4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được hệ thống nói về việc xuyên qua, Quái Nhạc bỗng dưng cảm thấy rất nhẹ nhõm. Y bởi vì trong lòng luôn canh cánh việc nơi mình đang ở chỉ là cuốn sách. Khiến bản thân sinh ra khó chịu và không tình nguyện.

"Hiện tại ta có việc phải ra ngoài, các ngươi cứ canh gác ở trước cửa. Ai tới hãy nói rằng ta tu luyện, không tiếp khách."

"Tuân lệnh."

***

Quái Nhạc bước vào hệ thống, mở ra chỉ số vũ lực.

Hoàng Kim Chiến Sĩ :

- Lôi Tức

"Xem ra độ dung hợp linh hồn không tệ..., huyết quỷ thuật thì không có cũng được. Bất quá, so với Triệu Hồi Sư, Võ Sư chẳng là cái gì cả."

《Võ Sư là một nghề mà chỉ cần có nguyên khí là tu luyện được, chiếm đại đa số người trên đại lục này.

Tuy nhiên, kế bên đó còn có Triệu Hồi Sư, Luyện Dược Sư, Ảo Thuật Sư. Yêu cầu về thiên phú rất cao, nhưng chỉ cần trở thành một trong ba nhân vật trên. Liền có thể xưng bá, được người khác tôn kính.》

Quái Nhạc nhịn không được cau mày.

Có nói quá không vậy?

《Trả lời : Không hề, đều là sự thật. Với điều kiện của ký chủ, Triệu Hồi Sư là chức nghiệp phù hợp nhất với người. Tuy nhiên, nếu được ký chủ hãy bổ sung thêm tri thức về y dược. Như vậy đảm bảo cuộc sống hơn.

Ký chủ có muốn đổi 1000 xu để lấy :

- Nhập Môn Y Dược.

- Nhập Môn Luyện Dược.

- Đan Phương Cao Cấp (Phương Pháp Luyện Đan).》

"Ngươi ăn cướp hả? Giảm giá!"

Đợt trước hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 10.000 xu.  Bây giờ tiêu tận 1.000, đúnglà đau cả da cả thịt.

《Vậy người chết đi có mang theo xu được không.》

"...coi như ngươi giỏi, đổi!"

Quái Nhạc lấy ra một bộ y phục màu đen, thắt lưng màu xanh đậm. Y khoác thêm chiếc áo khoác cùng màu lên, đầu đội đấu lạp. Sau đó phóng khỏi gian phòng, thoáng chốc đã ở ngoài đường lộ.

Quái Nhạc không được xem trọng trong phủ, mỗi tháng chỉ được chu cấp 50 ngân tệ.

Từ lúc vận mệnh xuyên không bắt đầu, y không bao giờ được tiêu xài phung phí, thật hoài niệm hồi trước cao lương mỹ vị đi xe hơi ở nhà lầu. -> tâm sự của một cậu ấm nhà giàu nứt vách đổ tường.

Tiền không thể mua được tất cả, nhưng không tiền làm gì cũng khó! Số tiền ít ỏi của y khi nãy đã cho nha đầu Đông Lăng hết rồi.

Đi kiếm tiền, sẵn tiện kiếm linh thú.

Địa điểm ngàn năm không đổi, vẫn là Dong Binh Đoàn.

Thiếu gia của Bố Cát Nhĩ nghe nói muốn tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm dạo chơi. Vì thế nên cần người có thực lực hộ tống.

Quái Nhạc lựa chọn im lặng, sau đó đưa tay biểu hiện ý muốn gia nhập đoàn người.

Vui chơi ở Mê Vụ Sâm Lâm, chỉ có thiếu gia Bố Nhĩ Cát mới nghĩ ra việc này. Bất quá, theo lẽ thường, hẳn là phụ thân cậu ta không cho thiếu gia này đâm đầu vào nguy hiểm như vậy. Dù gì, cậu ta cũng là độc đinh (người nối dõi duy nhất) trong gia tộc Bố Nhĩ Cát. Nhưng hành động tuyển người cho thấy phụ thân cậu ta đồng ý... Hẳn là vì cái gì đó, Mê Vụ Sâm Lâm có thứ quý giá xuất hiện chăng?

Mà ai quan tâm coi món quý giá đó là gì, thứ y để tâm, chính là nhiệm vụ này giá cả 1.000 kim tệ. Hơn nữa, nếu thành công, chỉ số sống sót ít nhất nâng lên 10%!

Tiền ơi! Điểm ơi! Đại gia ta tới đây!!!

"Nhìn người mềm yếu như vậy, vào đó dâng mình cho miệng thú hay gì?"

Quái Nhạc thoáng chốc cứng nhắc lại.

Thân thể 15 tuổi đúng là nhỏ so với các người cơ bắp cuồn cuộn ở đây. Mà tiêu chuẩn chính là Bạch Ngân Chiến Sĩ.

Ai nghĩ tới một kẻ 15 tuổi Bạch Ngân Chiến Sĩ?

Quái Nhạc mấp máy môi, vút một tiếng liền thấy đứng đội diện thiếu niên nhỏ tuổi - trung tâm của nhiệm vụ : Lạc Lạc thiếu gia của Bố Nhĩ Các.

"Đã đủ tiêu chuẩn chưa?"

Lạc Lạc mắt sáng rực gật đầu.

"Đủ rồi."

Người vừa chắn đường y là chiến sĩ cao cấp, y lại nhẹ nhàng vượt qua, chắc chắn đã là Bạch Ngân Chiến Sĩ.

Mọi người cũng thay đổi thái độ với Quái Nhạc. Lạc lạc đưa tay đối với y, tỏ ý muốn bắt tay, trên gương mặt thiếu niên nở nụ cười thiên chân vô tà đầy thiện ý.

"Hợp tác vui vẻ, ta là Lạc Lạc. Các hạ tên gì?"

"...Lôi Minh."

Lôi trong Lôi Tức, Minh trong Minh Trụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro