Yêu ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó hắn trúng xuân dược .

Về căn phòng của hắn đã thấy cô nằm ở đấy . Hắn quát cô

"Này , còn nằm đó à ?"

"..."

Hắn cảm thấy nóng và khó chịu và khô rát ở cổ họng .

"Tôi bị trúng xuân dược " hắn nhỏ nhẹ nói với cô

"Anh trúng độc à ? Có điện thoại không ?" Cô hỏi anh

"Cô đùa với tôi đấy à ? Tôi nói tôi trúng xuân dược " anh liếc mắt nhìn cô

"Xuân dược là gì ?"

"Tiểu thư các cô còn giả nai ? Tốt thật , không ngờ " anh cười khinh cô .

Đè cô xuống sàn nhà mặt kệ cho cô chống cự ,

-Chát anh đánh cô không thương tiếc

"Cô nên nhớ , cô là người của tôi , tôi muốn làm gì làm . Cô không có tư cách phản đối "

"Xin anh đấy ! Tôi chỉ mới 13 tuổi , tôi xin anh " cô vừa khóc vừa năng nĩ anh trong tuyệt vọng

"Cái gì ...?" Anh hơi bị bất ngờ

Cũng đúng từ lúc về đến giờ cô chỉ gặp anh một lần và cũng nói chuyện được 3 câu .

Anh chỉ hỏi tên cô thôi mà .

"Ra ngoài , mặc kệ tôi " anh hắc vào mặt cô

Cô vội túm chiếc áo sộc sệt chạy ra ngoài .

Anh đứng dạy khóa chốt cửa . Đêm đấy phòng anh có tiếng đập phá nhưng không ai dám vào .

Một phần là sợ anh còn sợ bị đuổi việc .

Tiểu My ra ngoài trong bộ dạng rách nát , bị các người hầu trong nhà nhìn thấy , kinh bỉ cô .

"Mới về có một ngày mà đã muốn lên giường với thiếu gia "

"Đúng là hạn gái qua đường "

"Chắc cô ta không muốn sống "

"..."

Bao nhiêu tiếng xấu bên tai cô , vừa lạnh vừa sợ .

Nhưng cô cũng không quan tâm .

Nhưng đều đặc biệt là tối nay cô ngủ ở đâu .

Cô ra vườn ngắm sao . Cô nghỉ đến người mẹ bội bạc của mình , nghỉ đến đứa em ngây thơ đang làm gì ở nhà .

Cô còn nghỉ cho họ được sao ? Chính họ là người đã đẩy cô vào chỗ địa ngục này . Nhưng sao cô lại không oán hận họ .

Bởi vì lòng vị tha của cô quá lớn . Cô đã ngủ lúc nào chả hay

Trời đã sáng .

Thiên Du bạn của hắn đến chơi , thấy cô như vậy .

Thiên Du lấy áo khoát và bế cô vào nhà , cho cô nằm trên ghế sôfa .

"Mày đang làm gì thế ? Dơ bẩn thêm thôi " Vương Kiệt từ cầu thang đi xuống nói với anh

"Dù gì cô ấy cũng là nữ nhi , mày làm gì cô ấy rồi à ?" Anh tức giận nhìn hắn

"Làm gì ? Mày nghỉ cô ta có tư cách ? " hắn cười điểu

"Sao cô ấy thế kia "

"Hỏi cô ta , lọt vào mắt mày à ? " hắn lạnh lùng nói

Nhưng hai người đều không biết là cô đã tỉnh từ lâu rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tramy