Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất may là khi Tiêu Trầm Nghị hỏi chuyện này xung quanh Sean không có ai đi qua đi lại. Lúc này cũng là thời gian tan tầm của quân bộ nên sau khi biết được hôm nay Sean không có tăng ca, hắn liền quyết định cùng đi ăn một bữa cơm với Sean. Ros · Carl vui vẻ nhìn hai người bọn họ rời đi. Hai người vẫn là đến tiệm ăn nổi tiếng nhất đế quốc ăn nhưng lần này là ở phòng riêng. Căn phòng to như vậy mà chỉ có hai người bọn họ nên nhìn rất trống vắng. Nhưng Tiêu Trầm Nghị lại nghĩ như vậy rất tốt. ở đây chỉ có hai người bọn họ, hắn có thể tùy ý mà nhìn người đối diện rồi.

Đối với việc hắn nhìn chăm chú, Sean cũng không có quá nhiều biểu hiện, chỉ là những món ăn này y ăn một cách nhàm chán vô vị. Bất quá y là một người được giáo dục tốt nên mặc dù bản thân có nhiều lời muốn nói nhưng y tuyệt đối sẽ không mở miệng ra nói khi người khác đang vô cùng hứng thú ăn.

Bữa cơm này Tiêu Trầm Nghị ăn rất vui vẻ, trên mặt Sean không có biểu tình gì vẫn luôn là bộ dạng rũ mắt xuống, trầm tĩnh như họa, động tác ăn cơm cũng rất ưu nhã tùy ý nhưng mà hắn vẫn có thể nhìn thấy được sự thất thần bồn chồn đứng ngồi không yên từ trên khuôn mặt của người nọ. Sean như vậy càng làm hắn cảm thấy thú vị, tâm tình cũng tốt hơn nhiều. Khi Tiêu Trầm Nghị cảm thấy đã ăn đủ rồi, hắn liền buông dao nĩa xuống, tươi cười nhìn về phía Sean cũng đang cùng một lúc buông dao nĩa xuống.

Sean giương mắt nhìn Tiêu Trầm Nghị đang cười tủm tỉm đối với mình cười, tuy rằng người nọ cái gì cũng không nói nhưng mà biểu tình trên mặt giống như biết rõ mình muốn nói gì vậy, đã thế hắn còn làm ra bộ dạng mặt đầy ý cười chăm chú nhìn mình, chờ mình mở miệng hỏi làm cho mình cảm thấy vô cùng xấu hổ buồn bực. Bất quá y cũng không để cái cảm xúc khác thường kia lấn át lý trí, y nhìn thẳng vào hắn mà hỏi: "Điện hạ thật sự muốn cùng ta cử hành hôn lễ sao?"

"Đương nhiên." Tiêu Trầm Nghị gật đầu, cho y một đáp án vô cùng chắc chắn. Sean không quá quan tâm đến câu trả lời mạnh mẽ đó của hắn ngược lại y lại hỏi: "Vì cái gì?"

"Cái gì mà vì cái gì?" Tiêu Trầm Nghị nhướng mày tựa hồ có chút khó hiểu mà hỏi lại. Tuy rằng trên mặt hắn bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang réo lên hồi chuông cảnh báo, theo trình độ hiểu biết của hắn đối với Sean thì người này không phải là người ăn nói tùy ý. Y hỏi như vậy thì có thể khẳng định là mình đã từng làm chuyện gì đó làm y khó có thể chấp nhận ...... Xem ra việc này không dễ làm.

"Lúc trước điện hạ ở biên cảnh của tinh cầu A Nhĩ đã từng nói rằng mình đã có người yêu nên không muốn kết hôn cùng ta . Tuy rằng bây giờ chúng ta đã có giấy hôn thú nhưng nếu điện hạ muốn giải trừ hôn ước thì cũng không phải là không có khả năng" Sean nói, trong giọng nói không hề có sự oán trách cũng như hối tiếc, y chỉ đang dùng ngữ điệu bình thản kể lại những chuyện đã xảy ra mà thôi. Y là tướng quân của đế quốc, là thần chết trên chiến trường luôn lạnh lùng vô tình, cho dù khuôn mặt có bị hủy hoại không ai muốn lấy thì y vẫn có nguyên tắc, suy nghĩ của mình, trong lòng đối tượng kết hôn của mình có người khác, mặc kệ là xuất phát từ tâm lí nào thì y cũng không muốn đẩy mình vào vũng bùn đó.

Tiêu Trầm Nghị rũ mắt xuống nhìn vào đôi tay của Sean, bàn tay kia trắng nõn tinh tế không giống như bàn tay của người trải qua nhiều cuộc chiến tranh nó cũng giống như con người của Sean vô cùng sạch sẽ trong sáng,

Sau khi suy nghĩ xong, hắn liền giương mắt nhìn thẳng vào Sean: "Lúc ấy là ta ngu ngốc ,ăn nói bậy bạ. Nhưng mà sau khi trải qua sự sinh tử ta mới hiểu được ta kém hơn ngươi rất nhiều. Ngươi xem, ta cũng đã biết hối cải trở thành một con người mới với lại chúng ta đã có giấy hôn thú. Tuy rằng như vậy thì có chút hỗn đản nhưng là ta thật sự không tính toán ly hôn. Có lẽ trong lúc này ngươi sẽ không tin những gì ta nói, có lẽ sẽ có người tốt hơn ta xuất hiện bên ngươi nhưng mà bây giờ những cái đó đều là hư vô không phải sao? Chỉ tới khi ngươi ở chung với ta, ngươi mới có thể thấy rõ bản chất của ta không phải sao? Ta thề, ta đây rất nghiêm túc."

Trong bí kíp yêu đương có viết sau khi chọc người yêu tức giận,xin lỗi là cách tốt nhất!Thanh âm của Tiêu Trầm Nghị rất trầm thấp, tuy rằng hắn không thể nói ra những lời thâm tình chân thành sến súa nhưng mà được cái hắn đang rất nghiêm túc, cho dù những lời nói này có chút ngọt làm hắn hơi đau răng bất quá ý tứ trong đó cùng với suy nghĩ trong hắn không sai biệt lắm.

Sean nghe xong những lời này của hắn, ánh mắt khẽ nhúc nhích nhưng không có trả lời. Trong hôn nhân ở đế quốc giống đực có quyền lực tuyệt đối nên giống đực nghiêm túc xin lỗi giống cái như Tiêu Trầm Nghị thật sự rất ít. Chỉ là Sean cũng không biết là mình đang suy nghĩ cái gì hoặc là trong lòng mình đang lo sợ điều gì . Cuộc trò chuyện này đã định trước là không có kết quả rồi. Hai người ngồi ở chỗ này giương mắt nhìn nhau cũng không có việc gì để làm, vì thế liền rời đi, Tiêu Trầm Nghị nhìn Sean đem mũ quân trang đội lên che dấu mái tóc quăn vàng của mình. Trong những người hắn từng gặp Sean là người mặc quân trang đẹp nhất, thân hình cao gầy đĩnh đạc , ánh mắt sắc bén cùng với khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp.

Sau khi hai người ra cửa Tiêu Trầm Nghị liền nói muốn đưa Sean về nhà.

Sean sau khi nghe xong liền lắc đầu cự tuyệt: "Không cần, ta có mua nhà ở gần quân bộ và vẫn luôn ở nơi đó."

Tiêu Trầm Nghị vừa nghe những lời này liền vô cùng vui vẻ nói: "Vậy thì ta đây liền tới nhà ngươi."

Sean: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro