Chương 3: Oan Gia Tương Phùng (Phần 6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Oan Gia Tương Phùng (Phần 6)



Tuy đẹp mà hóa ra anh ta cũng bị xơi dưa bởi như tên đầu nấm kia,con trai nước ta có chết hết tôi cũng ko thèm để ý tới tên hắc dịch kia.Chỉ được mỗi cái mã bên ngoài còn bao nhiều thì chấm rớt hết,con trai gì mà ăn nói ngang tàng,thô lỗ,sở khanh,nhìn cái bản mặt kên kiệu tỏ ra ta đây giàu có lắm là khó ưa rồi.


-Cậu khéo tưởng tượng,cô ta sao có cửa lọt vô top bạn gái xinh như hoa hậu của Huy ca chứ,đùa vui nhỉ.Đẹp cỡ Hana thì còn có thể được.


Tôi đang đứng ngẩn người suy nghĩ,thì bị cái giọng nói lãnh lót toàn phi tiêu phóng ra của tên đầu nấm làm bừng tỉnh.Hắn ta vừa đáp lời anh tóc xanh,vừa liếc xéo tôi nói giọng chua ngoa,xong kết lời hắn đá lông nheo nhìn cô bạn đang ngồi đối diện đầy ẩn ý.Tôi khá ấn tượng với cô bạn này,trông cô ấy rất thu hút người khác với mái tóc màu ánh kim pha vàng thả hờ hững.Khoác trên người một chiếc áo sơmi trắng cách điệu bằng vải von,áo thun đen bên trong,tuy có phần đơn giản hơn các người kia nhưng trong cô ấy vẫn toát lên cái gì đó cao quý.Đưa đôi mắt màu nâu nhìn tên nấm vàng ko tỏ chút cảm xúc trên khuôn mặt thanh tú,cô cất lời.


-Huy ca đừng đùa nữa,ta nhập tiệc đi rồi còn đi bar nữa ko còn sớm đâu.


-Phải đó Huy ca,muội đói meo nãy giờ,tại ca cứ hối làm Cherry có ăn được gì đâu mà đã chạy thẳng tới đây nè.Bắt đền ca đó.


Cô gái có vẻ mặt rất đáng yêu ngồi sát đầu nấm đang quàng cổ hắn rất thân mật mè nheo,đôi mắt xanh lam to tròn của cô ta đẹp hút hồn,mái tóc màu đỏ tím được uốn nhẹ nhàng ôm gương mặt tròn với đôi má hồng tự nhiên của cô.Nếu tôi ko nhầm thì cô bé đó đang nói tiếng Đức,nhìn vào cũng biết cô bé này mang trong mình dòng máu con lai,bởi nét đẹp Tây pha chút Á Đông cuốn hút.Tôi là con gái mà nhìn con bị xáo xuyến nữa là.Mà nghĩ cũng hay,bọn người này dừơng như ko biết tiếng Việt ha sao ấy,toàn nói chuyện với nhau bằng tiếng nước khác,như cô bạn có vẻ đẹp lạnh lùng kia cũng vậy,cô ta nói chuyện với đầu nấm bằng tiếng Hàn cơ,tôi chắc hai người còn lại cũng thế,cứ nghe họ huyên thuyên cãi nhau bằng đủ thứ tiếng.Nhưng rõ ràng tên đầu nấm là người Việt mà,ko phải mới sáng đây hắn còn cãi lộn với tôi sao.


Nghĩ lại đám người này tuy ai cũng đẹp nhưng ko được bình thường,tiếng quốc ngữ ta hay là thế ko chịu nói lại cứ thích lai căng tỏ ra ta đây học rộng hiểu nhiều.Nhưng kể ra họ cũng giỏi thật,tôi chắc mỗi người biết ko dưới 5 ngôn ngữ.Bằng chứng là cứ ai nói tiếng này thì người khác lại trả lời bằng ngôn ngữ khác,làm cho căn phòng vip cứ rộn cả lên,âm thanh hổn tạp trong veo từ các cánh môi xinh đẹp ấy làm tôi có phần khó chịu lẫn nể phục họ.Tôi đây cũng đâu thua kém gì,tuy ko giỏi lắm nhưng họ nói gì tôi cũng hiểu cả đấy chứ(T/g:chị ý lại tự sướng^^).


-Nể tình Cherry và Hana muội,Huy ca tha cho con bé ngốc này.Ê,bộ cô ko định phục vụ à,còn đứng đó mà tường trời hay ko hiểu tiếng người vậy.À quên kẻ ngốc như cô thì sao hiểu tôi nói gì chứ.Để tôi đổi ngôn ngữ vậy.


Tên đầu nấm dựa người vào ghế khoanh tay nhìn vẻ mặt ngô ngê của tôi nói giọng giễu cợt,hắn xơi dưa bở nữa kìa,tôi ko vì chén cơm của đám thiên thần ở nhà thì còn lâu mới nhịn hắn,cái đồ hách xì dầu nấm thối này.Kệ cứ giả câm giả điếc cứ xem hắn như ko tồn tại,mặt dày và hay giả nai bất cần đời là nghề của tôi mà.Mặc cho hắn xỏ xiên bóng gió tôi cứ vô tư tiến đến nhẹ nhàng để cái menu trước mặt hắn,xong cố nở một nụ cười tươi nhất có thể tôi cất lời giới thiệu món ăn cho họ.


-Quý khách gọi món đi ạ,chúng tôi nhất định sẽ phục vụ chu đáo.Món ăn ở đây rất ngon và bổ dưỡng,được đích thân vua bếp nước ta nấu.Có thể nói là có một ko 2 nên quý khách không phải lo đâu ạ,nếu ko hài lòng nhà hàng chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm.


-Khỏi phải đưa tôi cái này,món tôi gọi ko có trong đây đâu.Cô nhớ ghi cho rõ,ko đúng như lời tôi nói thì chúng tôi sẽ bỏ về ngay.Nghe đây,món đầu tiên là bào ngư thơ thẩn,nhớ nấu cay vào,tiếp là tôm hùm lơ lững vượt đại dương,tôm phải là loại thượng hạng nghe ko,thêm một lẩu kim chi mưa đá,hải sản thì bỏ đủ 4 chìm 3 nổi cho tôi.Gà nướng bách hoa lộ ăn kèm bánh bao như nguyệt...Tráng miệng cô lấy 3 kem sôcôla mật ong,bánh kem susu mứt dâu,bánh quế hoa.Hai chai rượu vang loại đắc nhất,một trắng một đỏ.Mà cô ko ghi lại à?Đầu nấm đáng ghét thốt lên một câu hỏi hờ hững khi nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngát đang căng ra như dây đang đàn của tôi,sau khi hắn đã tuôn ra một bài sớ gọi món kì hoặc kia.Nhà hàng này có hẳn thực đơn trên 200 món,mà đầu nấm cứ kêu mấy món ngà hàng ko có thôi,trừ tráng miệng và rượu ra có vẻ cũng còn chút nhân đạo.Đứng căng não tiếp thu bài sớ cùng câu hỏi đắc chí của đầu nấm tôi khẽ nhe răng trả lời.


-Tôi đã ghi nhớ hết rồi ạ,ko cần phải ghi lại đâu.(Mà có ghi cũng kịp mới lạ ngươi tưởng ta là supper women chắc,tôi thầm nghĩ nghiến răng trong lòng)


-Tốt,cỏ ngốc đôi lúc cũng ba hoa,để xem cô hay ho cỡ nào,lẹ đấy tôi cho cô 30 phút phải đem đầy đủ ko thiếu món nào nghe ko.


-Vâng ạ,tôi sẽ kêu đầu bếp làm nhanh nhất có thể,xin quý khách đợi giây lát ạ.


Tôi trả lời câu nói tiếng Anh của tên nấm vàng kia một cách nhã nhặn nhất có thể sao đó cố trưng ra nụ cười gượng cất bước ra khỏi phòng,vừa đóng cửa lại thôi,tôi đã bốc hỏa nghi ngút.Cuộc nói chuyện,à ko phải nói đúng hơn là đấu võ mồm diễn ra trong thế bị động toàn tập của tôi,hắn cứ quăng tiếng Anh,đôi lúc pha tiếng Nhật lẫn Hàn,rồi cả tiếng Nga nữa.Tôi tự hỏi cô nào bất hạnh sao này mới lấy cái tên tưng tửng này,ngôn ngữ hổn lộn,tạp nhàm gì đâu,đẹp mà bất thường thiệt uổng mà.Dừng việc quạt cái menu cho hạ hỏa nãy giờ,tôi 3 chân 4 cẳng lon ton chạy vào bếp,mất 5 phút để ều hòa lại khí huyết,còn 25 phút với đống món ăn dị thường ấy,phen này chỉ khổ cho thân già của bếp trưởng,e là ông khó sống nổi với mấy dạng khách vip dỡ hơi này,cả tôi nữa lo dọn bị về nhà là vừa.



Bóng cô gái vừa bước ra khỏi phòng,có 6 cặp mắt hướng nhìn nhau đầy ẩn ý,mỗi người đều đang chìm đắm trong vòng suy nghĩ của riêng mình,ko ai giống ai,chỉ là trong sâu thẩm cõi lòng tất cả đều đang dâng lên một xảm giác thân quen lạ thường.Một cô gái mà họ mới gặp lần đầu,và là lần chạm mặt thứ 2 của Huy ca nhà ta.Tất cả họ đều thấy cô ấy có nét gì đó rất giống Angel,tuy nhiên khí chất thì trái ngược.Angel trong lòng họ là một cô gái mõng manh,thuần khiết,đẹp rạng ngời như một viên ngọc.Còn cỏ ngốc mà Huy ca gọi,lại mang vẻ đẹp đơn giản,là một viên đá khô khốc,cứng cỏi và ko chút tỏa sáng.Tuy nhiên ai biết được rằng bên trong cô đang ẩn chứa một viên pha lê tinh khiết,nó cần thời gian được mài dũa để lộ diện.


Hướng đôi mắt u uẩn nhìn quả cầu thủy tinh đặt giữa bàn,Jony suy tư nhớ tới một người con gái,cỏ ngốc làm cậu nhớ đến gương mặt thân quen ấy.Đôi mắt cô rất giống Angel,khi nhìn vào cô cậu có chút gì đó đau nhói trong cõi lòng.5 con người ko hẹn đều hướng mắt nhìn chàng trai với vẻ mặt đang trở về vẻ lãnh đạm khác hẳn với trước đây ít phút,dẫu biết Huy ca đang cố sống giả tạo chôn chặc nỗi đau nhưng họ ko ngờ sau bao năm cậu vẫn ko khá hơn tí nào,lại càng sống xa đọa bất cần đời hơn hẳn.Khi nhìn nụ cười cùng sự vui vẻ của Huy ca,họ cứ ngỡ cậu đã trở về là một Huy ca của 3 băm trước,nhưng thật ra ko phải vậy.Liệu ai có thể bước cào trái tim đã nguội lạnh của cậu một lần nữa để kéo câu ra khỏi bùn lầy tâm tối.Tất cả họ đều trong chờ vào kì tích,sử trở lại của Angel thứ 2 của cuộc đời cậu mà thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro