CHAP 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/đọc sang chap 14 sẽ rõ mọi vấn đề bạn sắp sửa khúc mắc./

...

Gum đang ngồi ở phía xa, cậu cứ nhìn mãi Jungkookie đang ăn cơm rồi tủm tỉm cười. Dạo này mối quan hệ của họ rất tốt, kể từ sau hôm bị mẹ Jeon từ chối, cậu ra sức làm thân với Jungkookie hơn.

" Nè, cậu biết không Gum, chú Kim nhà tớ có phòng ngủ lớn cực. Hôm trước tớ gọi điện, chú ấy còn khoe có mô hình xe tăng nữa cơ. "

Miệng nhỏ của Kookoo cứ thao thao bất tuyệt về chú Kim trước mặt Gum, mặc dù có hơi buồn cười nhưng cậu cứ ngồi nghe em nói mãi không rời. À còn phải nói, hôm từ chối Gum để ở nhà với chú Kim, em liền đánh một giấc thật ngon sau đó, sáng dậy hôm sau còn dậy sớm để gọi điện chúc mừng sinh nhật chú. Hắn một bụng vui vẻ, bắt đầu ngày mới là em, kết thúc sinh nhật là em, vui, vui không thể tả nổi.

Họ cứ như thế, thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào em còn là một cậu bé đáng yêu, lon ton chào mẹ, chào ba, chào chú Kim để đi học mẫu giáo. Lớn hơn, em đã đi học tiểu học, vẫn ngoan ngoãn chào ba mẹ và gọi cho chú Taehyungie như vậy. Nhưng rồi, dần dần em cũng lớn, bắt đầu bước vào tuổi dậy thì, tính cách cũng ương bướng hơn.

" Mẹ ơi, nay bạn con sinh nhật, mẹ cho con đi được không ạ? "

Jeon mười ba, xinh đẹp, học giỏi, thân thiện và hơn hết giờ đây, làn da trắng muốt không thay đổi, bờ môi mỏng ngày xưa giờ đã căng bóng đỏ hồng, má em đỏ hây hây, nét đẹp thơ mộng như mùa thu Paris, nơi hắn sống.

" Con đi cẩn thận, nhớ về trước chín rưỡi tối. "

Công việc của Taehyung dạo này cũng bận rộn, hắn đâm đầu đổ đuôi làm việc đã được sắp xếp, rất thành công, rất thuận lợi. Chắc là hè năm nay, hắn sẽ chuyển tất cả công việc và đồ đạc về nước. Còn phải nói, dù ba của hắn làm chủ tịch tập đoàn lớn, nhưng Kim Taehyung vẫn muốn bắt đầu từ chức nhỏ sau khi được đưa về. Chức nhỏ đó cụ thể là giám đốc của một chi nhánh trong tập đoàn.

" Nay con về hả Taehyung? "

" Cũng chưa biết được mẹ ạ, nhưng mà con sẽ ráng về sớm trong vòng một tuần này. Thôi con phải đi gặp đối tác rồi, chào mẹ. "

Mẹ Kim với mẹ Jeon liếc nhìn nhau, tâm trạng không mấy vui vẻ, hai năm trở về đây, tình cảm của hai đứa dần giống tình chú cháu mất rồi. Vẫn là những lời hỏi thăm, vẫn là những lời nói yêu, nhưng họ có cảm giác, dường như khoảng cách đã chia cắt tình cảm mà đáng lẽ phải là tình yêu.

Hắn muốn nói với mẹ vậy để bà bất ngờ, hắn nhớ em, nhớ nhà, nhớ tất cả mọi người. Kim Namjoon đã định cư bên này và đã có chồng nhỏ bên mình rồi, anh hiện giờ đang quản lý một chuỗi nhà hàng không thuộc tập đoàn của gia đình, người ta giỏi giang, IQ 148, quy hoạch đất rồi buôn bán phát đạt đến mức tự mở nhà hàng riêng. Seok Jin - thư kí của Taehyung kiêm chồng nhỏ của Namjoon, anh ấy đã gửi ít quà đem về cho ba mẹ, cũng như dặn dò và chuẩn bị đồ cho Taehyung.

" Ê ku, mày về nhớ hỏi thăm sức khỏe ba mẹ dùm anh. Ờm, còn cái vụ quà cưới ba mẹ gửi, bảo là thôi, anh với Jinie không cần đâu, tốn kém. "

Kim Namjoon đưa em trai ra sân bay rồi dặn dò nó đàng hoàng, trước khi đi, hắn không quên chào tạm biệt Paris đầy thương nhớ. Tám năm thanh xuân, cũng là tám năm hắn vật lộn để về với em. Hắn bây giờ rất nhớ, nhớ đến mức muốn về thật nhanh để ôm em vào lòng. Cái thời em còn bé, mỗi lần hắn mở cửa nhà, hình dáng bé tẹo lạch bạch chạy tới, cái chân xíu xíu đòi chú mua dép iron chíp chíp. Miệng nhỏ nói thích áo thỏ và áo vịt, em còn đòi mặc cả hoodie to đùng của chú, một lớn một nhỏ cười nói vui vẻ. Taehyung nhớ lại tất cả những kỉ niệm của cả hai, lòng thắt lại đầy nhớ nhung.

" Anh sắp về với em rồi bé con. Anh sẽ về để cưới em. "

Jungkookie bên này đang nhảy nhót và bôi bánh kem lên mặt Gum, nói là sinh nhật chứ thực ra chỉ là tiệc bạn bè bình thường. Mấy đứa lớp tám ấy mà, nó nghịch ngợm rồi phá phách đủ trò, Jungkookie cũng không ngoại lệ, em không hỗn láo nhưng hơi ương ngạnh và khó bảo thôi.

" Nè Jungkookie, cậu muốn uống thử rượu vang không? "

Này này, mới mười ba tuổi thôi đó nha, sữa chuối là chân ái của đời tui đó.

" Thôi, tớ không biết uống đâu. "

Em từ chối rồi tiếp tục mở nhạc để nhảy, Jungkookie từ bao giờ đã thích nhạc rap, em cứ vậy hát hò trong một căn phòng chỉ có hai người, đó là mình và Gum. Nhà Gum cũng thuộc dạng giàu có, muốn gì được nấy, nên phòng của cậu trang bị đầy đủ nội thất. Cậu ta muốn hôm nay sẽ tỏ tình Jungkookie, cậu ta đã thích em ngần ấy năm rồi.

" Tớ có chuyện muốn nói Jungkook. "

Gum tiến lại phía bàn học, lôi từ đâu ra một cái nhẫn có đính mấy hạt lấp lánh, chỉ cần di chuyển vị trí và tọa độ nhìn là sẽ thấy hình iron man nằm trong đó. Cậu quỳ xuống, tỏ tình và trao chiếc nhẫn vào tay Jungkookie. Em đơ người, bàng hoàng nhưng không muốn rút tay về, thật ra là em có mến một chút, một chút bạn Gum. Bạn ấy đối với em rất tốt, luôn làm mọi thứ vì em, biết những thứ em thích. Trong một phút nông nổi, Jungkookie... đã đồng ý làm người yêu của Gum.

" Ưm... tớ, tớ đồng ý. "

Kim Taehyung đặt chân về nhà sau bao mệt mỏi, hắn sẽ cất đồ rồi lẳng lặng đi sang nhà mẹ Jeon, hắn nhớ em, nhớ rất nhiều. Chỉ cần một cái ôm của em cũng đủ làm cho hắn hết mệt rồi. Hai bà mẹ già vừa về đến cửa cũng là lúc Taehyung đang rón rén khóa cửa để đi.

" Ủa, thằng cha nào đây... T-Taehyung??? "

" ỐI DỒI ÔI THẰNG CON TÔIII. "

Họ hét ầm lên rồi ôm chầm hắn đem vào nhà, vui vẻ nói chuyện rồi kể mãi, Kim Taehyung không khỏi vui mừng vì hai mẹ vẫn còn trẻ đẹp như ngày nào. Hắn xin phép mẹ, nhanh nhảu đi xe sang nhà Jungkookie, hắn muốn ôm em lắm rồi, muốn thơm lên gò má xinh đẹp của em. Đến nơi, Taehyung hoài niệm một chút, hắn nghĩ giờ này em đang học hoặc ngủ ở trên. Kệ giày được hắn khẽ mở, bên trong là đôi dép chíp chíp hình iron man đã sởn màu, Taehyung cười mỉm, kỉ niệm đẹp đẽ đối với hắn chỉ cần là những thứ đó thôi.

" Jungkook ơi... chú về rồi đây. "

Đáp lại hắn là tiếng lách cách mở cổng, Taehyung nhìn ra ngoài, cảnh tượng đau đớn đến xé lòng khiến hắn chỉ muốn bóp chết tên kia lại. Jungkook được Gum đưa về, lúc tạm biệt còn ôm rồi xoa đầu em nhỏ. Taehyung gần như vô cảm, nhưng vẫn giữ được nét vui vẻ và chào đón. Jungkook quay đầu lại, em suýt bật khóc, hình ảnh người chú, người anh thân thuộc suốt bao tháng ngày mình mình mong mỏi đã trở về. Hắn đẹp hơn so với ngày xưa rất nhiều, điều ấy khiến em rất vui, vứt bỏ cả mũ, em chạy lại nhảy lên ôm chầm hắn. Taehyung bế em mà lòng như muốn vỡ òa, là thật, em đang ở đây và ôm lấy hắn. Jungkookie ôm chú, nhưng em không thơm chú như ngày xưa, hắn thì ngược lại, hôn lấy hôn để lên má em.

" Chú ơi... em nhớ chú. "

" Ừm... chú cũng yêu em. "

Jungkook trong lòng vui vẻ, dắt chú vào nhà rồi đem rót nước cho chú, thấy em càng lớn càng xinh đẹp, Taehyung không khỏi vui mừng, nhưng nghĩ đến chuyện ban nãy, hắn thật không vui. Hai người nói chuyện thật lâu, em còn ngồi cạnh hắn, thi thoảng dựa đầu vào vai chú một cái. Nhìn cảnh này, người ta sẽ nghĩ họ là một đôi thật hạnh phúc, nhưng tình yêu nào mà chẳng có sóng gió.

" Tối nay chú ngủ lại đây với em nhé? " - Taehyung đề nghị.

" Tối... tối nay ạ?? " - Jungkook đã có điện thoại riêng, tối nay em định nhắn tin và gọi cho Gum.

" Sao thế em... Jungkook... không nhớ chú hửm? " - Taehyung biết, trong tim em đã có một vị trí khác.

" Đâu có, chú ngủ lại đây đi, ngủ trên giường với em. "

Bé dắt tay hắn lên lầu, phòng ngủ của em toàn là mùi hoa hồng, thơm nhẹ dịu êm, hắn vui vẻ cởi áo khoác treo lên móc rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh. Jungkook lên trước đang thay đồ, đột nhiên cánh cửa nhà tắm bật mở, em hốt hoảng định hét lên, hai tay chắn trước ngực khi thấy chú.

" Ch.. chú... đợi em thay đồ đã. "

" Có gì phải ngại nào, chú thấy hết của em rồi còn gì. Cả Gukie nhỏ và mung chinh này cũng thấy luôn rồi. "

Bé ngại ngùng rồi chui rúc vào sau cánh cửa để mặc đồ, lúc em cởi quần, Taehyung ngứa tay đi đến xoa rồi bóp nhẹ một cái, mặt tỉnh bơ rồi nói.

" Mông em hơi gầy đấy, giờ chú về chú sẽ chăm cho mông to hơn để cắn. "

Họ vệ sinh cá nhân xong liền ra ngoài, Taehyung nằm xuống giường hít mùi thơm của gối em, cái gì của em cũng thật thơm, nhưng em chưa mười tám, bùn chết mất. Kookoo mặc đồ ngủ hình con thỏ màu trắng, em chạy lại giường rồi sạc điện thoại, hai chân kéo chăn lên để đắp cho chú. Hắn kéo bé con lại vào lòng, tay đặt lên eo em rồi đưa môi lại hôn nhẹ. Jungkook mỉm cười, đỏ mặt rúc vào lồng ngực chú, em thơm lên ngực hắn, thỏ thẻ nói chuyện.

" Chú ơi... em bảo... "

" Ơi? "

" Em... em có người yêu rồi... "

Hắn không mấy bất ngờ những trong lòng đổ vỡ, anh chờ em lớn, anh chờ em đến khi em trưởng thành. Nhưng cái anh nhận lại là thấy em vui bên thằng khác.

" Chú... chú không giận em chứ ạ?? " - bé ôm lấy bụng hắn rồi ngượng ngùng hỏi nhỏ.

Tim hắn đã sớm tan nát, dù có xé thêm cũng vẫn đau như vậy, nhưng vì em, vì em hạnh phúc, chỉ cần em vui thôi bản thân đã không cần bất cứ thứ gì cả. Taehyung xoa đầu rồi đau xót hôn lên mái tóc em, tay vỗ nhẹ lưng cho em ngủ.

" Không... chú không giận. Em vui thì chú vui. Ngoan, giờ ngủ đi. "

Em có biết không, anh đã từng khóc hai lần, một lần vì mẹ đánh và một lần vì em. Lần này anh không khóc, anh vui, vui vì em đang hạnh phúc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro