Chương 11 : Thiên Ngân trở lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến chiều Mộc Hoàng Triết có công việc cho nên hắn phải trở về mặc dù không muốn cho lắn nhưng việc này rất quan trọng cho nên hắn phải tới gấp 

Nhưng vì sợ tiểu Dương ở một mình cho nên hắn đành đưa bé đi cùng tất nhiên là dưới sự ảo hộ của hắn thì bé chắc chắn sẽ không hề hấn gì cả 

Tiểu Dương cũng rất háo hức đi theo , bé muốn xem thế giới của papa mình sống ghê sợ như thế nào nha

Trong một ngôi nhà lớn mang theo một chút phong cách cổ điển phương tây , một lớn năm tay một nhỏ đi vào căn nhà 

Hiện tại trên khuôn mặt Mộc Hoàng Triết không còn lạnh lùng như trước thay vào đó là sự ôn nhu hiếm thấy làm cho đám thuộc hạ không khỏi sợ hãi . Khi nhìn đến đứa bé bên cạnh lão đại thì lại càng khiến họ khiếp sợ , đây là lão đại lạnh lùng của hắn họ ư ...thật lạ nha hôm nay lão đại còn mang cả trẻ con vào nhà nữa ... 

Tiểu Dương khúc khích cười nhìn những khuôn mặt đang đứng ở chỗ kia , bé không ngờ nhà papa cũng không hề kém nhà của bé nha còn đẹp hơn nữa cơ 

Mộc Hoàng Triết nắm tay đưa bé vào nhà sau đó nhìn vị quản gia già nói :'' Lão Lương đưa tiểu thiếu gia đi đi , chăm sóc thật tốt vào '' hắn nhìn vào người quản gia nói 

Lương Đình thấy thiếu gia giọi đứa bé là tiểu thiếu gia thì đã biết đứa bé không tầm thường rồi cho nên ông rất nghiêm túc gật đầu với lại ông rất có cảm tình với đứa bé này 

'' vâng '' Lương Đình dẫn tiểu Dương đi ra phòng khách . Tiểu Dương không hề nháo bởi bé biết chắc chắn papa có việc cho nên mới gấp gáp như vậy nhưng cũng không quên bé cho nên như vậy là đủ rồi 

Sau khi tiểu Dương rời khỏi khuôn mặt ôn hòa lúc nãy đã tan thành mây khói thay vào đó lại là khuôn mặt lạnh lùng như tu la khát máu 

Hắn mặt lạnh đi lên lầu , thuộc hạ của hắn đã đứng đợi bên ngoài cửa đang xanh mặt đứng đó không dám hó hé dù chỉ là một câu 

Hắn đi vào trong phòng cởi áo khoác ra sau đó lạnh lùng nhìn đám thuộc hạ :'' nói ''

Hiện tại Ưng và Hồng đều đi rồi cho nên bọn họ phải thay hai người báo cáo tình hình :'' lão đại  , người bên thành phố B báo đám người bang Hắc Hội đang kết hợp với bang Thiên Trắng hợp lại để đối phó với chúng ta  ,hơn nữa hình như chúng biết được chúng ta sắp bán lô hàng sang Anh , cho nên chắc chắn chúng ta đã bị gài gián điệp vào tổ chức , hiện tại thuộc hạ đã cho người điều tra  ''

Mộc Hoàng Triết ngả lưng vào ghế khuôn mặt của hắn nở nụ cười quỷ dị :'' còn gì nữa ?''

'' còn nữa , bang Thiên Ngân biến mất từ 7 năm trước nay đã trở lại , đã cho người điều tra những vẫn không hề thu được kết quả , mà bang này lại công khai đối đầu với bang Hắc Hội '' 

'' được rồi đi làm việc của các ngươi đi '' hắn phất tay cho đám thuộc hạ ra ngoài . Dựa vào ghế hắn nhìn lên trần nhà 

Đối với bang Thiên Ngân này hắn có từng điều tra nhưng không hề thu được kết quả hắn chỉ biết 7 năm trước đã xảy ra một cuộc sung đột rất lớn với Hắc Hội , năm đó bang Hắc Hội đã phải ghánh hậu quả không lường được , nghe nói vị bang chủ của bang Thiên Ngân bị bang Hắc Hội hãm hại cho nên phó bang chủ đó điên cuồng trả thù , mà vị bang chủ đó nghe rằng là đỡ đạn cho phó bang chủ kia mà chết . Nghĩ tới đây hắn chợt hâm mộ tình cảm của hai người đó 

Hắn thở dài không biết cô và hắn có thể đạt đến như vậy được hay không ? , có thể từ bỏ mạng sống cho nhau sao ?

Nghĩ đến vậy tâm tình hắn lại càng bực bội từ trước tới giờ hắn muốn cái gì thì có cái đó chỉ riêng cô hắn không thể năm bắt được cảm giác đó có bao nhiêu khó chịu 

Tiều Dương ở phòng khách đang chơi đùa rất vui vẻ nha , bé miệng luôn cười khanh khách nhìn dám thuộc hạ dưới lưng bé nha , hắc hắc ai bảo làm tiểu thiếu gia thì không được bắt nạt mấy người này đâu 

Mà chính họ là người thua nha cho nên phải chịu thôi . Đám thuộc hạ khóc không ra nước mắt , ai biết được một đứa bé nhỏ gần 5 tuổi mà lại kinh khủng như vậy 

Bọn hắn chỉ thấy bé chơi trò chơi gì đó mà bọn hắn lại có trách nhiện bảo vệ cho tiểu thiếu gia nhỏ này , thấy bé thách đấu tưởng rằng bọn hắn là người lớn có thể thắng dễ dàng ai ngờ đâu lại thua đứa bé chứ cho nên đành phải chịu làm trò con ngựa cho bé cưỡi thôi 

Tiểu Dương kinh bỉ nhìn những người đó , ai bảo dám khinh thường bé hừ hừ 

Mộc Hoàng Triết xuống lầu phát hiện ra tiếng cười của Tiểu Dương khiến hắn ấm lòng , khuôn mặt đã bớt lạnh lùng 

Xuống tới nơi khóe miệng hắn có chút nhếch lên  , hắn đang thấy gì đám thuộc hạ của hắn khi nào thì tơi tả như vậy nga 

Tiểu Dương ngồi trên lưng bọn họ phát hiện papa mình thì nhảy phót xuống ai ngờ bọn họ quá cao khiến bé hơi mất thăng bằng té xuống  , đám thuộc hạ hết hồn định đưa tay đỡ thì bé đã được Mộc Hoàng Triết nắm lấy ôm vào lòng 

Hắn đặt bé ngồi trên đùi mình ngồi trên ghế sopha lớn nhẹ nhàng lau mồ hôi trên người bé nói :'' sao lại để mồ hôi nhiều như vậy ?''

'' papa tiểu Dương chơi rất vui nga , đám người đó thật ngốc '' bé chỉ tay về phía đám người đó nói 

Đám thuộc hạ đứng thôi mà đã toát mồ hôi lạnh nhìn khuôn mặt của lão đại nhà mình 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro