more than love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-
Anh thích Long Island và em thích Pina Colada. Chúng ta rất hợp nhau, sao lại không cùng nhau đi xem phim?

Lương Tiểu Nhu nhận ra rằng Cao Ngạn Bác là người không hề lãng mạn và thậm chí còn quá thẳng thắn, đó là lần đầu tiên khi anh đưa bó hoa trên tay cho Lâm Thinh Thinh.

Em tự nhủ mình phải rộng lượng, dù sao Thinh Thinh mới là nữ chính của buổi tiệc đính hôn ngày hôm đó. Thế là em kiếm cớ rót ly nước cho ba để quay đi, lảng tránh khỏi ánh mắt của anh và mọi người.

Lần thứ hai khi anh bước đến bên em, tặng em một món quà nhỏ, anh đã có một chút bối rối và em nhận ra anh có một lỗ hổng về cụm từ "lãng mạn" trong chuyện tình cảm. Mọi người đều suy đoán và nghĩ rằng trong đó chắc hẳn là một chiếc vòng cổ rất sáng và lấp lánh. Nhưng...nó chỉ đơn giản là một cuốn sổ ghi chú. Có một ghi chú nhỏ đã được anh viết vào - cùng nhau đi xem bộ phim chúng ta đã bỏ lỡ lần trước, với thời gian và tên phim đều được anh tỉ mỉ viết vào cuốn sổ đó.

Anh nắm lấy đôi bàn tay của em, nhẹ nhàng cất lời, "Anh đã xin nghỉ phép rồi, nhưng ngày nghỉ của anh có chắc chắn không còn tuỳ thuộc vào em."

Thì ra em đã không phải tự gieo hy vọng cho bản thân, anh đã chấp nhận gác bỏ nỗi buồn quá khứ của mình và tiến thêm bước nữa, từ từ mở lòng và ngỏ lời với em. Tuy anh chẳng có một tiếng yêu nào trong lời nói nhưng cái ngỏ lời cùng cử chỉ và hành động của anh đã nói lên tất cả, cả việc trên tay anh chẳng còn chiếc nhẫn cưới của người vợ quá cố.

Anh và em, chúng ta nhìn nhau và cười thật tươi trước những tiếng reo hò, chúc mừng của mọi người xung quanh.

Trên thế giới có rất nhiều định nghĩa về sự lãng mạn. Ví dụ, Sam sẽ đưa Lâm Thinh Thinh đi xem bình minh vào lúc sáng sớm hay Ivan đã thử nghiệm nhiều lần với Sam và Cao Ngạn Bác chỉ để làm ra được mùi vị của những chiếc bánh quy mà Bell thích nhất.

Vậy đối với Cao Ngạn Bác đó là gì?

Anh là một người sẽ giấu chiếc nhẫn cầu hôn dưới gầm một chiếc xe buýt và chờ đợi em sẽ từ từ khám phá.

Anh là người cũng sẽ tỏ ra ngại ngùng khi quỳ xuống cầu hôn em, còn hối thúc em nhanh chóng đồng ý lời cầu hôn nếu không chân anh sẽ tê cứng vì tiếp tục quỳ như vậy.

Mặc dù rõ ràng anh không biết lãng mạn là gì, anh vẫn là người yêu em vô điều kiện. Anh khiến trái tim em trở nên mềm yếu hơn khi bên cạnh anh hết lần này đến lần khác. Anh là kiểu người không giỏi chuyện ăn nói, và như anh đã nói, "Nếu em cãi lại, anh sẽ hôn em, anh không giỏi bằng người trẻ như em đâu."

Nhưng Lương Tiểu Nhu vẫn cảm thấy Cao Ngạn Bác, người cúi đầu và đặt lên trán em một nụ hôn, sở hữu trái tim ấm áp hơn ai hết.

Họ đều là những con người có phần ngốc nghếch, vụng về trong việc bày tỏ tình yêu của mình nhưng họ vẫn tin chắc rằng tình cảm họ dành cho nhau là "hơn cả yêu".

"Cao hơn cả núi, dài hơn cả sông, rộng hơn cả đất, xanh hơn cả trời...
Vượt qua ngọn gió, vượt qua đại dương, vượt qua cả những áng mây thiên đường..."

-
continue.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro