CHAP 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Kookoo, lại chú ôm em. "

Lâu lắm rồi, em mới được nghe hai chữ Kookoo thân thương từ chú. Em nhớ hai người của ngày xưa, nhớ hết thảy những kỉ niệm tươi đẹp của cả hai.

" Dạ... "

Bé con đang đi cất chậu nước và cất dọn mấy chai rượu hết, em dọn xong liền rửa tay rồi chạy đến bên chú. Đêm qua, hắn cứ nghĩ đó chỉ là một giấc mơ, nhưng vì Taehyung uống nhiều rượu nên bị sốt cao. Em mới chỉ ôm chú được một chút liền phải rìu chú tiến lại giường, thay khăn rồi lau mồ hôi cho chú cả đêm. Jungkook cứ thế dọn dẹp cả đêm, chăm sóc cho người mà em đã làm tổn thương. Mẹ Kim biết hết mọi chuyện, bà chỉ mỉm cười đầy hài lòng, quay về thuật lại với ba Kim.

" Thằng bé, y chang hồi ông yêu tôi, cứ cố chấp, suýt thì mất nhau. "

" Tôi cam chịu từng ấy chuyện, cốt là để có mình ở bên thôi. "

Họ cười nói rồi tiếp tục ăn sáng, mẹ Kim cũng đã chuẩn bị đồ ăn sáng cho hai đứa rồi, chút mẹ sẽ đem lên cho bé.

" Chú đỡ hơn rồi, em... về với người em yêu đi. " - Hắn không muốn nhắc đến tên thằng khốn đó hắn chỉ muốn em hiểu ra thôi.

" ... Chú... e... m.. "

" À, chân tay em đâu, đưa chú xoa thuốc. "

Rốt cuộc vẫn chỉ có chú hiểu em, vẫn chỉ có người đã từng mua hàng bịch bỉm, mua từng núm ti giả, mua từng hộp sữa, bộ quần áo cho em, mới là người thương em nhất. Giờ đây Jungkookie biết, chú làm tất cả chỉ vì em, chú chịu đựng đánh đổi nhiều thứ đều vì em. Được chú xoa thuốc em liền bật khóc nức nở, bé chui vào lòng hắn, thủ thỉ lí nhí đầy yêu thương.

" Chú oii... em.. em xin lỗi... chú.. đừng bỏ em nha... "

" Anh chưa từng bỏ em... "

" Chú... chú quay về bên em... à không hức... chú... cho em cơ hội để yêu chú... được không ạ? "

Em cứ vậy thỏ thẻ rồi hôn thật nhiều lên gò má kia, Taehyung vui vẻ, cũng không biết em thật sự yêu mình chưa, nhưng cho đến bây giờ, thứ hắn nhận được có lẽ xứng đáng rồi. Hắn xoa đầu rồi hôn môi em, nụ hôn này thật khác nụ hôn hôm qua, nó ngọt ngào, gợi nhắc những nụ hôn mà hai người đã từng chạm.

" Em đói chưa, anh xuống nhà lấy đồ ăn cho em nhé?? "

Cái cách hắn xưng anh thật ngọt ngào.

" Dạ... em... chưa đói lắm... "

*ọt ọt*

Ai da cái bụng hư này, sao mi dám kêu lúc ta đang chăm chú chứ, Taehyung chạm mũi với em đầy cưng nựng. Sợ em đau chân nên bế em xuống nhà, bé đã bảo bé không cần mà chú cứ bế à.

" Mẹ, Ba. "

" Ừm, thế nào rồi. Đôi chim chích bông hai anh làm hòa chưa? "

" Dạ... tại em sai... em xin lỗi ba mẹ, xin lỗi chú. "

Mẹ Kim xoa đầu em, ân cần chỉ bảo rồi kéo tay hai người lại đặt vào nhau.

" Em đừng buồn nữa Jeon, ba mẹ và chú lúc nào cũng bên em. Em biết không, Taehyung đã khóc vì em nhiều lần lắm, mẹ tin lần này em sẽ không bỏ chú nữa. Em nhé... "

Từng lời nói đầy yêu thương, cũng có thể coi là lời khẩn cầu từ mẹ Kim đến em, Jungkookie lại khóc, em chưa kịp khóc thì chú lại ôm má rồi hôn lên khóe mắt em. Hắn cứ vậy lại kéo em vào lòng ngồi, đút cho em từng thìa cháo, hắn vẫn sợ em đau bởi vết đánh lắm.

' Anh Gum... anh... "

' Haha, thằng ngu, tao lừa mà mày cũng tin. Đem đống quần áo của mày đi rồi cút cho khuất mắt tao. '

Hắn cho em ăn xong liền tiếp tục bôi thuốc, quần áo của em mẹ đem đi giặt rồi nhưng lại bị rách mất vài cái. Taehyung hôm nay sẽ đưa em đi mua sắm, mua tất cả những gì em thích. Jungkook cứ cảm thấy có lỗi với chú, thi thoảng chú đang ngồi coi ti vi lại nhón chân hun một cái, lúc chú rửa bát cũng nhón chân hun một cái, có lúc chú đang lấy sữa chua, em nhón chân định hôn lên má thì tên lưu manh kia quay lại để em hôn vào môi.

" Á à, phát hiện Jeon Kookoo hôn trộm tui. " - hắn ôm eo em, chọt chọt ngón tay vào má gầy, hắn sẽ chăm cho em trông tròn ú nụ thì thôi.

" Hong... hong có... người ta... người ta hông hôn trộm mà. "- hai tay bé tí nị đem che mặt, chú lại hôn môi làm em ngại đỏ lựng cả mặt, em yêu chú chết mất thui.

" Bé ơi. "

" Dạ, em đây. "

" Anh đưa bé đi mua quần áo, nhưng mà giờ quần áo của em mẹ đem đi giặt rồi, mặc tạm đồ của anh nhé. "

Jungkookie gật gật cái đầu nhỏ rồi lại để chú bế lên phòng, người gì lớp mười một cao có mét sáu mốt, bốn hai cân không lệch một lạng nào. Taehyung thì được thừa hưởng chiều cao từ ba, hắn cũng thi thoảng tập gym nên đô to. Một ông chú già 'lụ khụ' cao mét tám ba bế một cục kẹo bé xíu lùn mét sáu mốt, trông yêu chết đi được.

Hắn mở toang tủ quần áo mùi Romano quen thuộc, lấy bọc quần áo cũ rồi lựa một chiếc hoodie của mình cho em. Em bé không có quần, hắn liền lấy trộm quần bảo hộ của mẹ cho em mặc.

" Em... xinh thật đấy. "

Trước mặt hắn là một Jungkook mảnh mai, hai má đỏ hồng, môi dùng son dưỡng của chú liền bóng bẩy. Áo hoodie đen dài chưa đến đầu gối và cái quần bó sát vào cặp mông mềm khiến em trông xinh xắn và cao ráo hơn. Taehyung hài lòng, lại bế em rồi hôn hôm để cùng xuống xe. Tổng tài nạnh nùng mặc vest xám và người yêu nhỏ mặc hoodie đen cùng nhau tiến vào trung tâm thương mại dành cho giới quý tộc, hảo soái.

" Em thích quần lót ren không? "

" C.. cái.. cái gì ạ? " - chắn chắn em không nghe nhầm đâu, là quần lót ren.

" Anh hỏi em có thích quần lót ren không? " - hắn nhấn mạnh ba chữ trọng điểm, nói to khiến em phải bịt miệng lại.

" Chú kì quá à... em.. em không thích đâu. "

Taehyung mặt tỉnh bơ rồi lựa lựa vài cái quần ren bỏ vào giỏ đầy quần áo hàng hiệu, Jungkook nhăn nhó định bỏ ra nhưng lại bị ánh mắt đầy đe dọa kia nhìn chặt.

" Em mà không để yên đấy đừng trách anh ăn thịt thỏ sống ngay tại phòng thay đồ kia. "

" Thịt thỏ... eooo, chú chưa nấu mà đã ăn. "

Jeon mười sáu, không biết thứ gì về tình dục cũng như have sex, người ta trong sáng ngoan ngoãn thế, nào có biết chỉ cần chờ em sinh nhật mười tám là sẽ có người ăn thịt em đến không còn một mảnh xương.

Hắn bất lực, ôm eo em đi lựa lựa mấy bộ quần áo ngủ nữa, các nhân viên trong khu đó đầu tiên bàn tán về cặp đôi này chỉ vì thấy họ đẹp đôi quá. Người gì đâu mà cứ ôm eo người yêu rồi ôn nhu thi thoảng thơm má một cái, cho đến khi ra quầy thanh toán, họ liền há hốc mồm khi Taehyung giơ danh thiếp và xách đồ ra về.

' Kim Taehyung, giám đốc chi nhánh Alpha của tập đoàn K.Hesung. '

Ừm thì cái trung tâm thương mại này cũng thuộc chi nhánh của hắn, người ta thuê đất của hắn để xây rồi buôn bán. Bố thằng nào dám lấy tiền chủ đất đây.

Jeon Jeon tung tăng chạy rồi vui vẻ ăn kẹo bông, Kim Taehyung mở khóa xe, ném đồ vào trong rồi gọi điện cho ai đó hỏi thăm tình hình. Tên Gum đã bị ba mẹ nó biết làm con nhà người ta có thai, gia đình hắn cũng bị Taehyung nhờ đàn em là giám đốc đang đầu tư cho ba nó, rút hết toàn bộ cổ phiếu rồi đánh sập toàn bộ.

Đụng đến ai chứ đụng đến thằng cha Kim Taehyung thì đừng mong sống, mấy thanh niên ngồi lê đôi mách đã nói vậy.

Bé Jungkookie cùng hắn trên đường về nhà nói chuyện không ngớt, em cứ chu chu môi rồi ngồi ăn khoai tây chiên. Hắn vui vẻ, thi thoảng còn được thưởng một cái hôn và vài miếng khoai, bé con cứ nói mãi rồi cũng đến nhà, em giúp chú đem đồ vào, thở ra đầy mệt mỏi vì chú ép mua lắm quá.

"..."

" Kim Taehyunggggg, em đã bảo em không thích váy ngủ ren màaa. "


bé jeon hứa sẽ không làm chú buồn nữa đâu, mấy chị đừng giận bé nữa. 🥺/update: 15.02.22/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro