Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trôi qua hai tiết toán được gọi là tận thế của mấy đứa trong lớp và tiếp nối tiết toán tận thế thì bây giờ lại đến với combo gọi là hủy diệt, hai tiết ngữ văn chính được réo tên.

Tôi không thể hiểu tại sao trường tôi có thể xếp cho lớp tôi cái thời khóa biểu khó hiểu này, tận cùng của tận thế luôn ấy chứ, đối với tôi hai tiết toán học vẫn rất là bình thường cho đến khi nó kèm theo hai tiết ngữ văn ở sau.

Sau khi trôi qua một tiết văn dài bốn mươi lăm phút thì tôi cũng đã được nghỉ giải lao, vừa nghe tiếng tùng tùng tùng thì tôi chạy ngay đến nhà vệ sinh của trường để rửa mặt cho tỉnh táo.

Với tốc độ chạy như bị chó rượt của tôi thì tôi đã đến được nhà vệ sinh đầu tiên, chiến thắng vang dội, giải quyết sạch sẽ tôi đến vòi nước rửa tay rồi vẫy vẫy vài cái, tôi tạt sang căng tin cho bổ sung cho mình một lượng nước vừa đủ và còn là loại ướp lạnh.

Một lượng lớn nước mát lạnh trôi tuột vào cổ họng làm tôi tỉnh táo hơn nhiều, bước vào lớp thấy Quỳnh Như (lớp phó học tập) và Minh Hùng (lớp trưởng) đang bàn về các phần quà và cách tổ chức lễ 20/10 cho các nữ giáo viên.

Về vấn đề đó thì lớp tôi nhiều đứa hưởng ứng lắm, mọi người thi nhau góp ý cái này cái kia làm cho giờ ra chơi nhộn nhịp hẳn.

Nhưng chẳng bao lâu sau khi đến tiết văn thì các bạn ấy ủ rủ lắm, hồi ra chơi vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ trầm lặng bấy nhiêu, cũng đúng thật vì tôi cũng hơi chán ghét môn Văn.

Không hiểu sao nhưng giọng của cô Thúy Ngân khi giảng bài cứ như lời ru đưa tôi vào giấc ngủ vậy, tôi cứ gật gà gật gù, đầu tôi sắp rơi khỏi cái tay đang chống trên bàn.

Khi tôi sắp chìm vào giấc ngủ thì một bàn tay đập mạnh vào vai tôi, tôi đau điếng đến mức sắp buột miệng chửi thề, nhìn qua thì thấy tờ giấy ghi dòng chữ to đùng:

"Chăm chú nghe giảng đi, mấy bài này có khả năng cao là ra lúc thi đấy."

Tôi cúi xuống thì thầm với Việt Anh:

"Tập trung nghe giảng là tớ buồn ngủ lắm luôn, không hiểu sao cứ gật gà gật gù."

Vừa nói xong thì hai viên kẹo bạc hà Golia đã được đặt ở trên bàn, tôi biết ý nên nhanh chóng cho vào miệng, ôi cái mùi the the của bạc hà làm tôi tỉnh ngủ ngay. Nhờ đó tôi có thể tập trung nghe giảng hơn và hiểu được nhiều thứ từ bài học.

Cuối cùng cũng qua hai tiết tận thế và bây giờ đã đến tiết học cuối cùng trong ngày rồi, đó là tiết tiếng anh. Tôi biết chắc rằng hôm nay là ngày tận thế của những đứa ghét khối D01 và nó không phải là tôi, vì tôi quyết định đi khối D01 nên tôi thích ngoại ngữ vô cùng, tôi học trong sự vui vẻ.

Sau bốn mươi lăm phút thì tiếng trống ra về cũng đã vang lên, như mọi ngày tôi là người chạy đến nhà xe đầu tiên và đương nhiên tôi là người ra khỏi cổng trường đầu tiên rồi.

Chiến thắng khi là người về đầu tiên, tôi vừa phóng con xe điện của mình vừa cười khúc khích, về đến nhà thì tôi lao vào bếp nấu thức ăn ngay. 

Chị Thu Trang cũng vừa mới về đến nhà, cả ba chị em tất bật trong bếp để chuẩn bị thức ăn, may mắn sao thằng bé Hữu Phước ở nhà đã nấu cơm sẵn.

Tôi ăn xong thì dọn dẹp rồi lên phòng nghỉ ngơi tầm ba mươi phút, sau khi tỉnh giấc ngủ tôi vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi thay cho mình bộ đồng phục thể dục. 

Phải rồi chiều nay tôi có lịch học thể dục và quốc phòng ở trường, đến cạnh bàn học bỏ sách vở và hộp bút vào chiếc túi đeo chéo nhỏ.

Tôi ngồi vào ghế lấy chiếc gương nhỏ ra soi mặt, tôi bôi một chút kem chống nắng để không bị đen da khi học hai tiết thể dục nhưng trước đó tôi phải đội nắng đi một quãng đường dài để đón thêm Quỳnh Như vì lúc sáng con bé đã nhờ tôi đến đón nó.

Trôi qua ba tiết học thể dục, quốc phòng đầy mệt mỏi thì cuối cùng tôi cũng được về đến nhà, về đến nhà cũng tầm gần năm giờ chiều, tôi lên phòng cởi bỏ cặp sách, áo khoác móc lên tường rồi chạy xuống lầu vo gạo nấu cơm.

Mẹ tôi đã đi công chuyện ở đâu đó, tôi chắc rằng bà ấy sẽ về nhà tầm sáu giờ nên bây giờ tôi bắt đầu sơ chế rau thịt. 

Tôi gội đầu và tắm rửa xong thì cũng là lúc bố đi làm về, thằng Phước cũng vừa chạy xe vào sân.Tôi bắt đầu nấu thức ăn trong sự giúp đỡ của Hữu Phước và chẳng bao lâu sau thì đồ ăn đã được dọn ra bàn. 

Mẹ cũng vừa về và gia đình chúng tôi ngồi quây quần bên mâm cơm thịnh soạn. Tôi tranh thủ chạy lên phòng để học bài, hôm nay bài tập có rất nhiều cũng vì chiều nay tôi học thể dục nên không có thời gian làm và bây giờ tôi phải ngồi cày cho hết đống bài vở của hôm nay và soạn bài cho ngày mai nữa.

Chẳng mấy chốc mà đã đến cuối tuần, là ngày tôi mong chờ nhất để có thể ngủ nướng Thế mà chủ nhật hôm đó tôi dậy sớm lắm, thật khó hiểu với mọi sự việc trên đời sống này.

Tôi hẹn Thùy Linh đi cà phê cùng vài người bạn nữa, tôi sửa soạn trang phục cho chỉn chu rồi bước ra khỏi nhà.

Vừa bước chân trái ra khỏi cửa thì một trận mưa rơi xuống bất ngờ, tôi không trở tay kịp mà lao đầu chạy vội vào nhà, mái tóc suôn mượt hồi nãy giờ đã bị nước làm dính lại. Tôi đành hủy cuộc hẹn cà phê rồi lê từng bước lên phòng.

Thay đồ, lau khô tóc thì tôi tiện tay cầm lấy chiếc điện thoại trên bàn, tôi thả mình nằm trên chiếc giường yêu dấu. Ngón tay lướt lướt trên màn hình điện thoại, cứ lướt theo quán tính và mắt tôi đã nhắm lại không biết từ khi nào, cứ thế tôi lại đi vào giấc ngủ một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro