86% cacao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-
Cho dù một ngày nào đó em không còn là Lương Tiểu Nhu đủ mạnh mẽ để bảo vệ mọi người như cái cách em đã từng, anh vẫn sẵn sàng ở đó ôm em thật chặt và là ánh sáng bên đời em.

Đó là khi vụ nổ bom hôm đó diễn ra, em nhận ra mình không còn là Lương Tiểu Nhu đủ sức mạnh để bảo vệ mọi người.

Vụ nổ bom không chỉ khiến em mất đi người bạn tốt Lâm Thinh Thinh mà còn khiến em bị tổn thương thính giác và cánh tay phải không còn khả năng cầm súng. Điều này đồng nghĩa với việc em không thể quay lại tiền tuyến cùng đội trọng án mà chỉ có thể lui về tuyến hai làm hậu phương, thực hiện công việc văn phòng tại CRB.

Em không còn là một Madam Lương như em đã từng, em không còn có thể cầm súng và chiến đấu chống lại những kẻ tình nghi hung ác nhất. Em thậm chí còn chẳng thể bảo vệ được bản thân mình. Em như rơi từ đỉnh cao xuống vực thẳm, từ một nơi toả sáng lấp lánh bây giờ lại bao quanh bởi bụi bặm.

Nhưng dù em phủ nhận và nghi ngờ chính bản thân mình, nghĩ rằng ngày mai là tận thế và sẽ chẳng có điều gì tốt đẹp hơn diễn ra, anh vẫn sẽ luôn bên cạnh, phía sau em, dịu dàng ôm em vào lòng. Dù rằng thính lực bên tai phải em đã hoàn toàn mất đi, nhưng anh vẫn kiên nhẫn nói vào tai em, "Không có gì tương lai có thể quan trọng hơn em."

Và dù có thể em không nghe thấy, dù một ngày nào đó em không còn là Lương Tiểu Nhu đủ mạnh mẽ để bảo vệ mọi người, anh vẫn sẵn sàng ở đó bên cạnh em, ôm em thật chặt và thắp cho em những tia sáng hy vọng về tương lai của em, của anh và của chúng ta.

Anh bảo em không cần phải tỏ ra quá mạnh mẽ, vốn dĩ em cũng chỉ là cô gái bé nhỏ như bao cô gái bình thường khác, cũng sẽ chẳng có gì lạ nếu em té ngã và khóc hay nhõng nhẽo như một đứa trẻ con. Anh vẫn sẽ luôn luôn yêu em như vậy.

Em đã quyết định đi du học ở Anh sau khi phá được vụ án về người khiếm khuyết. Tâm trạng của em đã thay đổi rất nhiều so với trước đây. Em muốn học cách phân tích tâm lý của nghi phạm hình sự và lý giải những suy nghĩ chân thật nhất của họ.

Đứng giữa lựa chọn "học" và "kết hôn", em đã chọn việc học.

Đối mặt với hai người lớn trong nhà, anh đã nắm tay em thật chặt và nói ra những lời vô cùng dứt khoát, "Người mà Tiểu Nhu lấy là con, cổ có đi học hay không là do con quyết định."

Em cũng đã từng khao khát được yêu và cảm thấy khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời người con gái là lúc khoác lên mình chiếc váy cưới. Nhưng sau này, em lại mơ hồ và bối rối về tình yêu rồi lại nghĩ rằng một cuộc sống không hạnh phúc như thế này cũng không sao.

Nhưng vẫn luôn có một người có thể nhìn thấu hết vẻ bề ngoài mạnh mẽ của em, nói lên suy nghĩ của em trước khi em kịp cất lời và luôn ủng hộ em vô điều kiện, thấu hiểu em và quan tâm em từ phía sau.

Dù em có bay cao bay xa đến đâu, anh vẫn luôn ở phía sau em. Dù bên ngoài thế giới có muôn ngàn giông bão thế nào, anh vẫn sẽ là bến đỗ bình yên nhất trong trái tim em.

Người đó là Cao Ngạn Bác.

Một trăm tám mươi ba viên chocolate đen với 86% cacao, đều do chính tay anh làm kể cả việc chọn giấy gói kẹo và bao bọc chúng.

Mỗi ngày một viên và em sẽ phải trở lại sau khi ăn hết 183 viên.

Anh nói dù em có bận đến đâu, em cũng phải hàng ngày lên mạng nói chuyện cùng anh.

Anh bóc vỏ một viên chocolate cho em. Nó có một chút đắng với 86% là cacao nhưng lại mang một hương thơm dịu nhẹ đặc biệt, trôi xuống cổ và đọng lại vị ngọt trong tim em.

Em ôm chai chocolate thuỷ tinh và rúc vào lòng anh, cùng nhau tận hưởng những giây phút cuối trước khi tạm thời xa nhau.

Và đối với em, khoảnh khắc đó là vô cùng lãng mạn.

Em thích nhìn anh cứng rắn, phép tắc khi đứng trước mặt người khác, nhưng đối với em, anh buông xuống tất cả, ôm em thật chặt vào lòng và thỏ thẻ, "Anh nhớ em nhiều lắm!".

Khi còn là một cô bé nhỏ ngồi làm bài tập về nhà ở một cửa hàng nhỏ ở Thâm Thuỷ Bộ, em cắn bút và suy nghĩ về nhiều hình mẫu lý tưởng khác nhau của mình trong tương lai. Người ấy có thể cao, điển trai hay là người mang tính cách trẻ con, chưa trưởng thành...Mọi hy vọng đều đã có câu trả lời thích đáng nhất.

Không có gì cả, chỉ đơn giản là thích.

-
continue.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro