Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

So sánh với Rio bị ác mộng liên tục nguyên đêm, Tiêu Trầm Nghị lại ngủ phi thường thoải mái. Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với cơ giáp nhưng hắn lại vô cùng thích nó.
Lúc trước lần đầu tiên ngồi ở bên trong xem Sean điều khiển cơ giáp, sử dụng nhiều thao tác vô cùng đẹp mắt làm cho hắn vừa kính sợ vừa muốn khống chế nó
 Chỉ là lúc ấy hắn không có đủ năng lực cũng như thời gian suy nghĩ mơ tưởng đến điều này nhưng lúc này hắn lại có cơ hội thực hiện chúng nên hắn vô cùng vui vẻ.
Ngày hôm sau Tiêu Trầm Nghị tiếp tục bị người máy đánh thức. Sau khi tỉnh táo, hắn vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ. Cứ tưởng sau hai mươi mấy năm sống một cuộc sống đơn giản, mỗi ngày lặp đi lặp lại việc giết người, bị người đuổi giết, uống rượu, độc phát tác... thì không còn gì có thể làm hắn hứng thú.
Nhưng lúc này ở một nơi kỳ lạ như thế này, mỗi ngày hắn đều phải lên kế hoạch phải làm gì. Cản giác này rất xa lạ nhưng mà hắn thích.
Ai lại muốn mình là kẻ ngốc chứ ?
Sau khi chỉnh chu bản thân xong, Tiêu Trầm Nghị liền bảo người máy đem cho mình một phần dịch dinh dưỡng vì hôm nay có rất nhiều việc cần phải làm. Mặc dù cái này rất khó ăn nhưng được cái vô cùng tiện lợi không mất quá nhiều thời gian chỉ cần một phút là xong.
Mặc dù hắn tính rất tốt nhưng mà người tính không bằng trời tính khi đi đến nhà ăn hắn lại bị hoàng đế kêu lại. Nhà ăn lúc này nhìn vô cùng ấm áp đẹp mắt, một đại gia đình hòa thuận, Hoàng đế Tiêu Quyết ngồi đọc báo, hoàng hậu ngồi bên cạnh uống cafe còn hai vị hoàng tử thì đang ăn sáng. Một nhà bốn người nhìn vô cùng hạnh phúc.
Sau khi Tiêu Quyết kêu Tiêu Trầm Nghị ở lại, trừ bỏ Sawyer mặt vẫn ôn hòa bình tĩnh như cũ thì Tiêu Nguyệt cùng Tiêu Lang đều có chút cảm giác ăn không vô bữa sáng.
Tiêu Quyết không quá chú ý đến cảm xúc của hai đứa con còn lại mà ôn hòa nhìn con trai trưởng của mình: " Hôn lễ của ngươi cùng Sean chuẩn bị khi nào làm?" Hai ngày nay bởi vì đại hội thi đấu cơ giáp nên số lượng người trên mạng thảo luận bao giờ hai người li hôn rất ít nhưng vẫn có rất nhiều người cầm chứng cứ chứng minh tình cảm của Hoàng thái tử cùng Sean tướng quân không tốt nhất định sẽ ly hôn. Hơn nữa hôm nay báo chí lại tiếp tục đưa tin làm cho ông vô cùng khó chịu. Hôn lễ này là do một tay ông thúc đẩy nên làm sao có thể để hai người ly hôn cho được? Mấy ngày nay ông cũng quan sát thấy con trai ông không hề chán ghét Sean đến mức không muốn  nhìn thấy mặt. Hơn nữa Sean đang ở nhà tĩnh dưỡng không có đi ra tiền tuyến, cho nên cần phải cử hành hôn lễ cho hai người càng nhanh càng tốt sau đó gạo nấu thành cơm, chờ đến khi hai người có con thì tình cảm sẽ tốt thôi.
Tiêu Trầm Nghị cũng không biết ý tưởng của Tiêu Quyết, hắn chỉ là nghiêng đầu suy nghĩ rồi nói: "Hôn lễ có yêu cầu chuẩn bị cái gì sao? hiện tại ta vẫn chưa tốt nghiệp có thể kết hôn sao?"
"Đương nhiên có thể, ngươi là giống đực, mười tám tuổi liền có thể kết hôn." Tiêu Quyết nghe được hắn hỏi như vậy, trên mặt không nhịn được cười: "Cũng không cần chuẩn bị cái gì nhiều, chỉ cần chọn ngày lành tháng tốt rồi hoàng cung cùng gia tộc Rongya sẽ chuẩn bị một hôn lễ long trọng cho hai đứa. Nga, đúng rồi, các ngươi chỉ có giấy hôn thú chứ chưa có đến cục dân chính đăng kí kết hôn. Vì vậy lúc nào có thời gian thì tới đó đăng kí luôn." Giấy hôn thú của bọn họ là do hai nhà người tìm được máu của cả hai rồi ông dựa vào quyền lợi của mình để yêu cầu đăng kí, thế nhưng họ chỉ thực sự là vợ chồng khi Siêu Quang Não ở cục dân chính xác định máu của cả hai thì mới được.
Tiêu Trầm Nghị chớp đôi mắt, cảm giác đây không phải là việc quá khó vì thế lại hỏi: " Sính lễ yêu cầu những gì......Ý ta chính là phải đưa cái gì cho Sean?" Hắn là người trong Ma giáo nên đối với việc tổ chức hôn lễ không quá chú ý. Nhưng ở chỗ cũ của hắn thì hình thức, trình tự hôn lễ tương đối rườm rà, nhất là sính lễ . Ở đây thì không cần, nhưng hắn nhớ rõ trên Quang Não có viết nếu hai người muốn kết hôn thì giống đực sẽ đưa cho giống cái tín vật đính ước.
Tiêu Trầm Nghị không biết rằng mình đang xem " bí kíp yêu đương" , bên trong viết chính là hình thức yêu thương vợ vô cùng lý tưởng nhất. Chứ ở đây giống cái với giống đực kết hôn vô cÙng bình thường, thậm chí có người còn không muốn tổ chức hôn lễ.
"Tặng đồ?" Tiêu Quyết trong lòng có chút kinh ngạc, bất quá ngoài mặt vẫn bình thường, ông mỉm cười ôn hòa nói: "Nếu ngươi có thứ tốt muốn làm vật đính ước tặng cho Sean thì rất tốt. Ta nhớ rõ lúc ở trùng động ở ngoài tiền tuyến đã lấy được cực lam ngôi sao không bằng đem cái đó làm vật đính ước đưa cho Sean đi." Khi nói đến câu cuối ngữ khí của Tiêu Quyết chính là bình thường không chút để ý nhưng đôi mắt ông lại lơ đãng nhìn quét qua Tiêu Trầm Nghị. Lúc trước đứa nhỏ này vì một cái hứa hẹn hư vô mờ mịt mà một hai đòi đi tiền tuyến, ông lúc ấy không biết nó đi tìm cực lam ngôi sao cho nên mới cho phép nó đi. Kết quả, nếu không nhờ có Sean,chỉ sợ rằng ông đã  mất đi đứa nhỏ này, nếu nó vẫn  chấp mê bất ngộ thì ông phải suy tính kĩ càng để giải quyết hậu quả sau này.
Tiêu Trầm Nghị cũng không cảm giác là Tiêu Quyết đang thử mình nên khi nghe ông nói như vậy liền nhớ tới lúc hắn tỉnh lại có cầm trên tay viên đá quý màu xanh có vẻ là đồ quan trọng có thể đưa cho Sean được vì thế hắn liền gật đầu.
Tiêu Quyết nhìn bộ dáng không sao cả của hắn, ánh mắt hơi lóe, sau đó đối với hoàng hậu yên lặng ngồi kế bên cười vô cùng ôn hòa và xa cách: " Việc chọn ngày cử hành hôn lễ liền nhờ ngươi vậy"
Wynn · Sawyer buông ly cà phê xuống cười nói: "Đây là việc ta nên làm." Bên kia Tiêu Nguyệt nhấp miệng có chút ủy khuất nhìn thoáng qua Tiêu Trầm Nghị rồi lại nhìn ca ca của mình Tiêu Lang nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Đối với việc trong hoàng cung dậy sóng gì đó, Tiêu Trầm Nghị không hề quan tâm. Ở trong mắt của hắn cái hoàng cung này còn không hấp dẫn bằng một chiếc cơ giáp.
Thấy Tiêu Quyết không còn chuyện gì để nói hắn liền trực tiếp tới trường. Chương trình học buổi sáng của hệ đều là lý thuyết nhàm chán nên Tiêu Trầm Nghị liền tiến vào Quang Não.
Lúc tới phòng huấn luyện trên mạng hắn liền phát hiện Cass cùng một cái khác đang ở trong. Hai người này tựa hồ cũng vừa tới, nhìn thấy hắn có chút ngây ngẩn cả người.
Cass cũng chính là Rio phản ứng trước, thầm mắng một tiếng xui xẻo. Tuy rằng cái tên Võ Lâm Cao Thủ này đem hết chìa khóa cho y nhưng vào ngày đầu tiên y liền dẫn người tiến vào cũng rất xấu hổ, nhưng do năng lực của Logan còn thua cả y nên y mới phải làm vậy. Y cứ tưởng cái tên Võ Lâm Cao Thủ sẽ không onl sớm như vậy cho nên thừa dịp lúc này liền mang theo Logan tới phòng huấn luyện giúp cậu ta luyên tập tinh thần lẫn thân thể như vậy tỉ lệ thắng cao hơn chút.
Không nghĩ tới, bọn họ vừa lên, cái tên Võ Lâm Cao Thủ cũng tới, Rio một bên cười một bên suy nghĩ cuối cùng y quyết định ăn ngay nói thật : " người này là bạn của ta hôm nay cùng ta luyện tập."
Tiêu Trầm Nghị nhìn giống cái đứng bên cạnh đang co quắp bất an, hơi mỉm cười: "Ta cái gì cũng không biết, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn." Ở trên Quang Não mọi người đều có thể thay đổi diện mạo nhưng đôi mắt thì không. Đôi mắt của Tiêu Trầm Nghị khi mỉm cười sẽ giống như xinh đẹp lộng lẫy như ánh sao trời. Cái này nhìn vào có thể làm cho người ta thả lỏng.
Kỳ thật lúc đầu Logan cũng không đồng ý với Rio cũng chính là Cass cùng nhau tới đây luyện tập. Nhưng mà Cass nói cho cậu biết trình độ cơ giáp của người này kém nhất tinh tế, y muốn tìm người cùng san sẻ sự thống khổ khi dạy học cho hắn..
Logan cảm thấy việc này làm gì có khả năng, chắc chắn là vì Rio không muốn mình cảm thấy khó xử nên mới nói như vậy. Rốt cuộc thì bọn họ không có tiền mua thuốc rèn luyện thân thể cùng tinh thần lực nên chỉ có thể ở phòng huấn luyện chậm rãi luyện tập để nâng cao khả năng của bản thân cho nên người có thể có tiền mướn phòng tập thì trình độ làm gì kém nhất tinh tế cho được. Vì vậy Logan vẫn luôn tin tưởng những gì Rio nói là giả.
Nhưng cái  ý niệm này lại biến mất khi Tiêu Trầm Nghị bắt đầu sử dụng cơ giáp, Logan phát hiện mình suy nghĩ quá đơn giản. Vẻ mặt của cậu ngây ra khi nhìn cái người gọi là Võ Lâm Cao Thủ này chỉ biết đứng yên mà không hề di chuyển, bỗng nhiên cậu cảm thấy lời Rio nói có đạo lý, đứng trước mặt người này, lòng tự tin của cậu lại bành trướng phải làm sao đây?
Mà sau khi có Logan gia nhập thì rốt cuộc Rio cũng có thể tự mình luyện tập. Bất quá y cũng không có từ bỏ không màng đến bạn bè, chờ sau khi y luyện tập xong y liền trao đổi cùng Logan .
Như vậy ít nhất sẽ không có cảm giác đau đầu.
Rio từ trong cơ giáp đi ra, nhìn Logan đang tích cực huấn luyện  , trong lòng cảm thấy sự tồn tại của cái tên Võ Lâm Cao Thủ này chính là để gia tăng lòng tự tin của người khác.
Sau một buổi sáng,rốt cuộc Tiêu Trầm Nghị cũng có thể vụng về di chuyển cơ giáp rồi .
Vì thế hôm nay năm trận thi đấu của Võ Lâm Cao Thủ chính là vừa mới đi một bước đã bị người khác dùng một chiêu giết chết...... Năm trận thi đấu, thời gian như cũ chưa đến mười phút, Rio cũng là 0 điểm, từ trên bảng điểm của cả hai thì cho dù ông trời bị mù để cho bọn họ thắng trong trận đấu ngày mai thì bọn họ vẫn bị đào thải.
Mà trên Quang Não lại một lần nữa sôi trào, sôi nổi tỏ vẻ, nima, trận thi đấu này thật thú vị, ngày đầu tiên mất mặt như vậy mà ngày thứ hai còn tới, nếu ngày mai hắn còn dám tới thì cho dù lão tử có ngồi trong WC cũng phải lên mạng xem mới được.

Vào buổi sáng bọn họ vẫn luôn ở phòng huấn luyện, Rio cùng Logan đều nghĩ tuy rằng hắn cái gì cũng không biết nhưng lại vô cùng nỗ lực học , hơn nữa hắn lại tiến bộ rất nhanh. Các nút trong phòng điều khiển hắn đều nhớ hết nhưng mà phản xạ chưa nhanh, chưa tập thành thói quen. Nhưng việc trở thành cao thủ điều khiển cơ giáp là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra mà thôi
Đây là một người rất có thiên phú nên Rio cùng Logan đều có chút hưng phấn, có thể cùng luyện tập với một người như vậy sẽ rất có lợi đối với họ.
Buổi chiều là tiết thực hành nên Tiêu Trầm Nghị không có lên Quang Não, hắn vẫn luôn ngồi tu luyện nội công. Khi hắn mở mắt ra, trong lòng vừa động liền xuất chưởng, hoa cỏ xung quanh hắn tựa hồ lay động theo gió tuy rằng không quá rõ ràng nhưng Tiêu Trầm Nghị vẫn có thể cảm giác được. Nếu cứ theo đà này phát triễn thì không tới mấy tháng nữa hắn sẽ lại một lần nữa trở về thời kỳ đỉnh cao. Đây là việc làm người khác cao hứng, lúc này hắn lại nghĩ đến Sean, vì vậy sau khi tan học hắn chuẩn bị hẹn Sean gặp mặt, thuận tiện cùng y thỏa luận về hôn lễ. Chỉ là lúc này cổng thông tin của Sean đang bận không thể kết nối được.
Tiêu Trầm Nghị suy nghĩ một lát liền trực tiếp ngồi xe đến quân bộ.
Sau khi tới quân bộ, giống cái cảnh vệ phụ trách đăng ký cho hắn xong liền thông báo cho Ros · Carl .
Một phút sau, Ros · Carl liền xuất hiện trược mặt Tiêu Trầm Nghị.
"Sean rất bận sao?" Đang đứng trong thang máy, Tiêu Trầm Nghị liền hỏi.
Ros lắc đầu: "Có người đến bái phỏng." Không biết có phải là ảo giác hay không Tiêu Trầm Nghị cảm thấy khi Ros nói lời này, sắc mặt anh ta có chút khó coi và âm trầm.
Khi Ros cùng Tiêu Trầm Nghị bước ra thang máy, vừa lúc nhìn thấy Sean cùng một người nào đó mà Tiêu Trầm Nghị chưa bao giờ gặp qua cùng đi về phía thang máy. Quần áo mà người nọ mặc không phải là quân trang, mà là bộ đồ màu đen, hai tay để ở trong túi quần, tuy rằng khí chất của tên đó không giống như Sean mạnh mẽ suất khí nhưng mà nhìn qua vẫn thấy được hai người họ rất phù hợp hài hòa với nhau . Khuôn mặt của anh ta vô cùng tinh xảo, tuấn mỹ,lộ vẻ ôn tồn lễ độ đang mỉm cười nhỏ giọng nói gì đó với Sean. Sau khi nhìn thấy bọn họ , ánh mắt của anh ta  khẽ nhúc nhích , trong con ngươi lộ vẻ kinh ngạc, sau đó anh ta hơi mỉm cười --- điều này acngf làm cho anh ta thêm phi phàm.
"Đây là Hello · Aili, là con trai trưởng của Bí Thư Trưởng Aili ." Ros thấp giọng nói. Tiêu Trầm Nghị không nói gì, nhìn Sean cùng cái tên Hello gì đó cùng nhau đi về phía hắn.
Hắn luôn không coi ai ra gì nên đối với người này hắn cũng xem như không thấy. Ngược lại cái tên Hello · Aili vô cùng tốt tính này lại chào hỏi với hắn: "Điện hạ là tới đón Sean tướng quân về sao?"
Tiêu Trầm Nghị ừ một tiếng, nhướng mày không tiếng động dò hỏi: Có việc?
Tuy rằng hắn đang mặc đồng phục học sinh của học viện Hoàng Gia nhưng khí chất ma đầu vẫn còn ở đó nên nhìn qua hắn vẫn vô cùng kiêu ngạo ương ngạnh,không thua kém bất kì ai về khí thế.
Hello vươn tay: "Có lẽ điện hạ không nhớ rõ ta , ta là Hello · Aili." Con trai trưởng của Bí Thư trưởng Aili đồng thời cũng là nghị viên trẻ tuổi nhất trong thượng nghị viện. Bất quá so với dung mạo xinh đẹp xuất chúng ấy thì năng lực của anh ta càng mạnh hơn , ở trước mặt đám chính trị gia già cả kia anh ta một chút cũng không bị thiệt hay bị chèn ép gì cả.
Tiêu Trầm Nghị không hiểu hàm nghĩa của việc anh ta duỗi tay ra, thầm nghĩ chẳng lẽ là muốn đưa tay cho mình băm? Hắn vẫn chưa tiếp xúc với lễ nghi bắt tay. Do đó ở trong mắt nhiều người chính là hắn không hiểu lễ phép không có quy củ giáo dưỡng .
Bất quá Hello cũng không có để ý đến việc Tiêu Trầm Nghị lãnh đạm, bình tỉnh thu hồi tay lại, khóe miệng tiếp tục cười nói: "Cuối tuần là sinh nhật của ta, thiệp mời có lẽ đã được đưa đến hoàng cung, nếu Thái Tử điện hạ có thể tới, ta đây sẽ vô cùng vinh hạnh"
Tiêu Trầm Nghị nhìn Hello rồi lại nhìn về phía Sean sau đó cười cười tiếp tục lười biếng nói: "Nếu như Sean đi thì ta cũng sẽ đi " Nhưng nếu Sean không đi thì ta đây cũng sẽ không tới.
Ý ngầm trong đó ai cũng hiểu.
Khóe miệng cùng đuôi lông mày của Hello càng thêm sâu, anh nhìn về phía Sean, ôn nhu nói: "Sean,  hy vọng ngươi suy xét một chút về đề nghị của ta. Ta có thể thề trên danh nghĩa của gia tộc Aili , những gì ta nói đều là sự thật." Nói xong lời này, anh ta cúi xuống sửa sang lại quần áo của mình rồi đi vào thang máy biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Tiêu Trầm Nghị híp mắt nhìn vào thang máy đang dần khép lại, dám làm trò đào góc tường trước mặt mình. Hứ, thật đúng là làm cho người khác không thoải mái mà.
 Wynn · Carl đang đứng bên cạnh trong nháy mắt giống như thấy được trong mắt Hoàng thái tử có sát khí, anh cảm thấy có thể mình nhìn lầm rồi, chờ đến khi anh nhìn kỹ lại thì chỉ thấy ý cười trên mặt Thái tử , "Sean, khi nào chúng ta thành thân?"
Sean kinh ngạc ngước mắt nhìn hắn, khuôn mặt luôn không có biểu tình, lạnh lùng lại từ từ trở nên đỏ 
Bên cạnh, trên mặt Wynn · Carl bieeur lộ sự căng thẳng, trong mắt Hoàng thái tử làm gì có sát khí nếu có cũng chỉ là sự ngu ngốc thôi. Người này chẳng biết phân biệt cái nào nên nói cái nào không, một khi mở miệng liền làm cho người khác tức chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro