Chương 17 : Cưỡng Chế Yêu ( Diệp Phong )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một hồi vận động đến mồ hôi mồ kê, Tiêu Nhược Phong rã rời cơ thể được Mộ Lương Thành công tử bế lên, đưa vào bồn tắm tẩy rửa. Dường như trên người hắn vẫn còn say, Cửu hoàng tử biết Lạc Thanh Dương còn có nhiều việc khác phải làm đã để hắn đi. Chính mình nghiêm túc ngâm trong dòng nước ấm, thỏa mãn thở ra một tiếng. Hắn vô tình kéo Ảnh tông phái vướng vào cuộc sống của mình, hẳn là Ảnh tông tông chủ sẽ bất ngờ lắm.

Kì thật đêm qua, hắn muốn xóa đi đoạn kí ức khi ấy của mình cùng Tiêu Nhược Cẩn, bọn họ chỉ đơn thuần ôm nhau thôi, nhưng cố kị Tiêu Nhược Phong vẫn còn sợ hãi, lại tìm Lạc Thanh Dương lấp đầy, xem như xóa đi hơi thở của Tiêu Nhược Cẩn. Phía dưới bụng còn trướng, ẩn ẩn cơn đau. Hắn mệt nhoài tự mình đứng lên, khoác một lớp vải hờ đi ra. Sắp đến là mùa hắn dễ động tâm cùng mềm lòng nhất nhỉ?

Đằng Xà linh thể là một con rắn, lại dung nạp vào người hắn. Nhưng loài rắn lại dính phải mùa động dục, bản thân hắn hiện tại đã không kiểm soát được nhiều thứ, buông lơi liền mất trong sạch trong một thoáng qua.

Đằng Xà a, ngươi báo hại ta quá.

Dù gì cũng là rắn đực, nhưng mà bản tính lại là vô tính, không nghĩ đến mình chính là nằm dưới người kia.

Hắn vuốt nhẹ đuôi tóc, linh lực từ đầu ngón tay sấy khô chúng, cả người ướt sũng đã trở nên khô ráo. Hắn nhìn vị khách ngày hôm qua đã trở lại, thở dài.

" Diệp Vân, đệ không nên tới đây. "

Diệp Đỉnh Chi kề sát thân mình, một tay mạnh mẽ kéo hắn vào lòng mình. Nhìn Tiêu Nhược Phong khóe mắt còn đỏ ửng, tình chưa tan, Diệp Đỉnh Chi không nhịn được than một tiếng, quả nhiên là phong tình mỹ cảnh. Hắn không còn gì để nói, dứt khoát hôn lên đôi môi chính mình thèm khát đã lâu, trao đổi nước bọt cùng liên tục vồ dập, đến nỗi Tiêu Nhược Phong không kịp thở đã ngã thẳng lên giường.

Không xong rồi, trong đầu Tiêu Nhược Phong cảnh báo mấy hồi. Đối với hắn, dù Diệp Đỉnh Chi cao hơn mình nhưng tâm trí vẫn là một đứa trẻ, hắn còn nghĩ Diệp Đỉnh Chi nhỏ bé chạy sau lưng mình gọi Phong ca, nhưng hành động hiện tại của Diệp Đỉnh Chi nào phải đứa trẻ ngày nào. Hắn bị người mình xem là trẻ con đè trên giường, hung hăng tách ra hai chân cùng hút hết dưỡng khí trong miệng.

" Sao lại căng thẳng thế, hôm qua không phải huynh ngủ với tên khốn đó rất nhiệt tình sao? "

Thấy cả người Tiêu Nhược Phong hơi run vì sợ mình, Diệp Đỉnh Chi rất không hài lòng. Hắn cúi đầu xuống vuốt ve chiếc bụng phẳng lì của tiểu sư huynh, cơ bắp rõ ràng do luyện võ, lại mềm mại khi chắn ấn tay chạm vào. Đột nhiên, tiểu điện hạ giật nảy, hắn lỗ rốn bị ngón tay Diệp Đỉnh Chi chơi đùa, không ngừng xoáy qua xoáy lại. Cảm giác ngón tay ấy, giống như thứ kia lúc đó.

Tiểu sư đệ há mồm nuốt ngọc hoành của chính mình. Hắn như thành thạo liếm mút rõ ràng, nghe âm thanh khiêu gợi mà Tiêu Nhược Phong không kiềm lại được. Tiểu sư huynh nức nở, một tay muốn áp vào miệng, tay khác nắm chặt ga giường.

" Ha..đó là do..đôi bên tình nguyện. "

Cửu hoàng tử càng nói càng nhỏ, lí nhí vài từ, còn chưa phản ứng kịp đã bị người kia trừng phạt. Nghe xong, Diệp Đỉnh Chi lửa giận lại nổi lên, lực tay mạnh mẽ ép hông Tiêu Nhược Phong nâng lên, kề sát hai cặp đào của tiểu sư huynh để bành trướng. Tiểu sư huynh theo phản xạ câu lấy hông hắn, nhất thời quên mất phản kháng. Đương sự phải trả giá, Tiêu Nhược Phong bị cơn đau như bị xé nát cơ thể dập tới, hắn hét lên một tiếng, vô tình để lộ hầu kết giữa cổ, bị Diệp Đỉnh Chi liếm láp.

" Đau.."

Diệp Đỉnh Chi không nghe lọt, cứ cố tình không hiểu muốn thao chết người này. Lần đầu tiên nếm được hương vị ngọt ngào của người thương, người trẻ tuổi như hắn sức sống phải dồi dào, bao gồm cả tinh lực. Đóa hoa xuân nở rộ dưới thân mình, hắn còn điều gì khác phải để tâm đâu, hắn chỉ theo bản năng muốn dùng cái vũ khí mình có đâm vào bên trong, trải thêm dấu hôn lên da thịt nõn nà lên người Phong ca của hắn. Cảm giác tuyệt vời này, hắn tham luyến nó từ lâu rồi. Dẫu người đàn ông đầu tiên của Tiêu Nhược Phong không phải hắn, hắn cũng phải tự tin mình là người làm tình thô bạo nhất, kí hiệu rõ ràng nhất, khiến tiểu sư huynh không tài nào khép nổi chân cũng phải do hắn làm!

Đau đớn lẫn khoái cảm từ trên lẫn dưới kích thích Tiêu Nhược Phong, hắn lại làm mặt dưới người kia, nhưng mà hắn sắp bị ép đến hỏng mất, khàn giọng đến vô vọng cầu xin trong vô ích, hắn cong mông theo cú thúc thô bạo, phản ứng này lại kéo thêm phản ứng khác. Diệp Đỉnh Chi như được cổ vũ, hài lòng lăn lộn hắn, đến khi hắn cảm nhận được trong bụng xối qua một dòng thác lạnh, hắn gục xuống thiếp đi.

" Hứng khởi thật, cảm giác chiếm đoạt huynh thật sự..quá mê người. "

Diệp Đỉnh Chi chơi đùa xong, lại giúp người tẩy rửa. Nhìn cơ thể tiểu sư huynh đầy rẫy vết tích của mình lại tự hào xoa cằm.

Bạch nguyệt quang của mình, ánh trăng sáng trên trời đã được hái xuống, nắm trong lòng bàn tay. Diệp Đỉnh Chi lại ảo tưởng, phải chi tính cách Phong ca có thể ngã ngớn như yêu tinh, nếu như tiểu sư huynh chịu có một tính tình như Bạch liên hoa, đảo lại khiến bao người chết mệt. Ước gì, Tiêu Nhược Phong có thể trẻ con hơn, ích kỉ hơn, như vậy không phải càng đáng yêu sao?

Khép lại cánh cửa, Diệp Đỉnh Chi tinh thần vui vẻ đi dạo phủ đệ, lại thấy một nữ nhân có gương mặt tám phần giống với Phong ca đang đứng chờ mình. Diệp Đỉnh Chi lạnh mặt, rút kiếm ra chĩa vào nữ tử trước mắt.

Trần đời này chỉ được phép có một Tiêu Nhược Phong, không cho ai khác ngoài hắn sở hữu dung mạo này. Tiêu Lăng Trần khẽ thầm, tên điên bá đạo này nếu không phải được phụ soái chấp nhận đã sớm bị xiên rồi, cần gì đến mình ra tay. Nhưng mà hảo ý của Tiêu Lăng Trần càng bị Diệp Đỉnh Chi xem là kẻ thù, hắn ghen ghét lẫn ngưỡng mộ tính cách thích ghẹo người khác của nữ tử phía trước, hắn cũng muốn Phong ca dùng bề mặt này đối với hắn làm nũng.

" Ngươi là người lúc trước? "

Nhìn khinh công của nữ tử, hắn suy đoán nói ra ý nghĩ trong đầu. Tiêu Lăng Trần sảng khoái thừa nhận. Nàng chống cằm xem xét một lúc, lắc đầu không vừa ý.

" Bỏ đi, dù sao ta và ngươi không phải tử địch, đừng làm ra vẻ ta mắc nợ ngươi. Còn có bỏ kiếm xuống, ngươi không giết được ta đâu. "

Tiêu Lăng Trần thiện ý cười lần cuối, dứt khoát đạp bay Diệp Đỉnh Chi khỏi phủ đệ nhà mình. Nàng cau mày xoa lưng, nữ tử đến tháng thật phiền phức. Tiêu Lăng Trần không vội tìm phụ soái, thời điểm này hẳn là mệt đến ngủ rồi.

" Chậc, không hổ là phụ soái. "

Cảm thán sức hút của phụ huynh xong, Tiêu Lăng Trần lại cảm thán chính mình. Năm xưa khi còn là nam tử, hắn là bị nhiều cô nương cầu hôn, ngày một đều có người đến tìm. Có lẽ là do hắn trời sinh mặt đẹp, lại tính tình hảo nên nhân gia người ta mới để ý. Cơ mà tiếc là hắn làm tổn thương trái tim các nàng nhiều quá, liên tục từ chối các nàng. Hiện tại thử làm nữ nhân, quả nhiên không thấy người nào tiếp cận nữa.

Tiêu Lăng Trần xoa xoa bụng mình thở dài, làm nữ nhân thật khó khăn. Sau này nhất định phải càng lịch thiệp hơn với các nàng, học các thương hoa tiếc ngọc. Vốn nghe nói kinh nguyệt không dễ chịu, có nào ngờ lại đau đến thế. Thôi, tìm một phòng nghỉ chân. Nhưng lúc này, một vị khách khác lại tới tìm Tiêu Lăng Trần. Kiếm khách giang hồ Nam Quyết Yên Lạc Hà tới tìm. Nữ sĩ mang theo một thang thuốc, nhẹ nhàng giúp Tiêu Lăng Trần xoa bụng, đến nỗi Tiêu Lăng Trần còn tự hoài nghi, sao người ta lại nắm được hoành tung của mình.

Yên Lạc Hà quan tâm Tiêu Lăng Trần, hắn cảm kích, nhưng hắn lại muốn né tránh. Nữ sĩ ngăn lại hắn.

" Ta thích ngươi, ngươi có thể không đồng ý, nhưng không được phủ nhận ta để ý ngươi, càng không được chối bỏ lòng thành của ta. Đến, ngoan ngoãn uống thuốc, sẽ đỡ đau hơn. "

Đến chuyện này mà tiền bối cũng biết, Tiêu Lăng Trần chịu nằm yên nuốt thuốc. Hắn tính cách thích đi dạo chơi, xuất hiện lại biến mất chớp nhoáng, hầu như không để lại dấu vết gì.

" Sao người biết ta ở đây? "

Yên Lạc Hà khuấy đều chén thuốc, cười bảo.

" Là cái người tên Sở Hà gì đấy báo cho ta. "

" ... "

Phòng giặc ngoài không phòng giặc trong, Tiêu Lăng Trần âm thầm ghi nợ. Khi ta trở về, nhất định sẽ kể cho đám Đường Liên nghe ngươi đã trêu hoa ghẹo nguyệt như thế nào!

*******
Flex chiếc Lang Gia Vương ngoan xinh yêu :





Anh Phong kẻ mắt đậm hen, điệu dữ ta =)))

Ta lói ảnh điệu z mà hong ai tin t hết, dỗi ☺️

Cái dòng baby này đã cuốn lấy tôi này

Tui vừa up ảnh sau khi up truyện đc hơn 30p, mn ưng thì vào ngắm lại hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro