Hư ảnh ? - [TẢN VĂN]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lúc nỗi buồn ập đến... cũng không vì bất kì lý do nào cả.

Hôm nay là một ngày nắng. Bầu trời rất đẹp.

Tôi ngây người, đầu óc trống rỗng nhìn qua khung cửa sổ lớp học. Hàng cây quen mắt dường như trở nên xa lạ. Khung cảnh bình dị bỗng trở nên ảm đạm. Cái nắng cuối thu yếu ớt dần, dịu dàng hắt lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt chầm chậm khép lại.

Tôi của ngày trước giống như ảo ảnh hư vô hiện lên trong tâm trí.

Lần đầu tiên, tâm can tôi dao động.

Cậu như một làn gió, thoáng qua tôi để lại bao vương vấn. Để rồi tôi của bây giờ, tất thảy mọi thứ trước mắt đều trở nên nhạt nhòa.

Cậu của ngày ấy giống như một hương vị ngọt ngào. Cậu của bây giờ chỉ còn lại tàn dư. Thứ dư vị mà tôi luôn ôm trong tâm trí. Để rồi mỗi khi nhớ lại, trong lòng lại có chút tiếc nuối.

Hình ảnh cậu với tôi là một nỗi nhớ miên man.

Lần đầu tiên, tôi thấy mình cô độc đến vậy.

Lặng lẽ thu mình trong căn phòng, đôi mắt hờ hững khép lại, hàng mi khẽ run lên, đọng lại giọt nước mắt. Tất cả lại một lần nữa trở thành một màu đen kịt.

Tôi khẽ giơ tay, muốn chạm vào ánh mắt nhưng lại quờ tay hụt hẫng trước hư không. Ta tự bao giờ dù chỉ một giây phút cũng không thuộc về nhau ? Lời vừa thốt, hình ảnh cậu mờ ảo ẩn hiện trong tâm trí. Giọt nước mắt nóng hổi lại vô thức rơi xuống.

Tôi gục đầu, toàn thân run lên vì khóc.

Lần đầu tiên, tôi cảm thấy thanh thản.

Đứng từ xa, vẫn bóng lưng quen thuộc ấy, tôi nhìn đến sững người.

Giật mình, tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ mông lung. Khẽ lắc đầu, khóe mắt ửng đỏ, tôi cười đến ngây dại.

Tôi sẽ không để nước mắt rơi trước mặt cậu thêm bất kì một lần nào nữa, tôi tự nhủ.

Lần đầu tiên, tôi thấy mình đã bỏ lỡ.

Vẫn khoảng sân trường, ánh nắng hắt lên người cậu, bóng hình lại in trên tôi. Ngước đầu nhìn ngắm đám mây nhỏ lững lờ trôi, tôi tự cười bản thân ngu ngốc.

Gió dịu dàng mơn trớn khuôn mặt nhỏ nhắn, tôi hoài niệm một nửa thanh xuân đã ngỡ mãi tươi đẹp giờ chỉ còn là hư ảnh lụi tàn nơi đáy mắt.

Khẽ nhíu mày, hàng lông mi rung động, vô tình lưu lại giọt nước lấp lánh trên trang giấy. Tôi mở mắt, vẫn là bầu trời ấy, tại sao lại xa lạ đến vậy.

Nửa thanh xuân ấy tôi nguyện được một lần quay lại.

Bầu trời hôm nay rất đẹp. Trong lòng tôi có chút gió.

                                                                                                                                         == 11.9.19 ==

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro