CHAP 5 : Nguỵên Vì Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tiêu Ý à!? Đi ăn với mình nhé! Mình khao! - gịong Nhu Băng uể oải trong địên thọai

- ok!  Chỗ cũ!?  30ph có mặt nhé!  Cúp máy đây - Tiêu Ý hớn hở

Tiêu Ý là cô bạn thân từ thời còn trên ghế nhà trừơng.  Lúc đó, Tiêu Ý thương chàng trai khối trên , cô và hắn ta những tửơng rất hạnh phúc.  Nhưng ai ngờ 1 ngày hắn đang nắm tay cô trên đừơng thì bị 1 bàn tay khác hất ra,  chưa kịp định hình Tiêu Ý đã đc tặng thêm 1 cái tát trời giáng. Ngừơi tát cô là bạn gái của hắn, tên là Trịnh Nhã, cùng khối với hắn, thì ra hắn lăng nhăng lắm cô nhìêu tật . Trịnh Nhã ko ngừng chửi rủa Tiêu Ý giữa đừơng. Tiêu Ý bề ngòai mạnh mẽ nhưng khi đã yêu lại trao trọn tim, cô hòan tòan sụp đổ trong thế gíơi do chính cô gầy dựng. Đọan, Nhu Băng cũng vừa từ thư vịên trừơng về ngang qua, thấy cô bạn cùng lớp bị ức híêp giữa đừơng lại ko ngừơi can ngăn, cô lìên bứơc đến chắn ngang Tiêu Ý.

- Này chị!  Sao chị lại đánh ngừơi giữa đừơng!?  - Nhu Băng lớn tíêng

- nhóc con!  Bíêt điều thì tránh ra.  Ko có chuỵên của mày thì đừng nên xiá vào! - Trịnh Nhã ngang ngựơc

- nếu chị còn như vậy nữa.. Tôi sẽ ..

Bốpp..

- mày sẽ làm gì.  1 tát cho tội nhìêu chuỵên nhé ha ha

- Nhu Băng..  Cậu ko sao chứ . Hừ!!  Đụng ta thì đc, dám đụng vào bạn ta, ngươi đi chết đi ! - Tiêu Ý nổi gịân

Thế là cả 3 lao vào đánh nhau chỉ vì 1 tên con trai đáng chết , để đến khi ngừơi xung quanh báo công an tới thì hắn đã bíên mất từ lúc nào. Nhu Băng và Tiêu Ý đã nắm tay nhau chạy trứơc. Mặt mũi lấm lem vệt xước và máu. Cả 2 nhìn nhau cừơi gìon.  Đến bây gìơ Tiêu Ý và Nhu Băng vẫn bảo vệ nhau hết mình như vậy. Nghĩ lại chuỵên cũ, Nhu Băng mệt nhòai đi vào phòng tắm để sửa sọan đi gặp Tiêu Ý, cô nhòai ngừơi ngâm mình trong bồn

[…]

ĐÒANG.. ĐOÀNG

- Nhu Trìêu.. Không.. Nhu Trìêu..  Là ai. Ai đã ra tay..  Không ..

- Ái Quỳnh.  Anh đây.. Anh đây.  Đừng lo.  Anh ko sao.. Lo cho Nhu Băng
..chăm sóc... Nó.. Anh.. Yêu.. 2 mẹ con em


- Á á á á. Không !! - tíêng Nhu Băng thất thanh sợ hãi

Lại là gíâc mơ đó,  mỗi lần nhắm mắt cô lại thấy. 1 ngừơi phụ nữ ôm ngừơi đàn ông đầy máu nằm bệt, cạnh bên có 1 bé gái đang hỏang lọan sợ sệt giàn dụa nứơc mắt. Phiá xa, quen thuộc lắm, 1 ngừơi con trai đội nón lữơi trai đen che đi phân nửa gương mặt chĩa họng súng đen ngòm về hứơng họ.  Tất cả đều là ảo ảo, cô k thấy gương mặt họ ra sao, nhưng cô cảm nhận đc sự quen thuộc.  Họ là ai, họ làm gì,  tại sao luôn xúât hịên trong mỗi gíâc mơ của cô.  Suy nghĩ khíên cô đau đầu, cô ôm đầu nhắm chặt tâm mi dừơng như cô đang bắt ép tất cả phải dừng lại. Cô lại thả hồn ngâm mình xúông nứơc,  rất lâu sau,  cô như chợt nhớ ra,  cô đứng phắt dậy :

- Á chết rồi!!  Tiêu Ý... Mình quên mất.

Nhu Băng vội vàng thay quần áo. Thật xui xẻo cho cô xe đạp lại bị hư. Cô đành phải bắt taxi

- đi đâu vậy cô gái!?

-12xx đừơng yy...

Thấy vẻ mặt căng thẳng của Nhu Băng, tài xế chẳng dám bắt chuỵên làm quen.  Nhưng vì cô có gương mặt rất khả ái, cô chỉ trang đỉêm nhẹ thôi cũng nổi bật lên dung nhan của cô, gã tài xế cứ lâu lâu chặp mắt vào gương mà nhìn cô phiá sau.  Đến nơi, Nhu Băng chạy nhanh lên chỗ hẹn thì thấy Tiêu Ý ngồi khuất trong góc

- Hay cho cô rồi! Hẹn 30phút mà cho tôi ngồi đợi cô tận 2 tíêng - Tiêu Ý vẻ mặt đầy tức gịân

- Tiêu Ý à! Đừng có gịân tớ mà..  Tớ ngủ quên

- Thật bái phục. Mới địên thọai đó đã lăn ra ngũ. Cô là 1 con heo đáng chết.

- hề hề.  Đừng gịân.  Chầu này tớ khao mà!

- đựơc!  Ta bỏ qua. Ka ka

Nhu Băng vừa ăn vừa tán gẫu với Tiêu Ý, ko quên kể lại tòan bộ câu chuỵên đi làm.  Từ vịêc đụng độ 3 ngừơi họ đến vịêc làm lao công rồi lên thư ký.  Cô còn nói cả 3 tuy có dung mạo nhưng mỗi ngừơi mỗi tánh, Hàn Vũ là tên tỉêu nhân đê hèn hay kím chuỵên với cô, Thíêu Lăng thì lạnh lùng, còn Mộ Thiên thì tuỵêt hòan hảo.

- wow!! Cậu sứơng thật! Làm vịêc với bộ ba Tổng tài Trình Lăng. Rất nhìêu ngừơi mơ ứơc đó nha !- mắt Tiêu Ý long lanh ngưỡng mộ

- xí!  Tớ chả thèm vào.  Tên Hàn Vũ đó là tên quái thú.  Gặp đc hắn, tớ đảm bảo cậu chỉ múôn tát hắn thay vì khen hắn ta! - Nhu Băng bĩu môi chê bai

- E hèm!!  Cô vưà nói tôi à!! - bất ngờ Hàn Vũ lên tíêng

Do là cả 3 vừa có chuyện bàn bạc họp tác với CEO bên phiá công ty Hạo Gia. Hạo Gia đang suy sụp, nhờ bên phiá Trình Lăng ra tay nâng đỡ . Bàn bạc vừa xong, cả 3 định ra về thì bất ngờ Hàn Vũ thấy Nhu Băng đang ngồi ăn trong góc, anh tíên đến định trêu chọc cô, nhưng ko ngờ vừa đoạn cô nói xấu anh.  Anh ko thể nào bình tĩnh hơn đựơc nên đã lên tíêng

- Á!! Nghẹn.. Nứơc. .. Anh là..  Ma à.  Múôn hù.. chết Tôi sao !? Ngừơi dọa ngừơi ko.. thuốc chữa nhé! - Nhu Băng hỏang hốt lấp bấp

- tại cô có tật giật mình làm gì!?  Ai mựơn nói xấu ngừơi khác rồi lại bị người ta phát hịên - Hàn Vũ nhịn cừơi

Mộ Thiên lắc đầu phì cừơi. Thíêu Lăng nhìn chằm chằm Nhu Băng, hắn ứơc đựơc 1 lần ghì chặt cô vào ngừơi. Hắn ứơc có thể chăm sóc cho cô. Sâu trong đôi mắt lãnh đạm là vô vàn điều ứơc bên cô. Hắn ảm đạm quay lưng đi, 2ng còn lại cũng thôi chăm chọc mà chào nối bứơc theo hắn.  Ngồi lặng im quan sát cả 3 ngừơi, Tiêu Ý nhận ra đc đìêu gì đó.

- đó!  Cậu thấy chưa!  Thật là phát ghét mà - Nhu Băng phẫn nộ

- Thôi đi cô! Là cô sai trứơc mà. Nhưng suy cho cùng tớ chẳng thấy hắn có gì cả.  Ngừơi tớ thấy có vấn đề là Trình Tổng.  Hắn cứ nhìn cậu chằm chằm. Ánh mắt đau thương lắm, hắn yêu cậu à!?

- sao!.. Cậu điên à! - Nhu Băng phun cả ngụm nứơc ,hét lớn, xung quanh rất nhìêu ngừơi nhìn cô

- làm sao có thể, chắc do mặt tớ dính gì đúng ko!? Hay là do tớ đã ghẹo hắn. Nói hắn là thuộc hạ của tên quái thú kia nên bây gìơ hắn ghim tớ - Nhu Băng nhỏ gịong

- sao ka ka. !? Duy trên đời chỉ có cô là con heo ngốc nhất.  Ko thể nào lại nói Trình Tổng là thuộc hạ - Tiêu ý phá lên cừơi

Từ lúc bước vào đến khi ăn và tàn tịêc 2ngừơi họ luôn là sự chú ý của tất cả mọi ngừơi. Từ la lớn thất thanh đến cừơi phá cả không gian, bộ đôi ồn ào. Ăn uống no say,  2ngừơi tạm bịêt nhau để ra về. Nhu Băng lúc nãy đi vội cô đã bắt taxi, lúc về cô lại muốn ung dung đi tãn bộ dạo đêm. Cô sải từng bứơc hòa vào đêm, bóng dáng nhỏ bé như đc cả màn đêm che chở bao phủ.  Cô ko hay phiá sau có 1 chíêc xe vẫn từ từ lăn bánh dõi theo cô.  Trong xe, mùi thuốc bao trùm, ánh mắt màu hổ phách đang ưu tư nhìn chằm chằm vào con ngừơi phiá trứơc, hận ko thể chạy tới và ôm vào lòng

-" nếu 1 lần có thể đánh đổi bình yên của tôi để đổi lấy hàng vạn đau thương em đã mang . Tôi nguỵện đánh đổi cả đời chỉ để che chở cho em "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#gì