi".

--------------

Giữa trưa Lục Gia Hành ở nhà ăn tìm Hứa Lê, sau lại khí thế mạnh mẽ rời đi, Tôn Phong đối với sự kiện này trong lòng còn sợ hãi, cô ấy cùng Hứa Lê khẽ chạm mắt nhau, sợ Hứa Lê lại chạm đánh đầu vào họng súng, nên an bài cô đi chỉnh lại dụng cụ trong phòng họp.

Ai ngờ Lục Gia Hành vẫn là tìm tới hỏi người: "Hứa Lê đâu?"

Tôn Phong nhìn dáng vẻ của hắn, thật sợ anh đem Hứa Lê đang sống sờ sờ nuốt vào bụng, lắp bắp nói: "Trên lầu .... Phòng họp thiếu người, tôi kêu cô ấy lên hỗ trợ. Ai, ai, Lục tổng ..."

Nói chưa dứt lời, Sếp lớn của bọn họ mang khuôn mặt như muốn đánh người đi ra ngoài.

Các nhân viên thấy vậy đi lên vây lại hỏi, "Tôn trưởng phòng, Lục tổng có phải hay không muốn xử phạt Hứa Lê a".

Một người khác lại nói: "Xử phạt có là gì, phỏng chừng thời gian sau của kỳ thực tập cũng không cần làm tiếp nữa, Hứa Lê lá gan cũng thật lớn, dám lấy Lục tổng ra để trị Lý tổng".

Tôn Phong khuôn mặt khốn khổ, "Ai, tôi chính là sợ Lục Tổng nhìn thấy Hứa Lê sau đó đem người chuyển đi thật xa, muốn không nghĩ đến khả năng này là không được, tôi thực lòng rất thích Hứa Lê, nhưng xem tình huống như vậy rồi chắc cô ấy không thể qua khỏi cửa ải này rồi".

"Khoa trương đến vậy sao?"

"Có a, hai ngày nay Lục tổng của chúng ta đã rất vội, gần nhất lại gặp phải chuyện này, tâm tình khẳng định không tốt. Mấy người không nghe nói sao, buổi chiều mở cuộc họp là vì hạng mục nguồn năng lượng ô tô mới, tất cả cán bộ cao cấp đều phải tham gia".

"....."

Cùng lúc đó, Hứa Lê đang đối chiếu lại các đồ vật trên các bảng chức vụ trong phòng hội nghị, cô đem đồ vật đều sắp xếp xong, nhìn đến bảng chức vụ có đề tên Lục Gia Hành trên bàn, đi tới cầm lấy sờ sờ qua tên của anh.

Ba chữ này đối với cô vừa quen thuộc vừa xa lạ, làm trong lòng Hứa Lê cảm thấy loạn cào cào, không khống chế được mà đứng ngốc một lát, tâm sự trùng trùng.

Cửa phòng họp từ bên ngoài kéo ra, quá đột ngột, Hứa Lê tại chỗ giật mình một cái.

 Lục Gia Hành nhìn đồ vật trong tay cô, đem hơi thở hỗn loạn của bản thân dần dần đều đặn lại, đi qua nói: "Nơi này có người sống, muốn sờ thì có thể sờ cái này".

Hứa Lê mặt đột nhiên đỏ au, buông tấm bảng trong tay, ấp a ấp úng giải thích: "Lục tổng, tôi chỉ là sửa sang lại một chút đồ vật, vừa lúc cầm tới đồ vật của anh".

Lục Gia Hành đi qua cầm lấy hai tay của cô, "Tùy em thích, nhưng anh có lời hiện tại muốn nói cùng em, em hãy nghe kỹ cho anh".

Thấy biểu tình nghiêm túc của anh, Hứa Lê có chút khẩn trương, "Anh muốn nói gì?"

Lục Gia Hành cổ họng phát khô, đầu cũng vô cùng đau đớn, anh nói: "Trước tiên anh muốn tìm hiểu thêm về em, cũng là cho chúng ta hai bên có thời gian thích ứng, nhưng anh thực sự rất bận, không có tinh lực, cũng không có thời gian để lãng phí, ý tứ của anh là, Hứa Lê..."

Đột nhiên bị trịnh trọng gọi đến tên, Hứa Lê mờ mịt đáp lại: "A?"

Lục Gia Hành nhìn thẳng Hứa Lê, nói: "Tiến độ nhanh hơn một chút, trực tiếp giống như cuộc sống vợ chồng luôn đi, chúng ta có thể cùng nhau thử".

Hứa Lê nghe thấy điều này thực sự là trợn tròn mắt, Hôm nay cùng Kiều Tinh Thân ở thời điểm dùng bữa chung những lời anh ấy nói cô đều nghe vào, sau khi trở về vẫn luôn nghĩ cách để từ những điều đã nhớ lại được sau đó cố gắng giúp bản thân kéo dài thêm hồi ức của mình.

Điều này làm khuôn mặt cô càng đỏ ửng hơn khi hồi tưởng lại ký ức ngại ngùng của hai người khi trên giường, cô trộm suy nghĩ vài tình cảnh ngượng ngùng, các hình ảnh xác thực ngày càng rõ ràng, cảm giác tựa hồ như rất chân thật. Nhưng đoạn ký ức mặn nồng ấy, Lục Gia Hành rõ ràng lúc đầu là mâu thuẫn, áp lực, sau lại thời điểm hai người giao hoan đến rối rắm, anh giống như là không có chút tình cảm nào cả, chỉ như là phát tiết cái gì mà thôi.

Làm tình không có yêu chỉ có trực tiếp làm, đó là điều mà Hứa Lê cảm thụ thấy.

Cô vừa thất thần nghĩ đến một chút ký ức bất kham của hai người, đùng một cái Lục Gia Hành nói những điều ấy.

Giống vợ chồng ...... Hứa Lê nháy mắt liền liên tưởng đến thời điểm hai người cùng ngủ trên một chiếc giường.

Thật là đáng sợ, cũng không có gì tốt đẹp.

Cô quả quyết cự tuyệt: "Lục tổng, tôi không cần".

"Không, muốn?" Lục Gia Hành là thực sự không nghĩ tới, anh nhất thời cũng chưa biết thốt lên lời như thế nào, chậm một chút lại nói, "Em không cần?".

Hứa Lê có điểm sợ, không lạnh mà run rẩy, nói: "Lục tổng, tôi không biết trước kia, nhưng từ góc độ của tôi, tôi cũng không hiểu biết gì về anh, anh lại nói thẳng từ mối quan hệ vợ chồng phát triển lên, có phải hay không có điểm ....... Dù sao tôi cũng không thể tiếp thu được điều đó". Chẳng lẽ cứ như vậy hai người phải ngủ cùng nhau?

Lục Gia Hành môi mỏng nhấp nhẹ một từ, Hứa Lê cảm thấy biểu tình này của anh có khả năng là suy nghĩ muốn bóp chết chính mình, cô dùng sức rụt về phía sau.

Lục Gia Hành chính là không chịu nổi bộ dáng cô sợ hãi mình, hít sâu buông hai tay cô ra, giơ tay nhìn thoáng qua thời gian: "Cân nhắc đi, em trước suy xét một chút, thời gian khác chúng ta bàn lại". Anh kéo cửa chuẩn bị ra ngoài, cả người như bị điểm huyệt đứng ngây ngẩn tại cửa, bên ngoài phòng họp đứng một tốp người, người đứng đầu là Lục Chấn Đông theo sau là các thành viên Hội đồng Quản trị.

Tần Chiêu sắc mặt xanh mét, chỉ vào điện thoại.

Lục Gia Hành móc điện thoại ra liếc mắt một cái liền thấy được trên màn hình Tần Chiêu có gửi tin nhắn đến - "Phòng họp 2801".

Thực trùng hợp, chính là phòng họp này.

-----------------

Thời tiết cuối thu mát mẻ, ngày đó bên trong Tập đoàn Đông Thượng có đặc biệt nhiều tin tức bát quái, tin bát quái được mọi người truyền tai nhau nhiều nhất chỉ có một cái:

"Lục Tổng thổ lộ cùng một nữ thực tập sinh, bị cự tuyệt".

Tác giả có lời muốn nói: Có người nào thổ lộ mà từ quan hệ vợ chồng bắt đầu phát triển?

Lục tổng: Nhưng xác thực chúng tôi là vợ chồng.

Tác giả đột nhiên cảm thấy "Thể Hồn Quản Đỉnh" (Câu nói có nghĩa là bị chưởng một chưởng từ phía sau lưng đến hộc máu, phim võ hiệp hay có ấy mn).


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro