Chương 12: Thân phận mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cinderella hít sâu một hơi, sau đó cười mỉm nhã nhặn bước đi. Tại sảnh, hoàng tử Ray đứng đợi, bên cạnh là một vị hầu cận tay nâng niu một khay nhung đỏ, trên đó là một chiếc giày pha lê trong suốt tinh xảo, đẹp đẽ quý giá. Cùng với chiếc giày nàng giữ bên người vừa đúng một đôi.
   Tên hầu cận thấy nàng và An Hạ bước ra, liền cung kính cúi người chuẩn bị thử giày.
   " Cô ấy trong buổi vũ hội đều khiêu vũ với tôi. " Giang Khanh nhìn An Hạ nói, sau đó quay sang Cinderella. " Thử cho cô ấy thôi. "
   Tên hầu cận cúi người với Cinderella:
   " Vị tiểu thư này, xin mời. "
   Ngoài dự đoán của mọi người, Cinderella chỉ lắc đầu:
   " Không, tôi không thử. " Giọng nói này có bao bình thản, bao bình tĩnh, khác hoàn toàn vẻ kích động của các cô gái khác trong thành khi thử hài, quan trọng là, nàng lại từ chối.
   Giọng nàng vang lên tiếng,thu hút sự chú ý của hoàng tử Ray, chàng quay đầu lại,  liền thấy thân ảnh xinh xắn của nàng đi về phía mình. Giọng này có chút quen tai.
   " Chàng có nhớ em không? " Cinderella cười, đưa ra chiếc giày còn lại ra. " Hay là, chàng có nhớ vật này không!? "
   Đến đây,  mọi người mở to mắt ngạc nhiên, Ray nhìn nàng, lại nhìn chiếc giày kia, thật sự đây chính là người chàng tìm kiếm!
   " Nàng... " Chàng vui mừng nhìn Cinderella, nhưng thật lạ, trái ngược hoàng tử, nàng bình tĩnh không chút hạnh phúc vui vẻ nào.
   " Tha lỗi cho em, em không thể cùng chàng về lâu đài được. " Cinderella nhẹ nhàng nói. "
   " Tại sao??? " Ray kinh ngạc, không hiểu bản thân đã làm gì khiến nàng cự tuyệt mình như thế. Rõ ràng ba ngày hội còn rất tốt kia mà.
   " Đây, theo chàng về chỉ có đôi giày này thôi, không hơn được nữa. " Cinderella đặt chiếc giày mình đang cầm lên cái khay nhung đỏ trên tay người hầu cận, mỉm cười xa cách với hoàng tử.
    " Lý do? Ta muốn biết lý do! " Ray phẫn nộ gầm nhẹ. Tìm bao ngày tháng, khi tìm được lại nhận được cái lắc đầu, bao công sức của chàng đổ sông đổ bể, làm hoàng rử cũng rất bận rộn, mà chàng lại gác hết tất cả chỉ vì tìm nàng, thế mà nàng lại.....
    " Cinderella, cậu nói gì vậy? Cậu đã cố gắng như thế nào để chuẩn bị cho vũ hội mà! " An Hạ cũng giận đến giậm chân.
   " An Hạ, thứ lỗi cho tớ làm công sức của cậu và anh Giang Khanh phí hoài, nhứng đoạn tình duyên này không tiếp tục được rồi! " Không hiểu sao lại thấy tủi thân, Cinderella òa khóc. " Ngay phút giây chàng không nhận ra tớ trên đường chỉ vì bản thân tớ chật vật, tớ đã chết tâm rồi. Cuối cùng tớ cũng hiểu vì sao chàng phải dùng cách thử giày phiền toái này, là vì không nhớ mặt tớ! Thứ chàng  vấn vương tớ chính là vẻ xa hoa rực rỡ ngày đó mà thôi! "
    " Hả? Hoàng tử Ray, thật thế sao! " An Hạ biến sắc, chắn trước bảo vệ Cinderella. " Tôi không ngờ ngài lại là kẻ như thế! "
   Ray lúng túng trước lời chất vấn của An Hạ, đồng thời cũng chợt nhớ vừa rồi có một cô gái chắn xe của mình, vậy người đó là....
    " Chàng hiểu rồi à? Hiểu nhưng muộn rồi. " Cinderella nhếch môi, đưa tay lau nước mắt.
   " Được rồi ngài Ray đáng kính, xin đừng lại gần cô ấy nữa! " An Hạ nghiêm nghị nói, tức giận làm uy nghi của công chúa bộc phát, khí thế bức người.
    " Làm càn! Đây là hoàng tử, cô bất kính quá đấy! " Hầu cận không nhịn được hét.
    " Hỗn láo! Công chúa An Hạ ta đây chưa đến lượt ngươi dạy bảo! " Nàng tức giận gầm nhẹ, ở đây bắt nạt Cinderella mà còn muốn nàng cúi đầu? Còn lâu!
   Khí thế này, quả thật giống nàng Cám mười phần...
   " Là công chúa An Hạ? Thất lễ quá! " Ray giật mình, bảo sao thấy cô gái này quen vậy, hóa ra...
   " Biết thì thôi đi! Dám bắt nạt bạn của ta, hoàng tử Ray, ta cần lời giải thích! Mà thôi quên đi, đừng xuất hiện trước mặt Cinderella là được rồi! " An Hạ nói.
    Trong cơn tức giận, ba người lập tức về nước.
   " Xin lỗi Giang Khanh, làm anh và An Hạ vất vả như vậy mà... " Cinderella ngập ngừng, nhỏ nhẹ nói. " Nhưng anh yên tâm, cái giá, em vẫn trả đầy đủ. "
   " Không cần nữa. " Giang Khanh chợt nói. " Cô không có nơi nào về, thì ở tạm nhà tôi đi, làm bạn với An Hạ, cũng phụ cô ấy làm việc nhà cho đỡ vất. "
   Hai cô gái vui mừng nhìn hắn, đồng thanh:
   " Thật sao? "
   " Ừ. " Hắn cong môi cười. " Nếu hai người đồng ý. "
   " Dĩ nhiên đồng ý! " Lại đồng thanh lần hai.
   " Giang Khanh, em muốn một thân phận mới, cuộc sống mới, thay đổi bản thân, anh đã cho em cơ hội đó, vậy anh có thể cho em một cái tên mới không? " Cinderella khẽ hỏi.
   Hắn ngẩn người, ngấm nghĩ một lúc, sau đó nói:
  " Được, từ giờ em không còn là Cinderella nữa, em chỉ là cô gái mang tên Nguyễn Hoa Dạ Quỳnh. "
   Cinderella, không, Dạ Quỳnh mỉm cười hạnh phúc, cúi đầu.
   " Cảm ơn anh! "
  Xe ngựa cứ đi, về nhà của ba người.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro