Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời vừa tờ mờ sáng hôm sau thì Chou Tzuyu bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của mình, cô uể oải bắt máy và nghe được tiếng trách mắng gay gắt từ đầu dây bên kia.

-Đồ chết tiệt họ Chou nhà cậu, tại sao tới bây giờ vẫn chưa về công ty hả ? Cậu đang ở đâu ?

-Busan.

-Cái gì ! Không phải tối qua cậu bay chuyến bay muộn về Seoul sao ?

-Ờm, có chút chuyện.

-Chuyện gì ?

Chou Tzuyu quay đầu lại nhìn tấm lưng trắng ngọc ngà bên cạnh rồi đáp: "Một cô gái." – khi nói xong Chou Tzuyu rõ ràng là nghe được tiếng khớp xương siết chặt và cả tiếng nghiến răng ken két nữa.

-Giỏi lắm. Đồ chết tiệt, tôi bận bù đầu bù cổ còn cậu thì ở đó mà hưởng sung sướng, về ngay. VỀ NGAY CHO TÔI !

-Được rồi, tôi về liền đây – Tzuyu cúp máy rồi yên lặng thu dọn quần áo của mình trong khi ánh mắt vẫn không thể nào rời khỏi cô gái trên giường. Đêm qua nồng nhiệt là thế mà ngay sau đó cô nàng này có thể dội cho cô một gáo nước lạnh như vậy, giờ nghĩ lại đúng là bản thân mình giống như được cô nàng này "bao" vậy.

-Lee Anna, tôi sẽ nhớ em rất nhiều đấy – nói rồi cô đặt một nụ hôn thật nhẹ lên trán cô gái ấy rồi rời đi. Ngày hôm đó, trong tâm trí cô là một ngày rất đẹp và nó cũng trôi qua rất nhanh, cũng giống như thời gian sau này, cô từng nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được gặp lại cô gái đặc biết ấy thêm một lần nào nữa.

------------------------------

Cô gái tên Anna tỉnh dậy lúc trời đã gần chiều, sau một đêm dài mãnh liệt khiến cả cơ thể cô đều mệt nhoài vô lực. Nhưng cô không thể nán lại ở đây lâu vì cô vẫn còn việc cần phải giải quyết. Khi lê tấm thân chuẩn bị bước vào phòng tấm thì vô tình nhìn thấy một mẩu giấy đặt trên bàn

Gọi cho tôi khi em tỉnh dậy. 0614 – 2912 – 1225.

Ánh mắt trong veo không biểu lộ chút cảm xúc nào khi nhìn thấy những dòng chữ ấy. So với cái nhìn long lanh ẩn sương mờ tối qua đúng thật là hai con người khác hẳn. Cô bước vào phòng tắm rồi tiện tay vứt mẩu giấy ấy vào sọt rác. Một cách vô cùng bình thản. Tình một đêm thì cần thiết phải lưu luyến làm gì. Chap 2

3 tháng sau

TYC, tầng cao nhất.

Chou Tzuyu đã liên tục mất ngủ trong nhiều ngày, gần đây khối lượng công việc của công ty nhiều vô kể, khiến cô suốt ngày phải ngập ngụa trong đống giấy tờ cao ngất. Đang xử lý đến hợp đồng thứ 13 trong ngày thì cánh cửa gỗ vang lên một tiếng gõ chiếu lệ rồi nhanh chóng bật mở ra, Hirai Momo bước vào với dáng vẻ bất mãn của người đã nhiều ngày không ngủ. Mặc dù nét mặt vương đầy mệt mỏi nhưng vẫn không thể che lấp được vẻ đẹp thanh tú của cô với những đường nét mạnh mẽ và sự thông minh sáng lạng trên từng ngũ quan của gương mặt.

-Tối này bữa tiệc xã giao đó cậu đi đi, tôi không đi đâu – Hirai Momo ngồi phịch vuống và càu nhàu

Chou Tzuyu vẫn duy trì tư thế làm việc như cũ, cất giọng đều đều tra vấn: "Vì lý do gì, chẳng phải ban đầu đã thỏa thuận khi tôi về Hàn Quốc việc quan hệ khách hàng vẫn là cậu đảm nhiệm hay sao ?"

-Đó là trước khi cậu không bày đặt đầu từ vào đa ngành như bây giờ. Thật sự quá mạo hiểm.

-Thị trường đang biến động rất tốt, không thừa dịp này kiếm chút lợi nhuận thì quả thật ngu ngốc.

Hirai Momo thảy một quyển tạp chí xuống bàn: "Đừng tự tin thái quá như vậy, sự biến động của nó cậu không thể nào lường trước được đâu. Nhưng mà cậu hại tôi ngày cuối tuần còn phải ở công ty làm việc tới nỗi appa gọi tôi cũng không có thời gian về. Như vậy không phải là quá đáng hay sao ?"

-Appa gọi ? – Chou Tzuyu nhướng mày lên hỏi.

-Gạt cậu làm gì, ông ấy vừa đi Châu Âu giảng dạy về, nói muốn cùng chúng ta ăn cơm. Ai dè...– Hirai Momo giương ánh mắt bi thảm lên, giống như muốn mắng Chou Tzuyu rằng vì cậu mà tôi trở thành đứa con bất hiếu.

-Ờ. Thôi được rồi, tối nay tôi đi thay cậu nhưng mà nhớ phải nói với appa là tôi lãnh công việc của cậu mới không về chào ông ấy được, nghe chưa ?

May mắn được thoát khỏi một buổi tối nhàm chán, Hirai Momo lập tức thay đổi nét mặt, vui vẻ nói: "Biết rồi, cậu yên tâm đi appa biết chúng ta bận mà. Vậy bây giờ tôi ra ngoài nhé, không làm phiền cậu nữa "

-Đã phiền chết tôi rồi còn giả đò, ra ngoài đi – Chou Tzuyu phẩy tay đuổi bạn mình ra ngoài nhưng gương mặt sau cuộc nói chuyện đã có phẩn thoải mái ra nhiều. Cả cô và Momo đều coi gia đình của người kia như là gia đình của mình. Nhưng Chou Tzuyu may mắn hơn người bạn thân là cô có một gia đình hoàn hảo, và mặc dù quan hệ giữ cô và appa không thể gọi là gần gũi nhưng ông cũng luôn hiện diện những lúc cô cần một người khuyên răn, chỉ bảo nhất. Nhưng Momo thì không được như vậy bởi vì giáo sư Hirai, appa của Momo luôn bận rộn với công việc dạy học của mình nên Momo từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, không những không hề than phiền mà còn biết cách tự lập lo lắng cho bản thân mình.

Có thể nói đó là khác biệt lớn nhất giữa Chou Tzuyu và Hirai Momo, một người luôn đứng trên lập trường và xoay quanh bản thân để phán đoán sự việc, tuy dễ dàng thành công nhưng lại quá kiêu hãnh, bàn tay đã muốn nắm giữ thứ gì đó thì cũng không tiếc làm tổn thương nó. Còn một người luôn cố gắng nhìn thấu đáo mọi việc, ôn hòa, dịu nhẹ nên đôi lúc bản thân khao khát điều gì cũng rất lâu mới có thể nhìn nhận được.

--------------------------------

Chou Tzuyu từ lúc bắt đầu buổi tiệc cho đến giờ đã phải chào hỏi và trò chuyện với khá nhiều người, kể cả những người không hề quen biết cũng phải xã giao vài câu để thiết lập mối quan hệ. Bề ngoài ai cũng nói nói cười cười nhưng có mấy ai là thật lòng, không mang ý định vụ lợi. Trong kinh doanh là thế, vài giây trước có thể bắt tay thân tình hợp tác nhưng chỉ cần quay đi sơ sẩy là có thể bị người khác đâm một nhát mà còn không hề hay biết. Bởi vì một quy luật rất đơn giản đó chính là không phải tôi hại thì người khác cũng hại, để người khác hưởng lợi hay thà để tôi có được thì hơn. Quét ánh nhìn từng cảnh tượng xung quanh, Chou Tzuyu nhấp một tý rượu vang trong ly của mình nhưng lại cảm thấy nhàn nhạt không hứng thú.

Từ xa một cô gái trẻ tuổi ăn mặc sành điệu đi đến khoác tay cô, cô gái này rất xinh đẹp, bề ngoài như một con búp bê được dát vàng lộng lẫy lại mang nét sinh động, sôi nổi nên cũng nhanh chóng đã thu hút được ánh nhìn của rất nhiều người.

-Hôm nay em đi cùng với appa đến, Tzuyu có thể đến chào ông ấy không ? – cô gái nói xong thì cẩn thận quan sát nét mặt của người bên cạnh.

Chou Tzuyu nhíu mày không đáp, chỉ vài giây sau cô gái đó đã vội vàng lắc đầu:" Không chào cũng được mà, Tzuyu đừng giận nha, lần sau em sẽ không nhắc tới chuyện này nữa " – giọng nói lộ rõ mười phần si mê, biểu hiện lại nũng nịu đáng yêu như thế khiến người khác nhìn vào thầm cảm thấy ghen tị với người kia.

-Tzuyu đâu có giận, em nói sao thì nghe theo em vậy.

-Thật à ? Vậy chúng ta đi nhé.

-Ừ, được.

Nhưng hai người chưa kịp rời khỏi chỗ đang đứng thì giọng nói của một người đàn ông vang đến: "Lee Anna, con lại làm loạn gì nữa đó ? "

Chou Tzuyu nhận ra được ông ta chính là appa của cô gái bên cạnh mình, chủ tịch của ngân hàng DG, Lee Dong Gun. Một người đàn ông có vẻ ngoài bệ vệ uy nghi, tuy tuổi đã ngoài 50 nhưng ánh mắt khi nhìn người khác vẫn sắc bén như loài dã thú đánh giá con mồi.

-Appa – cô gái trẻ tên Anna nắm lấy tay Chou Tzuyu rồi rất thẹn thùng nói – Appa đây là...ừm...người yêu con ạ.

-Chào chủ tịch Lee, tôi là Chou Tzuyu.

Lee Dong Gun khi nghe xong tên Chou Tzuyu liền bắt lấy tay người đối diện với điệu bộ niềm nở, thân thiện: "Hóa ra đây là giám đốc Chou của TYC, đúng là tuổi trẻ tài cao, lần trước chúng ta có vụ làm ăn chung nhưng tiếc là tôi lại ra nước ngoài công tác, thật là ngại quá."

Chou Tzuyu cười lịch thiệp, nụ cười lễ độ nhưng lại vạch ra ranh giới rất rõ ràng: "Chủ tịch đừng nói vậy, sau này chúng ta sẽ còn nhiều vụ làm ăn với nhau mà."

-Đúng, đúng, bữa nào có dịp mời giám đóc Chou tới nhà dùng bữa cơm vậy – ông ta liếc nhìn cánh tay con gái mình đang khoác lên người Chou Tzuyu thì nụ cười càng cởi mở hơn nhiều.

Lee Anna biết được thâm ý của cha thì mừng thầm trong lòng, trước giờ khi cô quen người yêu đều bị ông phản đối, lần này đối tượng là Chou Tzuyu, một nhân vật xuất sắc như vậy chắc hẳn ông sẽ rất hài lòng. Nghĩ thế lòng không khỏi thấy hãnh diện vô cùng. Đang nói chuyện rất vui vẻ thì chợt gương mặt Lee Anna sa sầm lại, ánh mắt bắt gặp hình dáng của một cô gái ở phía xa. Vội vàng quay qua xin phép hai người kia một tiếng rồi nhanh chóng đi theo cô gái ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro