Chap 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi giải cứu ngũ đại kage, Sashiko lập tức theo mọi người đến chiến trường. Gaara và những kage khác sẽ đi hỗ trợ bên Madara, Sashiko được nhận lệnh đi giúp đỡ

"Em không thể đi theo anh sao?". Lúc chia tay, Sashiko lo lắng hỏi Gaara. "Em sẽ không gây trở ngại đâu mà, có thể cho em đi theo được không? Để anh đi 1 mình, em không yên tâm"

"Đừng lo lắng". Gaara trấn an nàng, tay lại theo thói quen vuốt ve mái tóc của Sashiko. "Anh sẽ không sao đâu"

"Đó là Madara đấy". Sashiko nói. "Cụ tổ nhà em không phải loại chỉ vài ba cái nhẫn thuật là đánh bại được đâu"

"Anh sẽ ổn thôi". Gaara nói. "Em hãy đi bên kia, ở đó sẽ cần em giúp"

Đôi mắt Sashiko đầy lo lắng, nàng thật sự không an tâm để Gaara đi 1 mình. Nàng đã mất tất cả rồi, nàng không thể mất luôn cả hắn được

"Hứa với em anh sẽ không chết". Sashiko nói

"Sash..."

"Hứa đi". Sashiko nói. "Làm ơn, em xin anh. Em không thể mất luôn cả anh được"

Chiến tranh xảy ra, mất mát một ai hay một cái gì đó là chuyện rất bình thường. Huống hồ Gaara còn là đi đối đầu với Madara - một trong những shinobi huyền thoại. Muốn sống sót trở về, e rằng so với lên trời càng khó hơn

Sashiko biết điều đó, nhưng nàng vẫn không thể để hắn đi như vậy. Nếu Gaara cứ thế mà đi, nàng nhất định sẽ đi theo hắn ngay

Bởi lẽ, đây là sợi dây cuối cùng níu nàng lại với cuộc sống đau khổ này. Nếu sợi dây này đứt, nàng cũng chẳng còn tâm tư mà sống

"Anh hứa". Gaara đáp. "Em cũng phải hứa"

"Em sẽ ở bên anh". Sashiko đáp. "Dù sống dù chết, anh đi đâu em đi đó. Đời này kiếp này, em cũng không bao giờ rời anh nữa"

Gaara nở nụ cười đầy ôn nhu, khẽ hôn lên trán Sashiko rồi mới cùng mấy vị kage còn lại rời đi

Thập Vĩ to lớn là thế, ấy vậy mà lại phải lo thêm mấy con tiểu quái nó tạo ra. Mọi người trong liên minh đều đang hết sức chiến đấu, Sashiko vừa đến đã lao ngay vào chiến trường, dòng chakra mạnh mẽ chảy xuống giúp cường hóa chân, khiến nàng sút bay đầu một con quái

"Sashiko". Yukio vui mừng reo lên

Sashiko cười với Yukio, nói. "Chị có sao không?"

"Chị không sao". Yukio đáp. "Cơ mà sao em lại quay lại đây?"

"Em đã đi rất nhiều nơi, ngắm nhìn rất nhiều non sông thác nước". Sashiko đáp. "Nhưng hóa ra, chốn bình yên mà em cần lại luôn ở đây. Ở bên cạnh Gaara chính là điều em cần"

"Đệch". Yukio buột miệng chửi thề một tiếng. "Nổi da gà chết chị mày rồi"

Sashiko bật cười, nụ cười rực rỡ như ánh thái dương, đẹp như đóa hoa ly nở rộ

"Anh rất vui khi em quay lại". Kankuro nói. "Nhưng nếu em có thể tập trung vào trận chiến hơn thì anh sẽ vui hơn đấy"

"Tâm tình sau nhé Yukio". Sashiko nói. "Chúng ta cần phải đánh nhanh thắng nhanh mới được"

Yukio cười, đập tay với Sashiko

Dù liều mạng mà chữa trị cho Gaara ban nãy làm nàng hơi tốn sức nhưng chakra vẫn còn đủ dùng. Trấn tĩnh lại tâm trí, Sashiko bật sharingan, truyền chakra vào tay đánh vào một vị trí hiểm yếu của 1 con quái khiến nó chết ngay lập tức

Bên này, Yukio cũng rất máu lửa bật hanagan, tung đấm đánh bay 1 con quái khác

"Yukio, giúp em cầm chân tụi nó một chút". Sashiko nói

"Được thôi". Yukio đáp, kết ấn thi triển Bạch độn

Sashiko cố gắng ổn định lại tâm trí, khai mở Magenkyou sharingan

"Susanoo"

Một lớp lửa hồng dần bao bọc lấy Sashiko. Ban đầu nó chỉ là một đốt xương nhưng dần dần, nó trở thành một bộ xương nửa thân trên. Lớp xương to dần to dần trở nên khổng lồ, các cơ bắp bao bọc lấy lớp xương, hình thành nửa phần trên của cơ thể và lớp giáp hoàn chỉnh

"Kinh khủng quá". Yukio chẹp miệng nói

Lớp Susanoo của Sashiko rút kiếm, một động tác chém nhẹ đã quét bay một đàn quái vật

"Tuyệt lắm Sashiko ơi". Kankuro hò reo

"Sashiko-sama tuyệt quá". Là tiếng của người lạ, Sashiko biết người này, đó là một ninja hay nhận nhiệm vụ vặt của Gaara

Tuyệt thì có tuyệt, nhưng muốn vận hành lớp Susanoo này thì tốn rất nhiều chakra, hơn nữa, đây là lần đầu tiên Sashiko thi triển nhẫn thuật, một cú quét kiếm đơn giản vậy mà đã tốn hơn một phần tư chakra của nàng. Không chỉ thiệt hại về thể lực mà còn là về phần thể xác, Sashiko có thể cảm nhận được các tế bào trên cơ thể mình đang căng ra đầy đau đớn. Đặc biệt là đôi mắt, giống như có ai đó đang muốn móc mắt nàng vậy. Thật sự là rất đau

Dù vậy, Sashiko vẫn không than lấy một tiếng. Toàn bộ nỗi đau trên đời này nàng đều đã trải qua, thêm chút đau đớn này thì có là gì đâu

Chỉ cần Gaara của nàng vẫn còn sống, nàng vẫn sẽ cố hết sức mà sống

Thập Vĩ trông thấy đám con của mình bị diệt gần hết liền nổi điên lên, nó gầm lên rồi lại sản sinh ra một đống quái mới

Sashiko điều khiển lớp Susanoo, một lần nữa quét kiếm, đám quái lại được dẹp qua. Nhưng hết con này đến con khác cứ lần lượt xông lên, mà Susanno lại tiêu tốn một lượng chakra rất lớn. Vậy nên qua không bao lâu, Sashiko đã không chịu nổi nữa. Máu tươi từ mắt của nàng bắt đầu chảy ra, lớp Susanno cũng mờ dần rồi tắt đi

"Em ổn chứ?". Yukio nhảy tới đỡ lấy Sashiko, lo lắng hỏi

Khuôn mặt Sashiko dính đầy máu chảy ra từ hốc mắt. Khuôn mặt nàng trắng bệch, cả người đầy đau nhức

"Em không sao". Sashiko đáp, cố gắng chống đỡ ngồi dậy. "Nghỉ ngơi một lát sẽ ổn"

"Đừng cố nữa". Yukio nói. "Cố quá thành quá cố đấy"

Sashiko bật cười, rồi lại ho lên. Các tế bào vừa rồi căng lên khiến nàng đau nhức, lại dùng một lượng lớn chakra chống đỡ Susanoo, vậy nên phổi có cảm giác hít thở không thông

Yukio một bên vừa đánh quái, một bên vừa lo lắng cho Sashiko vậy nên rất nhanh đã thất thủ. 1 con quái bất ngờ từ đâu xông đến, Yukio không kịp né tránh, nhầm tưởng mình sắp tiêu đến nơi rồi. Theo bản năng nhắm chặt mắt, chờ đợi 1 cơn đau khủng khiếp sắp đến. Nhưng mãi khi cô mở mắt ra, vẫn chẳng hề có cơn đau nào cả

Thế nhưng trước mặt Yukio, là một Sashiko với lồng ngực bị tay quái vật xuyên thủng

Khoảnh khắc đó, trái tim Yukio như ngừng đập

Quái vật rút tay ra, liền bị Temari quạt bay mất. Sashiko phun ra một ngúm máu tanh, cơ thể không chống đỡ được mà ngã xuống

"Sashiko". Yukio vội vã đỡ lấy thân thể của Sashiko, tay nhanh chóng vận chakra trị thương cho nàng

"Sao em khờ vậy?". Cô bật khóc, nức nở nói. "Sao em lại đỡ cho chị?"

"Y nhẫn, y nhẫn đâu?". Temari la lên. "Mau qua đây nhanh lên"

Sashiko muốn nói gì đó, nhưng phổi và lồng ngực bị xuyên thủng khiến nàng có cảm giác thở không thông. Vậy nên thay vì phát ra âm thanh, Sashiko chỉ ho ra một ngụm máu

"Em đừng sợ". Yukio nói. "Em sẽ không chết đâu, mọi người sẽ cứu em, em đừng lo"

Sashiko mỉm cười, khó khăn lắc đầu

Kỳ thật, nàng không sợ. Nỗi đau và khổ sở cả 1 đời người nàng đều đã trải qua hết rồi. Lần này chỉ là chết thôi mà, cũng chẳng có gì đáng sợ lắm

Có điều, nàng vẫn không cam lòng mà đi như vậy

Nàng vẫn chưa kịp nói tạm biệt với Gaara, đã vậy còn thất hứa với hắn. Nếu sau này có gặp nhau tại thế giới bên kia, Gaara nhất định sẽ rất giận nàng

Sashiko có thể cảm giác được cơ thể mình đang lạnh dần. Nàng rất muốn chống cự, nàng không muốn đi, nàng chưa thể đi như vậy. Nàng vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm, vẫn còn muốn sống lâu thêm một chút

Nhưng nàng làm không được

Mặc kệ Yukio đang liều mạng dồn chakra mà chữa trị cho mình, mặc kệ cả đội y nhẫn đang vội vàng chạy qua, Sashiko dần nhắm mắt, hơi thở cũng suy yếu dần



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro