Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc Sana đang làm việc thì trợ lý của Chou Tzuyu, Kim Ji Won đi vào, mặc dù chỉ mới gặp gỡ nhau vài lần nhưng Sana lại có cảm tình rất tốt với cô gái này, vừa có vẻ ngoài xinh đẹp, đôi mắt to tròn mang nhiều thiện cảm, lại rất lễ độ và có trách nhiệm trong công việc. Kim Ji Won để vài sấp tài liệu xuống rồi nói với Sana:

-Luật sư Minatozaki, đây là một số tài liệu pháp lý về vụ đấu thầu sắp tới Giám đốc Chou muốn cô xem qua. Giám đốc muốn số tài liệu này được chỉnh sửa lại nội trong ngày hôm nay.

-Cảm ơn, Ji Won. Tôi biết rồi. – Sana đỡ lấy sấp tài liệu rồi nhận thấy cô gái kia vẫn đang âm thầm nhìn mình cười cười như đang đánh giá gì đó, cảm thấy kì lạ cô lên tiếng hỏi:

-Còn chuyện gì sao ?

Kim Ji Won bí hiểm nói: "Giám đốc còn nói tối nay cô nhớ đến lấy chiếc vòng hôm nọ đã đánh rơi trên xe của Giám đốc và dặn cô đừng để quên lần nữa. Vừa mới khỏi bệnh nên khuyên cô nghỉ ngơi nhiều một chút. "

Sana nhíu mày hỏi thêm: "Đó là nguyên văn lời cô ta nói?"

-Vâng ạ.

Đồ chết tiệt, Chou Tzuyu. Sana nghĩ thầm, cô ta cố tình nói mập mờ như vậy chính là muốn để người khác hiểu lầm về mối quan hệ của họ, cái gì mà "tối nay đến lấy" rồi "đánh rơi trên xe".

Lấy ở cái địa điểm quái quỷ nào mà phải đợi đến tối,

lần trước hai người làm gì trong xe đến nỗi mà Sana lại đánh rơi đồ,

lần nữa tức là đã có nhiều lần,

rồi còn có lần sau.

Chắc chắn người khác nếu nghe phải những lời Chou Tzuyu nói sẽ liên tưởng như vậy rồi đặt nghi vấn về mối quan hệ của họ. Sana có chút bực tức cắn nhẹ môi dưới của mình, đúng là cô không nên day dưa nhiều với Chou Tzuyu mà.

-Cám ơn cô, tôi biết rồi – Sana chỉ nói đơn giản như vậy, cô biết nếu như mình giải thích thì sẽ càng khiến người khác có cơ sở nghĩ là mình có tật giật mình, càng phân bua thì càng rối mà thôi, đạo lý này cô hiểu và chắc chắn Chou Tzuyu cũng biết. Thật tình thì Sana có hơi lo lắng thái quá, người khác nếu nghe được câu nói đó của Chou Tzuyu thì có thể sẽ có đôi chút thắc mắc, nhưng nào có ai có một bộ óc luật sư để mà suy diễn nhiều như cô được. Đúng thật là lo già hóa non.

-Luật sư Minatozaki – Kim Ji Won kéo một chiếc ghế gần đó rồi ngồi đối diện với Sana, cô nàng vui vẻ như một đứa trẻ hóng chuyện nói – Cô thấy giám đốc Chou của chúng tôi thế nào ?

-Thế nào là thế nào ?

-Thì con người cô ấy đấy.

-Cô ta à – Sana ngẫm nghĩ một lúc rồi phán ra 2 chữ – Tầm thường.

Kim Ji Won không những không mất hứng mà ngược lại còn tỏ ý thông hiểu: "Luật sư Minatozaki dường như không có ấn tượng tốt với Giám đốc cho lắm, người bình thường nhìn vào chắc chắn sẽ nêu ra vài điểm tốt của Giám đốc, còn luật sư Minatozaki chỉ cho Giám đốc lời nhận xét như vậy, thật sự là quá nghiêm khắc rồi."

-Cô ta không có ấn tượng gì nổi bật để tôi nhận xét cả - Sana thẳng thắn nói.

-Kỳ thật thì trong công ty, mọi người ai cũng thích Giám đốc Hirai hơn, nhưng tôi lại thấy Giám đốc Chou rất tốt, nếu là người yêu thì chắc chắn sẽ chăm sóc cho người mình yêu chu đáo.

Sana nhận thấy cô gái này dường như rất có nhiều thiện cảm với Chou Tzuyu, cô có hơi ác tâm nhưng nhìn cô gái đối diện mình xinh đẹp như vậy, biết đâu...

Kim Ji Won không có năng lực gì giỏi, chỉ là làm việc bên cạnh Chou Tzuyu lâu như vậy, cũng có chút kỹ năng về việc đọc ý nghĩa trong ánh mắt của người khác, cô bật cười khi nhận được ánh nhìn đánh giá đầy cảm thông của Sana:

-Luật sư Minatozaki đừng nghĩ là tôi có tư tình hay đơn phương gì với Giám đốc Chou đấy nhá. Tôi sắp kết hôn rồi đấy.

Sana hơi ngượng ngùng cười: "Tôi không có nghĩ gì khác cả, chỉ đang thắc mắc là tại sao cô lại nói với tôi những chuyện này thôi."

Kim Ji Won tròn xoe đôi mắt cười rất rạng rỡ: "Tôi làm việc cùng Giám đốc Chou cũng lâu rồi, nhưng chưa bao giờ thấy Giám đốc tỏ rõ sự quan tâm tới một ai ngoài luật sư Minatozaki cả."

Sana vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu, cô ta tốt với cô hồi nào chứ.

-Luật sư Minatozaki không biết sao, văn phòng này là do Giám đốc Chou đích thân chuẩn bị cho cô, 3 ngày trước Giám đốc cũng bảo tôi hủy lịch hẹn để đưa cô về nhà, rồi tối hôm kia lại hỏi tôi cách nấu cháo cho người ốm, vừa nãy tôi mới biết là thì ra nấu cho luật sư Minatozaki.

-Không phải phòng này có do Mo à không Giám đốc Hirai chuẩn bị cho tôi sao ?

-Đâu có, văn phòng là do Giám đốc Chou chuẩn bị đấy chứ - Kim Ji Won một mực khẳng định.

Sana dù rất bất ngờ nhưng cũng chỉ là thoáng qua trong ánh mắt rồi lại khôi phục dáng vẻ lãnh đạm thường thấy của mình: "Giám đốc Chou thật có lòng."

-Luật sư Minatozaki, tuy ngoài mặt cô có vẻ rất khó gần nhưng tôi lại rất thích cô vì cô làm việc rất có trách nhiệm lại thẳng thắn không như những người khác – Kim Ji Won tròn xoe đôi mắt ngưỡng mộ nhìn Sana, cô gái này dù sao cũng nhỏ hơn Sana vài tuổi nên tính tình vẫn có phần hơi trẻ con.

-Đây là lần đầu tiên có người khen tôi vì có trách nhiệm đấy, họ toàn nói tôi cuồng công việc vạ lây họ mệt chết mà thôi.

-Hì hì, luật sư Minatozaki cũng thật vui tính. Dù sao tôi cũng nhỏ hơn cô 3 tuổi, tôi có thể gọi cô là unnie được không ?

-Đương nhiên là được rồi – Sana tuy ngoài miệng nói thế nhưng thoáng chốc cũng hơi rùng mình vì tiếng "unnie" lại khiến cô liên tưởng đến Lee Anna trong một lúc không thể khống chế được sự chán ghét của mình.

-Vậy tốt quá, trước giờ em luôn muốn có một người chị. Lát nữa chúng ta cùng ăn cơm trưa được không, unnie ?

-Được – Sana vui vẻ gật đầu – Mà em không có việc gì làm hay sao lại chạy đến đây vậy ? Không sợ Giám đốc Chou trách mắng à ?

Kim Ji Won nhìn đồng hồ rồi lắc đầu nói: "Giám đốc Chou hiện giờ đang ngủ trong phòng làm việc dặn em nửa tiếng sau hãy gọi Giám đốc dậy. Giám đốc cũng thật tội nghiệp, vừa đi công tác về là phải chạy đến công ty gặp gỡ đối tác, đến cả thời gian nghĩ ngơi cũng chẳng có nữa."

-Càng làm lớn thì trách nhiệm càng nặng nề mà – Sana bình thản nhận xét.

-Đúng vậy, nhưng càng làm lớn thì có một vài kẻ càng càn rỡ, nhất là cái tên Park Jihoon, đối tác vừa rồi của Giám đốc đó, ánh mắt của hắn ta sỗ sàng vô cùng.

Sana bật cười, mặc dù cô bé này làm ở đây đã lâu nhưng tính tình vẫn còn khá bốc đồng: "Đây là công ty, nếu em có ghét người nào cũng đừng để lộ ra mặt, nếu không chỉ gây thêm rắc rối cho mình thôi."

Kim Ji Won ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, liếc nhìn lên đồng hồ cô nói – Thôi em phải trở lại làm việc đây, hẹn unnie trưa này cùng ăn cơm.

Sana thầm nghĩ cô gái này đúng thật là một cô gái đáng yêu, khiến người khác rất có cảm tình mà giao tiếp. Nhớ lại những gì Ji Won vừa nói Sana cảm thấy có chút sai, thì ra Momo chỉ giới thiệu cho cô văn phòng này thôi, bởi vì cô ấy nói rất thành thục, cộng thêm việc thường xuyên quan tâm tới cô nên Sana cứ mặc định đó là do chính cô ấy cố ý chuẩn bị cho mình. Có vẻ như cô đã bị nhầm lẫn rồi, đúng là đôi khi không thể chỉ phán đoán sự việc dựa theo suy nghĩ chủ quan của mình được. Nhưng nếu nói như vậy thì Chou Tzuyu thật sự đã chú ý tới cô từ trước rồi hay sao, biết rõ cô là ai mà vẫn không nói gì lại còn bày ra nhiều trò như vậy. Sana nhàn nhạt cười khẽ, thì ra Chou Tzuyu khi muốn đạt được mục đích của mình hóa ra lại phải tham vọng mà tận lực như vậy.

Hết thảy mọi chuyện Sana đều biến thành suy nghĩ tự mãn duy nhất là cô lại có thêm một kẻ đeo đuổi phù phiếm, Sana không muốn quản nhiều, nhất là những suy xét rằng hành động đó có phải xuất phát từ sự chân thành hay không, cô không muốn quản, cũng chẳng muốn liên quan tới nó làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro