Phiên Ngoại 4: mối Tình Tay Ba chấn Động [4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đế Đô ....

''U Đàm ngươi thật biết cách để chọc giận Ngọc Châu Nữ Vương , khi ấy ta thấy nàng sắp khóc tới nơi rồi '' Tiểu Y đang cùng U Đàm đi dọc hành lang cô mĩm cười nói .

''Tiểu Y ! Nàng thật sự nghĩ ta đang chọc tức họ sao ? '' U Đàm tự nhiên đứng lại rồi nhìn cô chăm chú .

Tiểu Y lúc này im lặng , cô ko biết nói gì vì nói gì cũng ko được , U Đàm ánh mắt bi thương như vậy cô biết nói sao đây ..

''Ta ! Ta vốn dĩ là Đại Địa Linh ở Hỗn Nguyên , ta vốn là Nhân Duyên của Ma Tôn ngươi đừng nhìn ta như vậy , ta ko quen đâu ''cô thấy ngại khi U Đàm nhìn cô chăm chú .

''Khụ ! Khụ ..! '' U Đàm ho mấy tiếng rồi mĩm cười nói '' Tiểu Y ! Ta thật sự muốn cùng nàng quy ẩn nhưng khi ấy ta đã ko nói rỏ tâm ý của ta , một là vì nàng luôn nhớ về Ma Tôn , 2 là vì ta đã nhận nhân duyên của mình , ta ko dám làm trái .'' Anh nói xong liền đi về phía ngoài hành lang mà nhìn cảnh vật Đế Đô .

Tiểu Y đi đến đứng cạnh anh '' Nàng biết không ban đầu ta xuống rừng Ma Thụ là muốn tìm người trộm Tiên Quả để lấy lại nhưng khi thấy nàng ta lại ko muốn đòi lại nữa , dù gì vẫn là ban đầu có ý lợi dụng nàng giúp ta dẹp hung thú nhưng cuối cùng vì 200 năm vui đùa đó mà đem lòng yêu nàng , Tiểu Y ta yêu nàng nhưng lại ko đáng có được tình yêu từ nàng , từ đầu là ta lợi dụng nàng . Còn hiện giờ bắt nàng sinh Long Thai cho ta , ta thật sự mắc nợ nàng ''

Tiểu Y im lặng nghe anh nói xong thì cũng lắc đầu cô nói '' Ta ko trách ngươi , ta sống ở Ma Tộc cùng Ma Tôn 1500 nhưng ngài ấy chưa từng hỏi tên ta nhưng 200 trên Hỗn Nguyên với ngươi ta thấy vui lắm dù là bị ngươi lợi dụng nhưng suy cho cùng vẫn là ngươi khó xử , có những chuyện đâu thể mở miệng nói thật lòng , ta ngốc như vậy nên ngươi chỉ cần cho ta ăn ngon là được rồi , ta ko giận ngươi chuyện gì cả , U Đàm ngươi yên tâm Long Thai con của ngươi sẻ là vị Thần Quân mạnh mẽ như ta và có tâm tánh lương thiện như ngươi vậy '' .

Nghe cô nói vậy U Đàm mĩm cười nói '' không ! Con của chúng ta sẻ mạnh mẽ giống nàng và lương thiện giống nàng mà cũng là ngốc nhếch trong tình yêu như nàng vậy '' anh nhẹ giọng nói .

Ma Tộc ....

''Khốn kiếp ! U Đàm cái tên trẻ người nhưng mưu mô này , dám lừa Tiểu Y của mình mang Long Thai mà còn làm như hắn yêu Tiểu Y lắm vậy '' Hàn Quân đấm tay lên thành cầu Hồi Ức rồi nhỏ giọng .

Hiện giờ chỉ còn 90 năm nữa là đến ngày Nhà Vua nhỏ xuất thế nhưng tình hình này chắt nhà Vua sẻ sớm ra đời thôi ,

20 năm sau ... Rừng Ma Thụ ..

''Tiểu Y '' Hàn Quân đến , anh nhẹ giọng gọi cô .

Tiểu Y đứng đó nhìn anh rồi quay lưng đi vào bên trong một Thân cây to .

Hàn Quân xuất hiện chặn cô lại anh cao lớn đứng che mất cửa .

''Ma Tôn ! Người có gì cần sai bảo thần sao ạ ?'' Tiểu Y cúi người nói .

Hàn Quân nhìn cử chỉ xa la của cô là thấy tâm tư khó chịu anh hỏi '' Ngươi ko đến tìm ta như vậy là xác định rỏ ranh giới của chúng ta rồi sao ?''

''Thần và Ma Tôn có gì đâu mà xác định rỏ hay không ? Ma tôn Đại Nhân người coi trọng thần sao ?'' Tiểu Y cúi đầu nói khẻ .

''Ta vốn chưa từng muốn ngươi mang Long Thai cho U Đàm , ngươi nói xem ta có phải quá mâu thuẫn không ? Miệng nói ko yêu ngươi nhưng nhìn ngươi cùng hắn cười đùa ta lại đau thấu tâm cang , 20 năm qua ta luôn nhìn ngươi qua Hoàng Tuyền , Tiểu Y ngươi nói xem ta có phải là ta đã sai rồi không ?'' Hàn Quân nói xong liền kéo cô vào lòng mà ôm .

Tiểu Y bị anh ôm như vậy thì đứng yên , cô ko biết làm sao cho đúng chỉ có thể im lặng mà nghe anh nói '' Tiểu Y ! Tại sao lại như vậy Bổn Tôn sai ở đâu rồi , ta sống lâu như vậy cuối cùng chưa từng trãi qua ái tình . Ta nghĩ rằng mình yêu Ngọc Châu , khi nàng bị nguy hiểm ta lại muốn cứu nhưng khi nàng bước đến ta một bước ta lùi xa nàng 1 trượng ''

Anh vẫn ôm cô rồi lại nói '' Còn ngươi ta nói ko yêu ngươi nhưng ta thật sự rất nhớ ngươi , ta chưa từng thừa nhận nhưng thật ra suốt 200 ngươi bên U Đàm ta điều nhìn ngươi thông qua sông ở Hoàng Tuyền , ta hối hận vì năm đó đã không tin ngươi nói , lẻ ra ta không nên mất quá nhiều năm để tìm hiểu xem nhân duyên là gì ? Ái tình là gì ? Tiểu Y tha thứ cho ta đi , ta sẻ không cao ngạo nữa , ngươi hãy ở bên ta như những năm mà ngươi ngày ngày ăn rồi lãi nhãi . Ta sẻ ko gặp lại Ngọc Châu Nữ Vương nữa '' .

''Ma Tôn ! Ngài nói ko gặp lại Ngọc Châu nữ Vương thật sao ?'' Tiểu Y mím môi hỏi .

''Ừm ! Ta ko gặp nàng ta nữa , ngươi sau khi hoàn tất chuyện của ngươi , chúng ta cùng ở Địa phủ này có được không ? Đừng gặp U Đàm nữa '' Hàn Quân nhẹ giọng nói .

''Nếu như ngài vẫn nhớ thương Ngọc Châu Nữ Vương thì sao ? Ngài là Ma Tôn thần sao có thể làm gì được chứ ?'' Tiểu Y vẫn muốn biết anh sẻ tính sao .

''Nhất quyết không , Tiểu Y ngươi .. à không nàng , từ nay nàng về Ma Cung sống với ta đừng ở rừng Ma Thụ nữa '' Hàn Quân bế bổng cô lên cao như ba bế con gái vậy ,

''Còn ít năm nữa Long Thai mới xong , ngài đã hứa phải giữ lời đó '' Tiểu Y từ trên cao nhìn xuống mà nói với anh .

''Ta sẻ đợi nàng , chuyện trước đây chúng ta quên hết nhé , Tiểu Y nàng đừng giận ta nữa '' .

Hàn Quân mất thêm 20 năm nữa để suy nghĩ thế nào là yêu và thế nào là ái tình , cuối cùng phát hiện anh vậy mà yêu Tiểu Y mất rồi , còn Ngọc Châu Nữ Vương anh cũng ko hiểu tại sao lại ko thể ... dù trước đây anh vốn rất muốn Ngọc Châu Nữ Vương là Ma Hậu cho anh .

Cũng có thể Ngọc Châu tâm tánh ko được như Tiểu Y hoặc có lẻ là do anh ko chấp nhận nổi chuyện Tiểu Y một Địa Linh bên anh mấy ngàn năm lại đi bên cạnh tên nhóc U Đàm đó , hoặc cũng có thể từ đầu anh vốn chỉ mến Ngọc Châu vì nàng quá xinh đẹp .... Có rất nhiều lý do để chúng ta yêu một ai đó nhưng vẫn có thể quan tâm một người khác nữa , chuyện này tất cả chỉ là các vị thần của chúng ta chưa từng biết yêu là gì ,

Cũng có thể đó là sự trêu đùa của Số Phận của họ .

Tiểu Y ở bên cạnh Hàn Quân thật sự rất vui vẻ , anh đối với cô chính là một tâm một ý , suốt những năm sau đó hai người như hình với bóng nhưng anh vẫn chỉ đơn thuần là đi bên cạnh cô cùng cô đến Cực Bắc bắt cá nướng cho cô ăn , yêu cô , chiều cô .

''Ma Tôn ai chỉ ngài nướng cá vậy ?'' Tiểu Y ăn ngon liền vui vẻ mà hỏi anh .

Hàn Quân mĩm cười nói '' ta sinh ra đã biết làm , ko có ai chỉ nhưng trong kí ức ta vẫn nhớ hình như phụ thân đã từng nướng như vậy '' .

Tiểu Y tựa vào lòng anh rồi nói '' Ma Tôn nếu năm đó người chịu tin lời của ta thì có lẻ đã ko có cớ sự trớ trêu ngày hôm nay rồi '' .

Hàn Quân nghe cô nói vậy thì vô thức mĩm cười , với Hắn long Thai này cũng chỉ là vỏ bọc . Hắn ko có ma khí công thêm ấn kí của U Đàm đứa bé chào đời vẫn là con của hắn mà thôi vì vốn dĩ máu hấp thụ trong người Tiểu Y là của Hắn chứ ko phải U Đàm .

Nhưng chuyện này hắn cũng sẻ ko nói đến nữa , [[Hỗn Nguyên ngươi đối xử với Ma Tộc ta thế nào ta sẻ trả người lại gấp vạn . Sau này Vua của Hỗn Nguyên cũng mang dòng máu họ Hàn ta mà thôi ]].

''Là lỗi của ta vì đã ko tin lời nàng '' Hàn Quân vừa nhỏ giọng nói vừa ôm cô chặt hơn .

70 năm sau .... U Đàm đến Thiên Sơn để nói về Nhân Duyên và Đại Hôn của họ được tổ chức ở Đế Đô .

3 năm sau đó nữa Tiểu Y hoàn tất quá trình mang Long Thai cô đã đưa nó lại cho U Đàm và rời đi , ngày cô sinh Long Thai cũng là ngày Hỗn Nguyên ân xá và chúc Phúc .

Tiểu Y về lại Ma Tộc , thì ngay trong ngày trọng đại đó , nhà Vua mới sinh U Lan Thần Quân chưa kịp nhìn thấy mặt Mẫu Thân nàng đã đi vào Hư Vô ...

Đó là nhưng gì U Đàm nói với anh nhưng thật ra Ngọc Châu đã bị Ma Khí ăn mòn và chết hồn nàng đi xuống Ma Tộc , lúc này nàng đang đứng trước mặt Hàn Quân Ma Tôn .

''Ngọc Châu Vương Hậu người sao lại xuống đây ?'' Hàn Quân hỏi nàng .

Anh đang ngồi trên Ngai vua dưới địa phủ của Ma Tộc , vì bước vào 100 năm ân xá nên anh bắt đầu có việc làm rồi ..

''Hàn Quân ! Chàng có thể chấp nhận tình ý này của thiếp không ?'' Ngọc Châu Vương Hậu nhẹ giọng nói .

''Xin Vương Hậu rời đi .. ta đã hứa với Tiểu Y sẻ ko gặp lại nàng nữa '' Hàn Quân nhỏ giọng nói rồi quay mặt đi .

''Vậy được ! Thiếp đến gặp chàng lần cuối , vĩnh biệt '' Ngọc Châu dứt lời liền lấy trâm mà đâm vào tim mình .

''Ngọc Châu Vương Hậu '' Hàn Quân xuất hiện ngay bên cạnh nàng , anh đưa tay đở nàng ....

''Hàn Quân ! Thật ra thiếp rất yêu chàng nhưng vì thân bất do kỷ , nay cuối cùng vẫn cố gắng xuống gặp chàng . Thiếp đến gặp chàng lần cuối là đã mãn nguyện rồi '' Ngọc Châu nhỏ giọng nói .

''Ta sẻ nhờ Tiểu Y cứu nàng ngay '' Hàn Quân nói xong liền bế Ngọc Châu về Ma Cung ,

Tiểu Y vừa mới tắm xong muốn đi dạo thì thấy anh xuất hiện rồi thấy Ngọc Châu bị thương được Hàn Quân bế đến , Cô hơi chau mày ...

''Tiểu Y cứu nàng ta đi '' Hàn Quân nói .

''Cô nương ấy khí số đã tận , Hàn Quân chàng vẫn là lo lắng quá nên quên sao ?'' Tiểu Y nói xong rồi nhìn Hàn Quân ,

Anh im lặng từ từ để Ngọc Châu xuống giường rồi nhẹ giọng nói '' Tiểu Y ! Nàng nghe ta nói đi , ta thật ra ko có như nàng nghĩ đâu '' .

''Ma Tôn Đại Nhân biết thần nghĩ gì sao ? '' Tiểu Y lại hỏi anh .

Hàn Quân im lặng .....

Tiểu Y đi đến tháo trâm trên ngực Ngọc Châu rồi quơ tay vết thương liền lành lại nhưng nàng ta cũng tan biến ..

''Ta rời khỏi đây , Hàn Quân chàng ở lại một mình đi '' Tiểu Y nói xong quay lưng bỏ đi .

''Tiểu Y ! Nàng đứng lại đó cho ta '' Hàn Quân lớn tiếng nói .

''Ta muốn đi chàng cản nổi sao ?'' Tiểu Y lúc này giận dữ , tay nàng rung lên bần bật ...

''Nàng muốn đi tìm U Đàm sao ?'' Hàn Quân lớn tiếng hỏi .

Tiểu Y không nói gì liền bỏ đi về rừng Ma Thụ cô muốn đi vào chổ cô vẫn ở .

Hàn Quân chắn trước nàng .

''Tránh ra '' Tiểu Y giận dữ nói ,

Hàn Quân giận dữ nói '' Tiểu Y nàng đây là muốn ta phải động thủ sao ?''

''Chàng đánh ko lại ta , ta đâu có sợ chàng '' Tiểu Y lời nói như đang thách thức hắn .

Hàn Quân đưa tay bóp vào miêng nàng nói '' Ta là Ma tôn nàng cho dù có mạnh cũng chỉ là địa Linh , ràng buộc này nàng tránh được sao ?'' .

Tiểu Y lúc này nổi giận nói '' Đúng vậy Hàn Quân Ma Thần Thiên Tôn cao cao tại thượng , ngài lúc nào cũng có lí do để đổi trắng thay đen . Ngài đừng tưởng chuyện ngài làm ta ko biết '' .

Hắn nghe nàng nói thì trong lòng có chút bất an , lúc này giọng hắn trùng xuống '' nếu nàng đã biết hết rồi vậy tha thứ cho ta lần nữa nữa cũng đâu có nhiều thêm là mấy , huống chi ta cũng ko phải tự ý đi gặp nàng ta , nếu nàng bỏ ta mà đi ta sẻ đem ràng buộc trói nàng bên ta suốt đời '' .

Tiểu Y lúc này nổi giận mà đánh vào ngực Hàn Quân bịch bịch cô nói .

''Ta hận chàng , Hàn Quân ta hận chàng lắm , tại sao chàng lại như vậy ? Chàng hứa với ta sẻ ko gặp lại nàng ta nữa nhưng chàng vẫn là ko làm được , hiện giờ còn mặt dày đem ràng buộc ra nói với ta sao ?'' .

''Ta ko có gặp là nàng ta xuống rồi đòi chết , Tiểu Y nghe ta , ta ko có gặp riêng nàng ta '' Hàn Quân cố nói cho cô hiểu .

''Vậy thì sao ? Ta vẫn hận chàng thôi ?'' Tiểu Y nói xong thì chạy vào trong nhà rồi muốn đóng cửa ,

Hàn Quân phẩy tay cửa bị phá nát , anh xuất hiện rồi giận dữ nói '' nàng làm quá lên là muốn đi gặp U Đàm đúng không ?'' .

''Không có ! Ta về với Sơi Khai , Hàn Quân ta vĩnh viễn không bao giờ gặp lại chàng nữa '' Tiểu Y nói xong liền muốn chạy ra .

Hàn Quân nắm tay cô kéo lại , anh thô bạo đè cô lên giường rồi nói '' ta ko để nàng đi đâu hết , nàng làm Ma Hậu của ta thì phải ở lại với ta ''

''Ta có phải là Ma Hậu đâu , chàng đi mà nói với Ngọc Châu mỹ nhân của chàng kìa '' Tiểu Y dù bị đè dưới thân nhưng vẫn gân cổ mà cãi .

Hàn Quân nhìn cô liền nói '' ta từ lâu đã xem nàng là Ma Hậu của ta , dù có rất nhiều chuyện hiểu lầm như bản thân ta chỉ chọn mõi mình nàng , Tiểu Y đừng giận ta nữa mà '' Hàn Quân xuống giọng năn nĩ cô .

''Không được ! Ta mất lòng tin nơi chàng rồi , chàng nói gì ta cũng không tin nữa đâu '' cô nói rồi định bật dậy .

Hàn Quân lại đè cô nằm xuống , anh tự nhiên nhìn cô rồi nói '' ta sẻ để dấu ấn của ta trên người nàng , tới đó nàng ko thể rời khỏi Ma Tộc được nữa '' anh nói xong liền hôn lấy cô .

''Ưm ....ưm ....ư ư ..'' Tiểu Y chỉ có thể dãy dụa mà chống cự thân hình to lớn của anh đang đè lên người mình .

Cô bị anh hôn đến ngộp thở , khi anh lưu luyến rời khỏi đô môi bé nhỏ của cô thì anh lại muốn xé bỏ y phục cô .

''Hàn Quân !! Chàng .... ''Tiểu Y ấp úng ko nói nên câu , cô nữa muốn chống cự nữa muốn không .

''Tiểu Y ! Ta thật sự yêu nàng , nàng đâu phải ko biết '' Hàn Quân nhỏ giọng nói ánh mắt hắn nhìn cô say đắm .

''Vậy chàng để ta đi đi '' Tiểu Y quay mặt đi nói .

''Không thể ! Tiểu Y , ta ko thể để nàng đi được '' .

Hàn Quân nói xong liền tự kéo đai lưng của mình . Y phục được anh cởi ra hiện lên thân hình to lớn và cơ bắp , Tiểu Y quay mặt đi .

Anh kéo đai lưng của cô , bên dưới nhiều lớp y phục hiện lên thân hình mỹ miều, anh tham lam mà hôn lấy đôi môi nhỏ xinh ,

''Tiểu Y ! Nàng thật sự rất đẹp '' Hàn Quân nói xong liền nhẹ nhàn mà ngậm lấy ngực nàng .

''Ưm .... Ứm ..!!!! '' cô rên lên ..

''Hàn Quân chàng ức hiếp ta , chàng có giỏi thì cùng ta so chiêu , ta không muốn mình bị chàng đùa giởn như vậy ? '' Tiểu Y chưa bao giờ trải qua cảm giác gì mà xấu hổ đến vậy ,

''Ta đánh ko lại nàng chỉ có thể dùng ràng buộc này để ức hiếp nàng thôi '' anh nhẹ giọng nói rồi lại nhẹ nhàn hôn vào cổ nàng ..

Tiểu Y chỉ có thể cong người mà hưởng thụ những cảm giác kì lạ mà những lần anh đụng chạm đem tới ...

Anh nhẹ nhàn dùng tay mà chạm và nơi nhạy cảm của nàng ..

''Ứm .... Hàn Quân , chàng mau thả ta ra đi , ta không chịu nổi cảm giác này đâu '' Tiểu Y liền cong người thở dốc khi ngón tay anh khám phá sâu bên trong tiểu huyệt của cô .

''Tiểu Y ! Nàng cố chút , đi đến đây rồi ta ko thể dừng lại , ''anh nói xong thì cho hạ bộ của mình vào Tiểu huyệt của cô ...

''Hàn Quân chàng thật sự đối với ta ko tốt chút nào ?'' Tiểu Y bị anh hung hăng mà động thân nên chỉ có thể trách anh .

Máu chảy ra từ dưới thân của cô , Hàn Quân lúc này bị những cảm xúc ái dục làm cho mụ mị , anh thật sự chưa từng nghĩ chuyện này lại như vậy ,

Mõi khi anh nhích thân Tiểu y lại phát ra những tiếng rên nghe rất êm tai , anh thật sự rất thích , Hàn Quân lúc này chỉ làm theo bản năng của Nam Nhi mà thôi ,

..''Ứm ..ư ..ư ..'' Tiểu Y rên rĩ .

Anh càng nhích thân nhiều hơn , làm cô chỉ có thể thở dốc ....

''Hàn Quân ! Chàng tha cho ta đi '' Tiểu Y Bị anh hành cho mệt mõi liền nói ..

''Được ! Lần nữa thôi '' Hàn Quân giọng dịu dàng nói .

''Ma Tôn Đại Nhân uy vũ , đây đã là lần thứ 10 rồi chàng còn như vậy nữa sẻ hết 100 năm ân xá thì sao ?'' Tiểu Y nhỏ giọng nói .

''lần nữa '' Hàn Quân lại động thân . Anh thật sự nghiện cảm giác này rồi ....

''Ứm ......'' Tiểu Y thật sự bị cảm giác mà anh đem đến hành cho mệt mõi tóc tai rủ rượi người toàn là chất gì đó rất nhớp nhưng cô cũng ko có giận anh nữa ,

Nhưng ai có thể ngờ một Ma Thần nghiêm nghị lại trở nên như vậy chứ ? Trả Hàn Quân lạnh nhạt thờ ơ lại cho cô đi mà ......

Chuyện bỏ đi cũng ko ai nhắc đến .

Trong Khi U Đàm ngày ngày chăm sóc U Lan Thần Quân vị vua mới mạnh mẽ bá đạo của Hỗn nguyên , mà Hắn nào có hay mình đang chăm con cho Ma Thần Thiên Tôn bên dưới Ma Tộc kia chứ .

Còn Hàn Quân cùng Tiểu Y sống ở Ma cung , Hàn Quân 3000 tuổi mới ân ái qua liền nghiện mất ...

''Chàng còn ko làm cho xong đi , chàng còn phải cho Những hồn ma kia chuyển sinh chứ ?'' Tiểu Y nhẹ giọng nói .

''Nàng ko cần lo , Bổn Tôn tự có sắp xếp '' anh nói thì nhích thân mà cô chỉ có thể thở dốc mà thôi ..

''Chàng thật sự muốn đè chết người ta sao ?'' Tiểu Y nĩ non

''Nàng vẫn còn nói được thì vẫn làm được '' ... Hàn Quân vẫn ko tha cho cô .

''Ứm ..... '' Tiểu Y bụm miệng mà rên rỉ .

5 năm sau ngày U Lan Thần Quân ra đời , Tiểu Y sinh được 1 Ma Thai cho Hàn Quân và đặt tên là Hàn Chương , đứa bé Ma Tộc này Kim Quang quá mạnh , Hàn Quân sợ U Đàm Thiên tướng sẻ để ý rồi đến tìm , khi đó Tiểu Y sẻ rất là vui cho xem . Anh lấy mặt nạ mà dùng hút chướng khí năm nào cho Hàn Chương đeo .

Vì Kim Quang của Hàn Chương sẻ làm cho Ma Tộc ko chịu nổi .

Nhiều chuyện xảy ra sau đó , U Đàm diệt Thiên Sơn để củng cố lực lượng cho nhà vua nhỏ . Dù bận chinh chiến nhưng U Đàm vẫn nhớ đến Tiểu Y hắn treo hình cô ở Hỗn Nguyên Cung để đời sao nhìn nhận nàng như một Vương Hậu thực sự

Lúc này anh ko hề hay biết Tiểu Y đã có Ma Thai với Hàn Quân vì anh nghĩ Ngọc Châu đã cùng Hàn Quân sống ở dưới Ma Tộc nên lúc nào anh cũng mong một ngày Tiểu Y sẻ xuất hiện để anh có thể gặp lại nàng lần nữa .

''U Lan Thần Quân '' một giọng nữ nhân vang lên trong mộng cảnh của anh .

''Người là ..!!! '' U Lan Thương Viêm hỏi .

''Ta là ai ko quan trọng, chỉ mà muốn nói với ngài , thời cơ để đánh các nước lâm le đã đến , ta tặng kiếm này cho ngài để bình định Hỗn Nguyên '' giọng nữa nhân ấm áp nói xong liền biến mất

U Lan thần quân giật mình dậy liền thấy kiếm tên Thiên La bên cạnh mình , năm đó anh mới 10 tuổi .

Anh đem kiếm đi khoe thì U Đàm nhìn kiếm rồi mĩm cười '' nàng ấy là mẫu thân con '' anh nhẹ giọng nói .

U Lan Thần Quân nghĩ hình mẫu hậu anh là Ngọc Châu Thánh nữ mà anh nào đâu biết Tiểu Y mới chính là mẫu thân mình và phụ thân anh là Hàn Quân chứ ko phải U Đàm .

200 năm sau đó Hàn Quân và Tiểu Y đi vào cánh cổng ở Ma Tộc và ở ẩn trên hòn đảo , trước khi đi Tiểu Y đã để lại một bản sao của mình bên cạnh Hàn Chương vì suy cho cùng làm mẹ ai ko yêu thương con của mình chứ .

Khổ nhất vẫn là Hàn Thiên hắn âm thầm tạo dựng thế cuộc cho con cháu đời sau của hắn , vì sợ Hỗn Nguyên sẻ ra tay nên hắn cứ vờ như ko biết . Khi Thương Viêm vào cổng luân hồi Hàn Thiên và Tiểu Y Y với danh phận là ông bà nội đã đi theo cậu tới hiện đại để chăm sóc cậu .

Khi cậu cùng Thời Nghi quay về Hỗn Nguyên , hai người họ ở lại Hiện Đại sống cuộc đời ko bất tử , bởi vì hắn đã dùng sự bất tử để đổi lấy một sợi chỉ của Vận Mệnh . Chấp nhận cuộc sống như phàm nhân để con cháu hắn có thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời .

''Cuối cùng ta cũng thay đổi được sự thực , Hỗn Nguyên ngươi bày ra thế cục này có từng nghĩ đến hậu quả chưa ?'' ...

Hàn Thiên Ngồi trong biệt thự xa xoa ở Hiện đại mà nhàng nhã uống trà . Cháu nội hắn hiện tại một người làm Vua trên mặt đất một người làm Vua dưới Ma Tộc như vậy hắn đã thấy rất ưng ý rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro