3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Nam vội vã đóng chặt cửa phòng, xác nhận sau khi tiếng giày của Giả Ôn Điềm đã nhỏ dần, y liền xoay người, không cho cơ hội Hạ Hầu Mỹ Vưu mở miệng, lập tức lao thẳng về phía cậu điên cuồng ôm hôn tới tấp.

"Úc... a... ưm..."

Hạ Hầu Mỹ Vưu đối với loại hành động bất ngờ mà điên cuồng của Cố Nam hoàn toàn không có nửa điểm chống cự, trái lại còn nhiệt tình cùng y phối hợp. Đôi lông mi cậu nhắm nghiền, hai cánh tay thon dài trắng muốt suồng sã sờ loạn sau bờ vai rắn chắc của Cố Nam. Môi lưỡi hai người không ngừng ngấu nghiến, văn phòng làm việc mọi ngày vốn dĩ nghiêm trang hiện tại lại tràn ngập thanh âm "chụt chụt" dâm loạn, hơi thở nặng nề như thú dục của hai người đàn ông.

Cố Nam vừa hôn Hạ Hầu Mỹ Vưu vừa luồn tay vào trong áo cậu không ngừng vuốt ve da thịt trắng nõn. Đến khi cơ thể Hạ Hầu Mỹ Vưu vì khoái cảm trở nên mềm nhũn, Cố Nam hạ tay bế sốc cậu đặt lên bàn làm việc, cởi xuống quần cậu, lộ ra bờ mông bóng bẩy đầy đặn. Rút ra tính khí oai hùng từ lâu đã cương cứng, y nâng hai chân Hạ Hầu Mỹ Vưu, muốn đem dương vật tiến vào cúc hoa đang đợi chờ ở phía trước, thì đột nhiên bị một bàn tay ngăn cản.

"Khoan đã." 

Cố Nam dừng lại, nhìn lên gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết đang tức giận của Hạ Hầu Mỹ Vưu.

"Làm sao?"

"Vừa nãy có phải là người yêu ngươi?" 

"Không sai." 

Hạ Hầu Mỹ Vưu khó chịu nhăn nhó, nhớ đến khung cảnh vừa rồi chính mắt chứng kiến Cố Nam và người yêu ôm nhau tình ái trên sô pha, lóe mắt cậu chợt nảy sinh ganh ghét.

"Ngươi đi mà ôm người yêu của ngươi, ta chính là không còn hứng thú nữa. Hừ!" Đẩy Cố Nam ra, Hạ Hầu Mỹ Vưu giận dỗi kéo quần lên, không thèm nhìn lấy y một cái.

Bị bộ dạng đố kị của đối phương làm cho chọc cười, Cố Nam vạn phần cảm thấy người này lúc tức giận cực kì đáng yêu. Y vươn tay kéo Hạ Hầu Mỹ Vưu vào ngực, mất một chút thời gian để cậu nhõng nhẹo giãy dụa trong lòng, cho đến khi người nọ không phản kháng nữa, Cố Nam mới ở bên tai cậu sủng nịnh trêu cười.

"Ngươi như thế nào cũng ghen với hắn, hảo khả ái!"

Bị đôi môi của Cố Nam liên tục đáp xuống hôn hít khắp mặt, Hạ Hầu Mỹ Vưu mới hạ hỏa một chút, bĩu môi vươn tay đánh nhẹ vào ngực y.

"Đáng ghét."

"Thực xin lỗi hôm nay đã khiến lão bà nổi giận, bù lại, lão công ta sẽ cho ngươi thật nhiều tiền, chịu không?" 

Cố Nam khiêng Hạ Hầu Mỹ Vưu lên eo, ôm cậu về phía sô pha nằm xuống, ly khai quần cậu, bàn tay thô ráp nhẹ nhàng mát xa côn thịt hồng hào đã sớm ngẩng đầu.

"Lần này phải gấp mười lần. Hừ, tên khốn nhà ngươi nếu không phải đêm qua bỏ quên điện thoại, ta cũng chẳng thèm vác mặt tới đây, còn để ta chứng kiến ngươi cùng hắn thân mật một lần nào nữa, ta liền không thèm để ý ngươi!" 

"Là như vậy sao? Lão bà của ta thực chu đáo." 

Vừa nói một câu, côn thịt Cố Nam không báo trước liền tiến thẳng vào hậu huyệt Hạ Hầu Mỹ Vưu. Hạ Hầu Mỹ Vưu mặc dù vẫn còn giận dỗi nhưng rất nhanh liền bị khoái cảm kích thích xua tan đi hết. Văn phòng Cố Nam đặc biệt thiết kế cách âm cực kì tốt, người ngoài có đi ngang vẫn không thể nghe được thanh âm rên rỉ dâm loạn bên trong của hai người, bằng không một doanh nhân thành đạt như Cố Nam được bao người kính trọng nếu nhìn thấy cảnh này không biết nên dùng từ nào để hình dung sắc mặt của họ.

Ân ái qua đi, Hạ Hầu Mỹ Vưu sau khi phóng thích liền ngồi dậy muốn thay quần áo. Cố Nam nhìn hành động lạnh lùng của cậu, không hài lòng vươn tay kéo cậu lại, ôm gọn cơ thể cao gầy trong vòng tay. Một tay y khẽ vuốt ve đường cong mềm mại trên cơ thể cậu, một tay nâng cằm cậu, cúi đầu hôn ngấu nghiến. 

"Mỹ nhân, ngươi thực khiến ta điên loạn vì ngươi, chỗ nào cũng thơm, chỗ nào cũng mềm mại, ta hận trước đây không biết ngươi sớm hơn." Cố Nam vừa ôm vừa hôn hít khắp nơi trên người Hạ Hầu Mỹ Vưu, lưu luyến không muốn rời khỏi mỹ nhân xinh đẹp hiếm có này.

"Ngươi tên đáng ghét háo sắc, vạn nhất bị người ngoài nhìn thấy, danh tiếng ngươi ngay lập tức không cánh mà bay có biết không?" 

"Ta chính là không muốn quản nữa, từ khi gặp ngươi, cái gì ta cũng đều không quan tâm. Tiểu Vưu, ngươi nên biết ngươi là lần đầu tiên khiến Cố Nam ta hứng thú, cũng là người đầu tiên khiến ta phân tâm công việc, cả ngày chỉ nhớ đến ngươi, muốn thao mông ngươi." 

Cố Nam liên tục hôn môi Hạ Hầu Mỹ Vưu, như thể cậu là một báu vật gây nghiện. Hạ Hầu Mỹ Vưu ngược lại nghe chính miệng Cố Nam bày tỏ tâm tư với mình, hai gò má lập tức nóng như lửa.

"Ngươi chẳng qua là có hứng thú với ta, sớm muộn gì cũng sẽ chán ghét. Bất quá chuyện sau đó thế nào từ từ hẳn hay, cái ta cần hiện tại là tiền." 

"Tiền ta không thiếu, ngươi muốn gì ta đều cưng chiều ngươi. Tiểu Vưu, nếu ngươi muốn, ta liền mua ngươi một căn nhà, có thích không?" 

Cố Nam y là không nói nhầm chứ? Hai mắt Hạ Hầu Mỹ Vưu sáng rực lên, vui sướng ôm lấy cổ Cố Nam, kinh hỉ kêu.

"Có thật không?"

"Chưa hết, có bao nhiêu thẻ tín dụng tất cả ta đều cho ngươi, ngươi thích mua sắm cứ mua, ngươi muốn đi du lịch ta liền sắp xếp, hết thảy đều vì ngươi mà chu toàn. Cố Nam ta nói được làm được." 

Cố Nam chắc nịch tuyên bố, khiến Hạ Hầu Mỹ Vưu muốn không tin cũng không được. 

"Hảo a, nam nhân nhiều tiền như ngươi ta gặp qua không phải ít, bất quá hào phóng như vậy thì chỉ có ngươi." 

Cố Nam bật cười, nhéo nhéo gò má trắng muốt của cậu. "Ngươi thích không mới là chuyện?"

Khóe miệng Hạ Hầu Mỹ Vưu câu lên một nụ cười quyến rũ, vòng eo mảnh mai chủ động cọ sát vòm ngực màu đồng săn chắc của Cố Nam, ngữ điệu mềm mại kêu: "Đương nhiên là thích." 

Môi lưỡi hai người bắt đầu giao triền cuồng nhiệt trên không trung, kích thích hạ thân lần thứ hai dựng đứng. Cố Nam thẳng lưng dựa trên sô pha, tay đặt trên mông Hạ Hầu Mỹ Vưu thuần thục đưa đẩy. Hạ Hầu Mỹ Vưu ngẩng cổ lên, gắt gao ôm lấy đầu Cố Nam, vòng eo uốn éo chuyển động mặc cho côn thịt to lớn ra ra vào vào trong cúc huyệt. 

Bốn giờ rưỡi chiều, Cố Nam đúng như lời hứa trở về nhà thật sớm để đón sinh nhật cùng Giả Ôn Điềm. Cả ngày nay làm tình lén lút trong văn phòng cùng Hạ Hầu Mỹ Vưu khiến y mệt mỏi không ít, Giả Ôn Điềm lại nghĩ Cố Nam bận rộn công sự nên sắc mặt có chút uể oải, hắn liền chạy vào bếp rót cho y ly nước chanh. 

"Bữa tối ta đã chuẩn bị hảo, ngươi tắm trước rồi chúng ta cùng ăn." 

"Hảo, ngươi đợi ta." 

"Khoan đã, phòng tắm trên phòng không có nước ấm, ngươi dùng cái ở dưới đi, ta đã chuẩn bị nước ấm và quần áo rồi."

Cố Nam nghe vậy cũng không buồn tò mò hỏi lại, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn lên má Giả Ôn Điềm, mở cửa toilet bắt đầu thay đồ tắm rửa. Giả Ôn Điềm nhìn bóng lưng y, ở phía sau thầm trộm cười một cái, bắt đầu tiến hành kế hoạch đã sắp xếp từ trước.

Tắm rửa xong xuôi, Cố Nam như mọi ngày khoác lên bộ quần áo đơn giản ở nhà. Lúc mở cửa, phát hiện không gian xung quanh tối om, chỉ mờ ảo thấy những ngọn đèn màu cam ở tứ phía, Cố Nam định vươn tay bật công tắc thì chợt một thanh âm nhẹ nhàng ở phía trước vang lên.

"Đừng bật."

Khẽ nheo mày, Cố Nam kinh ngạc nhìn nam nhân trước mắt đang thẹn thùng tiến về phía mình, Giả Ôn Điềm lúc này chỉ mặc vỏn vẹn một chiếc áo sơ mi trắng rộng rãi, vạt áo dài đến nửa đầu gối, phía trong ẩn ẩn màu đen quần đùi bó sát, lộ ra cặp đùi thẳng tắp gầy guộc của hắn.

Dáng người Giả Ôn Điềm vốn dĩ chỉ cao hơn một mét bảy, thân thể nhỏ gầy hiển nhiên hoàn toàn không phù hợp với bộ quần áo, nhưng lại mang đến một cảm giác quyến rũ lạ thường.

"A Điềm, ngươi...." Cố Nam từ lúc tắm xong thì nhìn bộ dạng khác lạ của Giả Ôn Điềm không hề chớp mắt, bình thường hắn không phải luôn thủy chung một hình tượng kín đáo giản dị sao, vì cái gì hiện tại lại không khác gì câu dẫn nam nhân thế này.

"Cố Nam, trước đừng nói gì hết, hôm nay là sinh thần ngươi, chúng ta dùng bữa tối trước đi." 

Giả Ôn Điềm không cho Cố Nam cơ hội lên tiếng, kéo tay y đi ra bàn ăn. Trên bàn đầy đủ món ngon lạ mắt, một chai rượu vodka, một chiếc bánh sinh nhật, cùng với hai ngọn nến lung linh được đặt ngay ngắn, quả nhiên không sai chính là một bữa tối lãng mạn.

"Sinh nhật vui vẻ."

Đợi Cố Nam thổi nến cầu nguyện xong, Giả Ôn Điềm nâng rượu chúc mừng sinh nhật y. Cố Nam một hơi đem chất lỏng màu đỏ uống cạn, hai mắt từ đầu đến cuối đều không rời khỏi Giả Ôn Điềm.

"Cố Nam, ngươi làm gì nhìn chằm chằm ta như thế?" 

Phát hiện ánh mắt quỷ dị của đối phương nhìn mình, Giả Ôn Điềm ngượng ngùng không thôi, nếu không nhờ vừa rồi không bật công tắc, Cố Nam sớm muộn cũng nhìn ra gương mặt của cậu đã đỏ ửng.

"A Điềm, hôm nay ngươi thật khác." Cố Nam nhếch miệng cười, thanh âm trầm thấp vang lên mang một chút khàn khàn khêu gợi.

"Khác. . . khác như thế nào?" 

Nghe qua giọng nói của hắn có điểm xấu hổ, Cố Nam không khỏi nhìn châm chọc. 

"Ngươi rất quyến rũ." 

Bốn chữ của Cố Nam thẳng thắn thốt ra khiến Giả Ôn Điềm xấu hổ đến mức không có đường lui, hôm nay là sinh thần của người yêu, sau nhiều lần hạ quyết tâm, hắn mới nghĩ ra phương pháp mà bản thân chưa bao giờ trải qua như thế này. Nhớ tới tâm sự của Cố Nam, Giả Ôn Điềm thực tâm thấu hiểu nỗi khổ của y, có một người yêu buồn chán như hắn, Cố Nam không rời bỏ đã là một chuyện kinh hỉ, thế nhưng hắn hết lần này đến lần khác đều khiến Cố Nam phải chịu khổ, thân là nam nhân, chuyện sinh lý đều là lẽ đương nhiên, hắn không nên ích kỷ cho bản thân mà làm người yêu mỗi ngày phải chịu đựng dày vò. 

Đợi Cố Nam ăn được dăm ba món, Giả Ôn Điềm liền đứng dậy rời chỗ ngồi, chủ động ngồi lên đùi người yêu, hôn xuống bờ môi nam tính của y.

"A Điềm. . . "

Phả nhẹ hơi thở nồng ấm, Cố Nam mê mụi gọi tên người yêu, Giả Ôn Điềm nuốt một ngụm nước bọt, vươn tay ôm lấy cổ y, thè lưỡi quấn lấy đầu lưỡi y, bừa bãi hoạt động trong khoang miệng y.

"Ưm ... a.. Cố Nam . . Cố Nam. . ."

Nghe thanh âm người phía trên cố ý dùng ngữ điệu kêu gọi, Cố Nam giờ phút này không ngần ngại bản tính dâm thú, vươn tay giữ chặt gương mặt Gỉa Ôn Điềm, điên cuồng hôn mút môi hắn một cách ngấu nghiến. 

"Chụt... Chụt..." 

Giả Ôn Điềm chưa lần nào hôn Cố Nam dâm loạn đến như vậy, mặt mũi tay chân đều trở nên nóng ran, nhưng hắn không vì thế mà ngừng lại, càng ôm người yêu đáp lại nhiệt tình.

"Cố Nam... chúng ta lên phòng." 

"Hảo." 

Cố Nam ném một câu, giữ nguyên tư thế ôm Giả Ôn Điềm bước lên lầu, hai chân Giả Ôn Điềm chặt chẽ quấn quanh thắt lưng Cố Nam, ở trên mặt y không ngừng chủ động hôn hít. Hành động của người yêu khiến Cố Nam vừa ngạc nhiên vừa thích thú. Vặn mở cửa phòng, bất ngờ vì căn phòng được trang trí đẹp mắt, trên giường cành hoa hồng ở khắp nơi, ánh nến lung linh càng tăng thêm kích thích. Đem thân thể người yêu ném trên giường, Cố Nam hung hăng cởi sạch quần áo, rồi như điên hôn lên đôi môi Giả Ôn Điềm, giúp hắn giải bày y phục vướng víu trên người.

"A... ha... Cố Nam... nhẹ nhàng một chút..." 

"Hôm nay ngươi làm những việc này, đều vì ta sao?" Vuốt nhẹ mái tóc đen mượt của người yêu, Cố Nam vui vẻ hỏi.

Giả Ôn Điềm gật đầu thừa nhận, ngẩng người ôm cổ Cố Nam kéo xuống, đem cơ thể hai ngươi gắt gao dán chặt vào nhau, hơi thở hòa quyện làm một.

"Ta hảo vui vẻ, A Điềm, ta yêu ngươi." 

"Ta cũng yêu ngươi, Cố Nam." 

Hai người ngọt ngào tỏ tình xong, Cố Nam banh rộng hai chân Giả Ôn Điềm, vươn tay vuốt ve dương vật làm cho nó to ra, đợi đến khi vật thể khủng bố đã căng no, y liền đặt trước cửa hậu huyệt, ở bên tai người yêu khàn khàn gọi.

"Ta vào đây."

"Cố... Cố Nam... có thể... nhẹ nhàng được không?" 

Câu cuối của Giả Ôn Điềm Cố Nam cố ý không nghe thấy, dương vật cứ như vậy đâm thẳng vào huyệt động yếu ớt.

"Ách.... Cố Nam... đau... đau quá..." Cúc huyệt chưa được nới lỏng liền bị một vật thể đâm xuyên mạnh mẽ như thế, Giả Ôn Điềm không cách nào kiềm chế thống khổ trong lòng, đau đớn rên rỉ.

"Ngoan... ráng một chút liền không đau."

Nghe Cố Nam dịu dàng an ủi, hắn đành phải cắn răng nhịn xuống, mong muốn cơn đau kia đúng như lời của y nhanh chóng biến mất, thế nhưng suốt một buổi ân ái đêm đó, người sung sướng duy nhất cảm thụ chỉ có mỗi Cố Nam, Giả Ôn Điềm phải đấu tranh suốt ba tiếng đồng hồ mới được y buông tha.

Sau ngày hôm đó, Giả Ôn Điềm mặc dù trong lòng không muốn nhưng vẫn cam nguyện đáp ứng mỗi đêm đều cùng Cố Nam làm tình. Hắn cho đến hôm nay không ngờ người yêu là một nam nhân ham mê dục vọng đến như vậy, đôi khi Giả Ôn Điềm có chút ủy khuất, nhưng vì không muốn khiến y mất hứng, hắn đành cắn răng cho qua. Chỉ là làm tình thôi mà, ráng nhịn một chút liền không sao rồi. Mỗi ngày hắn đều tự mình an ủi như vậy, vì ngoài chuyện này ra, Cố Nam mọi ngày đối hắn vẫn cực kì dịu dàng ôn nhu, chỉ cần thế đã là đủ.

Năm tháng, rồi sáu tháng rất nhanh trôi qua, tình hình ở văn phòng so với trước kia có sự thay đổi lớn. Ánh mắt của mọi người dành cho Cố Nam dường như khác đi hẳn, không phải theo hướng tốt mà là cực kì xấu. Muốn biết nguyên nhân, phải kể từ lúc y quen biết nam nhân mang tên Hạ Hầu Mỹ Vưu. 

Mỗi ngày đến cơ sở làm việc, Cố Nam có mặt còn chưa trọn vẹn hai tiếng đồng hồ, bao nhiêu hồ sơ giấy tờ y đều ném qua cho nhân sự làm tất, rồi sau đó xách cặp biến mất không thấy tăm hơi. Mà nam nhân tên Hạ Hầu Mỹ Vưu kia từ lúc nào luôn tùy tiện đến văn phòng của Cố Nam, ở trong đó cùng y rất lâu không thấy ra ngoài, khiến nghi ngờ của mọi người càng không bớt thiêu giảm. 

Chưa kể, nam nhân kia mọi khi đến đây đều cố ý gây sự làm loạn, thư ký Cố Nam nhiều lần phát điên muốn đuổi cậu đi, đều không phải do Cố Nam lần nào cũng bênh vực cậu ta, trách lây sang nàng, thì tên hồ ly ẻo lả đó đã không mượn cớ khi dễ, hỗn láo với nhân viên ở đây.

Hận tên hồ ly kia một, thì mọi người càng trách Cố Nam nhiều hơn, không hiểu vì lý do gì y lại xem trọng một nam nhân không ra dáng nam nhân thế này, phải chăng đúng như lời đồn, y thế nhưng lại phản bội người yêu, có kẻ thứ ba dan díu bên ngoài.

Hôm nay Cố Nam như thường lệ ghé qua căn hộ của Hạ Hầu Mỹ Vưu, phát hiện cậu không có nhà, y biết cậu lại tới câu lạc bộ gym chưa có trở về, đành ở ngoài phòng khách ngồi đợi.

Hai mươi phút sau, Hạ Hầu Mỹ Vưu mở cửa đi vào, không chút phòng ngờ liền bị Cố Nam lao tới ôm hôn triền miên. Kể sau khi được Cố Nam chiếu cố đời sống sinh hoạt, Hạ Hầu Mỹ Vưu đã có biến đổi không ít, từ một vũ công nhỏ bé vốn là át chủ bài của Nhất Tịch, Hạ Hầu Mỹ Vưu một bước liền tiến lên làm "ông hoàng" khách sộp "ném tiền không gớm tay", mỗi ngày đều chi tiêu không ít tiền của Cố Nam vào một số câu lạc khét tiếng của nước ngoài, quần áo hàng hiệu. 

Những thời gian rảnh rỗi Hạ Hầu Mỹ Vưu không biết làm gì, nghe Cố Nam khuyên nhủ, cậu mới đáp ứng tham gia câu lạc bộ gym Đình Thi giết thời gian. Ai ngờ lời khuyên của y cũng không phải không có ích, ở đây Hạ Hầu Mỹ Vưu mỗi ngày đều ngắm nhìn vô số các nam nhân diện mạo anh tuấn, thân hình cao lớn cường tráng, đặc biệt là độ tuổi bọn họ còn khá trẻ, gần như ngang ngửa Hạ Hầu Mỹ Vưu nên cậu cực kì hứng thú. Bất quá mấy người bọn hắn không có nhiều tiền như Cố Nam, Hạ Hầu Mỹ Vưu chơi đùa được vài người cũng dần cảm thấy chán, nghĩ đi nghĩ lại cùng với Cố Nam vẫn khiến cậu hài lòng hơn.

*****

Cố Nam ôm Hạ Hầu Mỹ Vưu lên ghế, ngón tay không ngừng mân mê hai núm vú đỏ hồng xinh đẹp ở trước ngực đối phương. Hạ Hầu Mỹ Vưu nhắm mắt liên tục cất giọng rên rỉ, tay chân chủ động choàng lên cơ thể Cố Nam mặc sức để y hành hạ. 

"Tiểu Vưu ngươi dường như gần đây rất thường xuyên tới clb Đình Thi, so với trước kia có da có thịt một chút rồi." Cố Nam một lượt đánh giá mỹ nhân động lòng người ở dưới thân.

"Ngươi là đang chê ta béo có phải hay không?" Trên gương mặt Hạ Hầu Mỹ Vưu xuất hiện một nếp nhăn khó coi, nhìn qua đã biết cậu đang nổi giận đến nhường nào.

Cố Nam nghe vậy thì bật cười, nâng cơ thể trắng như tuyết ngồi trên đùi mình, vươn tay đánh bôm bốp lên bờ mông bóng bẩy đàn hồi của cậu.

"Ta nào dám chê, mông đẩy đà hơn trước, da thịt căng bóng mềm mại hơn trước, so với lần đầu gặp ngươi, lúc đó ngươi thật gầy, hại ta mỗi lần thao ngươi đều đau lòng muốn chết, hiện tại đã không còn vấn đề gì, ta ngược lại càng thích ngươi lúc này." 

Hạ Hầu Mỹ Vưu hài lòng cười khanh khách: "Đáng ghét!" 

Được một hồi, đột nhiên nhớ ra một chuyện, Hạ Hầu Mỹ Vưu quay sang nói với Cố Nam: "Bất quá, người yêu của ngươi, Giả Ôn Điềm gì đấy, đến khi nào ngươi mới chia tay hắn?" 

Thấy Cố Nam im lặng, Hạ Hầu Mỹ Vưu như suy đoán ra điều gì, bất mãn kêu: "Ngươi đừng nói ta sẽ không chia tay hắn a, đều cũng qua sáu tháng rồi, ngươi hà tất bên cạnh hắn làm gì nữa?"

"A Điềm căn bản nhiều năm không biết ta ở bên ngoài lừa gạt hắn, e rằng nói ra điều này sẽ khiến hắn đau lòng. Ta chưa sẵn sàng." Cố Nam thở dài, từ trong thâm tâm thật lòng trả lời Hạ Hầu Mỹ Vưu, ít ra y và người kia đã cùng một chỗ hơn bốn năm, cho dù tình đã giảm nhưng nghĩa vẫn còn, y không muốn nhìn hắn đau khổ, nhưng cũng không muốn lừa gạt hắn một lần nào nữa.

"Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi còn yêu hắn?" Nghe câu trả lời của Cố Nam, trên mặt Hạ Hầu Mỹ Vưu không hề lộ ra một tia vui vẻ.

"Ta không, nhưng ngươi thừa biết chúng ta đã là người yêu hơn bốn năm nay, chia tay thực tình không dễ dàng nói ra như ngươi nghĩ đâu." 

Hạ Hầu Mỹ Vưu nổi giận đứng dậy. "Ngươi! Hảo, ta nhiều lần chứng kiến cảnh hai người các ngươi thân mật đã đủ chán rồi. Ngươi rốt cuộc xem ta là cái gì, chỉ là công cụ tiết dục thôi sao. Nếu đã không có lá gan rời xa hắn, vậy thì liền giao cho ta." 

"Tiểu Vưu, ngươi tuyệt đối không được đụng vào A Điềm, ta cái gì cũng đều cho ngươi, ngươi còn muốn cái gì?"

Giãy dụa khỏi vòng tay của Cố Nam,  Hạ Hầu Mỹ Vưu thẳng thừng tuyên bố: "Ta muốn ngươi chia tay hắn." 

Cố Nam đau đầu day nhẹ thái dương, nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai Hạ Hầu Mỹ Vưu, nghĩ ngợi một lúc, sau đó lên tiếng. "Hảo, cho ta thời gian, ta liền đáp ứng ngươi." 

Biết Cố Nam trước giờ nói được làm được, Hạ Hầu Mỹ Vưu đành tin tưởng không suy xét nữa, vui vẻ hôn lên môi y. 

Nâng chân Hạ Hầu Mỹ Vưu, Cố Nam bế cậu ôm bước vào phòng. 

Hoàn chương 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro