Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 5

Thẩn thờ ngồi  trên chiếc giường còn lại, em đang trong phòng tắm. Đôi mắt tôi dần trở nên vô hồn, tâm trí bắt đầu buông thỏng. Tôi không nhớ mình đã ngồi đó từ lúc cho, chỉ cho đến khi Jiyeon xoa nhẹ mái tóc và ôm tôi vào lòng. Cánh tay tôi bất lực để đẩy em ra. Tôi ngã hẳn vào lòng em. Nhìn tôi như vừa trãi qua một cứ sốc rất lớn. Đến độ không còn tin vào chính bản thân mình. 

- Nhìn em này_ em nâng gương mặt tôi lên

Đôi mắt trống rỗng, tôi còn tâm trí để nhìn ai đó à. Dường như không chịu nổi không khí như vậy, em cuối xuống hôn tôi một cách điên loạn. Môi tôi như muốn sưng tấy lên. Cảm nhận được không khí dân bị lấy mất, tôi đẩy mạnh em ra. Đưa tay lên quẹt miệng, tôi liếc nhìn về phía em. Còn người trước mặt tôi, thật sự rất đáng sợ.

- Tỉnh rồi à_ nụ cười nữa miệng tôi ghét nhất lại xuất hiện trên môi em

- Unnie không muốn nói chuyện với em_ tôi hầm hầm đứng dậy, định ra khỏi phòng

- Vậy unnie có muốn xem cái này không_ em cầm cái gì đó giơ giơ trên tay

Tôi đứng yên bất động, em đang cắm cuối tìm dây cắm vào màn hình TV. Miệng luôn nở một nụ cười bí ẩn. Sau khi hoàn tất, em kéo tay tôi lại gần. Bật điều kiển, màn hình bắt đầu tự động phát sáng. Tôi mở to mắt ra với những cảnh tượng đang diễn ra. Không thể nào tin được, tôi như chết lặng tại chỗ. Trước mắt tôi là những hình ảnh tôi và em ân ái đêm qua. Nó sống động tới mức tôi thể tượng tượng nổi. Em đang tựa đầu vào vai tôi, trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười quen thuộc. Tôi càng ngày càng không thể tin được, đây sao có thể là đứa em tôi từng thương yêu nhất được chứ. Một Park Jiyeon ngây thơ, thánh thiện ngày đầu chúng tôi gặp mặt. Một Park Jiyeon nhõng nhẽo với tôi sau mỗi giờ tập. Một Park Jiyeon kiên cường trên sân khấu dù cái chân bị đau đến mức nào, cũng không muốn ảnh hưởng đến cả nhóm. Đứa em gái tôi yêu, đứa em gái tôi cưng chìu nhất nay đã biến đâu mất rồi. Nay trước mắt tôi chỉ còn là một Park Jiyeon mưu mô với nhiều thủ đoạn nham hiểm. Em đã đánh mất đi nụ cười tôi hằng yêu nhất. Em.......đã giết chết đứa em gái mà tôi yêu thương.

- Hay không_ em tắt TV, xoay sang nhìn tôi

- Tại sao?_ lời nói nhẹ tựa gió thoảng, nhưng dư âm mang theo chút đau xót

- Tại sao à? Tại sao em quay lại được à? Hay tại sao đêm qua chúng ta quá cuồng nhiệt_ những lời em thốt lên vô tình tạo một vết nứt không nhỏ nơi trái tim tôi

- Tại sao lại thành ra như vầy chứ. Tại sao lại thay đổi một cách đột ngột như vầy. Jiyeon của unnie không phải là người như vậy, không phải_ tôi hét lên, như muốn trút bỏ hết những thứ trong lòng

- Khi yêu, con người ta thường rất mù quáng. Trong tình yêu không phân biệt đúng hay sai, chỉ là có hoặc không mà thôi. Nếu unnie ngoan ngoãn nghe lời em, Park Jiyeon ngày xưa sẽ quay trở lại. Còn nếu không, em không dám chắc đoạn video này sẽ được bảo mật cho đến phút cuối_ em đang uy hiếp tôi đó ư

- Em dám_ tôi trừng mắt

- Từ khi quyết định yêu unnie, em đã chấp nhận hy sinh tất cả rồi_ em kiên quyết

- Vậy rốt cuộc em muốn cái gì_ tôi thở dài

- Chỉ cần unnie thực tâm yêu thương em, dù ban đầu chỉ là tình cảm chị em thôi nhưng em cũng chấp nhận. Chỉ cần unnie đối với em là không giả dối, em sẽ đối xử tốt với unnie_ em choàng tay sang cổ tôi, khiến tôi có phần hốt hoảng

- Unnie.....đồng ý. Nhưng với một điều kiện, không được để lộ đoạn video này ra ngoài_ tôi phải ngăn ngừa việc em đem nó tung khắp nơi

- Em biết rồi_ em cười rồi ôm chầm lấy tôi

Nụ cười ngày xưa nay đã trở lại. Nhưng tôi không hề thấy vui. Tâm trí tôi đang rối loạn, liệu đây có phải là thật không. Bổng dưng tôi cảm thấy mọi thứ về em nay lại quá huyền ảo. Tôi không nhận ra được lúc nào là thật, lúc nào là giả. Nhưng điều quan trọng giờ phút này là làm sao để lấy lại đoạn băng này. Cách duy nhất hiện giờ là cố lấy lòng Jiyeon.

Hôm nay chúng tay đến trường quay ghi hình cho MV lần này. Chủ đề lần này là những chú thỏ dễ thương nên nên trang phục cũng vô cùng xinh xắn. Tôi vừa thay quần áo diễn xong, chuẩn bị bước ra khỏi phòng thử thì có một lực đẩy ngược tôi vào trong. Nói là lực đẩy vậy thôi chứ thực ra là em. Tự nhiên từ đâu bây đến đẩy người ta một phát muốn đau điếng cả vai.

- Đau_ tôi nhăn mặt

- Trúng ở đâu à_ từ bộ mặt tươi cười em dần chuyển sang hốt hoảng

- Ngay vai nè. Đau quá_ ăn cái gì mà bạo lực với phái đẹp thế không biết

- Em xin lỗi. Đau ở đau, để em xem_ em bắt đầu cuống lên

- Không cần đâu. Vào đây làm gì_ tôi nhìn em bằng cặp mắt khó hiểu

- Nãy giờ không gặp, nhớ_ em nũng nịu ôm lấy em tôi

- Yahhhh mới có 15 phút thôi mà_ tôi cằn nhằn

- Nhưng em nhớ, kệ em_ haizzzz lại tiếp tục nữa rồi

- Jiyeon à, ở đây không tiện đâu_ em đùa à, tình tứ chỗ này có nước lên báo sớm quá

- Như vầy là đủ rồi_ em chồm lên hôn nhẹ vào môi tôi. 

- Sơn môi mà bị lem là unnie giết em đó_ tôi lườm lườm

- Vậy tối nay tẩy trang xong mình hôn nhau há_ em lém lỉnh

- Yahhhh_ cái đồ bá đạo, chỉ biết lợi dụng chiếm tiện nghi

- Nhỏ nhỏ thôi, bị phát hiện đó_ em  ngó xung quanh. Thật là hết nói nổi mà

Mạnh bạo lôi con khủng long này ra ngoài, bằng không lát nữa lại có chuyện. Một tuần qua tôi đã xuống nước hết mức để thực hiện yêu cầu của em. Tôi muốn dùng tình cảm chị em đối xử với em, nhưng sao giờ phút này lại cảm thấy khó quá. Yêu thương vẫn còn đây nhưng dường như có một khoảng trống không thể lắp đầy được. Phải làm thế nào để có thể quay về như xưa?

- Jiyeon à_ tôi ngồi xuống giường

- Dạ_ đôi mắt dán chặt vào màn hình nay cũng chịu xoay qua nhìn tôi

- Đoạn băng đó. Em........em....xóa chưa_ tôi ấp ứng, có một chút lo sợ

- Chưa. Unnie muốn xóa à_ em lạnh giọng, tôi biết mình cần chuyển chủ đề

- Không.......không phải. Unnie chỉ...chỉ muốn xem lại_ tôi bối rối

- Xem lại á?_ em chau mày

- Lấy.....lấy kinh nghiệm_ trời ơi tôi đang nói cái quái quỉ gì thế này

- Hahahaha chuyện đó mà cũng cần kinh nghiệm à_ em bật cười thành tiếng

- Sao không chứ_ tôi nhăn mặt, vui lắm à?

- Chuyện đó có em đảm trách mà, unnie không cần lo_ em kiêu hãnh vỗ ngực xưng thành tích

- Yahhhhh không lẽ em bắt unnie.........nằm dưới hoài sao_ tông giọng cũng từ từ giảm dần

- Unnie muốn nằm trên à_ em từ từ nhích lại gần tôi

- À......umm_ đừng có hỏi nữa, mặt tôi sắp bốc hỏa rồi đây này

- Để em dạy cho_ em cười gian

- Yahhh yahh tránh xa unnie ra_ cảm nhận được điều bất thường, tôi thụt lùi lại

Chưa kịp nói hết câu đã bị em chặn lại. Đè tôi xuống giường, em tiếp tục công việc "cao cả" của mình. nhưng hôm nay đặc biết khác mọi hôm. Em không tự ý hành động mà "tận tình chỉ dạy" cho tôi. Còn kêu tôi làm thủ nửa cơ chứ. Kiểu này sao ngày mai sống nổi đây hả trời. Mục đích không thành, làm sao lấy được đoạn băng đó đây?

Em đối với tôi càng lúc càng dịu dàng hơn. Các thành viên trong nhóm có đôi lần thầm ngưỡng mộ. Em chăm sóc tôi rất chu đáo, như những tháng ngày trước kia. Tôi thì vẫn vậy, ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng không biết bao nhiêu lần cảm thấy ủy khuất. Tận dụng hết cơ hội, tôi muốn moi cho bằng được thông tin vị trí của nó nằm ở đâu.

Hôm nay bọn họ ra ngoài ăn uống, tôi viện cớ ở nhà nói chuyện điện thoại với mẹ. Em cũng chẳng nghi ngơ gì. Chỉ  cần là đồ ăn thì em không bao giờ bỏ qua. Lùng sục khắp mọi ngóc ngách trong phòng, em bỏ nó ở đâu rồi chứ. Cũng đã hơn nữa tiếng nhưng tôi vẫn chưa tìm ra được đoạn băng. Em giấu ở cái nơi quỉ quái nào thế. Tìm kiếm trong vô vọng, hết tủ quần áo rồi đến học tủ. Ngay cả trong nhà tắm tôi cũng lục tung cả lên. Ngồi thẩn thờ dưới nền gạch, không lẽ số mình cạn từ đây. Chợt mắt tôi lóe lên khi nhìn thấy vật vì đó màu đen được đặt gần sát cột dẫn nước trong bồn tắm. Mừng rỡ lôi nó ra. Quả thật ông trời khong phụ lòng người, cuối cùng cũng đã tìm ra. Trong khoảng khắc tôi đang mở camera lên thì đột nhiên tôi nghe tiếng cửa phòng mở ra, một bóng đen bước vào dưới ánh đèn ngủ lờ mờ. Thân thể tôi như bất động, cái camera trên tay cũng theo đó rơi xuống đất. Cái lạnh bao trùm cả căn phòng, nỗi sợ hãi lại bao trùm lấy tôi một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jijung