Chương 22: Tiệc giáng sinh (part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tui để tên của mấy đưa em gái với ông anh ở trên này cho mọi người đỡ quên.

Chị cả Asahi (朝日) Ánh bình minh

Chị hai Mahiru (真昼) ánh sáng buổi trưa

Chị ba Yuudachi(夕立) cơn mưa chiều tối

Em út Yoru.(夜留) ban đêm

Anh cả Souji.(奏時)

--------------------------------------------------------------

Tôi chỉ có thể tận hưởng trọn vẹn một ngày bình yên..." Chỉ ngày hôm đó thôi.

Từ ngày hôm sau, cho đến bữa tiệc. Đó là huấn luyện nghi thức, và các bài học khiêu vũ. Nó được thực hiện dưới sự giám sát của cha mẹ chúng tôi.

Từ những cuộc trò chuyện mà tôi đã nghe được. Nó không chỉ mỗi gia tộc của chúng tôi mà còn rất nhiều gia tộc khác cũng được mời đến bữa tiệc.

Sẽ có rất nhiều ánh mắt tò mò về những đứa trẻ. Chúng tôi chưa bao giờ đến một bữa tiệc. Các bữa tiệc của chúng tôi thường bao quanh người thân và chị em chúng tôi lẫn Souji Onii-chan.

Vì vậy, Chúng tôi sẽ nhận được nhiều sự chú từ các gia tộc khác. Vậy nếu phạm sai lầm, nó sẽ thật thảm hại.

Cũng rất khó để từ chối lời mời từ tập đoàn Sakurakoji, gia tộc được cho là giàu thứ ba cả nước. Vì vậy, sẽ là mất mặt nếu không đi, và các bài học thực hành cấp tốc đã được bắt đầu ngay lập tức.

Trước đây tôi đã làm quen với nghi thức và giao tiếp xã hội tại các bữa tiệc trước đây. Tuy nhiên, khiêu vũ thì khác. Tôi chưa bao giờ làm thế.

Nó không bao giờ là một cái gì đó để suy nghĩ về trong kiếp trước của tôi, vì vậy đây là kinh nghiệm đầu tiên của tôi với nó.

Vì lý do đó, đây là điều đầu tiên mà tôi thực sự phải vật lộn kể từ khi tái sinh. Không, điều này thực sự khó khăn..."

Ngay cả bây giờ tôi không thể nhớ hết blues hay waltz. Dù các chị em của tôi đã thành thạo nó từ lâu.

Vâng, vì phụ nữ thường được dẫn dắt khiêu vũ bởi đàn ông và Souji onii-chan thực sự có nhiều bài học khó khăn nhất.

"Àrế? Yuudachi, em vẫn chưa nhớ được sao? Heeh, ngay cả Yuudachi cũng gặp khó khăn khi học cái này. Không ai có thể giúp em được đâu. À nếu là anh thì có thể đấy cần anh hộ tống em không?"

Và bởi vì điều đó Souji onii-chan khá kích động. Thành thật mà nói, nó thực sự gây khó chịu.

"An.. anh ồn ào quá! im đi!". (うっせ!黙ってろ)

"Vâng, vâng." (Yue: Onii-chan im ngay)

Có lẽ bởi vì tôi đã ỉ lại quá nhiều vào cheat của mình để làm cho cuộc sống dễ dàng. Và bây giờ đống cheat đó đang bắt đầu cạn kiệt.

Cheat đã giúp tôi nhiều từ lúc sinh ra nhưng bây giờ, đống cheat đó khiến tôi đã gặp khá nhiều bất lợi. Tôi nên thử những điều mới hơn từng chút một.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cuối cùng cũng ngày diễn ra bữa tiệc Giáng sinh đã đến.

Asahi mặc màu trắng, Mahiru mặc màu hổ phách, Yoru mặc màu đen và tôi mặc màu đỏ. Chúng tôi đang đi cùng Papa, Mama và Souji đến nơi ở của gia đình nhà Sakurakoji.

Hiện đã có khá nhiều người ở đó.

Người trẻ tuổi nhất ở đó là một đứa trẻ 4 tuổi, người lớn tuổi nhất khoảng 60 tuổi. Mọi người đều mặc những bộ trang phục lộng lẫy.

Tôi tự hỏi, tất cả những bộ quần áo này phải có giá hàng ngàn đô la. Hmm, tôi không muốn nghĩ về sự chênh lệch giàu nghèo trong cuộc sống này nữa.

"Vậy thì chúng ta nên bắt đầu chào hỏi mọi người thôi. Souji và các con gái hãy thực hiện lời chào một cách khéo léo. Đặc biệt là Yuudachi. Hãy cẩn thận".

"Hãy ở gần ta."

"Vâng ạ!"

Papa và Mama đang bắt đầu đi chào hỏi những người ở đó và họ nhanh chóng quay lại phía chúng tôi và nói những lời đó.

Nhân tiện. Tại sao chỉ mình tôi lại là người cần được theo dõi?. . .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau đó, không có vấn đề gì, phần chào hỏi của bữa tiệc vẫn diễn ra suôn sẻ, và bây giờ thứ đó cuối cùng đã đến. Là khiêu vũ .

"Bây giờ, Yuudachi. Chúng ta sẽ nhảy chứ? Anh sẽ hộ tống em một cách hoàn hảo nhất, đừng lo lắng nhé."

"Kuu..."

Thực sự. Vâng, tôi vẫn chưa làm chủ được điệu nhảy và đây là thực hành.

Tuy nhiên.

Tại sao tôi phải phụ thuộc vào Souji onii-chan chỉ vì điều này chứ.

Chúng tôi chị em sinh tư. Vì vậy không nhất phải nhảy cùng với Souji onii-chan!

Tôi quay ra nhìn về phía các chị em của mình.

"Này, Yoru-chan. Xin lỗi vì đã hỏi quá đột ngột nhưng em có muốn nhảy với chị trong bài hát này không?"

"Ehh?! W-wa?! Ehh?!"

"Nếu không được vậy. Chị sẽ khiêu vũ với
Ma-chan."

"Được rồi Asa-chan."

Từ đâu đó Yonagi xuất hiện và yêu cầu Yoru nhảy. Asahi và Mahiru cũng dời đi để ghép đôi.

". . . . . ."

Khi tôi nhìn lại Souji onii-chan, anh ấy nhìn tôi với một nụ cười rạng rỡ.

"Này, Yuudachi. Em có muốn bắt cặp với anh không?"

". . . . Em, vậy mong được anh chăm sóc..."

Hội trường sau đó bắt đầu nhảy múa với nhạc waltz.

Souji onii-chan dẫn dắt tôi đi theo từng nhịp điệu của anh ấy với những bước đi của mình.

À, đây rồi chính là khúc này. Thật khó khăn khi tôi luôn thất bại trong đoạn nhạc này..." Chân tôi sẽ bị rối..."

Tuy nhiên, không giống như thời gian tôi luyện tập, tôi đã không bị rối. Souji onii-chan duyên dáng dẫn dắt tôi để tôi không bị thế.

Nó làm tôi khó chịu, tôi không muốn thừa nhận điều này. Nhưng tôi vẫn phải chấp nhận rằng.
Souji onii-chan đang trông thực sự tuyệt vời ngay bây giờ.

Tôi cảm thấy khóe miệng của mình đang mỉm cười, và mặt của Souji onii-chan đang chuyển sang màu đỏ?

Tôi không biết tại sao nhưng hiện tại tôi sẽ chỉ tập trung vào việc nhảy múa. Vì vậy, chúng ta hãy kết thúc điệu nhảy này.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Khi bài hát kết thúc, Papa và Mama đang chào đón chúng tôi bằng màn tay vỗ tay.

Vì một lý do nào đó, Papa đang có một khuôn mặt không hài lòng.

"Mama, Papa có chuyện gì vậy?"

Yoru cố gắng tìm ra điều gì đã xảy ra. Tuy nhiên, Mama tôi chỉ trả lời với một nụ cười cay đắng.

Có vẻ như một cái gì đó sảy ra không có kế hoạch của chúng tôi.

Nếu nó thực sự quan trọng đến mức họ không nói với chúng tôi, thì không có lý do gì để chúng tôi cố gắng vắt nó ra khỏi họ.

Tôi đã nghĩ vậy. Chà cốc một nước cam bây giờ thật tốt để giảm khô cổ họng. Etou nó ở đâu nhỉ.

-----------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro