Tiểu bạch, cậu nghi ngờ năng lực của tớ à?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô gái búi tóc củ tỏi, mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, gương mặt trắng trẻo vẫn chưa phai hết vẻ trẻ con, thoạt nhìn có vẻ giống một cô gái mới lớn.

[Ôi mẹ ơi, phòng phát sóng trực tiếp này là ổ mỹ nhân đúng không? Mạch Mạch vừa rời đi, Chị Ngô Bán Sỉ lại đến. Ha ha ha ha.]

[Tôi còn tưởng rằng mình là người đẹp duy nhất thích xem những phòng phát sóng trực tiếp về chủ đề huyền học thế này chứ, hóa ra lại có nhiều chị em như vậy. Thế thì tôi yên tâm rồi.]

[Người đẹp, thêm bạn bè không?]

"Ôi trời ơi, không ngờ tôi giành được thật này!"

Âm thanh khó tin mang theo sự ngọt ngào của cô gái nhỏ, cô ấy nhanh chóng tự giới thiệu: "Xin chào đại sư, tôi tên là Giai Giai."

Thời Nhất bị sự nhiệt tình của cô ấy thu hút, cô cũng cười theo: "Cô muốn bói về vấn đề gì?

Giai Giai bối rối chớp chớp mắt, chẳng qua ban nãy cô ấy thấy hố đen và bàn tay tái nhợt đột nhiên xuất hiện trong phòng Mạch Mạch quá lợi hại, lại nghe Thời Nhất nói còn một slot cuối cùng, nên cô ấy mới giành theo bản năng thôi.

Nhưng khi cô ấy thật sự giành được slot xem bói, cô ấy lại không biết nên bói cái gì.

Cô ấy vừa hoàn thành cuộc thi tuyển sinh đại học, nguyện vọng cũng điền xong xuôi rồi, cũng nhận được thư thông báo trúng tuyển từ trường đại học mong ước rồi. Gia đình hạnh phúc mỹ mãn, thân thể khỏe mạnh, ăn ngon ngủ tốt.

Cô ấy suy nghĩ một lát, khoảng hai giây sau thì nhỏ giọng hỏi lại: "Đại sư, tôi có thể xin một lá bùa bình an không?"

Thời Nhất: "Có thể, nhưng phải chờ đến ngày mai, bởi vì tôi không có bùa vẽ sẵn."

Giai Giai nhẹ nhàng thở ra, cô ấy lập tức cười rộ lên: "Vậy được, chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng địa chỉ nhà tôi cho cô. Giá bùa cũng là ba nghìn tệ ạ?"

Dứt lời, cô ấy định tặng cho Thời Nhất một tên lửa lớn.

Nhà cô ấy không thiếu tiền, kết quả thi đại học của cô ấy cũng không tệ, gia đình cho cô ấy khá nhiều tiền để đi du lịch, chưa kể những bao lì xì linh tinh nữa.

Thời Nhất kịp thời ngăn cản cô ấy, nói: "Không cần đâu, bùa bình an chỉ có giá 666 tệ thôi. Chút nữa tôi sẽ nhắn tin riêng cách chuyển khoản cho cô."

Thanh Thanh đã nói cho cô biết chuyện nền tảng phát sóng trực tiếp sẽ lấy một nửa số tiền từ quà tặng của cô, thế nên, cô đành phải suy nghĩ cách nhận tiền khác.

Thế nhưng cô không ngờ rằng, sau khi cô vừa dứt lời, một hiệu ứng hình viên đạn bay sượt qua màn hình.

Đây là nền tảng cảnh cáo cô đã vi phạm quy định.

"Đại sư, sao vậy ạ?"

Giai Giai thấy Thời Nhất khẽ cau mày thì cất tiếng hỏi.

"Không sao, hôm nay đến đây thôi nhé. Ngày mai tôi sẽ gửi bùa sang cho cô. Tạm biệt mọi người."

Dứt lời, Thời Nhất không dừng lại một giây nào mà lập tức tắt phát sóng trực tiếp.

Nhóm cư dân mạng nhìn màn hình điện thoại đen xì, trong nháy mắt vẫn chưa kịp phản ứng lại.

Chẳng qua so với tối hôm qua, chưa thèm chào hỏi gì đã tắt phát sóng trực tiếp ngay, thì hôm nay Thời Nhất đã có tiến bộ hơn rồi.

Tốt xấu gì cũng thông báo cho bọn họ, để bọn họ có chút thời gian giảm xóc.
Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, Thời Nhất giơ tay xé không gian trong phòng, mở Quỷ môn quan ra đi xuống địa phủ.

Thời Nghị vừa dừng bên cầu Nại Hà, đã cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng mạnh mẽ, muốn quạt cô bay thẳng về nhân gian. Cô vội vàng cất tiếng:

"Từ từ! Con về tìm Tiểu Bạch có chút việc, lâu nhất một tiếng nữa con sẽ đi."

Cảm nhận được sự uy nghiêm chỉ thuộc về Phong Đô Đại Đế đã biến mất, Thời Nhất kiềm chế nỗi xúc động muốn trợn mắt trắng về hướng biệt thự độc lập của Phong Đô Đại Đế, mà đi thẳng đến Điện Diêm Vương.

Hắc Bạch Vô Thường chính là người hầu trong Điện Diêm Vương.

Thời Nhất lấy trạng thái người sống đi về địa phủ, cô vừa đến, toàn bộ ma quỷ trong địa phủ đều có thể cảm nhận được hơi thở của người sống.

Những quỷ khác không biết ai dám đến địa phủ, nhưng chúng thần và những quỷ có chức vị cao trong địa phủ đều biết cô.

Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, Thời Nhất đã đến Điện Diêm Vương.

"Thời Nhất đến rồi à, đợi lát nữa..."

"Diêm Vương, con không có thời gian, ông cụ không cho phép con ở lại lâu, nên bây giờ con gấp lắm. Nếu lần sau có cơ hội, con sẽ trò chuyện với ngài."

Diêm Vương còn chưa nói hết lời, đã bị Thời Nhất cắt ngang.

Ngay sau đó, ông ấy nhìn thấy cô kéo Bạch Vô Thường sang một bên, hai người thì thầm to nhỏ.

"Sao cậu lại đến đây?"

Nhìn thấy Thời Nhất, Bạch Vô Thường có chút sợ hãi. Chủ yếu là trước kia cậu ấy đã bị cô đánh mấy lần rồi.

Thời Nhất ném điện thoại cho cậu ấy: "Cậu giúp tớ nhìn xem, tớ nên phát triển phòng phát sóng trực tiếp này theo hướng nào?"

Cô lười động não, sau khi nghĩ tới nghĩ lui, cô thấy cái tên quỷ nghiện internet là Bạch Vô Thường, là người thích hợp làm thuê cho cô nhất.

Bạch Vô Thường biết vị tổ tông này đã quay về nhân gian, thế nhưng cậu ấy không ngờ rằng tổ tông không những quay về nhân gian, mà còn mở một phòng phát sóng trực tiếp.

Nghĩ rằng mọi chuyện cũng đều vì cuộc sống ép buộc cả, cậu ấy nhận lấy điện thoại, vừa kiểm tra phòng phát sóng trực tiếp vừa trêu ghẹo cô:

"Cậu định một ngày bói mấy quẻ?"

Thời Nhất đùa nghịch gậy đại tang* của Bạch Vô Thường, sau hai giây trầm ngâm, cô đáp: "Ba quẻ."

* Gậy đại tang: lúc động quan, người con trai chịu tang chống gậy, trên đó có quấn một tờ giấy trắng

Cô quay về nhân gian là để hưởng thụ cuộc sống, một ngày bói ba quẻ là đủ rồi. Như vậy cô vừa có thời gian đi làm những chuyện khác, vừa có thể kiếm được tiền.

Ừm, hoàn hảo.

"Cậu chuẩn bị bán bùa à? Có những loại bùa gì?"

"Bùa bình an, bùa tránh tà, bùa đuổi quỷ, bùa thiên lôi, bùa chém tà ma quỷ quái, bìa địa sát, bùa thúc địa, bùa thiên cương, bùa âm dương lục giáp, bùa định thân..."

"Lão đại, tớ thấy cậu vẫn nên bán bùa bình an, bùa tránh tà, bùa đuổi quỷ, bùa đổi vận, bùa chiêu tài, bùa đào hoa, bùa trấn trạch,... thôi."

Thời Nhất dừng xoay gậy đại tang trong tay, liếc cậu ấy một cái: "Sao hả, cậu nghi ngờ năng lực của tớ à?"

Bạch Vô Thường vội vàng lắc đầu, do biên độ quá lớn, nên cái đầu rơi ra, lăn lông lốc trên nền đất.

"Cậu chuẩn bị bán bùa à? Có những loại bùa gì?"

"Bùa bình an, bùa tránh tà, bùa đuổi quỷ, bùa thiên lôi, bùa chém tà ma quỷ quái, bìa địa sát, bùa thúc địa, bùa thiên cương, bùa âm dương lục giáp, bùa định thân..."

"Lão đại, tớ thấy cậu vẫn nên bán bùa bình an, bùa tránh tà, bùa đuổi quỷ, bùa đổi vận, bùa chiêu tài, bùa đào hoa, bùa trấn trạch,... thôi."

Thời Nhất dừng xoay gậy đại tang trong tay, liếc cậu ấy một cái: "Sao hả, cậu nghi ngờ năng lực của tớ à?"

Bạch Vô Thường vội vàng lắc đầu, do biên độ quá lớn, nên cái đầu rơi ra, lăn lông lốc trên nền đất.

"Không, không, không. Sao tớ có thể nghi ngờ thực lực của lão đại cậu cơ chứ? Chẳng qua những lá bùa mà cậu kể kia người thường không dùng được, cho dù bọn họ có mua về cũng chẳng khác gì giấy vụn cả. Thế nhưng nhu cầu về mấy loại bùa như bùa bình an, bìa chiêu tài lại khá lớn, lão đại nhất định có thể buôn may bán đắt."

Thời Nhất bừng hiểu ra: "Hóa ra là thế. Tiểu Bạch, cậu hiểu rõ nhân gian thật đấy, là tớ đã hiểu làm cậu rồi."

Bạch Vô Thường nào dám trách tội vị tổ tông này, chẳng qua cậu ấy lướt web nhiều, nên đúng thật là hiểu rõ cuộc sống trên nhân gian như lòng bàn tay.

Thời Nhất cầm gậy đại tang, đích thân nhặt cái đầu vừa rơi xuống đất của Bạch Vô Thường đặt lên cổ cậu ấy, sau đó vỗ nhẹ bờ vai cậu ấy, nói bằng giọng điệu nghiêm túc:

"Được rồi, vậy tớ nghe Tiểu Bạch vậy. Cậu đưa ra ý tưởng cho tớ, đợi khi kiếm được tiền rồi, tớ sẽ mua hương nến cho cậu, mời cậu ăn cả mì gói nữa."

Bạch Vô Thường có chút cảm động, phải biết rằng trước đây khi còn ở địa phủ, vị tổ tông này suốt ngày cọ ăn cọ uống, đã bao giờ chia đồ ăn cho bọn họ đâu.

"Mấy loại bùa có tính công kích ấy, cũng không phải không có chỗ tiêu thụ. Theo tớ được biết, hiện tại thực lực của các môn phái huyền học ở nhân gian đã suy yếu lắm rồi, có rất nhiều loại bùa bọn họ không thể vẽ được, cho dù có vẽ ra thì chất lượng cũng không tốt, cậu có thể bán những loại bùa kia cho bọn họ. Hơn nữa, cậu nhớ phải nâng giá lên cao một chút, bọn họ không thiếu tiền đâu."

Thời Nhất chỉ nói vài lời đã thôi thúc sự nhiệt tình của Bạch Vô Thường, cậu ấy càng giúp cô bày mưu tính kế một cách cẩn thận và chi tiết hơn.

Thời Nhất nghe một cách nghiêm túc, hai người thì thầm suốt một tiếng đồng hồ.

Trước khi rời đi, Thời Nhất thêm Wechat của Bạch Vô Thường.

Sau này cô có việc cần tìm cậu ấy cũng không cần chạy xuống địa phủ nữa, tránh cho ông cụ kia lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro