Reasons to hate Dazai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: ennuitea






Dazai chống cằm, nụ cười đăm chiêu đang hiện hữu trên môi. Đôi mắt anh nhắm nghiền, như đang suy ngẫm về một lý tưởng triết học. Thật ra thì,Dazai lúc nào cũng vậy.

Chuuya đứng bên cạnh Dazai, khoanh tay trước ngực. Không giống như Dazai đang thoải mái, đôi vai của cậu ấy căng thẳng vì lo lắng. Lông mày Chuuya cau lại, những nếp nhăn nhỏ hình thành ở giữa trán. Môi cậu nhếch lên thành một cái bĩu môi đầy khó chịu.

Ngay tại thời điểm đó, cả hai dường như tĩnh lặng như một bức tượng, cho đến khi Dazai phá vỡ sự im lặng.

"Tôi có ý này."

Chuuya quay lại với tốc độ chóng mặt, như thể đã đoán trước được khoảnh khắc này từ khá lâu. "Cái gì vậy, Dazai chết tiệt?"

Chàng trai tóc nâu - Dazai - mở mắt và nhìn cậu Mafia nhỏ. Sự tự tin - hay đó là sự khinh bỉ?Chuuya chưa bao giờ đoán chắc được Dazai đang nghĩ gì.

"Chuuya, tôi sẽ nhờ Kunikida đặt một loạt các câu hỏi toán học. Và cậu sẽ làm chúng."

Cậu bé tóc đỏ - Chuuya - suýt rớt hàm vì sốc. Trong tất cả những điều Dazai có thể khiến cậu làm ...

"T-toán?" Chuuya lẩm bẩm, đôi mắt đảo nhanh xung quanh. "Nhưng mi biết đấy, ta chưa bao giờ học nhiều như vậy từ lúc Kouyou-nee-san nhận nuôi ta. Không phải ai trong Mafia Cảng đều có gia sư."

Dazai chỉ nở nụ cười nhếch mép. "Tất nhiên là tôi biết. Điều đó chỉ làm cho mọi thứ trở nên vui vẻ hơn."

Đôi mắt của Dazai sau đó lộ ra một tia sáng nham hiểm, không khác gì bác sĩ Yosano. "Hay cậu muốn một lựa chọn khác."
Chuuya suy nghĩ trong im lặng. Vì vậy, đó là toán học hoặc bị tra tấn, hả? Cá thu chết tiệt. Có trời mới biết được Dazai sẽ làm gì nếu cậu chọn phương án thay thế.Chuuya cắn chặt môi dưới, cau mày càng thêm nghiêm trọng.

"...Thôi được. Ta sẽ làm các câu hỏi toán học." Chuuya thừa nhận, mặc dù không hoàn toàn bằng lòng.

Dazai vui vẻ. "Tôi sẽ nhờ Kunikida đặt những câu hỏi cực khó. Tạm biệt!"

Tại sao Chuuya lại có cảm giác xấu về điều này?


Có lẽ cậu nên chọn phương án thay thế.

Chuuya ngồi bên bàn Dazai, nhai nắp bút khi cố hiểu câu hỏi trước mặt. Chỉ có ba câu hỏi, nhưng cậu Mafia nhỏ hầu như không hiểu câu hỏi là gì.

"Oi, Nakahara," Kunikida gọi. "Đừng nhai bút của tôi."

Chuuya lầm bầm xin lỗi.Cậu thực sự có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Dazai dành cho mình. Thật muốn vặn cổ thằng đó.

"Tiếp tuyến là cái quái gì vậy, Kunikida?"

Chuuya phàn nàn. Câu hỏi là một mớ hỗn độn trước mặt Chuuya, và các ký hiệu trên hình tam giác về cơ bản không có ý nghĩa gì đối với cậu bé tóc đỏ.
"Dazai-san" Jinko - Atsushi, Chuuya tự sửa mình - nói. "Tại sao anh lại chọn toán học?"

"Bởi vì," Dazai nở một nụ cười toe toét. "Đó là môn học tôi thích nhất. Cũng bởi vì quý ngài đội mũ ngớ ngẩn ở đây không biết gì về toán. Hay bất cứ điều gì về bài tập ở trường nói chung."

Chuuya dập tắt ngọn lửa giận dữ đang bùng lên. Đây không phải là thời điểm tốt nhất để tức giận, khi lòng tin giữa họ và Mafia Cảng lại trở nên chai sạn như vậy. Chuuya sẽ không bắt đầu một cuộc chiến khác vì một câu hỏi toán học ngu ngốc.

"Kunikida giao đề khá tinh ranh"

Tanizaki nhìn lên từ tờ báo của mình. "Nhân tiện, anh cần phải biết các tỉ số lượng giác để giải chúng. Tôi đoán Dazai-san đã nói với Kunikida rằng anh không hề học toán."

Kunikida đẩy kính lên. "Tôi chọn chúng một cách ngẫu nhiên."

Huh?

"Dazai chết tiệt!" Chuuya hét lên khi nhận ra ý đồ của Dazai. "Mi biết là ta không có cách nào để giải quyết việc này, phải không?"

Dazai chỉ nhếch mép. "Có lẽ không."

"Ta thề, Dazai ..." Chuuya nắm chặt cây bút, gần như muốn bẻ gãy nó. Cậu cố kiềm chế không sử dụng dị năng của mình và ném Dazai vào tường bằng tất cả sức mạnh mà cậu có thể.

"Đừng làm gãy cây bút đó," Kunikida cảnh báo. Anh ấy có lẽ cũng khó chịu như Chuuya về điều này.

Chuuya thả tay cầm bút. "Cá Thu khốn kiếp, đồ khốn kiếp ..."

Chuuya có thể cảm nhận được luồng khí tà ác phát ra từ Dazai sau lưng mình, và một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

"Vậy cậu có muốn ... Sự lựa chọn thay thế khác  không, con sên?" Dazai thì thầm. Từ khóe mắt, Chuuya nhìn thấy Atsushi bị đóng băng giữa không trung, và cậu quyết định không quay lại.

Nhưng, dù sao thì, sự lựa chọn khác cũng tốt hơn là làm đống câu hỏi toán này.

“Sao cũng được” Chuuya khoanh tay. Cậu cảm thấy toàn bộ cơ quan thám tử đang để mắt đến họ, thậm chí cả Kunikida.

"Ài, được rồi. Chuuya đã nói vậy." Dazai thở dài.

Trước khi Chuuya nhận thức những gì đang diễn ra, cậu cảm thấy Dazai xoay người qua vai cậu, sau đó hôn thẳng lên môi cậu.

... cái gì ?

Đôi mắt của cậu Mafia nhỏ mở to trước sự đột ngột của nụ hôn kia. Hai má cậu đỏ lên nhanh chóng, nhịp tim tăng lên mức báo động.

Đáng ngạc nhiên là môi Dazai mềm như kẹo bông, cậu có thể nếm được vị cà phê và bánh mì sữa mà có lẽ anh đã ăn sáng. Chúng ấm áp, áp vào môi Chuuya và chà sát chúng. Chuuya ghét phải thừa nhận điều đó, nhưng cậu cảm thấy rất thoải mái, giống như ...

... ngôi nhà mà cậu chưa từng có.

Chuuya cảm thấy ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn chằm chằm vào họ, những tiếng thì thầm kín kẽ xung quanh hai người. Đáng lẽ Chuuya nên quan tâm, và thường thì cậu sẽ làm như vậy. Vậy tại sao hôm nay lại không?

Tuy nhiên, nụ hôn không kéo dài lâu, và Dazai sớm tách ra từ từ. Đôi tay ấm áp của anh ôm lấy khuôn mặt của Chuuya, đôi mắt lấp lánh.

Cậu bé tóc đỏ thực sự thấy mình muốn nhiều hơn thế.

"Aw, thôi nào, Dazai-san!" Naomi gọi lớn. "Tôi đã đặt cược vào Chuuya-san!"

Cá cược?

"Chuyện gì thế này, Dazai chết tiệt?" Chuuya hỏi. Thật tức giận, Dazai chỉ nhún vai.

“Mọi người đang đặt cược xem anh sẽ hôn ai trong số mọi người, Chuuya-san,” Atsushi nói lời xin lỗi. "Em đã có tiền vì đặt cược vào Dazai-san."

"Nhân tiện, nó khá rõ ràng."  Yosano cho biết thêm. "Dazai nói về cậu liên tục khi cậu không ở bên cạnh. Và liên tục cố gắng thu hút sự chú ý của cậu bất cứ khi nào cậu đến thăm cơ quan."

"H-hả?" Chuuya nhìn cô ấy với vẻ hoài nghi.

"Tất nhiên," Ranpo cười. "Cậu mũ đẹp có lẽ quá bận rộn vì nghĩ cách giết Dazai để có thể nhận ra."

Lần đầu tiên sau hai mươi ba năm, Chuuya chứng kiến ​​Dazai đỏ mặt. "Mọi người! Đừng làm hỏng sự bất ngờ!"

Chuuya lườm và đưa dao găm vào cổ Dazai gần hơn. "Mi đã biết tất cả, phải không,đồ khốn lãng phí băng?"

Dazai giả vờ đau đớn, ôm chặt lấy ngực mình. "Aw, Chuuya, chúng ta vừa hôn nhau và cậu đang xúc phạm tôi phải không?"

"Đi tán tỉnh chỗ khác đi, Dazai." Kunikida nói, không rời mắt khỏi máy tính xách tay của mình.

Chuuya cau có. Cậu thề rằng cậu không hạnh phúc chút nào khi Dazai hôn cậu. Chưa bao giờ.

Tuy nhiên, cậu Mafia nhỏ thấy mình đang mỉm cười như một tên ngốc khi quay trở lại Mafia Cảng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro