chương 5 [ H+ ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe tiếng động , Thế Nhu giật mình .

Tiếng gì vậy ?

Lục Phàm thấy căn phòng tối om chỉ có phòng tắm có đèn , toan xông tới . Tiếng bước chân của Lục Phàm đang tới gần . Anh mở cửa , tới gần xách mái tóc Thế Nhu lên . "Á" cô đau điếng . Lục Phàm đè cô xuống bồn tắm tay vẫn không buông tóc cô nói :

- Cô đang chọc tức tôi à ? Thế Nhu xem tôi  xử cô ra sao !!

- Không đừng mà , xin anh - Thế Nhu van xin Lục Phàm 

Nhưng anh không thèm nghe lời cô nói . Lục Phàm đè cô xuống , kéo mông cô lên , anh ấn mạnh vào chỗ nhạy cảm cô , rút vào đẩy ra liên tiếp . 

-A... đ..đau quá !! Thế Nhu đâu đớn van xin

Lục Phàm chẳng bận tâm tới lời van thảm thiết của Thế Nhu , cứ làm như thế  cho khi nước đục ấm ấm cô chảy ra trên tay anh . Anh hôn ngấu nghiến môi cô 

-Ưm ....- Thế Nhu thở hồng hộc

Cô cố sức đẩy Lục Phàm , nhưng Lục Phàm ghìm chặt cô , rồi bế cô ra khỏi phòng tắm. Và ném cô xuống giường
"Bịch"

Thế Nhu cố gắng ngồi dậy . Lục Phàm bóp cổ cô đè xuống . Anh hôn mạnh vào môi cô , rồi cho lưỡi anh đi xung quanh lưỡi cô .

- Ưm .... Mắt Thế Nhu ngấn lệ

Anh trói chặt tay cô mặc cho những lời van xin ,  Lục Phàm cúi xuốn khẽ liếm lên môi cô .

Thế Nhu khóc nấc .  Đôi mắt xinh đẹp của cô như van xin anh tha cho .

Anh mỉm cười liếm nước mắt cô . Anh đưa tay nắn bóp ngực căng tròn của cô . Anh cắn , hôn lên đầu ngực đang ửng hồng kia . Dùng lưỡi đá qua đá lại .
...
Gần sáng anh mới buông tha cho cô

Anh cởi quần nhỏ , đưa vật nam tính vào huyệt động của cô .

- A ...a  a

Anh nâng một chân của và đưa sâu vào huyệt động . Anh cổ trắng ngần của cô và mút đến khi chúng tím bầm lại .

Híc ....

Thế Nhu bất lực quay đầu , khẽ nói trong tuyệt vọng :
- Cứu ..em.. với... Bạch T.. Thiếu .

Lời Thế Nhu vừa dứt . Lục Phàm lập tức dừng lại . Tức điên bóp cổ cô.

Aaa. Cô nói một cái khó nhọc

- Bạch Thiếu là ai ? Anh quát

- Tôi ... Thế Nhu run rẩy

Lục Phàm tức điên giáng cho cô một cái tát .

Á .... Thế Nhu đau đớn

- Đừng cắt ngang cuộc vui của tôi !!! Lục Phàm chỉ vào mặt Thế Nhu.

- Nhưng tôi không phải gái mua vui cho anh . Thế Nhu cố nói .

- Cô còn nói sao , được coi tôi xử với người của cô ra sao ! Nói xong anh mặc đồ bước ra khỏi phòng , lấy con Lamborghini
phóng như điên tới công ty riêng của anh .

- Khốn nạn , tôi không cam , hức .. hức...

Thế Nhu ôm mặt khóc nức nở trên giường ..

- Bạch Thiếu !!!

Cô vội vàng lấy điện thoại bấm số ...

Tút.. tút......

- Alo .. Bạch Thiếu gác máy

-  Anh Thiếu cứu em với ... Thế Nhu nén nước mắt nói van xin anh đến dù gì anh cũng là hôn phu của cô . Người mà cô yêu nhất .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh