THẾ GIỚI 2: TRA CÔNG HOÀN LƯƠNG - CHƯƠNG 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 3: Bí mật của Sở Thiên Phàm

Biết sự thay đổi bất chợt này của mình sẽ khiến anh bối rối, Marcel gần như là treo trên người Sở Thiên Phàm như một con gấu koala, nhìn anh với vẻ đáng thương, uất ức nói, "Ông xã, anh phải trả thù cho em đấy."

Sở Thiên Phàm càng không hiểu ra sao hơn, nhưng trước mắt tư thế này không phù hợp để trò chuyện. Anh đi về phía giường rồi ngồi xuống, Marcel vẫn treo dính trên người anh, thậm chí còn cố tình đẩy anh ngã xuống giường để có thể bò lên được cao hơn, nhân cơ hội để hôn môi anh.

Người đàn ông cũng không phản kháng mà ngược lại còn thuận theo động tác đòi hỏi bất chợt này của Marcel. Môi hai người chạm vào nhau, xúc cảm mềm mại kia khiến cho Marcel hơi ngẩn người rồi ngay tức khắc, hắn không hề nhân nhượng mà mút lấy môi anh, hai tay cũng không để yên mà vuốt ve khắp nơi, tham lam cảm nhận càng nhiều hơi ấm trên người anh.

Sở Thiên Phàm bị hắn sờ đến run rẩy cả người, đầu lưỡi của đối phương thậm chí còn cố ý vói vào trong khoang miệng anh, cuốn lấy đầu lưỡi anh rồi đấu đá lung tung. Marcel cố ý liếm láp từng milimet khoang miệng mà hắn có thể chạm đến được, cố tình mút liếm và cắn xé đôi môi anh, thậm chí còn nuốt chửng hết toàn bộ dịch thể và tiếng hít thở dồn dập của anh.

Sự nhiệt tình và thân thiết bất ngờ của Marcel hôm nay khiến cho Sở Thiên Phàm choáng váng và không kịp phản ứng, cái hôn đến một cách bất chợt này lại khiến cho đầu anh giống như một đống hồ nhão, không cho anh cơ hội phản ứng, tay Marcel đã mò đến đũng quần anh, trước khi Sở Thiên Phàm kịp ngăn cản, những ngón tay thon dài của hắn đã kéo tuột fermeture quần tây của anh xuống, thò vào bên trong và chạm vào anh.

Lần này đến lượt Marcel ngẩn người.

Nụ hôn như bão táp kia dừng lại, trong mắt Marcel tràn ngập khiếp sợ, đồng tử mở to, không thể tin nổi mà cúi đầu xuống nhìn tay mình.

Sở Thiên Phàm đã được giải thoát khỏi cái hôn kia nghiêng đầu sang một bên, khuôn mặt anh tuấn vẫn điềm tĩnh và không có biểu cảm gì, nếu không phải gò má anh đỏ bừng và nhịp thở anh đã bị Marcel làm cho rối loạn, hắn sẽ tin anh không có cảm giác gì.

Nhưng phản ứng cơ thể kỳ lạ của Sở Thiên Phàm khiến cho Marcel khiếp sợ không thôi. Hắn vội vàng luồn tay vào trong quần Sở Thiên Phàm một lần nữa, đến khi thực sự chạm được đến cảm giác ướt át và nóng rực ở nơi đó lần thứ hai, đầu ngón tay hắn thực sự đã bị chất lỏng trong suốt dính nhớp đó thấm ướt, hắn mới thực sự tin rằng bản thân mình đã nhặt được một món bảo bối đáng giá nghìn vàng.

..........

Đọc tiếp tại truyenhd.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro