Tham vọng bếp núc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó quyết định sẽ “đánh tín hiệu” với Minh bằng…bánh ngọt, tất nhiên là tự làm. Chậc, vậy là có quá nhiều thứ phải làm trong hè này. Đầu tiên là một công việc làm thêm cho ra hồn, để gom tiền cho một khóa học làm bánh mà nó cực thích. Sau rất nhiều lần vòng vèo qua mấy con phố gần nhà, nó quyết định dừng xe trước cửa một tiệm bánh kem nhỏ nằm lọt thỏm giữa hai tòa cao ốc sừng sững. Tấm biển “Cần tuyển thợ phụ” ngay lập tức được cất đi, sau mười lăm phút nó được chị quản lý chất vấn. A-lê-hấp, nó được nhận. Chả cần hồ sơ hồ siếc, giấy tờ giấy tiếc gì. Tuyệt nhất, nó có thể làm việc ngay trong buổi chiều hôm đó. Và công việc đầu tiên trong đời của con bé lần-đầu-tiên-đi-làm là… quét dọn. Hơi bất ngờ và sững sờ, nhưng rồi nó lại chậc lưỡi:”Xời, Martin Yan ngày xưa cũng đi lên từ “nhân viên quét dọn” như mình thôi!”

Mùi thơm của bánh chín bay ra khiến nó thấy phấn chấn hẳn. Nó ngẩn người xem mấy chị làm bánh thoăn thoắt nhào bột. Chỉ nay mai thôi, nó sẽ được thử nghiệm một vài món bánh nào đó, và chắc chắn là Minh sẽ mê. Nhưng, tới ngày làm việc thứ năm, nó bắt đầu hoang mang. Trong bếp đã có bốn thợ. Thêm hai nhân viên phụ việc nữa là sáu. Chị quản lý cũng không hề đả động gì tới công việc cụ thể của nàng-nhân-viên-mới.Lo nhất, ngoài nó ra, tiệm bánh chẳng có thêm bất cứ một nhân viên quét dọn nào.

Sáng ra, Nghĩa đã cười tí tóe trên ban công tầng ba, tò mò:

-Làm gì mà đêm qua hét khiếp thế?

-Hét á? Hét gì?

-Cái gì mà liên quan đến… giúp việc.

-Hả???

-Định đi làm giúp việc kiếm tiền à?

-Ai bảo! Người ta đi làm phụ bếp đàng hoàng.

-À! Ra là thế. Vừa đi làm mà đã được nhận vào làm phụ bếp ngay!

Nó chột dạ, buột miệng:

-Cũng chả biết thế nào. Vẫn chưa thấy người ta giao việc cụ thể. Mấy ngày nay toàn bị đẩy đi làm lao công.

-Hiểu rồi. Tiệm đó đang thiếu chân quét dọn. Nếu cần phụ bếp, người ta đã giao việc từ ngày thứ ba.

Nghe đến đây, Mai lẳng lặng đi vào phòng, chả buồn chào tạm biệt tên hàng xóm chỉ được cái… nói đúng.

“Nhưng nếu kiên trì và chịu khó ngó vào bếp thì có khi cũng được đấy!” – Nghĩa nói vọng sang, giọng an ủi hơn là khuyên nhủ.

Sau vài phút trao đổi với chị quản lý, nó đã thấu hiểu mọi chuyện. Cái tấm biển “Cần tuyển thợ phụ” chỉ giương lên cho oai. Nó đã “vớ bẫm” một quả lừa to đùng. Nhưng thôi, đâm lao đành phải theo lao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro