Chương 33: Thông báo bạn bè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Tùy đem bình giữ nhiệt đưa cho Chu Kinh Trạch xong liền vội vàng chạy về đi học, cả buổi chiều, cô cứ có cảm giác không chân thật cứ như vừa trải qua một giấc mơ. Người cô thầm thương trộm nhớ bao nhiêu năm, giờ anh đã trở thành bạn trai cô.

Buổi tối trở về ký túc xá, Hứa Tuỳ tắm rửa xong rồi ngồi xuống bàn học, bật điện thoại đi động lên lướt nhìn thời gian,  ánh mắt dừng lại một chút rồi bắt đầu viết nhật ký:

Ngày đầu tiên.

28 tháng 6 năm 2011

Viết xong Hứa Tuỳ chống khuỷu tay trên đầu ngồi ngây người,  Chu Kinh Trạch đến bây giờ vẫn không liên lạc với cô, do vấn đề về lòng tự trọng, vì thế cô cũng không chủ động liên lạc với anh.

Hồ Thiến Tây đang ngồi ở  trên giường  sơn móng tay, đột nhiên ném cho Hứa Tuỳ mấy cái kẹo cầu vồng, cười hì hì: "Lần trước cậu cho tớ, tớ thấy ăn ngon nên mua một hộp!"

"Chua chua ngọt ngọt, tớ cũng thích." Hứa Tùy cười nói tiếp.

Hứa Tùy mở gói giấy ngậm lấy một viên kẹo rồi lại tiếp tục phát ngốc, Hồ Thiến Tây đi toilet quay trở về vỗ vỗ bả vai Hứa Tuỳ mấy cái, trong ánh mắt toát lên vẻ tán thưởng:

"Oa, Tùy Tùy cậu thật là giỏi nha!"

"Hả?" Hứa Tuỳ vẻ mặt khó hiểu

"Cậu xem vòng bạn bè đi, tớ cũng mới thấy." Hồ Thiến Tây nhìn cô làm mặt quỷ.

Hứa Tùy cầm điện thoại lên, click mở vòng bạn bè, Chu Kinh Trạch cả nghìn năm không đăng gì thế mà hôm nay tự nhiên lại cập nhật trạng thái, chỉ đăng duy nhất một tấm ảnh không ghi thêm gì hết.

Trong bức ảnh là lê hấp đường phèn mà buổi chiều cô đưa cho Chu Kinh Trạch. Ánh nắng nghiêng nghiêng nhè nhẹ chiếu vào cái bát trong suốt hắt bóng chiếc bàn màu màu vàng nhạt của anh trong ký túc xá, nước đường trong bát chỉ còn lại một nửa.

Anh ấy uống nó rồi.

Phía dưới một đám người bình luận xôi nổi.

Thịnh Nam Châu: 【Được nha, đây là ngầm công khai phải không? Lão Chu thật lợi hại. 】

Đại Lưu: 【 Gì thế này, có phải tôi do tôi uống nhiều quá không ? Vừa mới ngủ một giấc dậy, lão Chu lại đem bông hoa nhài Hứa Tuỳ này cắm bãi phân trâu rồi. 】

Hồ Thiến Tây: 【 bạn thân của tôi giờ đã thành gì nhỏ của tôi rồi, hehe. 】

Hứa Tùy nhìn đến ngây người, bất giác trong lòng như được bọc đường, nhưng vẫn chưa thể tin tưởng được đây là thật.

"Thế nào dì nhỏ, cậu đây là đang ra vẻ? "Hồ Thiến Tây trêu ghẹo nói.

Hồ Thiến Tây  vốn đang nói đùa, Hứa Tuỳ lại nghiêm túc, nhăn nhăn mũi nói: "Tây Tây, thật sự cảm ơn cậu nếu không tớ thật sự không có dũng khí."

"Tớ mặc kệ, cậu là người đầu tiên của phòng chúng ta thoát kiếp độc thân, tớ muốn được mời ăn cơm!" Hồ Thiến Tây nhân cơ hội lừa bịp một phen.

"Đương nhiên rồi." Hứa Tùy cười nói.

"Ai mời ăn cơm, ăn cái hả? Tớ nghe thấy rồi đó" Lương Sảng cầm hộp giữ nhiệt đi nhà ăn mua đồ ăn khuya, ở ngoài cửa nghe thấy ăn liền hấp tấp chạy vào.

"Đương nhiên là Tùy Tuỳ của chúng ta, cậu ấy cùng nam thần của cậu ở bên nhau rồi." Hồ Thiến Tây nhìn cô nàng chớp chớp mắt nói.

Nam thần? Chu Kinh Trạch sao! Miếng màn thầu trong miệng Lương Sảng suýt chút nữa rơi xuống, tự nhiên không còn tí muì vị nào. Kia chính là Chu Kinh Trạch a, người đàn ông nổi bật nhất nha , Hứa Tùy đúng là thần thánh.

Hứa Tùy thấy biểu cảm của Lương Sảng thay đổi, cho rằng cô khó chịu , theo bản năng lui về phía sau một bước, ai ngờ Lương Sảng bất ngờ tiến tới,...cô liếm môi: "Tớ ——"

"Trong ký túc xá của Chu Kinh Trạch liệu có còn soái ca độc thân nào không?" Lương Sảng giọng điệu nghiêm túc nói.

"......" Hồ Thiến Tây.

Hứa Tùy  nhẹ nhõm thở dài một hơi: "Có, ban bọn họ cơ bản tất cả đều là con trai."

Hứa Tuỳ  quyết định cuối tuần mời khách. Tây Tây và Lương Sảng ngủ một giấc đến 12h, Hứa Tùy  đi thư viện đã quay lại.

Hai cô gái nhanh chóng thay quần áo, trang điểm, các nàng tính toán buổi chiều đi dạo phố sau đó đi ăn. Con gái hẹn nhau đi chơi trang điểm tuyệt đối không kém lúc đi hẹn hò. Các cô trang điểm tỉ mỉ đi ra ngoài hấp đẫn một đống ánh mắt nhìn theo.

Đi mua sắm ở trung tâm thương mại đã trở thành một show biểu diễn cá nhân của Hồ thiến Tây , đại tiểu thư kính đeo kính râm, tay xách túi da cá sấu, mua sắm đủ thứ từ cửa hàng lớn đến nhỏ.

Hứa Tùy và Lương Sảng lại giống như hai thẳng nam, tìm ghế dựa ngồi nghỉ, yếu ớt nói: "Tây Tây, tớ đi không nổi, cậu đi đi, bọn tớ ở đây đợi."

Hồ Thiến Tây hận rèn sắt không thành thép liếc mắt nhìn bọn họ một cái, móng Tay được gắn kim cương màu hồng tinh xảo chỉ về phía các cô: "Các cậu, sao sức chiến đấu lại yếu như vậy, về sau bọn đàn ông làm thế nào quẹt thẻ cho cậu!"

Nói xong đại tiểu thư liền quay đầu bước vào cửa hàng nước hoa, cô cầm lấy giấy thử đưa lên mũi ngửi, là mùi quế california mà cô thích.

"Xin chào, tôi muốn mua cái này." Hồ Thiến Tây vẫy tay gọi nhân viên bên cạnh.

Đối phương mặc Âu phục màu đen, lưng thẳng, quay lại, mặt tái nhợt nhìn người trước mặt.

Hồ Thiến Tây lập tức ngây ngẩn cả người, là Lộ Văn Bạch, rốt cuộc anh ta làm bao nhiêu công việc bán thời gian? 

Lộ Văn Bạch ngữ khí lãnh đạm:" Cô cần gì?"

"À, cái này." Hồ Thiến Tây chỉ chỉ chai nước hoa trước mặt.

Kết quả là Lộ Văn Bạch trực tiếp gọi đồng nghiệp khác đến tiếp cô,Hồ Thiến Tây đành phải  đi theo vị tỷ tỷ  thân thiện kia đến quầy tính tiền. Thanh toán xong, Hồ Thiến Tây đứng ở cửa quay đầu lại nhìn Lộ Văn Bạch, cho dù hắn không thèm nhìn đến cô, nhưng cô vẫn có chuyện muốn nói với hắn.

 Từ lần bị Lộ Văn Bạch giội gáo nước lạnh , Hồ Thiến Tây liền trở nên thận trọng hơn, cô bước tới: "Lộ Văn Bạch, tôi ——"

"Tôi sẽ quyết tâm giảm béo"  nửa câu sau còn chưa kịp nói, Lộ Văn Bạch đột nhiên ngắt lời, giọng lạnh như băng:" Tôi với cô thân lắm àg? "

Hồ Thiến Tây sững sờ tại chỗ, Lộ Văn Bạch hờ hững thu hồi  tầm mắt, trong đuôi mặt dẹp hài kia không giấu được sự chán ghét.

......

Buổi tối, ban đầu mọi người tính toán định đi ăn đồ Quảng Đông nhưng khi đi ngang qua một quầy hàng bán đồ mùi BBQ bay đến làm các cô không nhấc nổi chân.

Bên trong tấm bạt màu đỏ, 3 người lấy mấy chiếc ghế nhựa màu xanh tìm chỗ ngồi xuống, người phục vụ nhanh nhẹn mang menu cùng với mấy bộ bát đũa đến, Lương Sảng cầm menu gọi món, Hứa Tuỳ ngồi bên cạnh dùng nước nóng rửa qua bát đũa cho mọi người.

" Ông chủ, một phần cánh gà, sáu phân chân gà, sáu phân mề gà, hai xiên gà và một phần cà tím nướng." Lương Sảng  gọi xong đưa thực đơn cho Hứa Tùy.

Hứa Tùy chọn mấy món mà cô thích, đang định hỏi Hồ Thiến Tây, vừa ngước mắt lên liền phát hiện vẻ mặt cô mất tự nhiên , không biết cô đang suy nghĩ cái gì. Hứa Tùy vươn tay ở trước mặt cô quơ quơ, ôn nhu hỏi: "Tây Tây, cậu đang nghĩ gì thế? Có muốn gọi đồ ăn không?"

Hồ Thiến Tây hoàn hồn,  tươi cười nói: "Tớ không  muốn ăn gì cả hay là gọi bia đi!"

Hứa Tùy trước nay chưa thấy Hồ Thiến Tây uống rượu bao giờ, lúc này nghe xong ánh mắt chần chờ: "Cậu có uống được không?"

Những lời này như nhắc nhở Hồ Thiến Tây, không biết cô nhớ tới cái gì có chút chột dạ nói: "Có thể! Tớ ngàn ly không say."

Kết quả sau khi bia và đồ nướng được mang lên, Hồ Thiến Tây mới uống nửa chai đã say khướt, ôm má cười hì hì nhìn chai bia: "Để tớ biểu diễn khỉ vớt trăng cho các cậu xem."

"......"

Đại tiểu thư thấy không ai để ý đến mình, đột nhiên đập bàn một cái, không rõ ràng nói: "Các cậu...... Không tin đúng không!"

Bọn họ chưa kịp trả lời, Hồ Thiến Tây đầu lệch về một bên đập vào chai bia, trông như thực sự hiểu biết bộ dáng thực tế.

"Này —— này ——tin- chúng tớ tin", Hứa Tùy vội vàng giữ chặt cô, Lương Sảng dùng hết sức kéo Hứa Tuỳ Tây, ba cô gái lôi lôi kéo kéo thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Ba cô gái  trẻ xinh xắn, tràn đấy sức sống trông thực sự nổi bật. Hồ Thiến Tây  mặc chiếc váy hải quân màu đen, chân đi tất trắng cao đến đầu gối trông vừa điểm đạm vừa đáng yêu, tuy rằng hiện giờ trông có chút khùng khùng điên điên.

Lương Sảng trang điểm thiên về gam trung tính, cũng cực kì thu hút. Về phần Hứa Tùy, cô mặc sơ mi trắng vạt áo sơ vin vào trong quần jeans màu xanh, tóc dài ngang vai, nhìn thanh thuần lại ngoan ngoãn.

Bên bên cạnh là một đám nam sinh trông có vẻ cũng là sinh viên, trong đó có một người thỉnh thoảng lại len lén nhìn Hứa Tuỳ.

Hứa Tùy đang định lấy chai bia của Hồ Thiến Tây  không cho cô uống nữa thì đột nhiên, có người gõ gõ bàn, cô ngước mắt  lên thấy một nam sinh đứng ở trước mặt, giọng điệu bởi vì khẩn trương mà có chút nói lắp:

"Có thể...... Thêm WeChat không?"

Hứa Tùy lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói "Xin lỗi", đối phương vẻ mặt thất vọng rời đi. Người đi rồi, Hồ Thiến Tây ngồi ở chỗ kia nghiêng đầu nhìn Hứa Tùy: "Bảo bối."

"Ừ?"

"Cậu bây giờ đã có bạn trai! Nào thể hiện cho bạn trai cậu xem khí thế lúc cậu từ chối người khác" Hồ Thiến Tây nói rồi lập tức lấy điện thoại đi động nhìn cô nháy mắt một cái" để tớ gọi cho cậu tớ xem cậu phản ứng như thế nào"

"Tây Tây,  đừng ——" Hứa Tùy duỗi tay cướp lấy điện thoại.

Nhưng Hồ Thiến Tây đã kịp gọi điện thoại cho  Châu Kinh Trạch, thậm chí còn nhìn cô kêu lớn " Cậu"

Lúc này ở sân thể dục lớp Chu Kinh Trạch vừa mới kết thúc một vòng hình phạt thể chất giờ đang nghỉ ngơi, giọng nói khàn khàn : "Lại gặp rắc rối?"

"Không có, là Tùy Tùy, con nói cậu nghe, vừa rồi có người tới xin Wechat, trông khá đẹp trai chẳng kém cậu chút nào đâu, nếu cậu còn không tới dì nhỏ sẽ——"

"Bị cướp đi" ba chữ cuối còn chưa nói hết, đầu dây bên kia đã truyền đến một trận ồn ào cùng với giọng nói rất nhỏ của Hứa Tùy "Tây Tây, cậu đừng nói nữa", Chu Kinh Trạch nghe được nhướn mày:

"Đưa điện thoại cho cô ấy."

"Hi." Một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến

"Hôm nay ra ngoài ăn cơm?" Chu Kinh Trạch hỏi.

"Vâng, buổi chiều em ra ngoài mua sắm với bạn." Hứa Tùy chủ động thông báo lịch trình của mình liền nghe thấy tiếng leng keng vừa chạy vừa hô khẩu hiệu ầm ĩ từ đầu điện thoại bên kia truyền đến .

"Ăn cái gì?" Chu Kinh Trạch miệng cắn một điếu thuốc, giọng nói như bị bóp nghẹt

"Nướng BBQ." Hứa Tùy trả lời.

"Ừ Trễ một chút sẽ qua đón 2 người." Chu Kinh Trạch đứng dậy, dập tắt tàn thuốc, đi về sân thể dục tập trung với đồng đội, trên đầu ngón tay có vết bỏng đo đỏ

Trong suốt cuộc gọi Chu Kinh Trạch không hề hỏi đến việc có người xin Wechat Hứa Tuỳ, cũng không có vẻ gì là quan tâm. Kết thúc cuộc điện thoại  Hứa Tuỳ hơi có cảm giác mất mát trong lòng.

" Sao rồi? Cậu tớ có ghen không? Có phải muốn đến đây đánh người không?"Hồ Thiến Tây quay qua kích động hỏi. 

"Nào có ấu trĩ như vậy," Hứa Tuỳ cười cười che giấu sự mất mát trong lòng đổi chủ đề "Cậu uống rượu, anh ấy nói lát nữa sẽ qua đây đón cậu."

Hồ Thiến Tây tỏ vẻ không quan tâm bĩu môi, nhân lúc không ai chú ý uống nốt nửa chai bia còn lại, Lương Sảng cướp lấy chai bia.

Hồ Thiến Tây gắt gao ôm chặt lấy cô , Lương Sảng đẩy đẩy đầu Thiến Tây ra một chút, cười nói: " Bảo bối Hôm nay cậu sao vậy? Chẳng nhẽ là thất tình"

Vốn dĩ chỉ là một lời nói đùa, Hồ Thiến Tây đột nhiên" Oa" nước mắt từng hạt rơi lã chã. Hứa Tùy sợ hãi vội vàng chạy đi tìm khăn giấy cho cô, hỏi: "Làm sao vậy làm sao vậy?"

Hồ Thiến Tây vừa lau nước mắt vừa nói: "Tùy Tùy, tớ thật sự rất hâm mộ cậu, có thể chờ đến mây tan để thấy trăng sáng."

"Nhưng tớ cũng phải cất giấu rất lâu." Hứa Tuỳ trong lòng nói thầm

Chẳng ai biết rằng cô đã thầm thích Chu Kinh Trạch từ hồi cấp 3.

Hồ Thiến Tây khóc nức nở đôi mắt đẫm lệ, vừa khóc vừa hỏi : "Tơ...... Tớ rất béo có đúng không?"

"Không đâu, béo cái rắm, ai nói cậu béo tớ chém chết hắn!" Lương Sảng tức giận không thôi.

Hứa Tùy  vươn tay ra lau nước mắt, giọng điệu chân thành, nhẹ nhàng nói: "Tây Tây, cậu không béo chút nào cả."

Hồ Thiến Tây  có gương mặt giống truyện tranh, mắt to, hơi baby, dáng người cân đối không phải kiểu gầy điển hình nhưng đâu có chỗ nào béo.

Nghe bạn bè an ủi , Hồ Thiến Tây càng khóc dữ dội hơn, hai mắt đỏ hoe "Chính là Lộ Văn Bạch chính hắn chê tớ béo."

"Thích một người không thích mình, thật sự...... Quá vất vả."

Hồ Thiến Tây nói xong , mọi người đều thấy đau lòng thay cô, Hứa Tùy cũng không dám khuyên cô đừng uống rượu ở bên cạnh nhẹ giọng an ủi. Lương Sảng bắt đầu cùng cô nàng uống bia mượn rượu giải sầu. Hồ Thiến Tây uống được một lúc, ý thức bắt đầu mất dần.

Hứa Tuỳ đang lo lắng thì điện thoại đi động đặt trên bàn sáng  lên hiện thị ZJZ gọi tới. Cô bấm trả lời, đầu điện thoại bên kia truyền đến hơi thở hổn hển cùng với tiếng cười của Chu Kinh Trạch: " Huấn viên mới xử phạt,một nhóm người phải treo xà nửa tiếng đồng hồ, bây giờ mới kết thúc, có còn ở đấy không?"

"Còn," Hứa Tùy quay đầu nhìn về phía Hồ Thiến Tây, "Tây Tây say rồi."

"Chờ anh."

Sau khi cúp điện thoại, Lương Sảng uống một hơi cạn sạch, cô cắn đầu lưỡi nói: "Tùy Tùy, lát nữa bạn trai cậu có đến không? Vừa đúng lúc tớ có bạn ở gần đây, tớ đi trước nhé T.T tận mắt nhìn thấy 2 người ở bên nhau thật sự quá đau lòng mà"

"Nhớ để ý Tây Tây."

" Được." Hứa Tùy Cười bất lực.

Lương Sảng đi rồi, Hứa Tùy đỡ Hứa Tuỳ Tây đang loạng choạng ngã trái ngã phải đợi khoảng 20 phút, đang cúi đầu nhìn điện thoại thì bị một bóng đen che phủ.

Hứa Tùy vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện Chu Kinh Trạch nhai kẹo bạc Hà trong miệng,cười cười nhìn cô tay chỉ xuống mấy chai bia đổ la liệt dưới bàn và mặt đất.

"Uống bia àg?"

"Em không uống, là Tây Tây uống cùng với 1 bạn cùng phòng nữa......" Hứa Tùy dưới cái nhìn chăm chú của Chu Kinh Trạch giọng nói nhỏ dần  "Đương nhiên, em cũng uống một chút."

Thịnh Nam Châu đứng bên cạnh thở dài một hơi, Hứa Tuỳ giờ mới phát hiện ra cậu cũng đến. Thịnh Nam Châu cau mày: " Sức khỏe cô ấy không tốt lắm, không thể uống nhiều rượu như này."

" Tôi đưa cô ấy về trước, vừa vặn hôm nay là cuối tuần."

Nói xong, Thịnh Nam Châu  lấy túi Hồ Thiến Tây đeo lên cổ mình, ngồi xổm xuống cõng Hồ Thiến Tây đi ra ngoài bắt Taxi.

Hứa Tùy chần chờ nhìn bọn họ đi xa dần, Chu Kinh Trạch đút hai tay vào túi quần, cười nói: "Không Sao đâu."

Hứa Tùy thu hồi ánh mắt, quay người lại thiếu chút nữa đâm vào ngực Chu Kinh Trạch , Chu Kinh Trạch giơ tay đỡ lấy cánh tay cô , híp mắt quét một lượt, lười biếng hỏi: "Đâu rồi?"

"Hả?" Hứa Tùy có chút ngây ngốc không phản ứng lại

Chu Kinh Trạch khẽ cười một tiếng, giọng nói khàn khàn: "Không phải có người muốn xin wechat của em àg?"

Hoá ra là anh hỏi cái này, Hứa Tùy vội vàng phủ nhận: "Chưa cho."

Chu Kinh Trạch lấy ra một điếu thuốc, bật lửa kêu lên một tiếng "cạch" , hắn hút một ngụm thuốc, nhìn cô: "Lần sau nếu có người hỏi, cứ đưa Wechat của anh cho hắn ta."

"Được." Hứa Tùy không kiềm chế được khoé miệng vô thức cong lên, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, vui vẻ vì được anh quan tâm.

Cảm giác này khiến cô cảm thấy không chân thật, cứ lâng lâng như đang bước trên mây.

Thịnh Nam Châu cõng Hồ Thiến Tây định đi ra ngoài gọi xe, nhưng Hồ Thiến Tây say rượu  thì bát đầu làm loạn, cô ở trên lưng Thịnh Nam Châu , cánh tay vung vẩy lung tung , thỉnh thoảng lại đánh vào đầu Thịnh Nam Châu, còn kêu hắn: "Tra nam! Đồ khốn!"

"Cậu thì tốt lắm àg ? Buông thả bản thân."

Hành động của Hồ Thiến Tây thu hút vô số ánh mắt của người qua đường, ai đi qua cũng liếc nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn suýt chút nữa coi hắn là tội phạm chuyên lừa bán các cô gái trẻ. Thịnh Nam Châu không thể nhịn được nữa,  kéo cánh tay cô giữ chặt, giọng điệu có chút bực:

"Im ngay"

Người trên lưng bỗng yên lặng, Thịnh Nam Châu cõng cô đi về phía trước, thở dài cho rằng cô đã trở nên ngoan ngoãn thì một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống cổ, nam sinh bỗng nhiên ngơ ngẩn,  bước chân dừng lại.

Hồ Thiến Tây vừa khóc vừa lấy tay đánh lên lưng hắn: "Ô ô ô, Lộ Văn Bạch sao anh ghê gớm thế ? Ở trong mơ còn muốn bắt nạt tôi."

Thịnh Nam Châu cõng cô trên lưng im lặng cho Hồ Thiến Tây trút giận, ánh đèn đường đem bóng dáng của hắn kéo dài trên mặt đất,cô đơn và tĩnh lặng.

Hồ Thiến Tây trút giận xong, lại đưa tay xuống muốn cởi tất , nói: "Nóng quá."

Thịnh Nam Châu cõng cô trên lưng,  đi tới ghế đá đặt Hứa Tuỳ xuống, nửa ngồi xổm cúi cởi tất cho cô, Giọng điệu chẳng hề nhẹ nhàng: "Nhấc chân."

Hồ Thiến Tây thuận theo nhấc chân, Thịnh Nam Châu đem đôi tất trắng cao đến đầu gối cởi ra, cũng không chê trực tiếp nhét vào trong túi.

 Hồ Thiến Tây bỗng nhiên cúi xuống,nghiêng mặt, mặt đối mặt, chóp mũi hai người suýt chạm vào nhau, đôi mắt to đen láy nhìn hắn chăm chú: "Soái ca, tôi phát hiện ra anh lớn lên rất đẹp trai nhé."

"Thế trước cậu giờ vẫn bị mù?" Thịnh châu Nam cười lạnh.

Thịnh Nam Châu lười tiếp chuyện với một con ma men, một lần nữa lại cõng cô lên đi về phía trước, tiếng ve kêu râm ran trong bụi cỏ, gió đêm phảng phất, đằng sau lưng tuyền đến tiếng hít thở đều đều, có vẻ như Hồ Thiến Tây đã ngủ rồi.

Thịnh Nam Châu bắt đầu nói chuyện một mình: "Anh ta thì có cái gì tốt? Người quá gầy, da quá trắng trông cứ như quỷ hút máu."

"Anh ta không làm cậu được àg?" Hồ Thiến Tây dựa vào lưng hắn, nói mớ.

Thịnh Nam Châu im lặng một lúc, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Tôi cũng không được, công chúa Tây Tây là tốt nhất."

——

Sau khi bọn họ rời đi, Hứa Tùy cầm túi đi đến quầy thịt nướng thanh toán, bà chủ xua tay tủm tỉm cười: "Vừa nãy tiểu soái ca kia đã trả tiền rồi." 

Hứa Tùy quay đầu lại, Chu Kinh Trạch hai tay đút túi quần đi đến bên cạnh cô, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc lười biếng cười: "Đi thôi."

"Chúng ta về kiểu gì ? " Hứa Tùy hỏi.

"Đều được" Chu Kinh Trạch trả lời một cách mơ hồ 

Hứa Tùy nhìn thoáng qua thời gian, quyết định: "Vậy đi xe bus đi, vẫn còn một chuyến cuối cùng nếu đi nhanh một chút có lẽ kịp ."

Nói xong, Hứa Tùy chạy về phía trước, bỗng nhiên, một âm thanh nhàn nhạt gọi cô lại: "Hứa Tùy."

Hứa Tùy dừng lại xoay người, Chu Kinh Trạch chậm rãi bước đến trước mặt cô, hơi cúi người xuống, bỗng nhiên cảm giác như bị hơi thở của đối phương bao phủ khắp cơ thể, hơi thở hai người như hoà quyện cùng một chỗ, đôi đen sâu hun hút kia như đem cô giam lại, Hứa Tùy khẩn trương đến căng thẳng thần kinh.

Khoé môi Chu Kinh Trạch mang theo ý cười , thong thả nói:

" Em thậm chí cũng không cho bạn trai mình có cơ hội nắm tay em."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro